Hơn nữa nơi đại đao dừng lại, mũi đao đã đâm vào mặt đất sâu khoảng hai ba centimet, có thể tưởng tượng sức lực to lớn đến mức nào.
Khoảng cách một người một gấu trúc giằng co lẫn nhau không đến ba thước, giữa hai bên đều đang tìm kiếm sơ hở của đối thủ.
Vừa mới giao thủ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Tiểu Bạch không có cho đối phương một chút cơ hội thở dốc, nhưng biểu hiện của người tí hon cũng rất không tầm thường.
Ở trong khu vực chật hẹp này, cường giả ưu thế cận chiến lập tức thấy ngay hiệu quả.
Tên người tí hon này trong lúc công kích thể hiện ra lực lượng là hết sức mạnh mẽ, Thái Hòa thông qua đôi mắt của Tiểu Bạch quan sát được, phát hiện mỗi một kích của người này đều giống như dùng ra lực lượng hết toàn thân.
Mỗi một khối cơ bắp, mỗi một động tác, đều giống như điều động mỗi một tế bào toàn thân, sau đó dồn hết lực lượng toàn thân hắn, đồng thời tụ tập đến hai tay và hai chân.
Mà sau khi dừng công kích lại, trong nháy mắt hắn cũng lập tức thu liễm sự mạnh mẽ này lại, nếu không phải dựa vào thanh đại đao này, như vậy thoạt nhìn hắn dường như giống hệt với một người bình thường.
Bình thường mà nói, loại công kích dùng hết toàn lực này, dùng lần thứ nhất toàn thân phải giống như nhũn ra, nhưng mà người này lại như là thông hiểu lắm được vận dụng mỗi một phần lực lượng.
Không... Không giống như là thông hiểu được, mà là thân thể của hắn đang tự động điều chỉnh hành động của hắn...
“Người này đang làm gì vậy...”
Thái Hòa hoàn toàn không nghĩ tới, nửa đêm ở nơi này biết đột nhiên nhảy ra một người. Lại còn đánh lén gấu trúc biến dị Tiểu Bạch.
Một tia máu tươi từ trên đầu hắn nhỏ xuống, chảy qua gò má...
Người tí hon đằng sau đại đao này, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.
Nhưng mà nhìn qua ánh mắt của hắn, Thái Hòa lập tức ngây ngốc một chút.
Con mắt của người này nửa nhắm nửa mở, mặc dù ánh mắt ở trong trạng thái chăm chú nhìn, nhưng hoàn toàn không có nhìn về phía gấu trúc biến dị.
Đừng nói nhìn gấu trúc, hắn làm cho người ta cảm giác chính là mặc dù trợn tròn mắt. Bộ dạng rất chú tâm giống như trước, đúng vậy cơ bản cũng không có đang nhìn cái gì cả.
Không chỉ có như thế, nét mặt của hắn nhìn qua cũng rất khô khan, hoàn toàn không phải bộ dạng sau khi người bình thường vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết.
“Mắt cá chết còn tốt hơn so với loại bộ dạng này! Đến tột cùng là người này từ chỗ nào nhảy ra, tới làm gì vậy!
Đúng rồi... Vừa rồi sau khi hắn vào cửa dường như còn kêu một câu gì... Nói chuyện không rõ, hoàn toàn không hiểu gì cả...”
Chưa tỉnh ngủ hay sao? Chưa tỉnh ngủ như thế nào biết chạy đến loại địa phương này đến?
Cho dù chưa tỉnh ngủ, đã trúng một móng vuốt cũng nên đau tỉnh rồi mới đúng...
Bản thể của Thái Hòa cũng đã ngồi dậy. Lực chú ý của hắn mặc dù cơ bản đều đặt ở trên người Tiểu Bạch, nhưng loại chuyện mặc quần áo cho bản thể này vẫn có thể tự mình làm được.
Các nàng Lê Bống cũng ào ào ngồi dậy, khó hiểu nhìn về phía hắn...
“A...”
Cuối cùng người tí hon sau một lúc vật lộn đã nhận ra trên mặt chính mình có chất lỏng chảy ra, nhưng mà sau khi hắn sờ soạng một cái, không ngờ ngược lại không có bất kỳ phản ứng nào với chuyện mình bị thương, ngược lại lắp ba lắp bắp nói: “Đã sớm nghe nói Hoa hòa thượng trông coi vườn rau rất lợi hại... Không nghĩ tới thật sự...”
“Hoa hòa thượng? Vườn rau?”
Thái Hòa sửng sốt một trận, động tác ngay tiếp theo bản thể hắn cũng chậm nửa nhịp.
Tên người tí hon này mặc chỉnh tề. Vậy mà tóc tai thường xuyên chải chuốt, vác theo đại đao này, ở trong một quốc gia quản lý vũ khí lạnh nghiêm ngặt giống như VN, cũng không phải là bất kỳ nơi nào đều có thể tìm thấy.
Loại hung khí khổng lồ này, phỏng chừng chỉ có thể đặt trước mới có thể sở hữu được, hơn nữa trừ hắn ra, người khác dùng thật đúng là không có phù hợp như vậy, ít nhất không làm được công phòng cùng một thể hoàn mỹ như vậy.
Ở trong thời kì tận thế tất cả ngành công nghiệp hoàn toàn tê liệt này, người có thể sử dụng được vũ khí đặc chế rất tốt. Thấy thế nào cũng không thể nào là người bệnh tâm thần loại trà trộn vào trong những người sống sót bình thường được, ít nhất cũng nên có loại cấp bậc giống như Ngô Thanh Báo mới đúng...
Dù cho là Ngô Thanh Báo, cũng sẽ không nói ra lời nói điên khùng phát rồ tới như vậy...
Thấy thế nào con gấu trúc biến dị này cũng không thể nào là Hoa hòa thượng được? Không riêng gì đầu của nó, mà toàn thân của nó đều mọc ra lông khắp người đó!
Huống chi, Ngô Thanh Báo giả ngây giả dại cũng chỉ là trước mặt người khác, người này đối với biến dị thú có nhiệt tình cái gì chứ?
“Nói đi, ngươi giấu hết tất cả cải trắng ở nơi nào!” Giọng điệu của tên người tí hon này nghe qua dường muốn cắn đầu lưỡi. Cũng giống như là nói mớ vậy.