Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 572 - Chương 572: Muốn Trả Thù Tới Tìm Ta

Chương 572: Muốn Trả Thù Tới Tìm Ta Chương 572: Muốn Trả Thù Tới Tìm Ta

Sau khi yên lặng hai giây, lập tức vang lên một tiếng thét lên, sau đó còn có truyền đến tiếng chửi bậy của một cô gái: “Trà Mi! Chẳng phải ta đã nói ban ngày không cho phép ngươi đi lên mà!”

Sau đó một cái bóng đen lập tức trực tiếp từ trong nhà bay tới phía Trà Mi, nàng hoàn toàn bị cảnh tượng trong phòng làm cho sợ ngây người, vậy mà không biết trốn tránh chút nào.

Thái Hòa đưa tới một tay kéo lấy nàng đi qua, cái bóng đen kia vụt qua bên tai của nàng bay tới, bay lên trên sàn nhà.

“Loảng xoảng Ben...g!”

Chén nước ngã xuống ở trên gạch men sứ, phát ra một tiếng giòn vang.

Theo sau đó, một cô gái nổi giận đùng đùng từ trong nhà đi tới.

Nàng mặc một bộ áo ngủ, bên bả vai còn lõa lồ ra bên ngoài, chỗ xẻ tà phía dưới thậm chí có thể thấy được vật thể then thui mơ hồ dưới háng.

Tóc rối loạn, cùng với sắc mặt cao trào đã lui, cũng cho thấy nàng vừa mới bị cắt đứt từ trong lúc đang thực hiện một loại vận động kịch liệt rồi.

Nhìn ra được nàng vốn là dự định lao tới mắng to một trận đấy, nhưng chuyện làm cho nàng không nghĩ tới chính là, vậy mà trong phòng có có thêm bốn người xa lạ.

Ngay trong lúc này cũng há hốc mồm sững sờ ngay tại chỗ, một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần.

“Các ngươi. . . Các ngươi là ai vậy?”

Trà Mi giải thích nói: “Bọn họ là đến tìm người đấy...”

Cô giáo Thảo liếc nhìn Trà Mi, sau đó lại cảnh giác nhìn về phía Thái Hòa, chú ý thực tế thoáng một chút đủ loại vũ khí trong tay bọn họ: “Các ngươi tới tìm ai?”

“Con trai Khá Bảnh, thử hỏi hắn một chút còn sống hay không?”

Thái Hòa trêu tức nhìn thoáng qua chân mảnh mai của nàng, nói ra.

Cô giáo Thảo vội vàng kéo áo ngủ che lại thoáng một chút, kinh ngạc nhìn về phía Thái Hòa: “Các ngươi biết tên Bô Xì Bo hay sao?”

Bô Xì Bo... Đây chính là tên con trai Khá Bảnh hay sao.

Thái Hòa gật nhẹ đầu, vừa muốn nói chuyện, từ trong nhà lại đi ra một gã đàn ông đại ngốc nghếch khái khoảng 50 tuổi gì đó.

Nét mặt của hắn lúc này cũng rất không thoải mái, đoán chừng bất luận kẻ nào ở trong lúc làm chuyện này bị cắt đứt rồi, cũng sẽ cảm giác không thoải mái đấy.

“Cô Giáo Thảo, bọn họ là ai?”

Nam nhân này vừa đi ra khỏi ra, cũng cau mày mở miệng hỏi.

Tầm mắt của hắn chỉ dừng lại ở trên người Thái Hòa trong nháy mắt, cũng rất nhanh tập trung vào trên người ba người Lê Bống, trong ánh mắt đục ngầu kia, lập tức sáng lên một cái.

Loại biểu lộ này, làm cho Thái Hòa lập tức bốc lên một chút lửa giận.

“Ngươi nhìn cái gì vậy hả?” Thái Hòa hỏi.

Người đàn ông kia đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Lê Bống, nghe vậy sửng sốt một chút.

Hắn chú ý tới trong tay Thái Hòa đang cầm theo đường đao, ánh mắt cũng hơi thu liễm lại một chút.

Nhưng mà nghẹn lấy lửa giận, lại làm cho hắn thốt ra câu nói: “Gái đẹp không phải là để cho người ta nhìn hay sao?”

Gã đàn ông ngốc nghếch vừa nói, vừa chưa thỏa mãn nhìn chằm chằm vào Lê Bống một cái.

Từ trong ánh mắt của hắn, không khó nhìn ra hắn đang nghĩ lung tung cái gì.

Gã đàn ông ngốc nghếch vừa dứt lời, trước mắt cũng mạnh mẽ sao bay múa đầy trời, 1 đạo bóng đen cũng đã xuất hiện ở trước mắt hắn.

Một tay Thái Hòa bắt được cổ áo của hắn, sau đó dùng sức đấm một quyền vào trên mắt phải hắn.

“Bùm!”

Sau đó vang lên một tiếng trầm đục, gã đàn ông ngốc nghếch lập tức kêu lên một tiếng kêu thảm thiết như giết heo.

“Lại dùng cặp mắt lưu manh của ngươi nhìn chằm chằm vào cô gái thử xem, ta sẽ móc ra cho ngươi xem!”

Thái Hòa ném hắn tàn bạo lên trên mặt đất lạnh như băng nói.

Cô Giáo Thảo và Trà Mi đều mở to hai mắt nhìn, vậy mà không kịp phản ứng.

Một lời không hợp lập tức đấu võ hay sao?

Cô Giáo Thảo che miệng lại không dám nói chuyện, mà Trà Mi lập tức kinh hãi lui ra sau hai bước, xem ra bị dọa không nhẹ.

Nhìn thấy gã đàn ông ngốc nghếch trên mặt đất che lại tròng mắt rú thảm không thôi, tâm tình cuồng bạo trong cơ thể Thái Hòa từ từ bình phục xuống.

Vẻ mặt điên cuồng mới vừa rồi, một cỗ lực lượng cuồng bạo cũng lập tực cuồn cuộn trong tinh thần của Thái Hòa.

Trong lòng của hắn vừa tỏ ra xúc động muốn đánh hắn, thân thể cũng ngay lập tức hành động.

“Xem ra virus vẫn có ảnh hưởng đối với ta đấy, nhưng mà chỉ cần tăng cường khống chế, có lẽ không có vấn đề lớn. Ít nhất thể năng lúc này tăng lên không chỉ gấp rưỡi hay gấp đôi mà thôi...”

Thái Hòa cúi đầu nhìn thoáng qua cánh tay của mình, một quyền mới vừa rồi đánh ra ngoài, thậm chí hắn cảm giác không thấy lực phản chấn quá lớn.

Gã đàn ông ngốc nghếch kia GR...À..OOOO ở trên mặt đất!!! vài tiếng, lại che lại tròng mắt giãy dụa lấy đứng lên.

Mắt hắn phải hoàn toàn sưng đỏ rồi, ngay cả mở ra cũng không thể được. Thậm chí còn có một chút vết máu nhỏ xuống.

“Ngươi cmn đấy! Vậy mà mày dám đánh tao... Con mắt của tao...”

Hắn đưa tay với tới ngăn tủ bên cạnh, vừa chửi bậy lấy, vừa lục lọi ra được một cái gạt tàn thuốc.

Con mắt đau nhức kịch liệt, làm cho hắn đã mất đi lý trí. Hắn cầm lấy cái gạt tàn thuốc, sau đó nhào tới mạnh mẽ về phía Thái Hòa.

“Đệch cmn mày!”

Bình Luận (0)
Comment