Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 932 - Chương 932: Sức Lực Mạnh Mẽ Đến Không Hợp Lẽ Thường

Chương 932: Sức Lực Mạnh Mẽ Đến Không Hợp Lẽ Thường Chương 932: Sức Lực Mạnh Mẽ Đến Không Hợp Lẽ Thường

Hải Yến thì hét thảm một tiếng, hoảng sợ thoáng chốc nhảy dựng lên, sau đó hoảng hốt chạy bừa nhảy lên đu phía sau lưng Thái Hòa.

Dùng lực lượng của nàng, cộng thêm trọng lượng súng máy và vật dụng trên người nàng, nàng vừa bồ nhào lên lưng Thái Hòa, Thái Hòa trực tiếp cảm giác đầu gối khuỵu xuống, mang theo Hải Yến lập tức té ngã trên đất.

Vừa mới nhìn thấy con mồi, không ngờ ngã sấp mặt lờ ở trước mặt con rắn biến dị này, Thái Hòa trước một giây còn vừa mừng vừa sợ, sau một giây lập tức trực tiếp hết hồn.

Chờ lúc hắn giãy giụa đứng lên, vậy mà Hải Yến còn đu ở trên người hắn sống chết không chịu buông tay, hai mắt nhắm nghiền, sợ hãi kêu lên: “Rắn! Có rắn!”

“Rắn lớn như vậy, ngươi không cần kêu chúng ta cũng đều thấy được mà...”

Thái Hòa bị kẹp tới ngay cả giọng nói cũng bị bóp méo, cô gái sợ hãi quá độ không đáng sợ, chuyện đáng sợ chính là nàng đồng thời có được sức lực mạnh mẽ, và quyết tâm đánh chết không buông tay...

Thái Hòa bên này còn không kịp trấn an Hải Yến, con rắn biến dị kia cũng đã ngóc đầu lên thật cao, sau đó mở mạnh ra cái miệng to như cái thúng, trực tiếp cắn tới phía Thái Hòa.

“Thiên phú kéo thù hận lại phát huy tác dụng sao!”

Cách khoảng cách xa như vậy mà còn có thể nghe được tiếng gió vù vù, còn có mùi tanh hôi đủ để xông chết người này cũng là đập vào mặt mà đến.

Thái Hòa không có dự định chơi cứng với nó, hắn mang theo Hải Yến lập tức lăn tại chỗ một cái, đồng thời khi đầu rắn cắn vào phía sau lưng chính mình, cái vòi tinh thần cũng lập tức duỗi ra, quấn lấy đầu rắn.

Nhưng không nghĩ tới sức lực của con rắn biến dị này quả nhiên rất mạnh, hắn dùng sức hất đầu lên, lập tức giãy khỏi trói buộc của Thái Hòa, ngược lại làm cho sắc mặt Thái Hòa trắng nhợt.

Ngô Thanh Vân đã nhào tới xuất hiện ở bên cạnh đầu rắn, nàng khẽ huơ múa cánh tay như đuôi rắn, đao gió cũng xẹt qua ở trên mắt mãng xà.

Lê Bống thì đã lui ra phía sau rồi, nhưng nàng cũng không tùy tiện nổ súng, ngược lại là ngắm ngay đám người Thái Hòa.

“Đùng!”

Khi tiếng súng vang lên, một con rắn biến dị to bằng cánh tay từ trên không ngã xuống, trực tiếp ngã ở bên cạnh Thái Hòa và Hải Yến.

“A a a a! Bên này cũng có!”

Hải Yến liên tiếp kêu lên tiếng kêu thảm thiết với độ ồn cao nhất có thể, làm cho Thái Hòa cũng cảm giác trong nháy mắt trống ngực đập tăng tốc không chỉ một nhịp.

Mà ngay cả rắn biến dị vừa bị quẹt làm bị thương con mắt, vừa muốn nổi giận, không ngờ cũng dừng lại trên không trung một chút, dường như ngây ngẩn cả người.

“A a a a!”

Tiếng kêu thảm thiết của Hải Yến không dứt bên tai, Thái Hòa đứng mũi chịu sào, màng nhĩ gần như sắp bị phá thủng.

Cô gái này ngày bình thường luôn kéo căng một bộ mặt lạnh lùng, không nghĩ tới nàng lại sợ rắn như vậy!

“Chắc là đại đa số con gái đều rất sợ rắn sao... Sống lâu cùng với những Zombie nữ ngốc ngốc kia, đã quên con gái bình thường là như thế nào rồi trời. Sớm biết như vậy để cho nàng chờ ở bên ngoài là được rồi...”

Vẻ mặt của Thái Hòa lộ ra nét hối hận, tiếc nuối nói. Hiện giờ đường đi còn chưa có bị lấp, nhưng trạng thái này của Hải Yến, mặc kệ nói với nàng cái gì, phỏng chừng đều là không nghe lời...

Lúc này từ trong càng nhiều khe hở, bắt đầu chui ra rất nhiều rắn biến dị, có lớn có nhỏ đủ kiểu.

Cảnh tượng này hết sức rợn người, mặc dù Thái Hòa cũng cảm thấy da đầu run lên từng trận.

Lúc này các nàng Lê Bống đã rút lui đến bên người Thái Hòa, vây quanh hắn ở chính giữa.

Những con rắn biến dị này không có vội vã tiến công, đều vòng xung quanh cây cối hoặc là trên cây cột ở gần đó, một đôi mắt âm lãnh màu đỏ như máu, nhìn chằm chằm vào Thái Hòa, tiếng “Khè khè” liên tục bên tai.

“Số lượng này... không đúng!”

Thái Hòa còn đang cố gắng khiêng lên Hải Yến, cô gái này thấy được rắn nhiều như vậy, lại nhìn thấy bên cạnh thì có thi thể một con rắn biến dị bị bắn tới máu thịt nhầy nhụa, thân thể gần như bị cắt đứt ngang. Nàng sợ đến không chịu xuống đất.

Hai chân dường như cái kềm sắt, dường như nàng đang sợ khi hai chân vừa chạm mặt đất thì loài bò sát này sẽ lập tức quấn lên người của nàng vậy.

“Nhưng mà... Nhưng dù sao ngươi cũng nên quan tâm đến vết thương của chính mình nha...”

Thái Hòa bị siết tới sắc mặt đỏ lên, các cụ có câu ‘không vác người thì không biết, vừa vác lên một người rồi ngược lại yếu gà... trọng lượng vật dụng Hải Yến mang trên người thật sự là đáng sợ!

Một khẩu súng máy, một ít lương khô và nước, còn có viên đạn, quần áo, và nòng súng thay thế...

Muốn chết người rồi!

“A a a! Đừng thả ta xuống dưới, không được thả ta xuống dưới!”

Hải Yến ôm cổ Thái Hòa, thét lớn.

“Được rồi... Không đi xuống... Nhưng ngươi có thể đừng siết cổ ta được hay không...”

Thái Hòa khó khăn nói ra một câu. Hắn dùng sức muốn đẩy ra Hải Yến, nhưng sức lực của cô gái này thật sự quá lớn.

Bình Luận (0)
Comment