Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 568 - Chương 568: Thí Nghiệm Trên Chó Lang Thang

Chương 568: Thí Nghiệm Trên Chó Lang Thang Chương 568: Thí Nghiệm Trên Chó Lang Thang

“Bởi như vậy, ta có thể làm cho mình cũng tăng lên tới trình độ đầy đủ mạnh mẽ ở trong khoảng thời gian này, như vậy mới có thể bảo vệ các nàng Lê Bống không bị bất cứ thương tổn gì...”

Thái Hòa kích động trong chốc lát, tâm tình cũng chậm rãi bình phục xuống.

“Cô bé, lần này nhờ có ngươi rồi.” Thái Hòa sờ lên đôi má Lê Bống, cười nói.

Lê Bống mở to hai mắt, sau đó hơi toét miệng ra, lộ nở một nụ cười dịu dàng.

Ánh mắt đẹp của nàng uốn cong lên, làm cho Thái Hòa không nhịn được giơ tay lên, cảm thụ thoáng một chút lông mi thật dài kia lướt qua ngón tay.

“Hòa Ca, ngươi không khen khoa trương chúng ta nữa sao?” Yuna cau mày nói ra, “Nếu không có chúng ta giúp cho ngươi mà nói, nói không chừng ngươi còn phải ngủ đến buổi sáng ngày mai đây này!”

Thái Hòa duỗi ra ngón tay thoáng gõ nhẹ nhàng một cái lên trán của nàng, nói ra: “Vội vàng tìm trở về đồ lót cho ta, bằng không thì phạt tăng lên sức chiến đấu của chính ngươi một trăm lần!”

“Còn chị nữa chị đại!” Thái Hòa há miệng gọi lại Ngô Thanh Vân đang yên lặng đứng dậy sửa sang lại quần áo của chính mình, nói ra, “May lại quần của ta lại cho ta nha...!”

“Ồ, vì sao ngươi biết rõ chuyện hôm qua?” Ngô Thanh Vân nghi hoặc mà hỏi thăm.

“... Được rồi, không có gì.”

Thái Hòa vừa định nói ra, sau đó lại đưa tay vuốt vuốt mi tâm.

Nếu để cho các nàng biết rõ chính mình từ đầu tới đuôi đều thanh tỉnh lấy, nhưng không cách nào phản kháng .. Cảm giác này, dường như sau này cũng không có quyền nói chuyện rồi...

Lúc này sắc trời đã sắp tối rồi, thỉnh thoảng phương xa truyền đến tiếng gầm Zombie, nghe qua chắc là Zombie Lên Cấp tìm đối tượng giao phối.

Sau khi đợi thể lực khôi phục một ít, Thái Hòa lấy ra một lọ nước thuốc pha loãng từ máu Zombie dị biến ra, nhỏ vài giọt vào trong miệng.

Tăng trưởng lên mang đến cho thân thể những di chứng kia, hoàn toàn có thể dựa vào nước thuốc này chữa trị tốt, nhưng sau khi cân nhắc đến liều lượng khi dùng, nói không chừng những nước thuốc này không đủ dùng nữa rồi...

“Nhưng mà. . . Đi nơi nào tìm nữ hoàng bạch tuộc này để cung cấp nước thuốc cho ta nữa đây. . .” Thái Hòa đau đầu mà thầm nghĩ.

Đồng thời ngay khi Thái Hòa mở ra bình nước thuốc kia, ở trên nóc nhà chỗ công viên Khu Công Nghệ Cao, một bóng người nhỏ bé và yếu ớt đột nhiên chuyển hướng về phía phương hướng của Thái Hòa.

Ở dưới chân nàng, nằm vài cỗ thi thể, mấy con Zombie đã bò đi lên, đang nhào vào cắn xé liên tục trên thi thể.

Một bộ điện thoại tạo hình kỳ lạ rớt ở bên cạnh đôi chân trần của nàng, bên trong còn đang không ngừng phát ra âm thanh điện thoại “Xè xè”.

Nàng nhìn chằm chằm vào hướng kia trong chốc lát, nhìn về qua không tình cảm chút nào, trong hai mắt màu đỏ như là pho tượng người, đã hiện lên một chút khó hiểu.

Sau khi chần chờ thật lâu, từ cổ tay của nàng, chậm rãi vươn 1 cái vòi màu đỏ tinh tế.

“Roẹt!”

Cái vòi này đâm đi ra ngoài mạnh mẽ, ôm lấy lan can sân thượng cách đó không xa.

Sau đó nàng chậm rãi đi tới chỗ sát nóc nhà, thả người nhảy lên nhẹ nhàng.

Thật giống như nhảy dây vậy, thân thể của nàng nhẹ nhàng đu qua giữa hai dãy nhà cao tầng, sau đó nhẹ nhàng linh hoạt rơi xuống trên nóc nhà bên kia.

Đồng thời khi nàng vừa rời khỏi, đám Zombie phía dưới lập tức bắt đầu bạo động, rất nhiều Zombie bắt đầu bay qua lan can và những chướng ngại vật, đi tới phía Thành Phố Biên Hòa...

Trời vừa nắng hửng lên, Thái Hòa lập tức mang theo ba người Lê Bống đi ra ngoài rồi.

Ca Cao thì bị hắn đuổi đi tìm con chó lang thang kia rồi, bằng năng lực khứu giác của nó, có lẽ rất nhanh có thể lôi nó trở về.

Quả nhiên, trong khi Thái Hòa điều khiển mấy con Zombie, mọi nơi tản ra đi tìm khu B17, Ca Cao cũng từ một bên trong khu cây xanh nhảy đi ra.

Theo sát sau lưng nó thì ra là con chó lang thang lúc trước kia, nhưng mà nhìn qua con chó lang thang này bộ dạng liên tục phát run, rõ ràng cho thấy sau khi bị đe dọa không thể không đi cùng nó.

“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ cắn nó lôi tới nơi này chứ, không nghĩ tới vậy mà là dùng phương pháp xử như lý vậy cao cấp như vậy... Ặc, không cần lăn qua lăn lại, đây là ta đang khen ngươi đấy.”

Thái Hòa nhìn chằm chằm vào con chó lang thang này một cái, sau đó ngồi xổm xuống, lấy ra từ trong túi quần một cây đao nhỏ.

“Đừng sợ, ta chỉ là nhờ ngươi giúp một việc.”

Hắn nói xong, lập tức duỗi ra ngón tay mạnh mẽ vạch thoáng lưỡi đao một cái.

Lập tức xuất hiện một vết thương đang chảy máu, sau đó mấy giọt máu tươi rơi xuống từng giọt.

Ánh mắt của con chó lang thang này lập tức khóa ở trên ngón tay Thái Hòa, trong miệng phát ra từng trận tiếng gầm.

Không chỉ mình nó, ánh mắt của ba người Lê Bống, còn có Ca Cao, đều tập trung vào trên ngón tay Thái Hòa.

“Có thể đừng xem ta như bữa sáng được hay không vậy? nhưng mà như thế nào ta lại không ngửi thấy máu của mình có mùi vị gì khác thường đây này... Ngươi đừng lo lắng, tranh thủ thời gian thè lưỡi ra liếm nha... Cmn ta nói liếm ở trên mặt đất đấy!”

Bình Luận (0)
Comment