Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 947 - Chương 947: Đưa Hải Yến Đi Nơi Khác Đi

Chương 947: Đưa Hải Yến Đi Nơi Khác Đi Chương 947: Đưa Hải Yến Đi Nơi Khác Đi

“Cũng chỉ là một tiếng 'Hì hì' mà thôi, tại sao lại có hàm nghĩa dài như vậy a! Hơn nữa câu nói có liên quan đến Chi Pu rõ ràng chính là ngươi tạm thời thêm vào chứ gì!”

Thái Hòa lại không nhịn được đưa tay, cho Zombie tiểu loli này một cái vỗ vào đầu trong nháy mắt.

Đồng thời tinh thần lực của hắn, cũng đang liên tục đưa vào trong những cái vòi

“Chắc là có thể thành công...”

Thái Hòa chính là lần đầu tiên sử dụng tinh thần lực như vậy, nhưng mà vậy cũng là một loại nếm thử mới...

Trước mắt sau khi tinh thần lực phát ra tới mức độ nhất định, Thái Hòa ánh mắt ngưng tụ, tất cả cái vòi tinh thần lập tức hoàn thành hóa thành thực chất ở trong nước.

Giống như lớp tường chắn vậy, cái vòi tinh thần vô hình hóa thành thực chất vừa vặn quấn lại con gấu trúc biến dị, mà nước trong tấm lưới thì thông qua cái vòi truyền đến lực hút, nhanh chóng bị hút sạch đi ra ngoài.

Bằng chính Thái Hòa, muốn tìm được vị trí của gấu trúc biến dị không khó, chuyện khó khăn là như thế chuẩn xác bọc lại nó cùng với nước xung quanh nó.

Có Ca Cao giúp đỡ, quả nhiên chuyện này làm một lần là thành công.

Mặc dù thời gian chỉ tốn không đến hai giây, nhưng Thái Hòa vẫn cảm nhận được áp lực tinh thần cực lớn.

“Áp lực nước thật mạnh nha...”

Đồng thời, gấu trúc biến dị bị kẹt ở trong nước cuối cùng cũng từ đáy nước bị kéo đi ra.

Đột nhiên tiếp xúc được không khí, con gấu trúc biến dị bị kẹt ở trong thủy lập tức buông ra móng vuốt, thở hồng hộc từng hơi từng hơi nặng nhọc.

Nó ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Thái Hòa, trong một đôi mắt màu đỏ như máu, cũng không nói nên lời đang suy nghĩ cái gì.

Cũng có tàn nhẫn và lãnh khốc với con mồi, dường như cũng có một loại cảm xúc rất khác thường... đương nhiên chủ yếu vẫn là lãnh khốc.

“Đkmn... Không kiên trì nổi...”

Thái Hòa kêu đau đớn một tiếng, trong nháy SDGhnagrậ tường nước vừa bị ngăn cản, lại mạnh mẽ trào ngược trở về.

Gấu trúc biến dị đưa lên móng vuốt duỗi ra, trong ánh mắt tàn nhẫn lãnh khốc hễ quét là sạch, chỉ còn lại có hoảng sợ...

“Ngao ngao ~! Ọc ọc ọc ọc...”

Thái Hòa xoay đầu lại, bốn mắt nhìn nhau với các nàng Lê Bống...

“Đầu óc choáng váng... Lúc nào mới có thể tốt lên...”

Hải Yến đang xoa đầu của mình, nhíu mày thầm nghĩ.

Vết thương bị con Zombie dị biến đập một ghế, cũng đã coi như rất nặng, mặc dù trải tĩnh dưỡng qua hai ngày nay, Thái Hòa cũng cơ bản không cho nàng ra tay làm cái gì, nhưng tốc độ khôi phục vẫn đang rất chậm.

“Rõ ràng người kia là nhân loại, kết quả tốc độ phục hồi lại nhanh như vậy. So sánh với hắn, ta chẳng phải là thành gánh nặng rồi hay sao...”

Cá tính mạnh mẽ của Hải Yến lại chui ra, nàng cắn răng ấn xuống miệng vết thương của mình một cái, kết quả lại lập tức mở to hai mắt nhìn.

“Dường như... Có chất lỏng gì bị ép ra...”

Nàng đứng hình hai giây đồng hồ, lại lặng yên buông xuống cánh tay: “Vốn định sờ sờ xem có phải đã bị nhiễm trùng hay không, kết quả...”

“Ồ, làm sao ngươi lại chảy ra máu đây?”

Một giọng nói hết sức gợi cảm nóng bỏng truyền đến, Hải Yến vội vàng quay đầu nhìn lại.

“Là ngươi a... Ngươi là... Chị đại của Thái Hòa hay sao?”

Hải Yến cũng không biết tên thật của Ngô Thanh Vân, nhưng kêu lên “Chị đại” thì tóm lại là hơi là lạ.

Hơn nữa vị “Chị đại” này bình thường giống hệt với những cô gái khác, rất là lãnh đạm với nàng, lúc này như thế nào chủ động nói chuyện với nàng đây?

“Tên Thái Hòa kia thật đúng là có diễm phúc... Mỗi cô gái đều mỗi người mỗi vẻ... Vị chị đại này tuổi không lớn lắm, nhưng khí chất cũng rất lãnh diễm, vũ mị mà không yêu diễm...”

Đường nét gương mặt giống như là con lai, làn da nhẵn nhụi như ngọc, trong một đôi mắt thâm thúy luôn ẩn hàm một nụ cười vui vẻ khêu gợi.

Nàng bất đồng với Lê Bống, Lê Bống thì hồn nhiên, cũng bất đồng với Yuna thì tính cách tiểu ma nữ vừa chính vừa tà, càng hoàn toàn không có điểm giống nhau với Lê Huỳnh Bảo Ngọc tích cách nghịch ngợm.

Nhưng mà mặc dù cùng là con gái, Hải Yến không thừa nhận cũng không được, nhìn qua Ngô Thanh Vân thật sự rất có mị lực.

Hơn nữa mặc kệ lúc nào, trong mắt nàng dường như ngoại trừ các nàng Lê Bống ra, cũng chỉ có Thái Hòa

Zombie không bị nàng để vào mắt, biến dị thú cũng y như vậy.

“Nhưng mà Thái Hòa lại dường như đã không phát hiện được rồi, cũng không biết là đầu đất hay vẫn là thói quen...”

Trong nội tâm Hải Yến khó chịu lầm bầm một câu, mở miệng hỏi: “Ngươi tìm ta làm cái gì?” Ngô Thanh Vân duỗi ra ngón tay, sờ lên băng gạc thấm xuất máu, sau đó bỏ vào chóp mũi.

“Vừa nãy Thái Hòa nói ngươi cần thay thuốc, ta tới thay giúp ngươi đi.”

Nàng xoa xoa đôi bàn tay, mặc dù chần chờ trong chốc lát, nhưng cuối cùng vẫn là thả xuống: “Nơi này có mùi máu của ngươi, nói không chừng biết dẫn gấu trúc Số 2 đến. Ngươi theo ta qua bên kia đi, ở nơi đó hình như là một căn khách sạn gì đó... Trốn tới đó thay băng gạc đi, miễn cho xảy ra sai lầm gì. Ngoài ra, trên đầu của ngươi lại chảy ra máu, chắc là phải thay băng gạc luôn, trong chốc lát nếu chảy máu ra ngoài làm sao bây giờ?”

Bình Luận (0)
Comment