Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 579 - Chương 579: Đưa Ra Nhiệm Vụ

Chương 579: Đưa Ra Nhiệm Vụ Chương 579: Đưa Ra Nhiệm Vụ

Ở trong doanh địa Đại Bàng, cũng hẳn là nhân vật số một nói một không hai.

Có thể ngồi lên loại này chức vị đấy, Thái Hòa còn tưởng rằng ít nhất cũng là một vị quân nhân cực kỳ uy nghiêm, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới lại là một cô gái tuổi còn rất trẻ.

“Chào ngươi...” Rất nhanh Thái Hòa phục hồi lại tinh thần, nói ra.

“Khuya ngày hôm trước ta vừa nhận được phó đội trưởng Lan Ngọc gửi báo cáo những thông tin của ngươi, không nghĩ tới nhanh như vậy lại có thể đối thoại với bản thân ngươi. Cảm ơn ngươi lấy được rất nhiều dược phẩm cho chúng ta.”

Tăng Thanh Hà khách sáo một trận.

Giọng nói của nàng mặc dù biến ảo khôn lường, nhưng giọng điệu lại rất ôn hòa, hơn nữa ẩn hàm mỉm cười, cho người ta cảm giác hết sức thân thiết.

Những thượng vị giả kia này ở trong ấn tượng Thái Hòa, cũng khác nhau rất lớn.

Nhưng mà vị tổng tham mưu này đột nhiên chạy tới đối thoại với hắn, khẳng định không phải là vì hàn huyên khách sáo với hắn đấy.

Lôi kéo quan hệ với hắn hay sao? Tự thân xuất mã mời chào hắn hay sao?

Có lẽ cũng không cần phải như thế...

Về điểm này, Thái Hòa vẫn rất có tự mình hiểu lấy.

Dù cho hắn mạnh mẽ đến đâu, đối với thế lực vũ trang nắm giữ lấy rất nhiều vũ khí nóng và người tài giỏi mà nói, cũng không quá đáng là một cá nhân mà thôi.

Đối phương một quăng tới một quả bom, chính mình cũng sẽ bị nổ thành cặn bã, đây cũng là nguyên nhân Thái Hòa cực kỳ kiêng kị với bọn họ, muốn kéo căng thời gian tăng lên thực lực.

“Khách khí, giao dịch công bằng mà thôi. Thật ra ta bên này có hai người sống sót, sẽ làm ra đủ loại phát minh nhỏ. Coi như là nhân tài nha. Ta nhớ được nơi trú quân của các ngươi rất thiếu người.”

Thái Hòa vội vàng nói ra tính toán của mình.

Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện Trà Mi và Bô Xì Bo còn đứng ở cửa, mặt mày ngây thơ vô số tội đang theo dõi hắn.

Ánh mắt kia, thật sự là cực kỳ giống như con cái lo lắng bị cha mẹ vứt bỏ đi.

“Nhưng mà đừng nhìn chằm chằm vào ta được không, khiến cho ta rất làm mệt trong người nha! Cmn ta lại không nợ các ngươi đấy, cmn...”

Thái Hòa tranh thủ thời gian khoát tay áo với bọn hắn, thấy bọn họ sửng sốt không chịu dời ánh mắt, đành phải xoay người lần nữa.

Nhưng mà dù vậy, hắn nhưng có thể cảm giác được bốn con mắt vẫn đang khóa tại trên người hắn. Dường như thật sự lo lắng hắn lại đột nhiên biến mất vậy.

Tăng Thanh Hà không do dự chút nào nói ra: “Đương nhiên hoan nghênh rồi, nếu là Thái Hòa tiên sinh ngươi đề cử đấy, chắc hẳn có lẽ sẽ mang đến trợ giúp rất lớn cho nơi trú quân chúng ta. Hết sức cảm ơn ngươi, có thể từng giờ từng phút nghĩ đến nơi trú quân chúng ta.”

Quả nhiên không hổ là tổng tham mưu, lời này thật sự là nói ra cẩn thận, làm cho người ta nghe cực kỳ thoải mái.

Không đợi Thái Hòa lộ ra sắc mặt vui mừng. Tăng Thanh Hà lại nói tiếp: “Trên thực tế, có thể nhận được điện thoại của Thái Hòa tiên sinh, ta rất là vui vẻ. Bây giờ chúng ta đang tổ chức một nhiệm vụ khẩn cấp, nếu như có thể đạt được trợ giúp của ngươi, vậy thì không còn gì tốt hơn rồi. Về phần thù lao, ngươi hoàn toàn có thể yên tâm, nhất định khiến ngươi thỏa mãn.”

“Là nhiệm vụ gì?” Thái Hòa chậm rãi đứng thẳng thân thể. Hỏi.

Đối phương nói ra dù cho dễ nghe, nhưng thời điểm liên quan đến với lợi ích bản thân, đầu óc Thái Hòa lại lập tức thanh tỉnh.

“Xem ra Thái Hòa tiên sinh rất cẩn thận... Như vậy tốt nhất rồi. Trên thực tế, hai ngày trước ngươi vừa mới chia tay với đội của Tom. Lúc nửa đêm ngày hôm qua đã mất đi liên hệ với chúng ta. Một chi đội khác trước kia, sau khi đưa ra cảnh cáo với chúng ta cũng hoàn toàn đã mất đi tung tích.”

Giọng điệu của Tăng Thanh Hà hơi trầm xuống lộ vẻ đau lòng, nghe qua phảng phất tình huống không hề lạc quan.

“Mất tích hay sao?”

Trước mắt Thái Hòa lập tức hiện ra bộ dáng Ninh Dương Lan Ngọc.

Nhiệm vụ sưu tập dược phẩm của bọn hắn gần như vốn đã hoàn thành. Còn lại có lẽ chính là tìm xem người sống sót ở xung quanh, chuyện này nghe qua hoàn toàn không có tính nguy hiểm gì quá lớn nha...

Hơn nữa một chi phân đội khác cũng hoàn toàn mất tích... Võ trang đầy đủ. Còn thêm sức chiến đấu xuất sắc, có lẽ rất không có khả năng xảy ra loại chuyện này...

Thái Hòa vẫn còn nghi hoặc, Tăng Thanh Hà đã tiếp tục nói: “Trước mắt ta đã phái một chi phân đội cuối cùng hướng chỗ khu vực đội của Tom, hy vọng ngươi có thể tụ hợp theo chân bọn họ, điều tra sự kiện lần này, cũng triển khai cứu viện với đội của Tom. Lăng tiên sinh, ngươi biết rõ nhiệm vụ của bọn hắn là tới tiến hành điều tra tiền trạm với Sài Thành đấy, mặc dù ngươi không có ý định gia nhập nơi trú quân chúng ta, nhưng thành lập khu cách ly đối với bất kỳ người nào mà nói đều là một chuyện tốt.”

Nghe Thái Hòa không nói lời nào, Tăng Thanh Hà còn nói thêm: “Nếu như ngươi đồng ý, mặc dù nhiệm vụ không thể thành công, ta cũng sẽ theo như thù lao ước định đưa cho ngươi một nửa. Nếu như ngươi cho rằng tính nguy hiểm của nhiệm vụ vượt quá phạm vi thừa nhận của ngươi, bất kỳ lúc nào ngươi có thể bỏ dở nhiệm vụ.”

Bình Luận (0)
Comment