“Răng rắc! Răng rắc!”
Tiểu Bạch xoay người mà dậy lặng yên không một tiếng động, lui vào trong bóng tối, hai mắt nhìn chằm chằm cửa phòng tối thui.
Cánh cửa phòng này thông lên một cửa hàng bên đường, bên ngoài chính là đường cái, mà đối diện đường đi, chính là chỗ khách sạn team của Thái Hòa đang nghỉ ngơi.
Trước khi ngủ, Tiểu Bạch đã dùng đủ loại phương pháp lưu lại mùi của mình ở trên vách tường gần cửa ra vào, nếu như những Zombies bình thường ngửi phải mùi này sẽ không dám tới gần.
Mặc dù làm như vậy ngược lại có thể đưa tới những Zombies cấp cao, nhưng Zombies cấp cao không có nhiều đến nhàn rỗi không có việc gì tới tình trạng ngửi thấy vách tường khắp nơi trên đường...
Mặc dù giờ phút này rất yên tĩnh, nhưng bản năng dã thú của Tiểu Bạch cũng đang rục rịch.
Dường như, có nguy hiểm gì đến gần rồi...
Trong tửu điếm, đang nằm tại nữ nhóm Zombie chính giữa Thái Hòa cũng đột nhiên mở mắt.
“Làm sao vậy, đột nhiên sóng tinh thần dao động kịch liệt như vậy...”
Thái Hòa quan sát ngoài cửa, sau đó lại chậm rãi nhắm mắt lại. Trong nháy mắt khi hai mắt hắn nhắm nghiền, ý thức của hắn đã thông qua đạo liên lạc tinh thần này, đi tới trong thế giới tinh thần của gấu trúc biến dị Tiểu Bạch.
Tầm mắt cộng hưởng, tại bản thể ánh mắt tạm thời “Đóng lại” thời điểm, Thái Hòa trước mắt có khả năng nhìn qua tất cả cảnh tượng, đều đến từ chính gấu trúc biến dị Tiểu Bạch.
Loại cảm giác này thật giống như chính Thái Hòa đột nhiên biến thành gấu trúc vậy, nhưng mà chuyện khác với chính mình điều khiển là, hành động của Tiểu Bạch cũng không phải chính hắn khống chế.
Nguyên nhân vì Thái Hòa cũng chỉ xuất phát từ cẩn thận, xem thử cuối cùng xảy ra chuyện gì thôi...
Đột nhiên sóng tinh thần dao động kịch liệt, nói không chừng chỉ là bởi vì mắc tiểu đúng không?
Mấy ngày nay vẫn mãi chưa từng xảy ra chuyện gì, không cần phải quá khẩn trương...
“A!”
Thái Hòa vừa thích ứng góc độ ánh mắt của Tiểu Bạch, chỉ thấy một đạo bóng người đột nhiên từ cửa phòng vọt vào, trong miệng còn ồn ào: “Ngươi chính là người phụ trách trông coi vườn rau à!”
Sau đó một đạo ánh sáng lạnh lẽo lập tức xẹt từ trên xuống dưới, giống như một hình bán nguyệt, chém xuống mạnh mẽ về phía đỉnh đầu của Tiểu Bạch!
“Đệch cmnr! Ta vừa mới chuyển đổi tới thôi!”
Cảnh tượng bất ngờ như vậy làm cho Thái Hòa cho lại càng hoảng sợ hơn, nhưng mà quả nhiên năng lực phản ứng của Tiểu Bạch rất mạnh.
Trước khi đối phương vào cửa, nó cũng đã lập tức chuẩn bị xong đầy đủ, lúc này mặc dù thế công của đối phương rất rất mạnh, nhưng ngay từ lúc trước Tiểu Bạch đã chuẩn bị trước, đột nhiên nhảy qua một bên.
Sau khi dừng lại trong thời gian ngắn —— đồng thời vừa né tránh ánh đao, Tiểu Bạch cũng đã nhảy qua, vồ một móng vuốt về phía đầu tên người tí hon này.
Một cái tát của gấu trúc như vậy, không chỉ cực nhanh, hơn nữa còn ngoan độc!
Tiếng xé gió bén nhọn, móng vuốt cực lớn, năm cái móng tay sắc bén như đao cũng chĩa ra ngoài.
“Beng!”
Người tí hon chém một đao vô ích, lại lập tức thu đao chắn trước mặt. Móng vuốt va chạm vào thân đao một cái, không ngờ bắn ra từng đóa hoa lửa!
“Ngao ngao!”
Sức lực của Tiểu Bạch lại mạnh hơn nhiều so sánh với tên người tí hon này, mặc dù người tí hon đã chặn công kích, nhưng mà không nhịn được lui về phía sau vào bước, chống đỡ lên trên tường, trong lúc hô hấp, cũng kéo theo một chút mùi máu tanh!
“Vèo!”
Từ chỗ xương cổ tay Tiểu Bạch, không ngờ lại bắn ra ngoài một cái móng vuốt sắc bén.
Mặc dù năm cái móng vuốt đều bị chặn, nhưng đầu móng vuốt sắc bén vượt qua bên cạnh trực tiếp đâm vào huyệt thái dương của người tí hon.
Ngón tay thứ sáu của Gấu Trúc!
Người tí hon ỷ vào dáng người thấp bé, co rụt lại xuống dưới, móng vuốt cũng vừa vặn vụt qua đỉnh đầu của hắn.
Nhưng mà dù vậy, trên móng vuốt thứ sáu của Tiểu Bạch, đã lưu lại rồi một chút máu tươi, còn có vài sợi tóc.
“Không ngờ như vậy cũng tránh được sao ? Thấp bé cũng có lợi nha... Hơn nữa không ngờ còn lùn hơn so với thanh đao, móng vuốt của Tiểu Bạch cũng vừa may bị chuôi đao chặn lại...” Trong nội tâm Thái Hòa thầm nghĩ, “Nhưng mà thấy thế nào cũng là một người đàn ông trưởng thành, loại vóc dáng lùn tịt này trên cơ bản có thể được xem như là khiếm khuyết lại biến thành ưu thế... Chắc cũng có thể xem như vậy là loại đau thương”
Người tí hon vừa xoay lại thanh đại đao, lưỡi đao quay về phía gấu trúc, sau đó toàn thân dựa lên trên sống đao, dùng sức lao về phía trước va chạm.
Mặc dù hắn bị ném lên trên tường, nhưng cũng không biết hắn phát lực như thế nào, sức lực va chạm như vầy cũng không phải chuyện đùa.
Mặc dù Tiểu Bạch có một chút trí khôn, thật không biết rõ đây là cái quái gì, nhưng cũng rõ không thể đón đỡ chính diện, lập tức lùi lại nhảy lên.
Hự ——
Trên mặt đất lập tức xuất hiện một đạo dấu vết màu trắng, đúng là bị mũi đao chém ra tới.