Cho dù nhắm mắt lại, nhưng nghe được thanh âm chung quanh đều vô cùng rõ ràng.
Máu tươi nhỏ trên mặt đất, máu tươi của Zombie dị biến và xương cốt bị chặt đứt, tiếng xé gió lúc Yuna và Ngô Thanh Vân huơ múa vũ khí...
Thật giống như lỗ tai biến thành radar nhận tín hiệu hết sức nhạy cảm nào đó vậy, những động tĩnh nhỏ nhất cũng tự động bị phóng đại rồi.
Thậm chí Thái Hòa có thể nghe được thanh âm máu tươi lưu động trong cơ thể mình, trái tim co bóp kịch liệt, gần như sắp từ trong lồng ngực nhảy ra ngoài rồi.
Máu tươi dính vào từ trên người Nữ Hoàng Bạch Tuộc vẫn còn thẩm thấu vào thân thể của hắn từng chút một, loại cảm giác này ấm áp bao vây lại hắn, không ngừng mà chữa trị những vết thương trên người hắn.
Phảng phất ở trong ý thức của Thái Hòa đã qua thời gian rất dài, nhưng thông qua thanh âm hắn đang nghe được để phán đoán, từ khi hắn hôn mê đến thanh tỉnh, cũng không quá lâu, chỉ là một hai phút mà thôi.
Trong khi Thái Hòa mở choàng mắt, tất cả cảnh tượng trước mắt hắn đều là cái vòi do năng lượng tinh thần tạo thành.
Những cái vòi này bỗng nhiên vỗ vào trên nóc đường hầm, lập tức phát ra một tiếng trầm đục “Bùm”, thậm chí cả mặt đất cũng chấn rung một cái.
“Ah!” Thái Hòa lập tức đè xuống huyệt Thái Dương, lắc lắc đầu.
Lúc này Tinh thần lực của hắn đã sắp tiêu hao không còn, sử dụng cái vòi nện thoáng một cái như vậy, hắn cũng cảm giác huyệt Thái Dương dường như bị kéo nhúc nhích vậy.
“Cái vòi đã hóa thành thực chất, nhưng cũng không phải công kích vật lý, mà là một loại công kích năng lượng. Hơn nữa bởi vì năng lượng phân tán lên trên mỗi một cái vòi, cho nên sẽ không giống tấm thuẫn năng lượng như của Lâm Văn Chung vậy, bị người khác trông thấy. Nhưng mà cũng tiêu hao rất lớn, cần phải tìm được phương pháp sử dụng phù hợp, may ra mới kéo dài thời gian sử dụng tinh thần lực có hạn.”
Rất nhanh Thái Hòa rút ra được kết luận. Sau khi tăng lên tinh thần lực, hắn cảm giác suy nghĩ của mình vậy mà rõ ràng hơn rất nhiều.
Mặc dù hiện giờ vừa đau đầu vừa suy yếu, nhưng cũng không ảnh hưởng đến năng lực suy nghĩ của hắn.
Tinh thần lực hóa thành thực chất... Không có nghĩ đến bình cảnh này có thể đạt được đột phá dưới loại tình huống này.
Từ điểm này mà nói. Nữ Hoàng Bạch Tuộc này đã mang đến cho hắn lợi ích không nhỏ.
Đối với năng lực chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ của Nữ Hoàng Bạch Tuộc kia, thật ra thì Thái Hòa có một chút hâm mộ đấy.
Cả hai cùng là cái vòi, bản thân cái vòi của Nữ Hoàng Bạch Tuộc chính là thật thể, hơn nữa sẽ tái sinh liên tục. Năng lực công kích Vật lý quá mức mạnh mẽ.
Nhưng Thái Hòa thì lại thuần túy là năng lượng tinh thần, ở dưới tình huống không cách nào hóa thành thực chất, hắn chỉ có thể tiến hành công kích vào tinh thần kẻ địch.
Kẻ địch tinh thần lực càng mạnh, Thái Hòa tinh thần công kích hiệu quả cũng lại càng kém.
Năng lực điều khiển có thể sử dụng với Zombie Cấp Thủ Lĩnh trở xuống, gần như không có năng lực nào có thể phản kháng, nhưng không cách nào sử dụng với nhân loại.
Cho nên Thái Hòa mới có thể nhạy cảm với quân đội vào thành như vậy, bởi vì hắn cảm thấy thực lực của mình còn chưa đủ mạnh, so với súng ống đạn pháo của nhân loại, năng lực của hắn vẫn quá yếu.
Nhưng hiện giờ sau khi tinh thần lực hóa thành thực chất, thủ đoạn công kích của hắn cũng sẽ phong phú hơn nhiều.
Sau khi đợi hắn đứng dậy, Zombie Nữ Hoàng Bạch Tuộc kia cũng đang leo ra từ trong huyệt động, sau đó dùng cái vòi treo chính mình ở giữa không trung.
Sắc mặt nàng ửng hồng, miệng vết thương sau lưng dường như đã cầm máu rồi.
Nhưng mà trước ngực lại thêm 1 đạo vết thương thật lớn. Thoạt nhìn rất sâu. Hơn nữa lượng máu chảy ra cũng tương đối lớn.
Trong khe hở quần áo bị xé rách ra. Hai ngọn núi khổng lồ quy mô to lớn gần như hoàn toàn bại lộ đi ra.
Nhìn ra được mới vừa rồi nàng rất thoải mái, bởi vì nàng lúc này treo trên không trung, còn ở vào trạng thái xụi lơ toàn thân. Bộ bộ dạng lười biếng kia đủ để cho rất nhiều gã đàn ông phải phát cuồng.
Nhưng cái vòi phía sau nàng lại cho thấy lúc này nàng còn tràn đầy tính nguy hiểm, thậm chí bất kỳ lúc nào cũng có khả năng đập xuống phát động công kích.
Thái Hòa hết sức chăm chú cảnh giác. Sau khi nàng liếc nhìn Thái Hòa thật sâu, nói ra: “Ta nhất định sẽ trở lại... Sau đó sẽ trực tiếp hấp diêm ngươi.”
“. . .”
Nếu như không phải biểu lộ của Nữ Hoàng Bạch Tuộc hết sức nghiêm túc, hơn nữa nhìn qua rất nguy hiểm, nhất định Thái Hòa sẽ không nhịn được nôn ra ngoài.
Nhưng chính là hắn ngây người một lúc như vậy, Nữ Hoàng Bạch Tuộc lập tức nhanh chóng biến mất ở trong bóng tối.
Nàng chạy trốn quá nhanh, Thái Hòa muốn đuổi theo cũng không đuổi kịp đấy.
“Ta cũng không biết ta nên nhức hết cả trứng, hay vẫn phải mong đợi đây...” Thái Hòa vò đầu bức tóc, xoắn xuýt nghĩ đến.
Nhưng lập tức hắn cũng rùng mình một cái: “Không nên không nên, không thể vì một lần bành bạch bành bạch mà chơi xong tánh mạng của mình được, ta cũng không muốn đang trong quá trình giao phối với nàng bị ăn sạch. Hơn nữa rất có thể nàng sẽ há cái mồm phía dưới kia bắt đầu ăn...”