Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 741 - Chương 741: Bị Tập Kích

Chương 741: Bị Tập Kích Chương 741: Bị Tập Kích

“Ta...” Cường Đô La vẻ mặt cầu xin, thấp giọng nói ra, “Dường như Ta ngửi thấy được một cỗ mùi khét...”

“Ảo giác.” Ngô Thanh Báo ho khan một tiếng, nói ra.

Từ tường xi-măng nhìn lại phía trước, đường đi thật dài nhìn qua hết sức rộng lớn, nhưng lại nhìn không thấy một bóng người, một cỗ cảm giác cực kỳ thê lương tự nhiên sinh ra.

Khác nhau lớn nhất giữa nơi này và Sài Thành, không thể tùy tiện thấy được xương cốt.

Nhưng hộp đèn rớt trên mặt đất, biển quảng cáo rơi rớt lòng thòng trên cửa hàng, khóa ở ven đường, nhưng lại sớm đã hiện đầy tro bụi và vết rỉ sét... Mỗi loại vật dụng bị vứt bỏ, đều tại tản ra khí tức tai nạn.

Một loại cảm giác thế giới loài người đã hủy diệt, không nhịn được nhảy lên trong lòng.

Chẳng biết tại sao, Thái Hòa đột nhiên cảm thấy, cảnh tượng như vậy so với đường đi Sài Thành khắp nơi toàn Zombie, dường như đáng sợ hơn.

“Đi thôi.”

Trên đường lại vượt qua nhiều cái cameras, năng lực ký ức của Ngô Thanh Báo vậy mà rất không tồi, toàn bộ hệ thống phòng ngự thành phố Biên Hòa, hắn đều vẫn mãi ghi nhớ trong đầu.

Mặc dù tình huống thuận lợi, nhưng Thái Hòa vẫn đang hết sức cảnh giác chú ý đến tình huống chung quanh.

Khu nguy hiểm Zombie trùng trùng điệp điệp, nhưng nói trắng ra là chỉ cần liều chết chiến đấu cũng có thể, tất cả phải dựa vào thực lực nói chuyện.

Mấu chốt nhất chính là, ở đó, ít nhất các nàng Lê Bống sẽ không xảy ra chuyện.

Nhưng ở vành đai cách ly nhân loại, tình huống lại bắt đầu phức tạp nhiều rồi...

Sau khi vượt qua liên tục vài con hẻm nhỏ, mọi người đã hoàn toàn lệch hướng đại lộ.

“Ta đây là mang bọn ngươi đến chỗ yếu nhất đạo phòng tuyến thứ hai đi, đừng lo lắng.”

Ngô Thanh Báo cười giải thích nói.

Nhưng mà hắn vừa dứt lời, lại đột nhiên bị Thái Hòa chụp lại một cái: “Đợi một chút.”

“Làm sao vậy?”

Vẻ mặt nghiêm túc của hắn làm cho Cường Đô La và Hồ Ngọc Hà đều lập tức khẩn trương lên.

“Chẳng lẽ có dò xét tinh thần rồi hả?” Ngô Thanh Báo hưng phấn mà suy đoán nói, một bộ dạng e sợ cho thiên hạ không loạn là không vui.

“Không phải, nhưng dường như có người.” Thái Hòa nhíu mày, nói ra.

Mới vừa rồi dường như Ca Cao ngửi thấy được mùi vị gì, liền lập tức đưa tay nắm lấy ống tay áo của hắn.

Cân nhắc đến nơi đây không có khả năng xuất hiện Zombie, cho nên nhất định là nhân loại không thể nghi ngờ.

Nhưng người nào lại chạy đến loại khu vực biên giới chim không ị này? Chung quy chắc không còn có người theo chân bọn họ, là vụng trộm lẻn vào vành đai cách ly hay sao?

“Ta và Ca Cao đi xem một chút.” Rất nhanh Thái Hòa đưa ra quyết định.

“Ta cũng đi.” Yuna lập tức nói ra.

“Nha đầu kia và chị đại ở lại nơi này, nhiều người mục tiêu lớn. Những người khác ở nơi này a, chúng ta xem xét một chút sẽ trở lại.”

Thái Hòa khẽ cười cười với các nàng, nói ra.

Mang theo một gã Zombie Cấp Thủ Lĩnh, an toàn hơn so với đơn thương độc mã. Thái Hòa nắm chặt tay Yuna, sau đó dưới Ca Cao chỉ dẫn, nhanh chóng hướng chạy tới phía trước.

“Có lẽ ở phía trước rồi, ta cũng nghe thấy được.” Yuna đột nhiên mở miệng nói ra.

Thái Hòa lập tức chậm lại bước chân, mảnh khu vực này cũng rõ ràng trải qua kịch chiến, rất nhiều khu vực đều bị bị nổ sập, mảnh vỡ kiến trúc gần như đều ngăn chặn con đường.

Cộng thêm phương hướng Ca Cao và Yuna chỉ dẫn, là ở trong mấy dãy phế tích cư xá, cho nên muốn đến gần lặng yên không một tiếng động vẫn hơi khó khăn đấy.

Sau khi tập trung tinh thần lực, giác quan Thái Hòa lập tức nhạy cảm rất nhiều, những mảnh vỡ dưới chân đều có thể thấy rất rõ ràng.

Cái đó khối có thể giẫm, cái đó khối sẽ đến rơi xuống, cũng có thể chuẩn xác tiến hành phán đoán.

Mà bản thể Ca Cao đã từng là biến dị thú, đừng nói ở loại khu vực này rồi, chính là trong hoàn cảnh càng phức tạp hơn cũng có thể tiềm hành không một hơi thở và tiếng động.

Về phần Yuna... Đánh lén vốn là trò sở trường của Zombie cao cấp, nàng đệm lên mũi chân, nhảy lên tại chỗ, cũng nhẹ nhàng mà đã rơi vào trên vài một thanh thép cao hơn vài mét.

Thanh thép kia hơi khẽ lung lay một cái, không đợi xảy ra vấn đề, nàng cũng đã nhảy xuống phía trước lần nữa.

Thái Hòa nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, cũng không biết nàng làm được như thế nào đấy. Đoán chừng chắc là thiên phú chủng tộc a...

Thời điểm ngay khi ba người Thái Hòa lặng lẽ đến gần, bên trong một cửa tiệm gia dụng bốn mặt mở ra, đang phát ra một trận thanh âm “Kẽo kẹt kẽo kẹt”.

Ở trong phế tích yên tĩnh, thanh âm này nghe qua hết sức quỷ dị.

“Chẳng phải là có người lén lút chơi dã chiến ở nơi này nha? Vậy trong này cũng quá ẩn nấp rồi, so với năm binh sĩ đồng thời trông coi ở đây còn muốn trâu bò hơn...”

Thái Hòa không nhịn được nghĩ tới một ít cảnh tượng, sau khi hắn dán chắt thân thể lên vách chắn, sau đó chậm rãi vươn đầu đi.

“BENG...GG!”

Một đạo ánh sáng lạnh lẽo bổ xuống đỉnh đầu của hắn!

Bình Luận (0)
Comment