Một nỗi thù hận mãnh liệt làm cho mắt người cao to con lập tức đỏ lên, hắn mạnh mẽ nâng lên họng súng, nhắm ngay Thái Hòa lần nữa.
“Cmn đấy! Tao cho mày phải chôn cùng bố mày!”
Nhưng vào lúc này, con Zombie dị biến kia đột nhiên dùng hai tay bóp chặt đầu của hắn.
“Răng rắc!”
Sau khi vang lên một tiếng vang nhỏ, đầu người cao to này lập tức bị vặn trở thành một góc độ kỳ lạ.
Hắn trợn tròn mắt, không cam lòng té xuống.
Sau một trận xạ kích, con Zombie dị biến này lập tức bị bắn văng ra ngoài, cũng không thể đứng lên được nữa rồi.
“Nếu không phải hắn lớn như vậy giọng, như thế nào sẽ đưa tới Zombie tập kích?” Thái Hòa lắc đầu, nói ra.
Dĩ nhiên chuyện này là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng trông thấy biểu lộ bình tĩnh tự nhiên của Thái Hòa, không khỏi làm cho người ta có một loại cảm giác.
Dường như tất cả những chuyện này, đều là trong tính toán của hắn...
Loại cảm nhân này làm cho người ở nơi này đều âm thầm rùng mình một cái, bọn hắn liếc nhìn chăm chú, đều thấy được kiêng kị mãnh liệt từ trong mắt đối phương.
“Đó là gieo gió gặt bão...” Một người trong đó thấp giọng nói ra.
Mấy người khác cũng gật nhẹ đầu. Mặc dù đến tột cùng chân tướng mọi chuyện như thế nào, bọn hắn cũng nói không nên lời nguyên nhân gì, nhưng mà theo lý mà nói, người ra tay trước không phải là Thái Hòa, người dẫn zombie đến cũng không phải Thái Hòa. Cuối cùng bọn hắn đã đạt thành nhận thức chung.
Loại biểu hiện này đúng là Thái Hòa muốn nhìn thấy đấy, như những tinh anh tự cho mình siêu phàm này, chỉ có dùng loại thủ đoạn này may ra mới chính thức chấn nhiếp được bọn hắn.
Thùng xe phía trước tương đối an toàn hơn một ít, nhưng cũng không phải tuyệt đối, Thái Hòa cần những người này nghe lời, mà không phải chỉ đi theo chính mình vì muốn sống.
“Không biết còn có Zombies khác cũng bị dẫn tới hay không, chúng ta đi nhanh lên đi.”
Thái Hòa nâng lên ba lô thoáng một cái, nói ra.
Hắn đi lên phía trước hai bước, lại quay đầu lại liếc nhìn bọn hắn: “Nếu như còn có ai muốn rời khỏi đấy, xin cứ tự tiện.”
Đương nhiên những người này sẽ không lấy cái mạng nhỏ của mình ra nói giỡn rồi, đã đi theo Thái Hòa, gặp lại phải Zombie dị biến, rất có thể bọn hắn ngay cả cơ hội nổ súng cũng không có.
Lúc ba người Lê Bống đi qua bên người bọn hắn, những người này cũng lộ ra một chút sắc mặt kính sợ.
Thực lực mạnh mẽ của ba người các nàng, cũng khiến những người này ấn tượng khắc sâu, phá vỡ ấn tượng trước kia của bọn hắn.
“Hiện giờ ai còn dám nói ba vị mỹ nữ kia là con ghẻ kí sinh nha...”
“Xuỵt, ngươi tranh thủ thời gian câm miệng. Hiện giờ ai nói người đó ngu vcl!”
Sau khi rời khỏi từ trong góc này, Thái Hòa mới chú ý tới, trong hỗn loạn mới vừa rồi, vậy mà bọn hắn chạy tới gần khu thông gió trong đường hầm Metro.
Nhưng mà khoảng cách ở đây tới trạm thu phí không xem như quá xa, cả đám người chạy chậm mà đi dọc theo bên tường về phía trước, lặng yên không một tiếng động.
Lê Bống đưa tay nắm lấy Thái Hòa, thấp giọng nói ra: “Ta... Ta dẫn đường nha... Lúc tiến ta vào đã ghi nhớ lại con đường đi vào.”
“OK.” Thái Hòa lập tức nở một nụ cười vui mừng, gật đầu nói ra.
Quả nhiên năng lực ghi nhớ của Zombie cực kỳ mạnh mẽ, mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng Lê Bống lại giống như là đã từng tới nơi này vô số lần vậy, mang theo bọn hắn nhanh chóng đi ra trong bóng đêm.
Trên đường cũng có xuất hiện một ít Zombie bình thường, mặc dù những đội viên kia bị Zombie dị biến làm cho khủng hoảng, nhưng mà lúc đối mặt Zombie bình thường bề ngoài vẫn hiện ra sức chiến đấu không tệ.
Những Zombie bình thường này không cần Thái Hòa phải ra tay, đã bị giải quyết toàn bộ.
Rất nhanh, phía trước cũng xuất hiện khung cảnh con đường hầm u ám lần nữa.
Team của Thái Hòa ngừng lại ngay chỗ lô cốt kiểm vé qua đường hầm, ngồi xổm trong một ngõ ngách lẳng lặng cùng đợi những người khác xuất hiện.
Có cái vòi tinh thần của Thái Hòa vẫn mãi duỗi ở bên ngoài giống như dây anten, bất kể là người hay còn là Zombie xuất hiện, đều có thể lập tức bị phát hiện.
Nhưng mà tinh thần lực tiêu hao kịch liệt, lại làm cho Thái Hòa không thể không một tay kéo lấy Yuna vào trong ngực, sau đó hôn thật sâu xuống.
“Khục khục...”
Những đội viên này lập tức chú ý tới cảnh tượng này, lập tức lộ ra sắc mặt cực kỳ hâm mộ.
Dưới áp lực nguy cơ sinh tử, mỗi người đều muốn học lấy Thái Hòa như vậy, cùng người mình thương hôn môi kịch liệt với nhau.
Chuyện này cũng giúp phóng thích áp lực, cũng có thể đạt được động lực muốn sống càng mạnh hơn nữa.
Nhưng mà đáng tiếc chính là ở đây có ba vị mỹ nữ, nhưng người có thể hôn các nàng chỉ có một mình Thái Hòa.
Một gã đội viên trong đó nghiêng đầu nhìn thoáng qua đồng đội của mình, người nọ cũng đúng lúc nhìn qua hắn.
Sau khi hai người liếc nhau một cái, một người trong đó lập tức run rẩy toàn thân một trận, nói ra: “Biến, đừng đánh chủ ý lên người ta!”
“Bà mịa nó, nếu ngươi không muốn, làm sao biết ta đang suy nghĩ gì!”