Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 555 - Chương 555: Không Phải Đơn Giản Hai Chọn Một

Chương 555: Không Phải Đơn Giản Hai Chọn Một Chương 555: Không Phải Đơn Giản Hai Chọn Một

Lão Thiết ngẩng đầu nhìn hắn một cái, nói: “Chúng ta cứu người. Cũng là vì mình có thể sống được. Động cơ của mọi người đều là giống nhau.”

“Ặc… Cũng đúng là thế.” Thái Hòa gật nhẹ đầu, nghĩ thầm ngược lại là người này nói thẳng.

Lão Thiết lại cúi đầu nhổ nước miếng trên thi thể con Zombie kia. Thấp giọng nguyền rủa nói: “Sớm muộn giết sạch các ngươi! Quái vật! Một đám quái vật đáng chết!”

Sau khi xong mọi chuyện, hắn lập tức quay người đi qua bên người Ngô Thanh Vân.

Bất quá chuyện hắn không có chú ý tới chính là, ở phía sau hắn, trong ánh mắt Ngô Thanh Vân hơi nổi lên một vòng màu hổ phách, bất quá nàng lại bị Thái Hòa kéo lại một cái.

“Chị đại, đừng kích động.” Thái Hòa giảm thấp xuống âm lượng, nói.

Còn may rất nhanh Ngô Thanh Vân nàng cũng buông lỏng xuống, một chút dị biến trong ánh mắt cũng biến mất một cách triệt để, cũng không có bị bất luận kẻ nào phát hiện.

Nàng quay đầu liếc nhìn Thái Hòa, nở một nụ cười với hắn: “Đột nhiên ta cảm thấy tốc độ máu chảy nhanh hơn, thoáng chốc rất muốn xé nát người đó, đó có phải là một loại cảm xúc của nhân loại, gọi là nổi giận hay không?”

“Chắc là Zombie cuồng bạo nha... Giảm bớt loại cảm giác này xuống khoảng 80%, không sai biệt lắm chính là nổi giận ở dưới tình huống bình thường rồi.” Thái Hòa nói.

“Xem ra rất phức tạp...”

Ngô Thanh Vân đột nhiên nói: “Bất quá ta vừa mới nổi giận, là vì... Ta đột nhiên rất lo lắng ngươi.”

“Lo lắng ta hay sao?” Thái Hòa thoáng chốc ngây ngẩn cả người.

Chẳng lẽ không phải bởi vì lão Thiết đối chửi bới Zombie hay sao?

“Uh.” Ngô Thanh Vân gật nhẹ đầu, “Ta không rõ, nhưng chính là một loại lo lắng, rất nhiều thứ trong đầu, để cho ta rất bực bội...”

Nàng nói đến nơi đây, không nhịn được giơ tay lên muốn nắm lấy cái ót của chính mình.

Thái Hòa tranh thủ thời gian duỗi tay bắt được cánh tay của nàng: “Đừng suy nghĩ, thời điểm sau này có thể hiểu rõ ràng, lại đi cùng ta.”

Ngô Thanh Vân nhìn chằm chằm vào Thái Hòa, đột nhiên hỏi: “Thái Hòa, ngươi cũng là nhân loại, ngươi sẽ oán hận Zombie giống như tên nhân loại kia hay sao? Vậy là ngươi ý kiến gì về zombies chúng ta đây? Nếu như tất cả mọi nhân loại đều oán hận chúng ta, ngươi làm sao bây giờ đây?”

“Ặc...” Sắc mặt của Thái Hòa từ từ trở nên nghiêm túc lên.

Không nghĩ tới vậy mà chị đại nha ta còn có thể hỏi ra loại vấn đề phức tạp này...

Oán hận... Loại cảm xúc này đương nhiên hắn đã từng có qua trong lòng.

Thậm chí thời điểm trước kia chỉ có Lê Bống, trong lòng của hắn còn không chỉ nghĩ tới một lần, nếu như không có virus, Lê Bống cũng không biến thành như vậy...

Nhưng suy nghĩ không cách nào buông tha Lê Bống, chèo chống lấy Thái Hòa không ngừng mà tìm kiếm con đường giúp nàng khôi phục ký ức...

Ở trong quá trình này, trên thực tế Thái Hòa đã đã chấp nhận sự thật các nàng là Zombie.

Cơ hội hoàn toàn khôi phục trở thành nhân loại, thật sự quá thấp quá thấp.

Nhưng bất luận như thế nào, Thái Hòa vẫn hy vọng các nàng có thể khôi phục toàn bộ ký ức trước kia, như vậy mới xem như một thân thể nguyên vẹn.

Về phần những nhân loại khác sẽ căm thù các nàng hay không, vấn đề này Thái Hòa đã sớm nghĩ tới vô số lần.

Đáp án rất đơn giản, chỉ cần là người nào tổn thương các nàng đấy, bất luận là Zombie hay còn là nhân loại, đều là kẻ địch của Thái Hòa hắn.

Chỉ cần nhận thức chuẩn quan niệm này, vậy là đủ rồi.

“Hiện giờ ta đối xử với các ngươi như thế nào, sau này cũng sẽ đối xử với các ngươi như thế đó...”

Sau khi Thái Hòa suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói.

Khi Thái Hòa và Ngô Thanh Vân nói chuyện, Yuna đi ở phía trước cũng lộ ra một chút sắc mặt trầm tư.

Nàng cúi đầu nhìn thoáng qua bụng của mình: “Nhân loại...”

Khẽ xoay cổ ra sau, Yuna lại nhìn về phía sau lưng: “Zombie... Quả nhiên rất khó chọn nha...”

Lúc này bọn người Ninh Dương Lan Ngọc đã xuyên qua phố dài, ngược lại là team của Thái Hòa đã rơi vào đằng sau.

“Nhanh lên!”

Tom đứng ở nơi góc đường dùng sức huơ tay, hai bàn tay làm dấu hiệu cái loa với Thái Hòa.

Sau khi trở lại căn cứ tạm thời, ngoại trừ đội viên còn canh giữ ở cửa sổ ra, những người khác gần như là xông tới như ong vỡ tổ.

“Thật nhiều dược phẩm...”

“Đây đều là mấy người kia cầm đến hay sao? Thật là lợi hại...”

Những người này không quen biết với team của Thái Hòa, chỉ có thể thấp giọng nghị luận.

Thái Hòa liếc mắt lập tức nhìn thấy Hari Won ngồi xổm ở phía xa, bất quá thời điểm nàng nhìn về phía Thái Hòa, ánh mắt lại hơi trốn tránh.

“Mất chỗ dựa, nàng chỉ là một người sống sót bình thường, chỉ cần nàng không tới trêu chọc Ninh Dương Lan Ngọc, dùng tính cách Ninh Dương Lan Ngọc biểu hiện ra, cơ bản là cũng không thèm quan tâm tới nàng làm gì, chứ đừng nói đến chuyện trả thù.”

Thái Hòa âm thầm lắc đầu, lập tức thu ánh mắt trở về.

Vài tên đội viên đang đi cùng với Tom, cực kỳ hưng phấn mà kiểm kê lấy những dược phẩm này.

“Đây, phía trên này có ba loại thuốc, là cái kho hàng kia không có đấy. Những thứ khác, ta đều lấy 3 phần trở về.”

Thái Hòa đưa danh sách cho Ninh Dương Lan Ngọc.

Bình Luận (0)
Comment