Yuna kéo thoáng góc áo Thái Hòa một cái, nói ra với hắn: “Zombie dị biến phía dưới này, chỉ nhìn ngoại hình, cũng dị dạng hơn rất nhiều so với những zombies dị biến lúc trước kia chúng ta nhìn thấy ở trên quảng trường.”
“Hình như là! Nếu như dị dạng chính là cán cân tiêu chuẩn thực lực của bọn hắn, vậy thì chính là nói phía dưới này đều là tinh anh rồi hay sao?” Thái Hòa như đang suy nghĩ gì đó, gật gật đầu.
Rất nhanh bọn hắn lập tức tìm tòi hoàn tất mảnh khu vực này, cũng phải đi vào sâu bên trong rồi.
Con đường dài tăm tối giống như là con đường thông đạo đi vào địa ngục vậy, mặc dù là Thái Hòa cũng cảm giác da đầu hơi run lên.
Thái Hòa nhìn chằm chằm vào một cái thùng xe ở khá xa, quay đầu nói ra với Lâm Văn Chung: “hiện giờ thời gian còn chưa tới mười phút, chúng ta có cần đi qua xem hay không?”
“Xem hay sao?”
Lòng tự tin của Lâm Văn Chung đã hoàn toàn bị con Zombie cự trảo kia phá hủy nát bấy rồi, lúc này lập tức lộ ra một chút do sắc mặt dự không quyết định được: “Mặc dù các ngươi rất mạnh, nhưng mà ta cảm giác, cảm thấy đi theo các ngươi bất kỳ lúc nào đều có khả năng bị bán...”
Hắn còn muốn nói gì, theo khác một bên đột nhiên truyền đến một tiếng trầm đục.
“Là nhóm của đội phó!”
Toàn thân Lâm Văn Chung rung động một cái, kích động quay đầu đi: “Chắc là đã xảy ra chuyện gì! Chúng ta đi qua xem!”
Hắn đỡ lên kính mắt thoáng một cái, cầm lên súng chạy tới phương hướng thanh âm truyền đến.
Thái Hòa cũng nắm chặt đường đao, phất phất tay về phía ba người Lê Bống, đi theo sát đằng sau.
Trước khi rời đi, hắn không nhịn được lại đầu quay lại liếc nhìn cửa xe.
Trong đường hầm Metro yên tĩnh, rất nhiều thanh âm đều bị hoàn cảnh đặc thù phóng đại rồi.
Mặc dù bọn hắn đều dùng súng tiểu liên giảm thanh, nhưng thanh âm viên đạn bắn tới trên vật thể vẫn rất rõ ràng đấy.
Một trận âm thanh tiếng bơi bì bõm truyền đến từ trong bóng tối, rất nhanh Nguyễn Trung Hiếu lưng cõng Trần Lao Công vọt ra từ trong một hành lang.
Hắn vừa chạy như điên vừa ngoắc về phía bọn hắn: “Tranh thủ thời gian chạy! Vừa chọc phải hơn 10 con quái vật!”
Những đội viên theo sát ở phía sau hắn kia thỉnh thoảng quay người lại bắn hai ba phát, rất nhanh cũng đến gần rồi.
Thái Hòa híp mắt nhìn một cái phía sau lưng bọn hắn, lập tức khẽ run rẩy trong lòng.
“Cmn!”
Hơn 10 con Zombie dị biến hình thái khác nhau đang theo đuổi không bỏ nhào đầu về phía trước, những đội viên kia bắn đạn tối đa chỉ có thể tạo được hiệu quả chặn đường ngắn ngủi mà thôi.
Lập tức khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần, lúc này một con Zombie dị biến xông lên phía trước nhất đột nhiên cong lên phần eo, giống như là ếch xanh vậy nhảy lên mạnh mẽ!
Nó trực tiếp bổ nhào về phía một gã đội viên đang chuẩn bị nổ súng xạ kích, sau đó miệng mở ra thật to, hiện ra một góc biên độ hết sức khoa trương.
“Đây cũng không phải là trình độ người bình thường có thể mở ra nha?” Lâm Văn Chung hết sức hoảng sợ kêu lên. Từ hạ thân nó cúi xuống mạnh mẽ, một tiếng giòn vang “Răng rắc” lập tức truyền đến.
Đội viên kia hoảng sợ nhìn súng tiểu liên mình cầm để ngăn cản bị con zombie này trực tiếp cắn đứt, thừa dịp cơ hội này bò lên, khi người khác yểm hộ tránh được một kiếp.
Rất nhanh những Zombie dị biến này nhao nhao đuổi theo, tay một con Zombie trong đó rất to níu lấy vách tường trực tiếp nhảy vào trong đám người, vừa vặn đã rơi vào bên cạnh Lê Bống.
Lê Bống trở tay huơ lên, Thái Hòa đồng thời sử xuất ra quấy nhiễu tinh thần, con Zombie này còn chưa kịp đứng vững, cũng đã xụi xuống đất.
Những người khác lập tức rơi vào trong hỗn loạn, không ngừng có Zombie dị biến xông vào đám người, tách ra đội ngũ triệt để rồi.
Team của Thái Hòa dựa vào thực lực trâu bò, trước mặt mấy con Zombie dị biến chặn đường, thành công lùi vào một nơi hẻo lánh, cùng nhau lui lại với bọn họ còn có hai người đội viên.
Đợi thời điểm chung quanh an tĩnh lại lần nữa, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc giống như đốt lò của những người này.
Thực lực của Zombie dị biến, lần nữa thức tỉnh lại khủng hoảng và sợ hãi của bọn hắn đối với quái vật không biết.
“Làm sao bây giờ?” Một người đội viên hỏi.
Đối tượng hắn hỏi thăm chính là Thái Hòa, mới vừa rồi bọn hắn chỉ làm được một chút tác dụng hỗ trợ, trên thực tế chủ lực chính thức vẫn là Thái Hòa và ba người Lê Bống.
Thái Hòa nhíu mày, nói ra: “Ta có thể miễn cưỡng dò xét thoáng một chút xung quanh có người hay không... nhưng mà hiện giờ nếu trở lại địa điểm tập hợp không phải lựa chọn sáng suốt, vẫn vừa tiến lên hướng thùng xe, vừa xem tình huống đi.”
“Đúng vậy nha, đi trở về nói không chừng gặp được càng nhiều Zombie dị biến hơn nữa...” Người nọ như đang suy nghĩ gì đó, sau đó gật gật đầu.
Nếu như phải đi về địa điểm tập hợp, cũng phải đi qua con đường bọn hắn vừa mới bị đuổi giết kia.
Thi thể những con Zombies dị biến kia, nói không chừng đã đưa tới càng nhiều quái vật hơn nữa.
Lúc này lại một vang lên thanh âm, nói ra: “Trở về địa điểm tập hợp, đây là mệnh lệnh, các ngươi phải nghe Trần đội trưởng đấy, hay vẫn nghe người ngoài này hay sao?”
Thái Hòa nhướng mắt nhìn lên, trong nội tâm lập tức cười lạnh một tiếng: “Người cao to, thật là đúng dịp.”