Không chỉ có như thế, trên mặt đất có thể thấy được vết máu và hài cốt, cũng gia tăng rất lớn, rất nhiều hài cốt nhìn qua vẫn còn mới mẻ…
“Chuyện này tuyệt đối là rất khác thường nha…”
Sau khi đi dọc trên đường phố mấy ngày liên tục, cuối cùng Thái Hòa không nhịn được nói.
Yuna quay đầu, nghiêng về một phía đi một bên hỏi: “Cái gì không bình thường?”
“Số lượng, và… Thực lực Zombies.”
Thái Hòa xoa xoa huyệt Thái Dương, nói.
Zombies trên đường mấy ngày nay, rõ ràng mạnh mẽ hơn rất nhiều, gần như mỗi con đều đạt tới tiêu chuẩn Zombies Biến Dị.
Tuy rằng số lượng giảm bớt với cực lớn, nhưng lực lại mạnh mẽ hơn quá nhiều, cũng tạo thành gánh nặng với đoàn người Thái Hòa rất lớn.
Nếu không phải sức mạnh tinh thần lực của hắn tăng lên rất nhiều, lực công kích cũng tăng lên biên độ cao, muốn vượt qua được những khu vực này, chỉ sợ còn phải hao phí càng nhiều thời giờ hơn.
“Nói cũng đúng nha, Những Zombies cao cấp… và trung cấp, cảm giác số lượng bọn nó tăng lên rất nhiều đây.”
Ngô Thanh Vân suýt nữa nói lỡ miệng, cũng may kịp thời sửa lại.
Hải Yến cũng không nghe rõ, tiếp tục nói: “Có lẽ là bởi vì số lượng quá lớn đi, mà xung quanh đây cũng không gặp người sống sót, những Zombies này tuy rằng ngày thường tiêu hao rất ít thể năng, giống với mãng xà ăn no có thể nửa tháng thậm chí một tháng không đi săn, nhưng tóm lại vẫn phải ăn. Nguyên nhân là do giết hại lẫn nhau quá nhiều hay sao?”
“Trước kia cũng nhìn thấy giết hại lẫn nhau, nhưng……” Thái Hòa vẫn cau mày như trước.
Đã chịu bản năng ảnh hưởng, thật ra bản thân Zombies sẽ rất giới hạn.
Con Zombies bị giết, hoặc là là tương đối mạnh kia, hoặc là chính là con Zombies nhỏ yếu nhất.
Người thường rất khó phát hiện loại quy luật này, nhưng bên người Thái Hòa cũng đang đi theo mấy con Zombies, đương nhiên có thể nhận thấy được loại chi tiết này.
Đây là một loại cơ chế cạnh tranh trong đoàn thể Zombies, khôn sống mống chết, cũng có thể làm cơ hội tiến hóa càng bình đẳng.
Sau khi tiến hóa thành Zombies cao cấp sẽ giống như sói đầu đàn, ở thời điểm lên cấp sẽ gặp phải khiêu chiến.
Nếu bản thân không đủ mạnh mẽ, thì sẽ bị Zombies khác làm thịt, trở thành đá kê chân của bọn nó, để tránh lãng phí càng nhiều tài nguyên.
Nhưng…… Zombies nơi này, lại có một loại cảm giác liên tục giết hại lẫn nhau.
“Cảm giác trong chủng tộc Zombies, dường như cũng xuất hiện biến hóa nào đó nha…”
Thái Hòa khó hiểu trong lòng, nhưng trong thời gian ngắn cũng không tìm ra manh mối, đành phải tạm thời bỏ qua đi.
Thời điểm khi bọn họ dọc theo đường phố rời khỏi nơi này, một bóng người đang đứng ở sân thượng một tòa nhà cao tầng nơi xa, nhìn đám người Thái Hòa nối đuôi nhau giống như con kiến trên mặt đất.
“Khặc khặc...”
Đôi mắt của bóng người này nhìn chằm chằm vào đám nữ Zombie đi theo sau lưng Thái Hòa, trong cổ họng kêu lên một trận tiếng kêu kỳ dị...
Đi tới gần tòa nhà Bitexco, hoàng hôn đã buông xuống.
Sắc trời đã hoàn toàn tối lại, chỉ có chân trời còn lưu lại một vầng ánh sáng mờ nhạt.
Thật ra tòa nhà Bitexco chính là tòa nhà cao tầng có tiếng ở trong Sài Thành, nghe nói đã từng nhận được qua giải thưởng lớn thiết kế xây dựng gì đó, ở Sài Thành xem như tòa nhà nổi danh, làm bộ mặt cho cả thành phố.
Nhưng mà tất cả những chi tiết này, Thái Hòa cũng chỉ là từng nghe được mà thôi, nơi này ngay cả một lần hắn cũng chưa từng tới.
Ngược lại Lê Bống vẫn mãi nhìn quanh khắp mọi nơi, ánh mắt lộ ra vẻ trầm tư, dường như có một chút ấn tượng với nơi này.
“Như thế nào, trước kia đã tới rồi sao?” Thái Hòa đứng im chú ý một chút tới điểm khác thường này của Lê Bống, hắn lập tức ân cần hỏi thăm.
Lê Bống mờ mịt gật gật đầu: “Có một chút...”
Tinh thần của nàng rung động rất kịch liệt, dĩ nhiên những ký ức lúc trước kia, đang bị lật qua lật lại nhanh chóng ở trong đầu nàng.
Lượng ký ức quá lớn, muốn tìm được trong rất nhiều ký ức hỗn tạp, những trí nhớ liên quan tới tòa nhà Bitexco, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Bản thân nhân loại là có cơ chế tự bảo vệ mình, mỗi ngày ký ức bị ném ra...khỏi đầu, thật ra có rất nhiều.
Trước mắt có một ngày những chi tiết này, bị hoàn toàn lục lọi ra, chỉ sợ đại đa số não người đều sẽ trực tiếp chết máy.
Zombie khôi phục trí nhớ, cũng phục hồi từng chút
Cũng có thể ngay cả chính Zombies cũng không thể nói rõ ràng nhớ ra được cái gì, còn có trí nhớ nào lúc trước bị che giấu ở trong lớp màn đen sương mù vẫn chưa được moi móc ra...
Phương diện này khá đặc biệt, chỉ sợ cũng chỉ có Yuna.
Nhìn qua Lê Bống biến hóa không lớn so với lúc trước, nhưng Thái Hòa cảm giác được, trong ánh mắt của nàng có thêm một thứ gì đó.
Đại khái ở trong nàng cái đầu nhỏ của nàng, đã nhớ tới rất nhiều ký ức mà nàng không muốn nói cho Thái Hòa, có thể đã hoàn toàn nhớ được cái gì đó rồi...