Phảng phất từng lỗ chân lông đều hoàn toàn mở ra, mỗi một lần thoải mái, khắp toàn thân cảm giác như bị điện giật truyền đến, Thái Hòa cũng có thể cảm giác được trái tim của mình nhảy lên nặng nề thoáng một cái.
Khi huyết dịch lưu động, virus bắt đầu ăn mòn tế bào toàn thân của hắn, tiến hành ảnh hưởng đối với thân thể của hắn từng chút một.
Thậm chí ngay cả tinh thần lực của hắn. Cũng đã nhận được một chút lợi ích rất nhỏ.
Không ngừng phân tán, nhưng bởi vì cực độ sảng khoái lập tức tập trung, sau đó đột nhiên lại phân tán tư tưởng...
“Hít hà!”
Khi Thái Hòa mở choàng mắt, quyền khống chế với thân thể cũng trở về từ từ rồi.
Hắn có thể cảm giác được toàn thân chính mình đều đổ đầy mồ hôi. Lúc từ từ siết chặt nắm đấm, một cỗ lực lượng mạnh mẽ phảng phất đã bị cầm trong tay vậy.
Cảm giác này rất kỳ diệu, nhưng đồng thời... Cũng rất thoải mái!
Lúc hai mắt mở ra, trước mắt là 1 tầng màu đỏ nhàn nhạt. Phảng phất cái gì cũng không thấy rõ lắm.
“Hòa Ca...”
Một đám tóc dài rơi xuống trên chóp mũi Thái Hòa, hắn dùng sức nhắm mắt lại, lại mở mạnh ra.
Khuôn mặt tinh xảo hơi ửng hồng một chút của Lê Bống cái ở ngay trước mắt hắn, nàng như là vừa vặn dùng đầu lưỡi thè lưỡi liếm qua đôi môi sáng bóng phấn nộn.
Thái Hòa chú ý tới, màu đỏ trong tròng trắng Lê Bống dường như làm giảm bớt xuống một chút, trái lại trong con ngươi màu đỏ lại càng sáng rõ hơn.
“Đây mới là phản ứng Zombie bình thường lúc tiến hóa lên Cấp Thủ Lĩnh nha. mặc dù còn biến hóa rất yếu ớt, nhưng thật sự là có hiệu quả đấy, sau này có thể dùng phương pháp này... Không được. Thời điểm sau khi dùng phương pháp này. Trước tiên phải nhốt Yuna cùng chị đại ở ngoài! Ít nhất nhốt chị đại ở ngoài! Cô gái xà tinh này. Thiếu chút nữa làm cho ta sắp chết ngất rồi...”
Trong nội tâm Thái Hòa nghĩ, đồng thời từ từ chèo chống lấy thân thể ngồi dậy.
Lúc này toàn thân hắn như nhũn ra, gần như không gồng nổi chút sức lực. Vẫn phải nhờ Lê Bống đỡ hắn một cái, mới không có mất mặt nằm sấp trở về.
“Dường như cơ bắp toàn thân kéo căng tổn thương vậy. Đau quá...”
Thái Hòa không nhịn được kêu lên một tiếng kêu đau đớn, loại cảm giác đau đớn từ khắp mọi nơi trong thân thể này, giống như đau đầu sau khi say rượu, di chứng sau khi đại não hưng phấn quá mức.
“Virus ăn mòn tế bào, chiến tranh trong nội bộ thân thể gây ra chuyện...” Thái Hòa nghĩ thầm nói.
Lúc này Ngô Thanh Vân và Yuna còn dựa vào trên đùi hắn, thấy Thái Hòa ngồi xuống, Ngô Thanh Vân ngẩng đầu cười cười với hắn, nói ra: “Thái Hòa, mới vừa rồi ngươi biến thành súng bắn nước rồi.”
“Hai ngươi lại chơi, ta cũng sắp...” Thái Hòa vừa muốn nói cái gì, cũng mở to hai mắt nhìn.
Làn da của Ngô Thanh Vân, dường như đã xảy ra thay đổi từng chút một.
“Chị đại à, đưa tay qua đây.” Thái Hòa nói ra.
Ngô Thanh Vân hơi khó hiểu đưa tay đến trước mặt Thái Hòa, bị Thái Hòa bắt được một cái.
Thật trơn... Thật mềm...
Màu da Nàng lúc trước rất trắng bệt, nhưng từ góc độ Thái Hòa nhìn lại, lại cảm thấy phảng phất lóe ra một chút sáng bóng kỳ lạ vậy.
Thật giống như... vảy trên con rắn biến dị sáng bóng khắp người vậy!
“Cũng may, chỉ là sáng bóng hơi một chút, nhưng trên thực tế không có mọc ra vảy rắn, cũng không có trở nên cứng rắn, ngược lại trở nên càng mềm mịn. Ta cũng sắp hoài nghi có phải khớp xương của ngươi vẫn có thể xoay tròn 360 độ hay không...”
Thái Hòa cao hứng nói. Thân thể mềm mại hơn nhiều, ý nghĩa năng lực của Ngô Thanh Vân lại càng có thể phát huy ra tốt hơn.
Khớp xương mềm dẻo linh hoạt, cũng đại biểu cho nàng có thể hoàn thành thêm những tư thế khó khăn hơn... Động tác người thường hoàn toàn không cách nào tưởng tượng nổi, việc này ở trong chiến đấu giáp lá cà thật hết sức có lợi đấy.
Lúc này Thái Hòa mới chuyển lực chú ý lại trên người mình, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay của mình, sau đó mở ra năm ngón tay, lại từ từ nắm chặt.
Không có biến dị, ít nhất ngón tay không có đạt tới trình độ mạnh mẽ biến thái như Zombie vậy, thân thể lúc trước vẫn thuộc về phạm trù nhân loại.
“Nếu nói đến lực lượng... Có khả năng hiện giờ còn không có khôi phục sức lực, cho nên không có có cảm giác...”
“Ầm!”
Thái Hòa đấm một quyền mạnh mẽ tới mép giường.
Một quyền này Thái Hòa hoàn toàn không dùng sức, nhưng dựa vào lực quán tính, cũng đủ làm cho Thái Hòa cảm giác được đau đớn.
Trong lúc mu bàn tay đập lên trên mép giường, Thái Hòa vốn là sững sờ, sau đó lập tức lộ ra vẻ mừng hết lớn.
“Không đau chút nào... Ít nhất lực phòng ngự đã có sự tăng trưởng lên rồi. Nhưng mà muốn đạt tới tình trạng hai tay vật lộn với Zombie, đoán chừng còn kém xa lắm. Nhưng không sao, ít nhất chứng minh phương pháp này là hữu hiệu đấy, Ổ Virus của Zombie Cấp Thủ Lĩnh hữu dụng đối với ta...”
Thái Hòa không phải là một người tham lam, có thể làm cho tố chất thân thể tăng trưởng lên từng bước, thậm chí có cơ hội đạt tới tình trạng giống hệt với Zombie, hắn cũng đã quá mức vui vẻ rồi.
Nhân loại chiến đấu với Zombie, điểm yếu lớn nhất chính là thân thể yếu ớt, có thể đền bù sự thiếu hụt này, đối với Thái Hòa mà nói, có ý nghĩa rất trọng đại.