Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 830 - Chương 830: Mỹ Lệ Và Nguy Hiểm Cùng Tồn Tại

Chương 830: Mỹ Lệ Và Nguy Hiểm Cùng Tồn Tại Chương 830: Mỹ Lệ Và Nguy Hiểm Cùng Tồn Tại

Giống như Ông Chú Lông Vàng đã từng nói, loại biện pháp tăng trưởng lên này đối Zombie mà nói rất khó chấp nhận, nhưng trên thực tế lại hết sức hữu dụng.

Khi Lê Bống ngẩng đầu lên từ Thái Hòa trong lồng ngực, cặp mắt của nàng, đã thay đổi đến giống nhau như đúc với Zombie Cấp Thủ Lĩnh.

Con ngươi màu đỏ giống như bảo thạch lóng lánh, tròng trắng mắt nõn như sứ, mạch máu rõ ràng dưới da cũng đã khôi phục bình thường, xem ra cả người tinh xảo mà nhẵn nhụi.

“Hòa Ca... Anh làm gì thế...”

Lê Bống nói, còn lộ ra một vẻ ngượng ngùng, đưa tay chống sô pha muốn bò lên từ trên người Thái Hòa.

“Kèn kẹt...”

Một tiếng vang nhỏ bé đột nhiên từ dưới người truyền đến, Thái Hòa lập tức cảm giác được một chút không ổn.

“Ầm!”

Khi sô pha ầm ầm nứt ra, Thái Hòa và Lê Bống cùng nhau rơi xuống dưới nền nhà.

Đủ loại mảnh vụn văng tứ phía, mà Yuna và Ngô Thanh Vân, trong nháy mắt lúc sô pha lún xuống đã nhảy ra, những mảnh vụn bay loạn khắp nơi lập tức bị đánh rơi, cơ bản không đả thương được các nàng.

“Vãi chưởng! Sức mạnh thật lớn...”

Thái Hòa giãy giụa từ phá sô pha bò đi ra, sau đó xoay người cũng lôi Lê Bống đi ra.

Rất dĩ nhiên, Lê Bống vừa tăng trưởng lên thành công, còn không cách nào nắm giữ lực lượng của chính mình.

“Cọt kẹt!”

Lê Bống nhảy đến trên sàn nhà, lại đạp một cước tan nát gạch men dưới chân...

“Wow.”

Lê Bống nhìn chằm chằm vết nứt dưới chân, thốt lên một tiếng kinh ngạc.

“Wow!” Ngô Thanh Vân cũng kinh ngạc thốt lên một tiếng, đều là Zombie Cấp Thủ Lĩnh, nàng lại tăng trưởng lên về mặt động tác nhanh nhẹn, nhưng không có cách nào làm được giơ tay nhấc chân là có sức mạnh kinh khủng như vậy.

Yuna thì nâng quai hàm đang suy nghĩ sau mấy giây, rồi bắt đầu đưa ra kết luận nói: “Nếu như chị Lê Bống tiện tay tát Hòa Ca một bạt tai, chúng ta có thể nhìn thấy kết cục đầu người giống như đạn pháo như lúc trước hay không đây?”

“Vì sao lại có liên tưởng khủng khiếp như vậy nha...”

Sau khi Thái Hòa rống lên một câu, lập tức quay đầu nhìn về phía Lê Bống, cực kỳ chờ mong mà hỏi dò: “Chuyện này... Em à, Em cũng đã... Nhớ ra chuyện gì rồi...”

“Ừm...”

Lê Bống ngoẹo cổ nhìn chằm chằm Thái Hòa một lúc, lại biểu hiện ngơ ngác giống hệt như lúc trước không có gì thay đổi.

Nàng đột nhiên vươn ngón tay đến, huơ huơ ở trước mặt mình, nói ra: “Hì hì... Ngươi đoán đi.”

“Ta đi chỗ nào đoán đi...”

Tuy rằng vẻ mặt không có khác biệt gì với lúc trước, nhưng loại giọng điệu ôn nhu lộ ra một chút giảo hoạt này, xác thực giống nhau với Lê Bống trong ký ức Thái Hòa y như đúc.

Liên hệ tinh thần cũng đã khôi phục bình thường, nhưng tình huống hoàn toàn mất khống chế như vừa rồi, lại làm cho hắn không có cách nào dùng biện pháp chọn đọc ký ức biết được Lê Bống hồi ức đến trình độ nào.

“A, trong phòng thật bẩn nha. Trên người cũng thật bẩn.”

Lê Bống cúi đầu liếc mắt nhìn y phục trên người, cầm lấy cổ áo hơi hơi phẩy phẩy, trên ngực trắng nõn lại lập loè trước mắt Thái Hòa.

“Trong ba lô có quần áo...”

Ánh mắt Thái Hòa vẫn tụ tập ở trên mặt Lê Bống, cái rãnh sâu hoắm của nàng trái lại không có được hắn coi trọng.

Nhưng mà thời điểm khi Lê Bống thay quần áo, Thái Hòa lại cảm thấy được một ưu thương trận nhàn nhạt.

Cô bé này vậy mà không tiếp tục tùy tiện cởi quần áo ở trước mặt hắn...

Nàng đi tới trong phòng riêng, đứng ở gần sau cửa kính trong suốt, sau đó bắt đầu thay quần áo.

Dáng người uyển chuyển như ẩn như hiện, nhìn mặt bên của nàng thật giống như tiên nữ trên bức họa xa hoa mà lộng lẫy.

Tóc dài buông xuống trên vai, lúc nàng ngẩng đầu cái cổ mềm mại dài nhỏ, và vóc người cao ngất, làm da trắng như sứ Minh Long, bộ ngực mềm cao vót...

“Con ngươi Thái Hòa, trừng đi ra...” Ngô Thanh Vân nằm nhoài trên vai Thái Hòa, cười nói.

Yuna thì cười cười đầy vẻ quỷ dị, Thái Hòa khom lưng mò về phía trước, nhìn về phía thằng em nhỏ của hắn...

“Ê, anh làm sao lại là loại người như vậy chứ, đừng suy nghĩ xấu về anh có được không!”

Thái Hòa tranh thủ thời gian che lại đũng quần, nói chuyện.

Chờ Lê Bống đi ra, không chỉ Thái Hòa, mà ngay cả Ngô Thanh Vân và Yuna cũng ngây người.

Bề ngoài trừ ra con mắt ra, thật sự biến hóa không lớn bao nhiêu, nhưng cột lại tóc, thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ, làm Lê Bống từ trong nhà đi ra, lại làm cho người ta nhìn mà con mắt cũng không rời ra được.

“Rác rưởi cũng không dọn dẹp hay sao, Hòa Ca vẫn cứ bừa bộn như trước kia vậy...”

Lê Bống tiện tay nâng lên hai mảnh sô pha đã vỡ tung rồi, sau đó ném đi ra ngoài phía cửa.

“Oành oành!”

Thấy kiểu dáng Lê Bống cực kỳ ung dung, Thái Hòa cũng có một suy đoán tương đối chuẩn xác với thực lực của nàng hiện nay.

Lực lượng phỏng chừng vọt lên hơn gấp đôi so với lúc trước, hơn nữa đây chỉ là mới bắt đầu.

Sau khi hình thành Virus Ổ Virus, trong thân thể nàng còn có thể trải qua một đoạn thời gian cải tạo liên tục kéo dài.

Nhưng mà dễ dàng bộc phát ra lực lượng cuồng bạo, cùng với trí tuệ càng cao hơn... Nhưng đến tột cùng hiện nay không biết trí tuệ nàng đã tăng cao bao nhiêu...

Bình Luận (0)
Comment