“Ở đâu cũng không giấu được nha! Có cải trắng ta cũng muốn ăn mà! Thử hỏi gậy trúc trên tay của ta là biết!” Thái Hòa đã sợ ngây người.
“Không còn biết nói lời nào? Vô dụng... Ngươi khẳng định chính là cải trắng biến thành! Ta nhất định bắt được ngươi mần thịt!”
Người tí hon biểu lộ hết sức ngu ngốc, thời điểm khi nói ra những lời này nhìn qua cũng tương đối nghiêm túc...
“Ngươi dùng cải trắng biến thành gấu trúc một cái cho ta xem... Trộm cải trắng trồng cải trắng, ngươi yêu mến cải trắng đến cỡ nào... Cuối cùng ngươi tới nơi này làm gì vậy trời...”
Khổ nỗi không cách nào thông qua miệng gấu trúc nói chuyện, Thái Hòa chỉ có thể giận dữ thét lên trong lòng.
“Mặc kệ...”
Người tí hon rất không kiên nhẫn lắc đầu. Sau đó huơ múa thật mạnh đại đao: “Chỉ cần chém ngươi là xong...”
Động tác của hắn còn nhanh hơn một chút so với đánh lén lúc trước, hơn nữa càng lúc càng nhanh!
Dùng ánh mắt của Tiểu Bạch nhìn, gần như trước mắt đều là từng đạo ánh sáng lạnh lẽo!
Giống như dị năng giả hệ tinh thần thông thường mặc dù có thể thấy rõ con đường công kích của đối phương, thân thể cũng sẽ không kịp tránh thoát.
Mặc dù Tiểu Bạch linh hoạt, nhưng thật sự ở nơi này quá chật hẹp...
“Ngươi thật sự cho là đang chém cải trắng à!”
Nhìn thấy vài chỗ lông trên người đã bị gọt trúng, Tiểu Bạch nhảy mạnh lên trên một cái, móng vuốt lập tức cào lên trên trần nhà.
Không đợi người tí hon chém... nữa, nó cũng đã chồm về phía trước, từ trên đỉnh đầu người tí hon vọt tới cửa ra vào.
“Không hổ là biến dị thú đuổi theo ta chạy nửa ngày, quả nhiên phản ứng nhanh nhẹn...”
Nhưng mà mặc dù hình thể Tiểu Bạch có thể chen vào cửa này, nhưng muốn đi qua không bị kẹt lại, bây giờ vẫn hơi miễn cưỡng...
“Ầm!”
Khi Tiểu Bạch dùng sức mạnh tông thật mạnh vào cánh cửa ra vào một cái, bản thể Thái Hòa không nhịn được nhíu mày lại một cái.
Cũng may Tiểu Bạch lông dày thịt chắc, không hề biết đau đớn.
Nhưng mà dừng lại một khoảng thời gian ngắn như vậy, ánh đao của người tí hon vẫn vừa vặn xẹt qua từ sau lưng Tiểu Bạch.
Một tầng lông trắng rậm rạp bị chém rơi xuống, Tiểu Bạch lập tức cảm giác được cái mông mát lạnh.
“ngao ngao!”
“Ngao mịa mày chứ ngao! Mau giảm béo nhanh lên!”
Tiểu Bạch không dám dừng lại chút nào, nhảy vào trong cửa hàng, thuận tay chộp lấy một cái ghế ngã trên mặt đất, nhảy lên trên đường.
Xét nhà và đánh người là sở trường đặc biệt của Tiểu Bạch, nhìn thấy nó chộp lấy cái ghế, Thái Hòa cũng coi như thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Thể lực ngang nhau trong thời gian ngắn, đó là bởi vì Tiểu Bạch còn đang tay không, hơn nữa bị địa hình chật hẹp hạn chế lại.
Trước mắt con gấu trúc biến dị này tìm được vũ khí phù hợp, đối với người chỉ biết cận chiến mà nói, đó chính một trận ác mộng...
Ngay cả các nàng Lê Bống cũng không thể tới gần nó, chớ nói chi là tên người tí hon này.
Động tác cơ thể Thái Hòa lập tức chậm lại, thoạt nhìn tình hình như vậy, dựa vào chính Tiểu Bạch là có thể xử lý được.
Mặc kệ người này xuất phát từ mục đích gì đột nhiên xuất hiện ở người này, chỉ cần chém rụng, là không có việc gì.
“Tìm được rồi...”
Người tí hon trước mắt chuyển hướng cửa phòng, ở sâu trong ý thức của hắn, đột nhiên vang lên một thanh âm.
Thái Hòa đang ở trong thế giới tinh thần của Tiểu Bạch, cũng đột nhiên trong lòng nhảy lên một cái.
“Vì sao ở trong lúc này, đột nhiên cảm thấy có dao động tinh thần? Ở nơi này còn có những người khác hay sao?”
Thanh âm trong đầu người tí hon đứt quãng nói: “Phản kháng... Thương tổn... Dị năng... Chắc chắn ngươi chính là người chúng ta muốn tìm rồi sao? Không, con gấu trúc này là đồng đội của hắn, không có công kích tinh thần lực... Rất tốt, trước hết tìm một chỗ phát ra tín hiệu, sau đó dẫn con gấu trúc này tới...”
Tên người tí hon này hơi dừng lại một chút, sau đó nhảy tới phía sau cửa sổ, lấy ra một cái điện thoại từ trong túi quần.
Sau khi mở lên nguồn điện, hắn lập tức dùng một loại giọng điệu rất mờ mịt nói ra: “Ê... Món ăn tòa nhà cao nhất... Vâng, khách sạn cao nhất.”
“E e e...”
Người đàn ông hút thuốc đang ở mặc quần áo mà ngủ trong một góc, bỗng ngồi mạnh dậy một cái, phản xạ có điều kiện nhấc lên điện thoại một cái, sau đó cố nén muốn xúc động đập chết tên này nói ra: “Có bộ đàm vì sao ngươi không bật lên vậy! Bố mày còn tưởng rằng mày mất tích rồi! Chẳng phải đã bảo mày thành thành thật thật... Ặc? Cái gì? Khách sạn cao nhất?”
Người đàn ông hút thuốc đẩy cô gái mặt tròn đang ngủ một cái, hỏi: “Hỏi mau mau trả lời, khách sạn cao nhất ở gần đó là ở đâu?”
Cô gái mặt tròn này còn đang mơ ngủ lập tức dùng một giây đồng hồ lập tức tỉnh táo lại, nàng hơi suy nghĩ một chút, sau đó đưa tay chỉ ra ngoài cửa sổ: “Từ chỗ của chúng ta nhìn ra ngoài mà nói, nhìn ra tòa nhà cao tầng ở đơn độc phía trước là có thể thấy. Yên tâm đi, trên con đường này có cái gì, tất cả đều ở trong đầu ta.”
“Xa như vậy? ! Cuối cùng ngươi mộng du đi đâu vậy? Ê!”