Công kích Bất thình lình làm cho Thái Hòa bị kinh hãi, hắn tranh thủ thời gian nhảy ra bên cạnh, cái vòi tinh thần hóa thành thực chất ngăn cản lên đỉnh đầu thoáng một cái.
Lực lượng của đối phương to đến kinh người, lần này Thái Hòa lập tức trực tiếp tiêu hao một nử tinh thần lực.
Khiếp sợ Thái Hòa trong nội tâm, mấy cái vòi lập tức cuốn tới phía đoàn ánh sáng tinh thần của đối phương.
Đối phương không nghĩ tới vậy mà công kích của mình bị chặn quỷ dị ở giữa không trung, sức lực lập tức bị mất đị sạch sẽ. Đoàn ánh sáng tinh thần hơi chấn động kịch liệt thoáng một chút, bị Thái Hòa bắt được khe hở, trực tiếp xoắn giết tinh thần một trận.
“Ah!”
Một tiếng kêu đau đớn lập tức truyền đến, sau đó chợt nghe một tiếng vang “bùm bùm” thật lớn từ sau tường truyền đến.
Yuna vừa vác theo liêm đao xông đi lên, một cái bóng người lập tức nhảy ra mạnh mẽ từ trong phế tích, sau đó nhảy lên phía sau, lui trở về trong tiệm gia dụng.
“Loại công kích này là cái gì vậy...”
Bóng người vừa cảnh giác nhìn về phía phương hướng 3 người Thái Hòa, vừa vuốt vuốt đầu.
Mặc dù là Thái Hòa tạm thời khởi xướng xoắn giết tinh thần, hiệu quả không có đạt tới trình độ tốt nhất, nhưng mà quá sức rồi.
Ngã sấp mặt lờ coi như nhẹ, nếu không phải chạy trốn nhanh, lúc này đã bị Yuna chém trở thành hai nửa.
“A...! A...!”
Ở sau lưng bóng người, một gã mập mạp bị treo ở giữa không trung đang ra sức loạn đạp lấy hai chân.
Động tĩnh “Kẽo kẹt kẽo kẹt” kia, thật ra chính là khi hắn giãy dụa, xà ngang không chịu nổi gánh nặng phát ra ra tiếng cót két.
“Câm miệng!” Bóng người cũng không quay đầu lại mắng một câu.
Gã béo hết sức sợ hãi run rẩy thoáng một cái, nhưng một đôi mắt hí vẫn như nhìn thấy cha ruột vậy, cực kỳ chờ mong nhìn qua vách tường chắn này.
“Lực lượng mạnh mẽ, tốc độ cực nhanh... Hơn phân nửa còn làm một tí ngụy trang với mùi...”
Thái Hòa chậm rãi đi ra từ sau tường, khóe mắt quét nhìn thuận tiện nhìn sang khu vực vừa mới bị mai phục.
Trên mấy cục gạch che chắn, tất cả đều là vết rách mới lạ, có thể đoán được lực lượng kẻ đánh lén vừa rồi lớn đến bao nhiêu.
Vừa nhìn thấy cứu tinh của chính mình vậy mà chỉ là người trẻ tuổi bình thường. Trong mắt gã béo lần nữa lộ ra một chút tuyệt vọng.
Hắn cũng không biết Thái Hòa mới vừa rồi ngăn cản công kích như thế nào đấy, nhưng mà ngẫm lại kẻ đánh lén chung quy sẽ không vô duyên vô cớ ngã sấp mặt lờ, lập tức tinh thần lại tỉnh táo, kêu hai tiếng quỷ kêu “Ô ô”, hy vọng khiến cho Thái Hòa chú ý.
Nhưng Thái Hòa cũng sẽ không phân tâm ngay trong lúc này, kẻ đánh lén này cho hắn áp lực rất lớn.
“Là Dị năng giả hay sao... Ồ? Cmn! Tại sao là ngươi!”
Lúc Thái Hòa nhìn về phía tiệm gia dụng, bóng người kia cũng đang từ bóng tối đi ra nhìn về phía hắn.
Trong nháy mắt khi ánh mắt hai người tiếp xúc, cũng không nhịn được mở to hai mắt nhìn.
Thái Hòa vô cùng kinh ngạc, mà cô gái nhỏ đầy bụi đất kia. Cũng mạnh mẽ tay giơ lên chỉ hướng Thái Hòa, phát ra một tiếng kêu sợ hãi: “Ah... Ah! Ngươi! Ngươi là tên nhân loại khoai to ăn ngon kia hay sao!”
Người gọi Thái Hòa là nhân loại đấy, đương nhiên là một con Zombie rồi...
Ngoại hình mặc dù chỉ là cô gái nhỏ, nhưng khí tức kinh khủng kia, con ngươi màu đỏ. Lại làm cho người ta cảm thấy kinh hãi một trận.
Yuna hơi nhíu mày, thoáng nhớ lại thoáng một chút, ánh mắt lập tức trở nên hơi không có ý tốt: “Là ngươi nha... Cùng đi với cô gái ngực phẳng Lesbian đồng loại đúng không... Ngươi gọi Lê Huỳnh Bảo Ngọc, đúng không?”
Thái Hòa lập tức lộ ra một chút sắc mặt khó xử, hắn đã quên tên tuổi của cô bé gái này sạch sẽ rồi.
Ngược lại là Lê Huỳnh Bảo Ngọc ấn tượng khắc sâu với thằng em nhỏ của hắn, thậm chí còn đặt cho hắn cái biệt hiệu nghe quái dị như vậy.
Nhưng mà ngẫm lại cũng thế, Zombie lại sẽ không quên thứ gì. Nhiều lắm thì vứt qua một bên những ký ức vô dụng mà thôi.
“Lê Huỳnh Bảo Ngọc... Ta nhớ ra rồi, Zombie Cấp Thủ Lĩnh... Đối tượng giao phối của Chi Pu...”
Thái Hòa tê rần cả da đầu, vội vàng cảnh giác nhìn về khắp bốn phía: “Đã ngươi ở nơi này, vậy cô gái Lesbian Chi Pu đâu rồi!”
“Tại sao các ngươi lại ở nơi này đấy!” Lê Huỳnh Bảo Ngọc hỏi ngược lại.
Nàng vẫn còn hơi kiêng kị với Thái Hòa đấy. Cộng thêm Yuna cũng ở nơi đây, mới vừa rồi đánh lén lại không có chiếm được ích lợi gì...
Cho nên nàng không tiến ngược lại lui, không hề nao núng ép sát vào bên tường.
Đôi mắt to đỏ thẫm như máu, lập tức tập trung vào Thái Hòa chặt chẽ.
Trong ba người. Thực lực Thái Hòa mạnh nhất, phòng ngự yếu nhất. Hơn nữa... Hắn là nhân loại duy nhất.
Lê Huỳnh Bảo Ngọc hơi nghi hoặc với sự tồn tại của Ca Cao, nhưng đặc tính Zombie lại để cho nàng rất nhanh cũng suy nghĩ buông tha: “Không phải nhân loại, cũng không phải Zombie, nhưng dù sao cũng là sinh vật có thể ăn nào đó là được rồi.”