Nhưng mà hắn ánh mắt nhìn về phía Thái Hòa, càng nhiều là sợ hãi hơn là thù hận.
Nhìn qua người trẻ tuổi này không có mấy lượng thịt, nhưng năng lực quỷ dị như thế, thủ đoạn lại hết sức hung ác, hắn đã thật sự sợ hãi.
Lúc này Quan lão đại cũng giãy giụa lấy muốn đứng lên, nhưng trong mắt Cường Đô La lại đã hiện lên một chút vẻ tàn nhẫn.
Hắn nhấc lên cây súng rơi trên mặt đất một cái, sau đó học động tác của Thái Hòa lên nòng, nhắm ngay Quan lão đại.
“Tên tiện nhân vong ân phụ nghĩa như mày, cũng không nghĩ lại mười mấy tuổi mày đã đi vào con đường xã hội đen, cuối cùng ngay cả nhà cửa cũng không có, là ai giới thiệu mày đến công ty bảo vệ đấy! Mày có thực lực, mày là Dị năng giả, tao làm trâu ngựa cho mày, mày cũng nên cảm động chứ! Nhưng mày thiếu chút nữa mày đánh chết tao! Đúng là! Có ít người có tiền là lấy chính mình chính là đại gia, nhưng mà cho tới bây giờ tao không có đối diện mày như vậy! Khi còn bé tao cũng từng qua, tao biết rõ mùi vị không có tiền! Mỳ bị người khác ức hiếp rồi, lại xem toàn bộ người trong thiên hạ đều là rác rưởi, cmm cuối cùng là logic gì, đây?!”
Ngón tay Cường Đô La cũng đang phát run, thanh âm lại càng run rẩy tới không rõ ràng.
Nhưng mà hắn xoay qua họng súng, lại dường như không có dũng khí giết người. Tên Quan lão đại này từ trong đau nhức kịch liệt chậm rãi hồi phục xong, hắn đột nhiên huơ tay ra, móng tay đã uốn lượn biến hình thành dài ngoằn chộp mạnh tới Cường Đô La.
Nhưng mà ngay khi hắn sắp thành công, lại cảm giác trong đầu như là bị một nắm đấm đập vào trong óc vậy, động tác lập tức chậm nửa nhịp.
Hắn đột nhiên công kích cũng dọa Cường Đô La nhảy dựng, hắn vô ý thức bóp lấy cò súng.
“Ah ah ah ah!”
Ngọn lửa phun ra, viên đạn lập tức liên tiếp bắn vào trên người Quan lão đại, ở trong tiếng kêu to, Cường Đô La nhắm mắt lại, Quan lão đại bị bắn trở thành cái sàng.
“Cmn...”
Thái Hòa tranh thủ thời gian lui ra sau hai bước, một viên đạn bắn thẳng ở dưới chân hắn, thiếu chút nữa làm hắn bị thương.
Cường Đô La chịu không nổi sức giật của súng, khiến cho viên đạn bay loạn đầy trời, mà ngay cả người đàn ông vóc dáng nhỏ kia cũng đã trúng một phát đạn lạc, bụm lấy đũng quần té xuống.
Mấy cái vòi tinh thần lập tức trói lại Cường Đô La, cây súng kia cũng rớt xuống từ trong tay hắn.
“Người ngoài nghề quả nhiên vẫn bớt đụng vào vật nguy hiểm này thì mới tốt...”
Thái Hòa lau mồ hôi lạnh một cái, hành động của Cường Đô La mới vừa rồi, làm cho Thái Hòa ngày xưa thấy được bóng dáng ngu ngốc lúc năm đó.
Sau khi mở to mắt, chính Cường Đô La cũng bị thi thể thê thảm này làm cho hoảng sợ, đợi lúc quay đầu lại nhìn, còn phát hiện tên đàn ông vóc dáng nhỏ ngã trên mặt đất, thậm chí cánh tay của thiếu nữ tóc ngắn kia cũng bị nát phá da.
Mấy người khác cũng đều ôm đầu, khủng hoảng ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Mỗi người đều bị thương pháp như thần của hắn dọa đến sắc mặt trắng bệch...
“Ta...”
Ngược lại là Cường Đô La không có nói ra đủ loại lời nói nhảm như “Ta giết người rồi”, mà là vịn lan can ven đường chậm rãi đứng lên.
Hắn trừng to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt, sau đó còn nói thêm: “Đừng giết bọn hắn! Trong lúc này không có chuyện của bọn hắn!”
Lúc này Thái Hòa mới chú ý tới, họng súng của mình còn chĩa vào những người này đấy.
Hắn vừa để xuống họng súng, cô gái tóc ngắn kia do do dự dự nhìn hắn một cái, tranh thủ thời gian ngồi xổm xuống đi thăm dò xem vết thương của tên đàn ông vóc dáng nhỏ.
Nhưng mà nhìn qua nét mặt của nàng, đoán chừng gã vóc dáng nhỏ đã trứng nát bỏ mình rồi.
Gã đàn ông dựa vào dưới chân Thái Hòa cũng được hai thanh niên khác vịn lên, bọn hắn thối lui qua một bên, cực kỳ hoảng sợ nhìn về phía team của Thái Hòa, và Cường Đô La bên kia.
“Biến đi.”
Thái Hòa hời hợt nói hai chữ, ba gã đàn ông này nhân lập tức ù té chạy đi, ngay cả ba lô trên người gã vóc dáng nhỏ và Quan lão đại đều không mang đi.
Ngược lại là cô gái tóc ngắn do dự mà quay đầu lại nhìn Cường Đô La một cái, lại không bỏ đi.
“Hồ Ngọc Hà, ngươi không đi theo bọn họ hay sao?” Cường Đô La hỏi.
“Ta... Ta cũng không biết nữa...”
Nhìn qua Hồ Ngọc Hà chính là một cô gái người sống sót rất bình thường, nàng hơi sợ hãi liếc nhìn Thái Hòa, nhưng ánh mắt lại dường như hơi tỏa sáng.
Cùng là Dị năng giả, thực lực Thái Hòa mạnh hơn so với Quan lão đại nhiều lắm.
Nhất là bộ dạng lúc trước hắn nổ súng cảnh cáo, đã làm cho người ta sợ hãi, nhưng đồng thời cũng có thể làm cho người ta cảm giác được một cỗ khí thế chấn nhiếp vũ lực mạnh mẽ.
Mặc dù Hồ Ngọc Hà bị dọa sợ muốn chết, nhưng chẳng biết tại sao lại ở lại, mà ngay cả chính cô ta cũng nói không rõ đây là một loại tâm tính gì đang quấy phá.
Lúc này Thái Hòa đi nhặt lên hai cái ba lô này, còn cầm lên cây súng kia nhìn một cái.
Bên trong chỉ còn lại hai phát đạn, nghĩ đến kỹ thuật bắn súng của mình... vẫn ném bỏ cho rồi.
Kinh nghiệm thực chiến nhiều lần, chứng minh viên đạn còn không nhanh bằng cái vòi của hắn, làm gì bỏ gốc lấy ngọn làm chi.