Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 892 - Chương 892: Lật Mặt 8

Chương 892: Lật Mặt 8 Chương 892: Lật Mặt 8

Trong bãi đổ xe dưới tầng hầm tăm tối, lúc này thoạt nhìn dường như khắp nơi đều cất giấu nguy cơ.

Loại khu vực hoàn cảnh phức tạp này, bọn họ có khả năng giấu ở bất kỳ một vị trí nào, đánh cho Thái Hòa một kích trí mạng một lần nữa bất kỳ lúc nào.

“Không biết tại sao, ngược lại hơi kích động như vậy...”

Một cổ máu nóng từ từ vọt lên trên đỉnh đầu của Thái Hòa, trên bờ vai truyền đến cảm giác đau đớn, làm cho Thái Hòa hưng phấn lên từng chút một: “Các ngươi muốn chơi, vậy thì ta chơi đùa một trận thật lớn với các ngươi!”

Nhưng mà hưng phấn thì hưng phấn, dưới loại tình huống này, Thái Hòa lại khôi phục cẩn thận như trước.

Hắn quan sát nhạy cảm được tình huống chung quanh, những thanh âm kia vốn là bị xem nhẹ chung quanh, lúc này cũng chui vào trong tai của hắn.

Ngoại trừ một ít gió lạnh thổi vào, còn có thanh âm giọt nước nhỏ xuống.

“Tách tách.”

Một con chuột đột nhiên nhảy qua nơi này, bị cái vòi tinh thần của Thái Hòa trực tiếp cắm lên trên mặt đất.

“Còn có hai con chuột nữa, ta nhất định lôi tụi mày ra ngoài...”

Thái Hòa từ từ đi đi lại lại về phía trước, ở sau một chiếc xe ô tô phía sau lưng hắn, Hổ ca đang híp mắt, cảnh giác đánh giá Thái Hòa.

Hắn nghẹn một hơi, mãi cho đến khi Thái Hòa bóng dáng chậm rãi đi xa, mới tranh thủ thời gian dùng sức thở hổn hển hai hơi thở.

“Người này, thật là lợi hại, còn may mắn là ta không có lao ra... Thủ đoạn công kích mạnh mẽ, lại có năng lực phòng ngự, còn có bản lãnh dò xét.”

Ánh mắt Hổ ca nhìn về phía con chuột, trong mờ mờ ảo ảo, chỉ có thể nhìn thấy một đống thịt nhão máu thịt bầy nhầy: “Ta cũng không muốn rơi vào kết cục kia... Có cần, nhân cơ hội này bỏ trốn hay không?”

Nhưng mà hắn vừa mới động đậy thân thể, lại đột nhiên cảm giác phía sau lưng mát lạnh, vội vàng quay đầu lại.

“Hổ ca...”

Trong bóng đêm sau lưng, gã đàn ông xăm trổ nở nụ cười lạnh lẽo, ở trong ánh sáng u ám thoạt nhìn hết sức dọa người: “Làm sao ngươi cũng tới chỗ này rồi?”

“Ta... Ta là tới giúp các ngươi.” Lão Hổ lộ ra một nụ cười khó coi.

“Ngươi đã mang phiền toái đến lại cho chúng ta thì đúng hơn.” Giọng điệu gã đàn ông xăm trổ biến đổi, hơi không khách khí nói.

Lão Hổ nhướng mày, đã muốn nổi giận, nhưng ngẫm lại tiểu ác ma kia nở nụ cười, hắn lập tức chột dạ.

“Chúng ta... vẫn thành thành thật thật hợp tác đi, như vậy mới có một con đường sống.”

“Hợp tác? Khằng khặc…… Hổ ca, ta lại không nghĩ như vậy nha.”

Gã đàn ông xăm trổ nhìn quét Hổ ca từ trên xuống dưới một vòng, thấy bộ dáng hắn uể oải không phấn chấn, giống như chim sợ cành cong vậy, tức khắc cười lạnh lên.

Trong lòng Hổ ca lập tức thầm kêu không ổn, hắn vừa mới bị Lê Huỳnh Bảo Ngọc đập hai lần, xương cốt cả người đều giống như tan rã ra rồi, nhìn qua trông có vẻ chật vật.

So với gã đàn ông xăm trổ nửa bên mặt đều là vết máu, nhìn qua hắn ngược lại càng xui xẻo hơn một ít.

“Ngươi nói như vậy, là đang muốn cái gì?”

Tuy rằng trong lòng hoảng sợ, nhưng Hổ ca vẫn là lộ ra một bộ biểu tình cực có uy nghiêm, lạnh giọng nói.

“Thôi đi, chúng ta là người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám.”

Gã đàn ông xăm trổ cười lạnh một tiếng, đột nhiên bước ra phía trước một bước, vồ một cái đã bắt được cổ áo của Hổ ca, hung tợn mà thấp giọng nói: “Lần này không phải tại vì ngươi đưa ra quyết định sai lầm, như thế nào chúng ta lại trêu chọc đến tên gia hỏa khó giải quyết như vậy? Đám người Phong Lê bọn họ chết thì cũng đã chết rồi, khi đó ngươi nên biết kế hoạch lần này không thể thực hiện được!”

“Đừng…… Đừng lấp liếm……”

Hổ ca vừa bị tóm lại như vậy, lập tức kêu lên một tiếng rên, khẩn trương mà nói: “Chọc đến tên sát thần kia trở lại, ngươi và ta đều không có kết cục tốt…”

Loại phản ứng này của gã đàn ông xăm trổ, nói rõ đã nhìn ra hắn miệng cọp gan thỏ, không chỉ không hề sợ hãi hắn, lại còn mang theo oán khí đầy mình…

“Đi mịa mày, thời điểm khi ta đưa quyết định, như thế nào các ngươi không nói! Thời điểm khi mới vừa nghe được tin tức, không phải ngươi còn xúi giục Lý Nhã Kỳ hay sao?!”

Tuy rằng trong lòng mắng to không thôi, nhưng Hổ ca vẫn phải miễn cưỡng nặn ra một nụ cười lấy lòng: “Hiện giờ… Chúng ta vẫn phải hợp tác trước, bằng không ngươi và ta, ai cũng không sống được.”

“Ngươi là tên báo hại…” Gã đàn ông xăm trổ thấy loại thái độ nhịn xuống để hoàn thành hợp tác của Hổ ca, lập tức lộ ra một vẻ khinh miệt, buông lỏng ra hắn một chút, sau đó từ từ rút lui về phía sau, “Trước hết đi theo ta, đã có hai kẻ địch, chúng ta cũng phải ngẫm lại kế sách mới được…… Lý Nhã Kỳ cũng đã rời đi. Bất quá, không có hợp tác, chỉ có mệnh lệnh. Ngươi chọn đi.”

Sắc mặt của Hổ ca phức tạp mà nhìn gã đàn ông xăm trổ biến mất ở trong bóng đêm, sau đó lại cẩn thận từng chút mà ló đầu đi ra nhìn thoáng qua phía phương hướng Thái Hòa rời khỏi.

Bình Luận (0)
Comment