Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 902 - Chương 902: Khoài Này Là Của Ta

Chương 902: Khoài Này Là Của Ta Chương 902: Khoài Này Là Của Ta

Chỉ vượt qua những mục tiêu phía trên này, dùng một cấp độ cao hơn nhìn nhận với những vấn đề này, đối với Thái Hòa mà nói còn là lần đầu tiên.

Mặc dù trong lúc nhất thời còn không nói nên lời cảm tưởng gì, nhưng Thái Hòa đích xác có một loại từ góc độ xa hơn để nhìn nhận cảm giác tồn tại của chính mình.

Càng vĩ mô hơn, càng rõ ràng hơn, cũng càng rõ ràng vấn đề của mình hơn...

Thời điểm các con cờ đen trắng trước mắt bắt đầu đánh cờ, đến tột cùng chính mình nên đứng ở vị trí nào, mới có thể bảo toàn chính mình, bảo toàn các nàng đây?

“Mùa xuân...”

Chính xác, mùa xuân đã đến trước mắt, thời điểm thời tiết ấm lại, thật nhiều thực vật bắt đầu gia tăng tốc độ phát triển, tất cả mọi mâu thuẫn, đều sẽ trở nên gay gắt...

Bất luận là đối với nhân loại, vẫn đối với Zombies mà nói, đều là một cơ hội chuyển mình mới...

Bọn họ vừa đang nói chuyện phiếm, các nàng Lê Bống lại lẳng lặng lắng nghe.

Những lý luận này và quan niệm của những nữ Zombie các nàng này mà nói, vẫn rất mới lạ.

“Zombies bình thường... Chỉ là quân cờ, nhưng Zombie cao cấp chính là từ một binh sĩ bình thường từng bước một trèo lên cao? “ Yuna thấp giọng nói ra, “Có thể leo đến vị trí người đánh cờ hay không?”

“Không... Không biết...” Lê Bống lắc đầu.

Ngô Thanh Vân cũng lộ ra bộ dạng không cảm giác rõ, nhưng mà nàng thoáng nghĩ một lúc, lập tức cười nhẹ đáp: “Dù sao ta không cần phải quan tâm quân cờ trước mắt là gì.”

“Nhưng... Nhưng mà.... so với ngươi ta ngay cả quân cờ cũng không bằng nha...” Lê Huỳnh Bảo Ngọc vẻ mặt buồn bực nói, đưa tay sờ sờ cổ của mình, “Ta hoàn toàn bị sủng vật của các ngươi ức hiếp quá trời đây nè!”

“Ngươi cũng có thể lựa chọn bị Hòa Ca ức hiếp nha, hoặc là bị chúng ta ức hiếp cũng được.” Yuna đề nghị nói.

“Như vậy sao...” Lê Huỳnh Bảo Ngọc không ngờ thật sự suy nghĩ vài giây đồng hồ, sau đó mới chợt bừng tỉnh hiểu ra, giậm chân nói, “Ê này, ngươi nói như vậy có nghĩa là sau này ta vẫn sẽ bị ức hiếp nha!”

“Yên tĩnh chút đi... Hừm.”

Thái Hòa bất lực quay đầu, làm bộ nổi giận nói...

Ngoại trừ Bảo Ngọc ra, các nàng Lê Bống thì nhìn thoáng qua lẫn nhau, cũng không nhịn được trộm cười rộ lên.

Mặc dù thiếu thốn rất nhiều tình cảm của nhân loại, nhưng ít ra loại trình độ cười hiểu ý này, vẫn có thể làm được...

Nghe thấy tiếng cười trầm thấp của các nàng, Thái Hòa vuốt vuốt mi tâm, lắc đầu nói: “Heizz, bạn gái càng nhiều, ta thật sự rất lo lắng nha...”

“... Ngươi nói lời này, thật sự rất vô sỉ nha...”

Hải Yến không nói gì trừng mắt liếc hắn một cái: “Nhưng lại đang cười trộm đây này!”

“Tưởng quân đoàn Lửa Chùa là rất giỏi hay sao...”

“Ngươi cuối cùng muốn cầm lấy từ trùng hợp này đến bao lâu đây! Đúng rồi... Ta vừa nói đi chuyện gì cuối cùng ngươi nghĩ như thế nào đây... Ê này, ngươi quay đầu là có ý gì vậy!”

Muốn thăm dò xong tỉ mỉ cả tòa cao ốc, phải hao phí thời gian rất lâu, có thể là cả buổi tối.

Cho nên Thái Hòa chỉ là đại khái thanh lý xong một ít Zombies còn sót lại trên đường, sau đó tìm một văn phòng sạch sẽ trong tầng lầu.

Mùa đông ban đêm là tương đối rét lạnh, mặc dù là Hải Yến sáu múi cơ bụng, cũng lạnh đến phát run.

“Dù sao gần như toàn là phụ nữ , ta với các nàng dựa vào sưởi ấm, cùng Thái Hòa không có sao...”

Ôm trong lòng loại ý nghĩ này, Hải Yến miễn cưỡng thuyết phục chính mình, ngồi xuống chính giữa team của Thái Hòa.

Thái Hòa kéo ra từ trong ba lô một tấm ga giường, sau đó đưa một cái ga cho Hải Yến: “Đắp vào đi.”

“Cám ơn...”

Mặc dù chỉ là một tấm ga, nhưng Hải Yến vẫn cảm thấy hơi ấm lòng.

Nhưng mà vừa nhìn lại, Thái Hòa cũng đã thoải mãi ung dung nằm ở trên đùi Lê Bống và Yuna, dường như cơ bản không nghe thấy nàng nói cái gì...

Hải Yến nắm chặt một góc ga giường, vốn là còn muốn nói đi một ít lời cũng lập tức nuốt toàn bộ trở vào.

“Loại người làm theo ý mình, vô kỷ luật như ngươi, cũng đừng nên gia nhập quân đoàn Lửa Chùa chúng ta! Sớm muộn gì cũng bị Zombie cho ăn tươi!”

Nàng lầm bầm một câu, cũng không thèm nhìn Thái Hòa có phải đã nghe được hay không, sau khi dùng sức bóp chặt tấm ga một cái, buồn bực tựa vào trên mặt bàn sau lưng.

Thái Hòa đang dựa vào trên đùi các nàng. Lê Huỳnh Bảo Ngọc lỗ tai vừa động, mở to mắt lặng lẽ nhìn về phía Hải Yến, khóe miệng nở một nụ cười:

“Cô gái này cũng không tệ lắm, hừ, ngay cả nàng cũng biết tên nhân loại khoai to sớm muộn gì cũng sẽ trở thành đồ ăn của ta, việc này nói rõ kế hoạch của ta nhất định sẽ thành công. Trước khi Chi Pu tới đón ta, ta nhất định có thể bắt hắn ăn tươi!”

Zombie tiểu Loli nở một nụ cười chờ mong, duỗi ra đầu lưỡi phấn nộn liếm đi nước miếng trên khóe miệng, hai tay ôm đùi Thái Hòa bỗng hơi nhúc nhích, bộ ngực phồng lên khác thường dán chặt với chân Thái Hòa: “Hì hì... Khoai này của ta...”

Trong màn đêm tòa nhà Bitexco có vẻ tĩnh mịch một mảnh, dưới lầu. Ngẫu nhiên có thể trông thấy Zombies từ đằng xa lắc lư mà đến.

Bình Luận (0)
Comment