“Bùm!”
Trong nháy mắt khi cái móng vuốt khổng lồ kia vào chụp xuống đầu, đột nhiên xuất hiện một cái thuẫn năng lượng mắt thường có thể thấy được mờ mờ, ở trung tâm Lâm Văn Chung.
Đường kính 5m, hoàn toàn che phủ lại hắn và team của Thái Hòa.
Cự trảo đập lên trên tấm thuẫn năng lượng này, giống như đập vào trên tấm thép vậy, phát ra một tiếng vang thật lớn.
Toàn thân Lâm Văn Chung chấn động, nghiêm mặt tái nhợt xoay người sang chỗ khác, cầm lên súng tiểu liên giảm thanh liên tục bắn phá một trận.
Móng vuốt tốc độ Zombie rất nhanh, vừa bao vây hắn mà công kích liên tục vào tấm hộ thuẫn năng lượng, vừa linh hoạt né tránh viên đạn.
Ngẫu nhiên bị đánh trúng mấy lần, nhưng cơ bản không có tạo thành ảnh hưởng gì với móng vuốt của Zombie.
“Con Zombie này quá trâu bò rồi, phản ứng bản năng thật nhanh.”
Thái Hòa mở to hai mắt nhìn, dùng sức quan sát nhạy cảm của hắn, cũng rất khó bắt được quỹ tích hành động của con Zombie này.
Nhiều lần cái móng vuốt Zombie này chợt lóe lên ở trước tầm mắt Thái Hòa, chỉ có thể miễn cưỡng thấy rõ hình dạng của nó.
Cả người nó bò sát trên mặt đất, hai chi trên của nó che lại thân hình, một cánh tay to lớn hơn rất nhiều nếu so với người bình thường, móng tay thật dài như là móc sắt vậy dài khoảng chừng năm tấc.
Dựa vào cái móng vuốt to lớn này, hắn có thể thoải mái mà leo trên vách tường, treo thân thể trên bầu trời hoặc là nhảy ra.
Ba người Lê Bống cũng kinh ngạc nhìn vào con Zombie này, đồng loại ngoại hình kỳ lạ cũng có thể khiến cho các nàng nổi lên lòng hiếu kỳ mãnh liệt.
“Thừa dịp ta thu hút sự chú ý của nó, các ngươi...”
Sắc mặt Lâm Văn Chung vừa mới nghiêm túc nói ra một câu, lập tức phát hiện Thái Hòa bốn người hoàn toàn không có đặt lực chú ý vào hắn và Zombie cự trảo chiến đấu kịch liệt.
“Đây là! Các ngươi có thể đừng bình tĩnh xem ta bị đánh như vậy được hay không!” Lâm Văn Chung phát điên gầm nhẹ một câu.
“Thật ngại quá, xem quá nhập thần rồi, vị huynh đệ này cảm giác quá đặc sắc rồi.” Thái Hòa vươn cái vòi tinh thần, nói ra, “Dù sau cái tấm thuẫn năng lượng của ngươi không phải có thể kiên trì thật lâu sao?”
“Đó là nhằm vào Zombie bình thường nha, con quái này mạnh như vậy. Tối đa ta còn có thể kiên trì hai ba phút!” Cái trán Lâm Văn Chung đã đổ đầy mồ hôi.
“Sức bền bỉ thật sự là cặn bả...” Thái Hòa biểu lộ lạnh nhạt nheo lại con mắt, tập trung lại tinh thần lực.
Sau khi tăng trưởng lên mấy lần, tốc độ phản ứng thần kinh của hắn tăng lên thẳng tắp, không chỉ giác quan nhạy cảm hơn rất nhiều, cái vòi tinh thần cũng trở nên càng linh hoạt hơn rồi.
Mấy cái vòi mở ra tấm thuẫn năng lượng của Lâm Văn Chung, giống như mạng nhện đang chờ đợi con mồi.
“Bắt được!”
Thái Hòa vô ý thức làm một động tác móc lên nắm đấm, mấy cái vòi tinh thần kia lập tức bắt được Zombie cự trảo va chạm mà đến lần nữa.
Mặc dù Zombie dị biến rất mạnh, nhưng chỗ thiếu hụt trí lực rất nghiêm trọng, thể hiện trên tinh thần lực lúc này. Chính là không chịu nổi một kích.
“Tình huống nguy hiểm như vậy còn có thể nhìn đến nhập thần! Mau nghĩ biện pháp như thế nào làm thịt con Zombie này nhanh chóng đi...”
Lâm Văn Chung còn chưa dứt lời, đã nhìn thấy Thái Hòa vỗ tay phát ra tiếng.
Con Zombie cự trảo kia đang điên cuồng trùng kích cái lồng năng lượng lập tức “Phù phù” một tiếng cắm đầu xuống trong nước, không đợi nó đứng lên, đã bị đường đao của Thái Hòa đâm vào trái tim.
“Ta...”
Lâm Văn Chung còn há hốc mồm, khó có thể tin nhìn cảnh tượng này trước mắt.
Đập phát chết luôn. Hơn nữa còn là dùng phương thức công kích tùy tiện như vậy…
Quái vật hắn dùng súng bắn quá trời cũng không bắn chết, vậy mà bị Thái Hòa chặt một đao giải quyết...
“Tứ chi của con Zombie này đã xảy ra biến dị bộ phận, cánh tay phải phồng to, hơn nữa tất cả cánh tay đều là cơ bắp.” Thái Hòa lập tức ngồi xổm xuống đi quan sát con Zombie cự trảo đang từ từ nổi lên trên mặt nước này.
Lê Bống cúi đầu nhìn thoáng qua, nghi hoặc mà hỏi thăm: “Nhưng vì sao... Chỉ có tay phải vậy?”
Vấn đề này làm cho Thái Hòa cũng rơi vào trong trầm tư, Yuna lập tức đột nhiên nói ra: “Bởi vì hắn là phái nam nha, hơn nữa còn là một thanh niên. Cho nên... Hắn có một cái tay phải mạnh mẽ!”
“Ah!” Ngô Thanh Vân lập tức bừng tỉnh hiểu ra gật gật đầu. “Giống như Thái Hòa hay sao?”
“Ê, câu dư thừa này là gì đấy!”
Thái Hòa lại đưa mắt nhìn sang nửa người dưới của Zombie cự trảo: “Chẳng trách được chỉ có thể bò ở trên mặt đất, thân thể không cân bằng là một vấn đề, cơ bắp hai chân héo rút cũng là vấn đề.”
Cuối cùng Lâm Văn Chung hồi phục thần trí. Sau khi lộ ra vẻ mặt thất bại liếc nhìn Thái Hòa, tiếp tục nói: “Loại biến dị dị dạng nha, dù sao cũng là virus, xuất hiện bất kỳ biến dị đều không kỳ quái.”
Sau khi đi tới phía trước khoảng hơn 100m. Trên mặt đất lại xuất hiện mấy cỗ thi thể, đã có thành viên trong đội của Tom. Cũng có Zombie dị biến bị bắn chết.