Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 779 - Chương 779: Thật Ra Ta Chỉ Là Một Vật Biểu Tượng

Chương 779: Thật Ra Ta Chỉ Là Một Vật Biểu Tượng Chương 779: Thật Ra Ta Chỉ Là Một Vật Biểu Tượng

“Vật kỷ niệm...” Trà Mi không nhịn được cúi đầu liếc nhìn chính mình, thì ra chính mình cứ như vậy bị phân chia thành loại vật phẩm để ban thưởng hay sao...

Tăng Thanh Hà nói tiếp: “Có một số việc không phải ngươi muốn làm, cũng có thể tùy tiện đi làm đấy. Ví dụ như ngươi nói tìm tòi toàn thành... Ta nào có quyền lực lớn như vậy đâu...”

“Khi mà ngươi ngồi trên một vị trí nào đó mọi người dõi vào, chính là lúc ngươi phải nhớ cho kỹ, những người kia đang nhìn chằm chằm vào ngươi, chưa chắc đều là đang chúc phúc ngươi. Có rất nhiều người trong bọn họ, đang tìm được một cơ hội kéo ngươi xuống dưới.” Tăng Thanh Hà trừng mắt nhìn nàng.

Trà Mi bị ánh mắt của nàng dọa tới sợ run cả người, chậm rãi cầm lên máy liên lạc: “Ta... Ta lập tức thông báo...”

“Ừ, sau đó chúng ta đi thực hiện chức trách của ta với tư cách tổng tham mưu.” Tăng Thanh Hà xốc lên mũ, lắc lắc một mái tóc quăn xinh đẹp màu đen.

“Đi chỗ nào?” Trà Mi hỏi.

Tăng Thanh Hà mỉm cười: “Đến khu vực náo nhiệt nhất, đi tạo ra cảm giác tồn tại thoáng một chút, chứng minh ta hoàn toàn chính xác rất tức giận sốt ruột.”

“Như vậy thì xem như là thực hiện chức trách gì...”

“Vật biểu tượng nha, bằng không thì ngươi cho rằng tổng tham mưu là làm cái gì vậy.”

“Loại lời này có thể không cần phải nói ra ngay trước mặt ta được hay không, ta không chịu được áp lực tâm lý rất lớn nha...” Lái xe lại lau mồ hôi lạnh một cái, trong nội tâm kêu rên nói.

Ở trong khu cách ly thành phố Biên Hòa lúc này, không khí đã trở nên hết sức khẩn trương.

Thỉnh thoảng có ô tô chạy qua, trên đường tùy tiện có thể thấy được đội tuần tra, cũng có thể làm cho người ta cảm giác được một cỗ khí tức khắc nghiệt.

Cả đêm xảy ra biến cố liên tục, cuối cùng cũng đổi lấy một chút vận may.

Sương mù Thành phố Biên Hòa bay lên rồi, che đậy ánh trăng, cũng làm cho ánh mắt phải chịu ảnh hưởng nhất định.

“Đêm khuya trăng mờ tối, có lợi cho người chạy trốn.” Thái Hòa than thở một câu.

Sau vài phút đồng hồ, cuối cùng hắn mang theo thí nghiệm thể và Ngô Thanh Báo quay trở lại gần khu vực khách sạn.

Mặc dù dẫn theo hai người vướng víu, còn muốn trốn qua những binh sĩ tuần tra kia, nhưng tốc độ Thái Hòa chạy trốn nhanh nhất có thể, vậy mà hao phí thời gian so với khi đến nơi này, còn ít đi một nửa.

“Đợi đã.” Thái Hòa quay đầu lại liếc nhìn Ngô Thanh Báo, sau đó nhìn chung quanh, “Trước hết cho ngươi tìm một bộ y phục, bộ dạng ngươi như vậy rất bại hoại thuần phong mỹ tục rồi.”

Chờ lúc bọn hắn lén lút đi đến cửa lớn khách sạn, dường như cửa sân biết trước tựa như thoáng chốc mở ra rồi, đầu Lê Bống ló ra từ phía sau cửa: “Hòa Ca...”

“Ầm!”

Thái Hòa một tay ném lấy Ngô Thanh Báo văng vào trong, sau đó khiêng Thí Nghiệm Thể bước qua ngưỡng cửa, ra hiệu Lê Bống tranh thủ thời gian khép cửa phòng lại.

Yuna và Ngô Thanh Vân đều chờ ở trong nội viện, thấy bộ dạng của bọn họ rất chật vật, lập tức hơi giật mình.

“Hòa Ca, như thế nào ngươi khiêng cỗ thi thể trở về vậy?” Sau khi Yuna hít hít cái mũi, hỏi.

“Thu hoạch đêm nay chính là nó rồi...” Thái Hòa kể lại tất cả mọi chuyện ngắn gọn một lần. Nhưng mà chuyện về Chi Pu thì lại không nói tới một chữ.

Ngô Thanh Vân lập tức đưa mắt nhìn sang Ngô Thanh Báo, sau đó lộ ra một chút biểu lộ quái dị, giữ sau khi im lặng lui một bước.

“Thanh Vân, đừng có dùng loại ánh mắt này nhìn ta có được không nào? Mọi chuyện không phải như ngươi đã nhìn thấy...” Ngô Thanh Báo vịn cửa chậm rãi bò lên, chỉ vào sườn xám dài căng cứng trên người mình, khóc không ra nước mắt nói.

“Ừ, quần áo lúc đầu của hắn đã bị hủy rồi, ta mang theo hắn chạy trần truồng trở về đấy. Hèizz, xung quanh đây ngoại trừ cửa hàng sườn xám ra, cũng không có cửa hàng nào bán đồ nữ khác rồi, chỉ có thể chấp nhận rồi.” Thái Hòa thuận miệng nói ra.

Ngay từ đầu Ngô Thanh Báo vẫn còn dùng sức gật đầu, nhưng nghe đến cuối cùng, lại không nhịn được bắt đầu ồn ào: “Vì sao nhất định phải là cửa hàng đồ nữ đây, ta là thanh niên chuẩn men anh tuấn, không phải đứa bé trai đáng yêu gì đâu à!”

“Hai từ này cũng đã bị ngươi sỉ nhục rồi...” Thái Hòa mặt không cảm xúc mỉa mai một câu, sau đó trực tiếp chuyển chủ đề đến cái phương diện khác, “Xem ra ở bên trong cao tầng các ngươi, rất có thể có người đoán được sẽ xảy ra việc này, cũng đã làm ra một ít chuẩn bị. Cảnh báo, còn nữa, năng lực phản ứng của quân đội rất nhanh.”

“Vậy mà chuyển đề tài cũng hơi nhanh rồi!” Ngô Thanh Báo sửng sốt một chút, sau đó gật đầu nói, “Xem tình hình thật sự là như vậy. Nhưng mà thời điểm hôm nay ta đi tổng bộ, lại một chút tiếng gió cũng không có nghe được.”

“Ta đoán những chuyện này đều là chuyện an bài cá nhân thôi. Dù sao người không tin sẽ có Zombie xâm lấn, khẳng định chiếm cứ đa số, cho nên rất có thể chỉ là một người nào đó tay cầm quyền thế, làm một chút động tác trước thời hạn. Nếu trước đó nói ra lời này, chưa chắc sẽ được ủng hộ đây nè, hơn nữa lúc này đang ở trong một thời kỳ đặc thù.” Thái Hòa suy đoán nói.

Bình Luận (0)
Comment