Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 816 - Chương 816: Trêu Đùa

Chương 816: Trêu Đùa Chương 816: Trêu Đùa

“Roẹt ——!”

Trong xưởng cán nhôm, một cái cửa sắt bị người ta đẩy ra nhẹ nhàng, sau đó một cái đầu thỏ chui vào từ trong khe cửa.

Mũi của cực lang đã bãi công, nhưng khi tiến vào trong xưởng nhôm, bọn họ đã phát hiện những thi thể đang bị gặm nuốt, điều này làm cho con thỏ lập tức lật đổ phán đoán của chính mình lúc trước.

Thái Hòa bọn họ, đã sớm đến khu vực chim không thèm ị này.

Tuy rằng không nghĩ ra đến tột cùng bọn họ tới nơi này làm gì, nhưng con thỏ đã là đói khát khó nhịn với vật tư trên lưng team của Thái Hòa.

Không nghi ngờ chút nào, con thỏ rất giỏi về diễn kịch, hơn nữa thực lực cũng tương đối khá. Ở trong lớp vỏ thỏ bông này, là một cô gái tương đối điên cuồng.

Sở dĩ nàng muốn rời khỏi thành phố Dĩ An Bình Dương đi tới đô thị Sài Thành, chính là bởi vì vật tư ở thành phố Dĩ An rất thiếu thốn, nhưng nguyên nhân quan trọng hơn, chính là bởi vì nàng dần dần phát hiện, một ít người may mắn còn sống sót bắt đầu liên hiệp lại đối phó nàng.

“Con thỏ điên cuồng”, “Tội phạm cướp đoạt chuyên nghiệp”, những tên này đều là biệt hiệu của con thỏ.

“Đại Bản Lang, nơi này cơ bản không bị mùi hóa chất ảnh hưởng, ngươi có thể ngửi thấy được bọn họ ở nơi nào chứ?”

Con thỏ vừa đi về phía trước, vừa nói.

Cự lang theo sát phía sau vào vừi cúi xuống ngửi, vừa đáp: “Mùi vị tương đối phân tán, phỏng chừng bọn họ đi qua rất nhiều nơi, nhưng mà tương đối tập trung chính là ở chính giữa bên kia... Là trong cái phân xưởng kia không sai rồi.”

“Rất tốt!” Con thỏ lộ ra một chút sắc mặt mừng rỡ, “Nếu bọn họ ở khu vực tương đối đóng kín, vậy thì càng tốt...”

Sau khi đến gần phân xưởng, con thỏ đầu tiên là ở phía xa quan sát thoáng một cái, sau khi xác định team của Thái Hòa xác thực không có sắp xếp trạm gác gì, mức độ coi trọng với Thái Hòa lập tức bị thấp xuống một nửa.

“Xem ra bọn họ cảm giác mình rất mạnh, vì lẽ đó đã không cần lo lắng sẽ có Zombie lặng lẽ đến gần hay không...”

Con thỏ cười gằn một tiếng, sau đó vẫy vẫy tay về phía hai con gấu: “Đồ chơi mà các ngươi chuẩn bị đâu rồi?”

“Trên đường phát hiện ở trong xe, nhưng mà thật nhiều đều phát huy, xem như miễn cưỡng đủ đi.”

Con gấu mặt cười lấy ra một cái thùng chứa xăng lại đây, nói chuyện. Một con gấu mặt khóc thì huơ huơ trong tay một bình nhựa lớn, bên trong chứa một bình dòng máu sền sệt.

Nhiều vết máu mới mẻ như vậy, đủ để dẫn lại đây toàn bộ Zombie khác trong xưởng đi.

“Tuy rằng Zombie chung quanh đây rất ít, nhưng chúng ta đã dùng Zombie thịt thu hút một ít tới cửa, cũng không có vấn đề mới đúng. Chuẩn bị kỹ càng thì lập tức đi lên cho ta, nhớ kỹ, chúng ta chỉ cần mài chết bọn họ là được!”

Con thỏ nghiến răng nghiến lợi nói chuyện.

Con gấu mặt cười lập tức lặng yên không một tiếng động đến gần tới, bắt đầu tưới xăng dọc theo bên tường. Mà gấu mặt khóc thì đi tới chuẩn bị bắt đầu tưới máu.

Con thỏ lúc này đã lui về phía sau, nàng dự định ở một nơi khá xa xem xét tình hình trước một chút. Nhưng mà vừa lùi tới một khúc quanh, nàng lại đột nhiên cảm giác được sau gáy mát lạnh, đợi nàng quay đầu lại, lại vừa vặn nhìn thấy Thái Hòa đang đứng ở sau lưng nàng, đao chiến thuật đâm thủng khăn trùm đầu, đang chống đỡ ở trên cổ của nàng.

Trên mặt Thái Hòa mang theo một nụ cười nhìn qua cực kỳ đáng ghét: “Ê, không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt.”

“Ngươi...”

“Có thể nói cho ta hay không, ngươi ở nơi này làm gì vậy? Không nỡ xa ta hay sao?” Thái Hòa lắc lắc cái cổ, hỏi.

Con thỏ bây giờ cơ bản không dám nhúc nhích, nàng có thể cảm giác được toàn thân chính mình giống như đều bị sợi dây thừng vô hình gì trói lại.

“Các ngươi làm sao... Ngươi làm sao phát hiện chúng ta...” Con thỏ hơi choáng váng.

“Cho em xin, em ở trong một đống Zombie, không có một chút chuẩn bị sao được.” Thái Hòa cười gằn một tiếng.

Thật ra cái vòi tinh thần của hắn chỉ là bao trùm xung quanh phân xưởng mà thôi, nếu như con thỏ bọn họ không đến gần phân xưởng, đâu sợ bọn họ ở bên trong khu xưởng nhảy múa những nơi khác, Thái Hòa đều sẽ không nhận ra được.

Nhưng mà loại nhược điểm này cũng không cần nói cho kẻ địch rồi...

Hiện giờ Thái Hòa cũng cảm giác được chính mình là bị con thỏ âm, cô gái đầu trọc này tuyệt đối không có nhát gan như thế, trên thực tế loại hành vi này của nàng quả thật chính là gan to bằng trời.

Từ khu công nghiệp... Không, từ lối vào Dĩ An Bình Dương vẫn mãi theo đến nơi này...

“Thậ... Thật ra bị cưỡng ép.”

Giọng nói của con thỏ đột nhiên lại mang tiếng khóc nức nở, đồng thời giọng nói lập tức tăng cao.

“A, báo động cũng không có tác dụng.” Thái Hòa cười tà ác, “Hơn nữa ngươi cho rằng ta còn có thể tin ngươi hay sao?”

Con thỏ hơi hơi lệch đầu, quay đầu nhìn lại, lập tức phát hiện hai con gấu và cự lang đều bị vây lại.

Dị năng của Cự Lang chỉ là khứu giác mà thôi, hắn đối mặt đối thủ là Lê Huỳnh Bảo Ngọc.

“Ha ha, loli...”

Tuy trong lòng rằng mừng như điên, nhưng cự lang vẫn không do dự chút nào giơ lên trường mâu trên tay.

Bình Luận (0)
Comment