“Ngươi không phải nói dị năng của mình là là gà què hay sao... Loại cảm giác sức lực như vầy có thể nói so với cọp mẹ rồi, chẳng lẽ nhận định lúc trước của ta bị sai hay sao...”
Sau khi cố gắng mấy lần đều thất bại, Thái Hòa đành phải thở hồng hộc buông tha quyết tâm giãy thoát khỏi nàng.
Càng nhiều rắn biến dị không ngừng chui đi ra, rất nhanh lập tức chiếm lĩnh tất cả bãi đất xung quanh khu vực này.
“À... Đúng rồi! Mịa nó chúng nó biết sinh sôi nẩy nở mà! Nhưng mà nhiều như vậy, thật sự là đẻ quá nhanh đi mà! Từng cái ổ một xếp lớp ở trên cây nha! Đây thật sự là lọt vào ổ rắn rồi...”
Nhưng mà mặc dù cảnh tượng kinh người. Nhưng trong nội tâm Thái Hòa lại mừng rỡ như điên.
Đến bây giờ cũng không có nhìn thấy những biến dị thú khác, rất dĩ nhiên hoặc là chúng nó đã sớm thoát đi vườn bách thú, hoặc là chính là được bị những con rắn biến dị này xem như là chất dinh dưỡng mà làm thịt sạch sẽ rồi.
Zombies ở xung quanh đây ít đến thương cảm, nhưng lại không thấy thi cốt, phỏng chừng cũng đã bị chúng nó giải quyết hết.
Bên cạnh còn có một công viên trò chơi, Zombie bên trong đủ để nuôi sống chúng nó đến bây giờ...
Bất kể như thế nào, có thêm được một con rắn. Thì chính là có thêm một ổ chất gel virus nha!
“Khè khè!”
Những con rắn kia vòng ở vị trí cao hơn, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Thái Hòa.
Con rắn biến dị to bằng thùng nước bị thương lúc trước cũng ngẩng đầu lên thật cao, ánh mắt của nó bị Ngô Thanh Vân cắt trúng một cái, cũng không có cắt rớt, chỉ là có thêm một tầng tơ máu.
Ngô Thanh Vân là Zombie Cấp Thủ Lĩnh, lực lượng mạnh bao nhiêu có thể đoán được. Bị cánh tay như đuôi rắn của nàng quét trúng một cái, bay mất cái đầu cũng chỉ có thể coi như là chuyện bình thường.
Nhưng lực lượng chỉ cần tiện tay là phá nát một mảnh này, tác dụng tại yếu ớt trên con mắt, không ngờ chỉ là kích thích được nó chảy ra một sợi tơ máu mà thôi...
“Hừ, không ngờ dựa vào chất nhầy dính chặn lại.” Ngô Thanh Vân hừ lạnh một tiếng, nói ra.
“Chính là nhờ chất nhầy hay sao! Nếu là do chất nhầy thì có thể giải thích được tất cả! Chất nhầy lâu ngày! “
Thái Hòa híp mắt nhìn một cái, quả nhiên phát hiện trên đôi mắt của rắn biến dị dường như bao trùm một tầng màng mỏng màu trắng hơi mờ. Cánh tay của Ngô Thanh Vân chính là bị tầng màng kia chặn lại.
“Tầng màng này lại cứng cỏi như vậy hay sao? Không ngờ lấy đao sắc còn chọc không thủng...”
Rắn biến dị to cỡ thùng nước vẫn đang nhìn chằm chằm Thái Hòa, cộng thêm ánh mắt của những con rắn biến dị khác cũng đều tập trung ở trên người Thái Hòa...
Loại cảm giác phảng phất giống như bị nhốt trong sở thú bị vây xem này, làm cho Thái Hòa cảm giác cực kỳ không được tự nhiên...
“Khè khè!”
Con rắn biến dị to bằng thùng nước đột nhiên hất lên cái đuôi, thời điểm khi Thái Hòa thu hút toàn bộ lực chú ý của nó, những con nhỏ rắn biến dị kia ào ào giống như mũi tên bắn ra như mưa.
Tuy nói là loại nhỏ, nhưng nhỏ nhất cũng thô to hơn một chút so với cánh tay, lớn thì cũng lớn cỡ giống như bắp đùi của người bình thường.
Nhiều rắn biến dị như vậy bò lại cực kỳ nhanh, liên tục tới gần. Hải Yến sợ tới mức nhắm chặt hai mắt, cầm lấy cổ của Thái Hòa dùng sức lắc qua lắc lại: “A a a a a!”
“Ngươi... Ngươi sắp bóp chết ta rồi...”
Thái Hòa bị lắc tới choáng váng, lập tức ở bên ngoài chế tạo một tấm lưới cái vòi tinh thần vô hình.
Con rắn biến dị vọt tới đụng vào tầng lưới vòi tinh thần này trước nhất, mặc dù lực nhào tới của chúng nó rất mạnh, nhưng vẫn lập tức bay ngược ra.
Tấm lưới cái vòi tinh thần bị đụng vào, cũng tương đương với tinh thần lực Thái Hòa của nhận lấy trùng kích, gần như mỗi một con đụng vào đều chóng mặt xoay tròn bò lổm ngổm trên mặt đất. Không thể lập tức tiếp tục công kích lần nữa.
Đám người Lê Bống thì lập tức vung đao tiến đến, chém lung tung một trận.
Động tác của các nàng nhìn như lộn xộn, trên thực tế dùng trạng thái tỉnh táo và cuồng bạo của Zombie, mỗi một đao có thể nói đều chém thẳng trúng chỗ hiểm trên người rắn biến dị.
Trong khoảng thời gian ngắn này, máu rắn vương vãi khắp nơi. Những nữ Zombie xuyên thẳng qua lại, động tác nhẹ nhàng như khiêu vũ, chỉ thấy trong khi ánh sáng lạnh lẽo lập loè lên, một chùm máu tươi phún ra khắp nơi.
Na Na đi ra từ trong cái bóng của Yuna, sau khi chia lìa Yuna Ác cầm trong tay liêm đao, động tác rất mạnh thoăn thoắt.
Ánh sáng lạnh lẽo chém về phía trước, vừa chém giết một con rắn biến dị, nàng lại lập tức mang theo liêm đao xoay người, lưỡi đao từ động tác xoay người của nàng, kéo lê một đạo ánh sáng hình loan nguyệt chói mắt, trực tiếp chém thành hai nửa con rắn biến dị nhảy dựng lên phía sau.
Mà tinh thần thể Na Na vừa tách ra ngoài, cầm liêm đao màu đỏ như máu, động tác cũng rất nhanh.