Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 903 - Chương 903: Bóng Đen Đánh Lén Trong Bóng Tối

Chương 903: Bóng Đen Đánh Lén Trong Bóng Tối Chương 903: Bóng Đen Đánh Lén Trong Bóng Tối

Con mắt màu đỏ như máu đang ở trong bóng đêm có vẻ hết sức bắt mắt, nhưng mà dưới tình huống không có mục tiêu đi săn, rất nhanh bọn nó lại đi xa chẳng có mục đích.

Thỉnh thoảng có thể nghe thấy từ nơi xa truyền đến một tiếng tru lên, âm thanh cắn nuốt loáng thoáng từ trong bóng tối truyền đến, trong gió đêm phảng phất tản ra mùi máu tươi phiêu đãng không tan.

Cuối ngã tư đường, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở đằng sau một chiếc ô tô vứt bị vứt bỏ.

Ở bên kia xe, một con Zombies bình thường đang chậm rãi đung đưa, mà khi bóng người này vừa xuất hiện, hắn lập tức phát ra tiếng gầm.

Bóng người này chậm rãi đi tới. Đưa tay vuốt phẳng đỉnh đầu Zombie một cái.

“Răng rắc...”

Trong cổ họng phát ra một trận tiếng vang quái dị, làm cho con Zombie bình thường này bản năng sinh ra một chút sợ hãi.

Bóng người đưa ánh mắt về phía phương hướng tòa nhà Bitexco, sau đó mở ra cánh tay kia, hít một hơi thật sâu.

“Hmm a...”

Trong tiếng hít thở, dường như bóng người này rất hưởng thụ vậy...

Đặt bàn tay ở trên đỉnh đầu Zombie kia. Đột nhiên giống như cối xay thịt mà vặn mạnh một cái.

“Bộp!”

Đầu người nổ bung mạnh giống như là dưa hấu, chất lỏng văng khắp nơi, phảng phất trong nháy mắt nhuộm cảnh tượng này thành màu đỏ hồng...

Thanh âm nhấm nuốt rợn người, vang lên sau đó...

Thái Hòa vừa nhắm mắt lại không đầy một lát, lại đột nhiên mở mắt, nhìn về phía một mảnh đen kịt mông lung ngoài cửa sổ.

“Làm sao vậy?”

Hải Yến đã nhạy cảm nhận ra Thái Hòa hô hấp biến hóa, thấp giọng hỏi.

Thái Hòa nhìn chằm chằm vào cửa sổ trong chốc lát. Thật ra cái vòi chính thò ra ngoài cửa sổ, quét mà qua rất nhanh ở trên tầng lầu.

Sau hơn một phút đồng hồ, hắn mới chậm rãi trả lời: “Không có gì, có thể là ban đêm đặc biệt, đều khiến người ta cảm thấy có thứ gì đó nhìn chằm chằm vào chúng ta...”

“Nơi này chính là lầu mười bảy a...” Hải Yến nói ra, “Chắc là ngươi quá nhạy cảm a. Bệnh chung của dị năng giả hệ tinh thần...”

“Không cần phải nhân cơ hội tiến hành đả kích cá nhân đối với ta, cho rằng bới móc nói ta bệnh thần kinh ta lại không biết hay sao...” Thái Hòa cau mày nói.

“Xem đi, ngươi lại mẫn cảm quá mức rồi.”

Hải Yến bỗng nhúc nhích thân thể cứng ngắc. Nói: “Tuy nói nhờ cậy ngươi theo bảo vệ ta một trận, nhưng mà không cần phải khẩn trương như vậy. Buổi tối vốn chính là quần ma loạn vũ. Chúng ta trong này, không có Zombie phát hiện.”

“Đúng là như vậy...”

Thái Hòa lại nhìn chằm chằm vào cửa sổ nhìn mấy lần, mới chậm rãi nằm trở về, lần nữa cầm bàn tay nhỏ bé non mềm của Lê Bống...

“Khanh khách...”

Hơn 10 phút sau, sau cỗ xe ô tô bị vứt đi, bóng người lại chui ra lặng yên không một tiếng động.

Bóng người này vẫn đang nhìn chằm chằm vào vị trí team của Thái Hòa đang ở, sau đó đột nhiên nhảy chồm về phía trước.

Giống như là u linh, bỗng nhiên bóng người này xuất hiện ở khoảng cách hơn mười thước, sau mấy lần thoáng hiện, lập tức biến mất ở chỗ cửa lớn tòa nhà Bitexco...

“Khanh khách...”

Trong hành lang tối thui tầng mười bảy, một bóng người đột nhiên xông ra.

Thật giống như trong nháy mắt bước qua vài mét vậy, bóng người này từ cửa cầu thang lầu đến chỗ gian phòng của team Thái Hòa đang nghỉ ngơi, cũng chỉ tốn vài giây mà thôi.

Một bàn tay tái nhợt mà lại dính đầy vết máu bắt được tay nắm cửa, sau đó chậm rãi xoay ra.

“Ken két két...”

Tay nắm cửa vừa chuyển động thì phát ra thanh âm rất nhỏ, ở trong màn đêm yên tĩnh lại nghe hết sức rõ ràng.

Kít kít...

Khi cửa phòng bị chậm rãi mở ra một đường khe hở nhỏ, bóng người này một chân, không một tiếng động đạp đi vào...

“Cạch cạch !”

Cửa phòng bị đẩy ra, bóng người cũng chen chúc vào trong khe cửa triệt để.

Nhưng mà bóng người này đứng ở cửa ra vào, trong cổ họng rồi lại phát ra một trận động tĩnh.

Mà âm điệu lần này, nghe nhưng hơi phẫn nộ...

Xuyên thấu qua dạ quang mông lung chiếu vào ngoài cửa sổ, có thể trông thấy rõ ràng ở trong gian phòng đó, cơ bản không có một bóng người...

“Dầm!”

Sau lưng cửa phòng đột nhiên đóng, đồng thời tứ chi bóng người này bị cái vòi vô hình quấn chặt lại.

“Bắt được!”

Trong tầng mười tám, vị trí giống hệt chỉ có điều cách một tầng trần nhà, Thái Hòa mạnh mẽ xốc lên tấm ga nhảy dựng lên, hưng phấn mà kêu lên.

“Ha ha, ta chỉ biết tâm thần hơi không yên, nhất định là bởi vì trực giác cảm ứng với nguy hiểm!”

Sau khi tinh thần lực tăng trưởng lên, Thái Hòa cảm giác càng mạnh đối với uy hiếp sắp xảy đến.

Thời điểm khi Hải Yến nói hắn vô cùng khẩn trương mà quá mẫn cảm, thật ra Thái Hòa cũng tin.

Nhưng mà loại cảm giác này thủy chung vẫn mãi không tiêu tan, điều này làm cho Thái Hòa hơi để ý.

Căn cứ thà tin còn hơn là bất cẩn, Thái Hòa ở trong ánh mắt khinh bỉ của Hải Yến, kiên quyết dời đi lần thứ nhất...

Mà gian phòng bọn họ đang ở, đã bị Thái Hòa lưu lại một cái vòi tinh thần.

Thật giống như điện thoại nối đất vậy, một khi có người tiến vào, Thái Hòa trong phòng khác dĩ nhiên là sẽ biết.

Bình Luận (0)
Comment