Một người cũng không bỏ qua, cũng phải làm cho tất cả mọi người bọn họ đều chết ở nơi này.
Thái Hòa kiên nhẫn chờ ở trong khách sạn tới bây giờ, chính là để làm cho bọn họ tự mình đưa tới cửa toàn bộ không còn một mống.
Không những phải giết, lại còn phải giết cho đẹp mắt, giết được không một chút sợ hãi!
“Tiểu tử, đến đây đi.”
Thái Hòa đứng ngay tại chỗ, nhìn chằm chằm vào gã người tí hon cầm đại đao.
Lúc trước gã người tí hon này ở trong trạng thái mộng du, chân phải hắn dời ra sau một bước, giương lên đại đao, nhảy lên xông mạnh về phía Thái Hòa!
“Quả nhiên, ở trong trạng thái mộng du, tiềm lực toàn thân cũng có thể bị kích thích lên một mức độ lớn nhất. Nhưng mà gần giống như cắn thuốc, tánh mạng bị tiêu hao là chuyện không thể tránh được rồi. Rõ ràng trên đầu còn có vết thương, kết quả cũng không theo xử lý thoáng một chút...”
Thái Hòa lập tức cảm thấy một cổ áp lực thật lớn xông thẳng lại từ phía trước mặt, dường như đang có một chiếc xe vận tải tăng tốc đâm về phía chính mình.
Người có lực lượng ý chí hơi yếu một chút mà gặp phải áp lực lớn như vậy, hơn phân nửa sẽ phản ứng khá chậm chạp.
“Đối kháng chính diện sẽ tiêu hao thật nhiều tinh thần lực, nhưng mà sao...”
Thái Hòa lại đột ngột nhảy lên từ mặt đất, thoải mái mà lơ lng ở giữa không trung.
Mà trên đường phố này còn có đủ loại cáp điện, cái vòi nhất vừa móc một thoáng là đến nơi...
“A... Cải trắng biết bay...”
Gã người tí hon chém một đao vô ích, không ngờ không có dừng lại, mà còn nhảy lên cao tại chỗ, chặt mạnh đại đao tới.
Thấy thanh đại đao kia chém tới “Vèo vèo” về phía chính mình, Thái Hòa tranh thủ thời gian lại nhảy lên cao hơn một chút.
Động tác của gã người tí hon rất liên tục, đợi đại đao rơi xuống, đã bị hắn chộp vào trong tay một cái.
“Ngươi vẫn chưa xong à!”
Cái vòi tinh thần của Thái Hòa bủa lưới về phía hắn, nhưng mà không nghĩ đến mặc dù tên người tí hon này đang mộng du, nhưng trực giác lại càng nhạy cảm đối với nguy hiểm hơn so với người bình thường... đại khái chính là bởi vì đang mộng du sao...
Ở trong quá trình phóng tới, bờ vai và trên mặt của Thái Hòa đều bị cái vòi hóa thành thực chất cào rách, nhưng mà còn có thể miễn cưỡng tránh thoát, tránh né được chỗ hiểm.
Mặc dù cái vòi đang vun vẫy chưa từng hóa thành thực chất, cũng bị hắn nhạy cảm tránh thoát, không thể quấn lại được.
Hơn nữa tốc độ của người này, còn nhanh hơn so với tốc độ cái vòi của Thái Hòa...
“Tiêu hao lực lượng sinh mạng, chiêu thức ấy thật đúng là hết sức khó chơi nha, có biện pháp nào đánh tỉnh người này một cái thì tốt rồi... Tiểu Bạch à, ngươi đang làm gì thế!”
So sánh về mức độ điên cuồng của gã người tí hon, thái độ của Thái Hòa lại thoải mái hơn nhiều lắm, thậm chí hắn còn có thời gian chuyển dời tầm mắt đến trên người Tiểu Bạch.
Dù sao người tí hon chỉ là đang tiêu hao lực lượng sinh mạng của chính mình, thời điểm gấu trúc biến dị giao thủ với hắn thì Thái Hòa cũng đã nhìn ra, gã người tí hon này bất luận là lực lượng hay còn là tốc độ, đều vượt qua xa nhân loại bình thường, thậm chí là vượt qua xa dị năng giả bình thường.
Nhưng mà hắn bị thương, cũng càng mạnh hơn so với người bình thường.
Hơn nữa nói trắng ra là chỉ là một người mộng du, tùy tùy tiện tiện là hắn có thể vọt là đến nơi, tốc độ nhanh khủng khiếp...
Nhưng mà một khi chuyển dời tầm mắt đến trên người gấu trúc biến dị, thiếu chút nữa Thái Hòa dao động ý chí, té xuống từ giữa không trung...
Con gấu trúc này biến dị lúc này đang kẹt ở trong khung cửa, liều mạng duỗi đầu đi ra phía ngoài, hai tay cầm lấy khung cửa sắt dùng sức giật liên hồi.
Súng ngắm bị vứt trên mặt đất ở dưới thân thể của nó, đã biến hình triệt để như là đồng nát sắt vụn rồi.
Mà ở phía trước hắn, thì là Lâm Hùng đang che lại bả vai bị thương lảo đảo chạy tới phía trước.
“Ngươi đang làm gì thế a... Quả nhiên gặp được kẻ địch nhân loại chỉ số thông minh hơi cao, ngươi cũng sẽ bị kẹt lại ở trong cái loại bẫy đơn giản này hay sao? Sớm biết như vậy điều khiển một con Zombie còn hữu dụng hơn so với mày mà!”
Đại khái là bị lửa giận của Thái Hòa truyền đến từ liên lạc tinh thần làm nổi giận, đôi mắt híp của gấu trúc biến dị mở ra mạnh mẽ, móng vuốt dùng sức mạnh một cái!
“Răng rắc!”
Sau một tiếng vang vọng, cuối cùng gấu trúc biến dị thoát khốn thành công, dùng tốc độ cực nhanh phóng đi về phía Lâm Hùng.
Lúc này Lâm Hùng đã chạy đến khu vực cách đại đao không xa, mặc dù hắn thể năng cũng không tệ, nhưng ở khu vực rộng lớn, cho dù Thái Hòa cũng không thể nào chạy trốn khỏi con gấu trúc biến dị này, chớ nói chi là hắn.
Con gấu trúc này lộ ra bản mặt nổi giận, đuổi một ở sát phía sau, đột nhiên hai móng vỗ trên mặt đất, nhảy mạnh lên thật cao, giữa không trung còn xoay tròn 360 độ liên tục vài vòng.
“Grào grào!”
Tứ chi mở ra, gấu trúc nhảy xuống! ( lấy thịt đè người )