Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 688 - Chương 688: Xuỵt Đây Chẳng Phải Là Biến Thái Hay Sao

Chương 688: Xuỵt Đây Chẳng Phải Là Biến Thái Hay Sao Chương 688: Xuỵt Đây Chẳng Phải Là Biến Thái Hay Sao

“Thái Hòa, Mày... Hơn nửa năm nay mày, vẫn khỏe chứ?”

Cảm xúc Cường Đô La bình tĩnh rất nhiều, ánh mắt nhìn về phía Thái Hòa rất là phức tạp.

“Vẫn khỏe như trâu.”

Thái Hòa khẽ dựa lên trên lan can, trước hết lấy ra từ trong ba lô một điếu thuốc lá, sau khi mồi lên đưa cho Cường Đô La.

Tay hắn run rẩy cầm lấy, sau đó không thể chờ đợi được hít một hơi thật sâu.

“Tới, băng bó lại đầu cho hắn.”

Thái Hòa lại móc ra từ trong ba lô bông băng và bình thuốc xịt cầm máu cho vận động viên, cùng với nước thuốc khử trùng, sau đó vẫy vẫy tay về phía Hồ Ngọc Hà.

Hồ Ngọc Hà rất khẩn trương đi lên phía trước hai bước, như là sợ điện giật vậy, nhận lấy từ trong tay Thái Hòa những vật này.

Tay nghề băng bó của nàng vẫn tương đối thuần thục đấy, nhưng mà Cường Đô La bị thương không nhẹ, thỉnh thoảng lại nhe răng nhếch miệng hít vào một hơi lạnh.

“Tao không nghĩ tới... Mày và Lê Bống đều còn sống.”

Cường Đô La vừa nuốt mây nhả khói, vừa nhìn qua Lê Bống đứng ở phố đối diện, nói ra.

Trong lúc nhất thời Thái Hòa cũng không biết nói cái gì, chỉ là gật nhẹ đầu.

“Càng không có nghĩ tới, huynh đệ năm xưa, hiện giờ đã trâu bò như vậy rồi. Lợi hại, thật sự! So với người trâu bò nhất mà tao đã thấy còn lợi hại hơn!”

Cường Đô La cực kỳ hâm mộ quay đầu nhìn Thái Hòa, than thở nói: “Xem như tao đã hiểu rõ ràng cuộc sống, cho tới bây giờ, cái gì đều là giả, chỉ có thực lực mới là thật đấy. Mặc dù chính mình trở thành một con chó, nhưng có thể chứng kiến anh em sống được khoẻ mạnh, hơn nữa Lê Bống cũng không có chuyện... Tao thật vui vẻ, thật sự rất vui cho tụi mày! Cám ơn mày đã cứu tao! nhưng mà cho để cho tụi mày nhìn thấy tao thành bộ dạng thê thảm như vầy... Tao cmn thật sự là vô cùng xấu hổ. Mày xem, Lê Bống cũng không muốn nói chuyện với tao.”

“Ặc, cần gì phải nói cái ơn chứ. Nhưng mà Lê Bống...”

Thái Hòa gãi đầu thoáng một cái, lộ ra một chút sắc mặt bất đắc dĩ.

Chẳng lẽ lại nói cho hắn biết, cơ bản là Lê Bống cũng không có nhận ra hắn hay sao?

Ở trong trí nhớ Lê Bống trước mắt, trước mắt chỉ có nội dung có liên quan tới Thái Hòa mà thôi.

Mặc dù Lê Bống nhớ rõ hắn cũng vô dụng. Nàng là Zombie, đúng rồi ngoại trừ Thái Hòa, với nhân loại khác, Lê Bống chỉ có một cách nhìn, đó chính là nhìn con mồi.

“Nhưng mà chuyện này cũng không sao cả, năm đó Lê Bống cũng không phản ứng tao chút nào, tao đoán chừng nàng cũng không nhớ rõ tao đúng không?”

Cường Đô La hít hít cái mũi, đột nhiên nói ra: “Có đôi khi ngẫm lại, năm đó tao thật sự là nhức hết cả trứng. Anh em tốt như vậy, lại bị tao bỏ đi. Có đôi khi cảm thấy nếu tao chết rồi. Đoán chừng là chuyện này làm cho tao tiếc nuối nhất đấy...”

“Đến cùng lúc ấy mày xảy ra chuyện gì vậy?” Thái Hòa nhíu mày, hỏi.

“Có phải người vừa trải qua tai nạn, tâm lý sẽ trở nên rất yếu ớt hay không?”

Cường Đô La lại không có dự định trực tiếp trả lời, hắn lộ ra một biểu lộ rất là than thở, nói ra: “Ban ngày vậy mà vì sinh tồn mệt mỏi như chó vậy. Nhưng đến buổi tối lại cả đêm cả đêm không ngủ được, đầy trong đầu đều nghĩ đến chuyện trước kia. Đã cảm thấy tất cả đều là tiếc nuối, giống hệt mỗi sự kiện đều rất ngu ngốc. Chuyện này thật đúng là làm cho người ta không nói được lời nào, cmn tao sống chừng hai mươi năm, rõ ràng không có một sự kiện nào tao đáng giá tự hào đấy. Lúc đầu cắt đứt tình nghĩa với mày, tao vẫn cảm thấy là một chuyện mình làm rất chuẩn men nhất rồi, nhưng mà cho tới bây giờ. Tao vẫn hối hận...”

“Chuyện chuẩn men nhất hay sao? Mày có bị bệnh không.” Thái Hòa lập tức ngây ngẩn cả người.

Cường Đô La dùng sức hút một hơi thuốc cuối cùng, sau đó nở nụ cười khổ: “Bộ không phải có bệnh sao? Tuy nói người không ngu ngốc uổng thiếu niên, giống như lúc trước tao cũng đã từng ngu ngốc đi à nha! Tao hỏi mày, bây giờ mày và Lê Bống. Là một đôi đúng không? Tóm lại chẳng lẽ cho đến bây giờ mày còn chưa tỏ tình với Lê Bống hay sao?”

“Ặc...”

Thái Hòa bất đắc dĩ rồi. Hắn thật đúng là chưa từng thổ lộ qua với Lê Bống.

Nguyên nhân rất đơn giản, hắn phải đợi Lê Bống khôi phục tất cả ký ức, như vậy thổ lộ mới có ý nghĩa.

Quan trọng nhất là, một ngày ký ức nàng chưa khôi phục. Thì cũng một ngày không hiểu “Tao yêu mày” là có ý gì!

Cũng không thể thời điểm thổ lộ còn muốn tiến hành đủ loại ví von nha!

Chẳng lẽ lại nói như vậy: Mày là chất gel virus của tao? Như vậy tao có thể nuốt mày vào trong bụng.

Cường Đô La nhìn thấy biểu lộ của Thái Hòa, lập tức hiểu rõ ra.

Hắn há to miệng. Một hồi lâu mới hộc ra được hai chữ: “Phục rồi! Tao thật sự là phục rồi đó, kẻ đần cũng nhìn ra được mày ưa thích nàng! Lúc ấy mày cũng hận không thể mỗi ngày theo đuôi nàng!”

“Xuỵt, đây chẳng phải là biến thái hay sao?” Thái Hòa lặng lẽ nhìn thoáng qua phía phố đối diện, sau đó lại nhìn một Yuna cái.

Bình Luận (0)
Comment