“Cuối cùng là thứ gì vậy...”
Lâm Hùng ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đầu, trong bầu trời đêm, con gấu trúc cực lớn này thậm chí còn che mất ánh trăng, đang đập tới với tốc độ cực kỳ nhanh hóng về phía hắn.
Áp lực cực lớn làm cho Lâm Hùng gần như thở không nổi, hắn mở to hai mắt nhìn, thốt ra một câu văn tục: “Lừa bố mày...”
Chữ “Sao” còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, Tiểu Bạch cũng đã giống như thiên thạch giáng xuống từ trên trời.
Ầmm…
Mặt đất rung động lắc lư, một mảng lớn tro bụi nương theo máu tươi lấy vẩy ra khắp bốn phía, ầm ầm phún ra ngoài!
Đợi tro bụi tản ra, trong vũng máu, gấu trúc biến dị chậm rãi ngóc lên cái đầu cực lớn, trên mặt bị máu tươi nhuộm ướt đẫm, một đôi mắt màu đỏ như máu dường như đang ẩn ẩn sáng lên.
Dã thú tức giận, chém giết cuồng bạo, dựa vào lực lượng và bản năng thân thể, trực tiếp nghiền ép kẻ địch thành mảnh nhỏ!
Gấu trúc biến dị chậm rãi chống đỡ lên thân hình, máu đặc dính, đang liên tục rơi xuống nhỏ giọt từ bộ lông trắng như tuyết của nó.
Hắn lắc mạnh đầu vài cái, thử mở miệng, lộ ra răng nanh sáng lạnh lẽo, giống như mãnh thú trong địa ngục đi ra:
“Grào grào!”
“Đệch cmn!”
Thái Hòa lơ lửng ở giữa không trung, đôi mắt cũng đã nhìn đến ngây người.
Thời điểm khi con gấu trúc này không bị địa hình hạn chế, quả thật chính là hóa thân của bạo lực.
Lâm Hùng không bị ảnh hưởng, ở phương diện cận chiến cũng phải có một chút kinh nghiệm, ít nhất cũng mạnh hơn so với người bình thường rất nhiều.
Nhưng mà ngay cả kẻ địch như vậy, ở trước mặt gấu trúc biến dị cũng không có gì khác với con kiến hôi!
“Ngươi thật là quốc bảo biến dị trước kia chỉ biết giả vờ dễ thương thôi hay sao? ! Chứ không phải ban ngày ôm gậy trúc lăn qua lăn lại ở trước mặt du khách, thật ra trong đêm lại mặc đồ lót siêu nhân luyện võ Kungfu Panda hay sao!”
Sau khi ngơ ngẩn một hồi lâu, Thái Hòa đột nhiên giật nảy mình, lập tức phát điên: “Ngươi là một con gấu ngu ngốc! Chẳng phải ta đã nói với ngươi lưu người sống cho ta! thật nhiều tinh thần lực đều bị ngươi đè dẹp lép mất tiêu rồi! Chẳng lẽ ngươi không có loại phương thức công kích nào nhu hòa hơn một chút hay sao? Không cần phải đơn giản thô bạo như vậy chứ...”
Nhưng mà sau đó Thái Hòa cũng đã ý thức được, yêu cầu của mình không khỏi hơi làm khó Tiểu Bạch.
Hắn mới vừa vặn bị khống chế nó chưa được vài ngày, nhanh như vậy mà bắt đầu kỳ vọng nó có thể nghe hiểu được mệnh lệnh phức tạp, hơn nữa khắc chế dã tính làm việc dựa theo mệnh lệnh của mình... Vậy thì cũng quá làm khó nó rồi.
“Lần này coi như thôi đi... Ồ, làm sao mày không chém cải trắng rồi?” Thái Hòa đột nhiên cúi đầu nhìn về phía phương hướng của gã người tí hon.
Biểu hiện kinh người của Tiểu Bạch, không chỉ làm cho Thái Hòa ngây ngẩn cả người. Mà ngay cả vị chiến sĩ chém cải trắng này cũng bị làm cho sợ ngây người.
Hắn vác đại đao, kinh ngạc nhìn qua gấu trúc biến dị cách đó không xa.
“Vậy là thức tỉnh rồi hay sao? Người điều khiển đã tử vong...”
Thái Hòa cúi đầu nhìn về phía gã người tí hon, thầm nghĩ.
Nhưng rất nhanh hắn lập tức phát hiện, dường như trạng thái tinh thần của tên người tí hon này có gì đó hơi là lạ.
Đoàn ánh sáng tinh thần nhỏ ở trong đám ánh sáng tinh thần rối loạn, không chỉ không có biến mất sau khi Lâm Hùng tử vong, ngược lại đang tại dần dần mở rộng.
“Đây là đang xảy ra chuyện gì?”
Thái Hòa cảnh giác lên, hắn lại đưa ánh mắt hướng về phía gấu trúc biến dị đang đè lên một bãi máu tươi và thịt nát. Đột nhiên có một chút dự cảm không ổn.
Vậy mà tên Lâm Hùng kia chính là người trực tiếp chỉ huy hành động lần này, chẳng lẽ hắn còn có chuẩn bị phương án dự phòng gì nữa hay sao?
“Ha ha ha ha...”
Đột nhiên, từ trong mồm gã tí hon, phát ra một trận tiếng cười rất quỷ dị.
Tiếng cười kia đứt quãng, âm điệu quái dị, phảng phất giống như băng cassette bị nhão.
Đồng thời hai đoàn ánh sáng tinh thần của hắn. Dường như cũng dung hợp lại với nhau rồi, tinh thần lực của gã tí hon tăng vọt trong nháy mắt!
Một cổ năng lượng tinh thần dùng mắt thường không thể nhận ra, nhưng Thái Hòa lại có thể “nhìn thấy” rõ ràng dùng gã tí hon làm trung tâm, trong nháy mắt cuồng cuộn tất cả khu vực này giống như bão táp.
Thái Hòa lập tức cảm giác một trận choáng váng đầu óc, cái vòi từ tinh thần lực ngưng tụ thành lập tức bị tách ra.
Hắn rơi mạnh từ giữa không trung xuống đất, nhưng mà trong nháy mắt khi sắp rơi xuống đất. Một cái vòi tinh thần mới ngưng kết mà thành đã quấn hắn lại.
Nhưng không đợi hai chân hắn tiếp xúc đến mặt đất, một đạo ánh sáng lạnh lẽo lập tức chém tới phía hắn!
“Xoạt!”
Ánh sáng lạnh lẽo chưa đến, gió táp đã đến.
Trên làn da truyền đến cảm giác đau đớn, trên tinh thần cảm nhận được áp lực mạnh mẽ, mà ngay trong nháy mắt Thái Hòa có một loại cảm giác hít thở không thông.
Một cái vòi tinh thần quấn lấy một cái cột đèn đường bên cạnh, lôi kéo Thái Hòa bay ngang, tránh qua, né tránh trảm kích của đối phương.
Nhưng động tác của tên người liên tục, một đao thất bại. Lập tức nương theo cổ lực đạo lộn mèo một cái, trong nháy mắt khi rơi xuống đất đao phong đã chém ngang mà đến.
Mà một vầng ánh sáng lạnh lẽo này, ở dưới ánh trăng giống như sóng xanh nhộn nhạo, xinh đẹp tuyệt luân, nhưng mà lại ẩn chứa sát khí trí mạng.