Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 848 - Chương 848: Hoành Thành Kiệt Sức

Chương 848: Hoành Thành Kiệt Sức Chương 848: Hoành Thành Kiệt Sức

“Vậy được, chúng ta ở bên ngoài tiếp ứng ngươi như thế nào...” Hồ Vĩnh Khoa lần thứ hai đưa ra giới hạn cuối mới.

“Được rồi, ngươi dám lùi ra sau một bước, đừng trách ta đột nhiên run tay.”

Lời kế tiếp của Hải Yến, để Hồ Vĩnh Khoa yên lặng dừng bước.

Vẻ mặt hắn đau khổ nâng lên họng súng, nhẫn nhịn đau nhức cánh tay và bả vai, hít sâu một hơi, nhìn về phía lũ Zombie nhạy bén dường như con khỉ này...

Trên lầu, đứa Trẻ Trâu này vừa bắt đầu còn mang theo một nụ cười cổ quái, dường như đang xem thằng hề biểu diễn vậy.

Nhưng khi Thái Hòa bình tĩnh mà lại điên cuồng công kích kéo dài liên tục rơi vào trên người nó, vẻ mặt đứa Trẻ Trâu từng bước trở nên hơi khó coi.

“Ầm!”

Ngực đột nhiên nổ tung một đống máu tươi, làm cho trên mặt đứa Trẻ Trâu lộ ra vẻ kinh hãi.

Thấy Thái Hòa cơ bản không có dự định dừng lại, dường như Trẻ Trâu cũng cảm giác được có gì đó không ổn.

Hắn liều mạng mà giãy dụa lên: “A! Thả ra ta, ngươi là một tên nhân loại dơ bẩn, chỉ là món đồ chơi thôi, lại thật sự muốn giết ta! Ta tức rồi, ta tức rồi!”

“Ầm!”

Nhìn trên bụng Trẻ Trâu lại phún ra một cái lỗ máu, trên mặt lạnh lẽo âm hàn của Thái Hòa, đột nhiên nở một nụ cười: “Ngươi không phải được xưng 360 độ không góc chết hay sao?”

“Ta đã nói lúc nào a!”

Trẻ Trâu kêu to một tiếng, bắp thịt trên người nổ tung lần thứ hai, ngay cả quần áo cũng bị căng rách, đã biến thành từng mảnh từng mảnh vải vụn quấn ở trên người hắn.

So sánh với thân hình phồng to của nó, cái đầu nhỏ của nó có vẻ tương đối không phù hợp.

Càng nhiều gai xương nhô ra từ khắp mọi vị trí “Vết nứt” trong cơ thể nó, chân chính hình thành rồi một bộ giáp xương.

Sức mạnh khổng lồ, để cuối cùng nó cũng tránh thoát Thái Hòa trói lại.

Nhưng Thái Hòa công kích điên cuồng như vậy, đã làm cho đứa Trẻ Trâu cảm nhận được nguy cơ sống còn chân chính.

Sau khi giằng thoát ra được, Trẻ Trâu gầm nhẹ một tiếng “Gràooo…”, một tay tóm lấy cánh tay Thái Hòa, đột nhiên kéo hắn đi ra ngoài.

Nhưng Thái Hòa đi ra ngoài dường như đạn pháo, lúc rơi xuống đất nhưng không tổn thương chút nào.

Một cái cái vòi, đúng lúc ôm lấy đèn trần.

Thông qua sức mạnh khổng lồ, cũng làm cho đèn trần đồng thời rơi xuống ngay hắn, rơi một tiếng “Ầm” ở giữa hắn với đứa Trẻ Trâu.

Thừa cơ hội này, Trẻ Trâu cũng nhảy lên trên bệ cửa sổ, chuẩn bị thoát khỏi chiến trường Thái Hòa chuẩn bị cho hắn này.

Ưu thế của nó, cơ bản ở đây không thể nào phát huy ra được.

“Ngươi không phải yêu thích chơi trò chơi săn giết với nhân loại hay sao? Như thế nào, chính mình làm con mồi cảm giác thế nào?”

Sắc mặt của Thái Hòa trắng bệch cười nói. Một chiêu xoắn giết tinh thần ấp ủ đã lâu, để Trẻ Trâu vừa nhảy lên bệ cửa sổ ngẩn ra.

Cứ chỉ là thoáng một chút, nhưng vào giờ phút như thế này, lại có thể tạo được kỳ hiệu.

“Đây mới là ta đại chiêu, đặc biệt chờ đến hiện giờ tặng ngươi. Ngươi không phải không có nhược điểm hay sao? Ta chế tạo ra cho ngươi nhược điểm là được.”

Bất kỳ phòng ngự, sau khi trải qua tất công tàn bạo liên tục, cũng sẽ trở nên yếu đuối.

Mấy trăm cây cái vòi, tiến hành hơn trăm lần đả kích ở khắp toàn thân Trẻ Trâu.

Hiện giờ, khắp nơi trên người nó đều là sơ hở.

“Đi địa ngục chậm rãi chơi đi.”

Thái Hòa nhìn Trẻ Trâu vừa phục hồi lại tinh thần, giơ tay lên, “Đùng” một tiếng, đánh một cái búng tay lanh lảnh.

Thân thể Trẻ Trâu cứng đờ, khắp toàn thân nó từ trên xuống dưới đột nhiên nổ tung vô số vết thương, máu tươi tung tóe!

Thời điểm khi hắn rơi xuống từ cửa sổ, trong mắt còn mang theo vẻ mờ mịt kinh ngạc.

Một cái vòi tinh thần Cuối cùng, ở giữa không trung theo kịp hắn, móc ra một Ổ Virus Cấp Thủ Lĩnh từ trong não của nó.

Vừa trong nháy mắt xoắn giết tinh thần, để trước mắt Thái Hòa hiện ra rất nhiều đoạn ngắn.

Những chuyện độc ác, làm người ta giận sôi...

Đồng thời lúc chụp được Virus Ổ Virus, Thái Hòa thở phào thật dài ra một hơi, thấp giọng nói ra: “Loại ác ma như ngươi, vẫn phải chết sớm một chút mới tốt.”

“Ầm!”

Thi thể Trẻ Trâu ngã xuống đất, mở mắt ra cực kỳ to còn đang nhìn chằm chằm cửa sổ.

Mà cách hắn một chỗ không xa, vài con Zombie do nó đưa tới đã quay đầu đi, nhìn về phía nó...

“Quyết định.”

Thái Hòa xoay người, nở một nụ cười về phía Lê Bống.

Nhưng mà hắn mới vừa nói xong, lại đột nhiên ngã ngược ra phía trước.

Lê Bống lanh tay lẹ mắt, một bước xa vọt tới trước mặt hắn, chụp lại hắn một cái: “Hòa Ca... Ngươi không sao chứ?”

“Như thế nào đây?”

Yuna cũng nhảy lên tới, khẩn trương mà xem xét tình huống của Thái Hòa thế nào.

Nhưng mà hai người bọn họ vừa cúi đầu xuống, Thái Hòa nhìn như đã hôn mê lại đột nhiên mở to mắt, chợt ngẩng đầu, nhanh chóng hôn một cái ở trên mặt hai người bọn họ.

“A!” Yuna sững sờ một chút, sau đó cười cười: “Thật sự là nhân loại giảo hoạt... Còn nữa, ngươi cũng nên cạo râu ”

Lê Bống thì ngơ ngác mà nhìn chằm chằm vào Thái Hòa một cái, đột nhiên đưa tay đi che mặt chính mình: “Làm sao ngươi lại đột nhiên...”

“Bùm!”

Nàng buông lỏng tay, Thái Hòa cũng lập tức mất đi cân đối, ngã một cái hai tay ba chân chỉa lên trời.

Bình Luận (0)
Comment