Lay động ở dưới ánh sáng lạnh lẽo đến trước mặt trong nháy mắt, Thái Hòa đã đột nhiên bay cao lên, khó khăn lắm lướt qua được ánh đao này. Đạp một cước hướng về phía chính diện gã người tí hon này.
Gã người tí hon ngửa người ra phía sau, đại đao trong tay đã tung hoành cắt chém hai ánh đao hình chữ thập.
Nhìn thấy Thái Hòa sắp bị chặt thành hai nửa, hắn cũng đã lướt ngang một khoảng cách về phía trước, hai chân khép lại đồng thời dùng sức. Thoáng một cái dẫm nát mặt gã người tí hon.
Đồng thời hắn cũng dùng cái vòi kéo lên cao, mấy cây vòi tinh thần cũng đã bắn về phía gã tí hon.
Sau khi gã người tí hon né tránh nhanh nhẹn vài cái, đứng ở tại chỗ nhìn về phía Thái Hòa.
Ánh mắt hắn bất đồng với trước kia, cái nhìn của hắn lúc này, chính là đang chân chính nhìn chằm chằm vào Thái Hòa.
Tỉnh táo, cảm giác nhìn qua còn hơi tao nhã, nếu như không phải dấu chân trên mặt và hai hàng máu mũi đang chảy xuống quá làm mất đi nét đẹp mà nói...
Thái Hòa nhín chút thời gian nhìn thoáng qua gấu trúc biến dị, nó vừa mới bị luồng năng lượng tinh thần này ảnh hưởng đến, chẳng biết tại sao vọt tới hàng cây xanh ven đường.
Lúc này đầu của nó đang bị kẹt ở giữa hai cành cây không cách nào rút ra được, cái mông to tròn lộ ra bên ngoài, lắc trái rồi lại lắc phải...
“A... Nuôi một con pet ngốc nghếch...” Trong lòng Thái Hòa than thở một câu.
“Quả nhiên, ngươi không phải dị năng giả hệ tinh thần bình thường.”
Lúc này gã người tí hon nói chuyện thông thuận hơn một chút nếu so với lúc vừa rồi, nhưng làm cho người ta cảm giác là một cái máy đang lập đi lập lại, thật giống như có người lúc trước nói một câu ở trong đầu hắn, sau đó hắn lại lặp lại chỉ có như vậy:
“Con biến thú dị này, có một mối liên hệ tinh thần nào đó với ngươi hay sao? mặc dù ta không am hiểu dò xét năng lượng tinh thần yếu ớt, nhưng trong nháy mắt mới vừa rồi cũng cảm thấy. Như vậy thì có thể giải thích vì sao ngay từ đầu kế hoạch của ta đã thất bại, thì ra cơ bản chúng ta không hiểu rõ được bản chất dị năng của ngươi...
...Ngươi, có thể chỉ huy loại con thú biến dị này, đúng không? Nhưng mà bất luận là loại dị năng nào đều phải có một chút hạn chế, ta nghĩ rằng, có thể là số lượng hoặc là khoảng cách, chắc là chính là chỗ thiếu hụt trong dị năng của ngươi, số lượng hay khoảng cách đây?”
“Mặc dù nói sai một yếu điểm rồi, nhưng những thứ khác đều chính xác không sai biệt lắm...”
Thái Hòa sửng sốt một chút.
Sở dĩ gã tí hon xem hắn là “Người điều khiển”, mà không phải là “Con rối”, rất dĩ nhiên là căn cứ biểu hiện của gấu trúc biến dị là nhìn ra.
Nói đến “Điều khiển”, dường như bình thường sẽ cho rằng hình thức điều khiển sẽ khống chế hết tất cả mọi hành động của đối tượng bị xem như con rối, tất cả mọi hành động đều do người điều khiển quyết định.
Ngay từ đầu Thái Hòa cũng đã từng làm như thế, nhưng sau khi trải qua thử thử nghiệm đi thử nghiệm lại nhiều lần, hắn đã có thể gắn bó liên lạc tinh thần giữa hai bên, lại cũng không còn điều khiển con rối Zombie hành động.
Chuyện này không phù hợp giống như hình thức hành vi của người điều khiển bình thường, bất luận là thú biến dị hay vẫn là Zombie, đương nhiên là điều khiển hoàn toàn mới có thể phát huy sức chiến đấu lớn nhất hay sao...
Nhưng mà tình huống của Thái Hòa rất đặc biệt, hắn điều khiển bạn gái, vì sao không hề xem các nàng như là một loại cỗ máy chiến tranh, mà là động đội với các nàng.
Điểm này, cho dù có tư duy mạnh mẽ đến mức nào, cũng rất khó dự đoán được.
Mặc dù gã tí hon nhìn ra một ít biểu hiện bên ngoài, nhưng vẫn không có thăm dò ra bản chất của mọi chuyện.
“Luôn mồm 'Ta' ... Xem ra, ngươi đã xem thân thể của tên chiến sĩ chém cải trắng này triệt để thành thân thể của mình rồi à...”
Thái Hòa cười lạnh một tiếng, nói ra.
“Không...”
Gã tí hon ( Lâm Hùng ) lắc đầu, nói ra: “Chỉ là một loại Hợp Thể thôi. Ngay từ lúc bắt đầu ta cũng đã xem ngươi như là một đối thủ rất mạnh, ngươi có thể đỡ được viên đạn súng ngắm, ta tập kích giống như vậy, làm sao có thể có được sức nghiền ép lớn hơn? Cho nên, ta không thể không ở lại xử lý lâu thêm một chút.”
“Hợp Thể à?”
Thái Hòa quan sát thoáng một chút, cũng đã có được lý giải nhất định với loại dị năng của Lâm Hùng:
Biến đoán ánh sáng của hắn như là một loại ký sinh trùng, mà xem đoàn ánh sáng tinh thần của Lâm Hùng như là vật chủ ký sinh... Phỏng chừng trong khoảng thời gian ký sinh trùng lên gã tí hon Lâm Hùng, chắc là tồn tại năng lực chuyển đổi tự do nào đó.
“Nói là Hợp Thể, nhưng nhục thể của ngươi đã biến thành như vậy... Ngươi không phải là chiếm cứ thân thể sao của đồng đội rồi hay sao?”
Thái Hòa cười lạnh một tiếng, nói ra.
Gã tí hon cũng không hề tỏ ra hối hận, vẫn nhìn chằm chằm vào Thái Hòa, bình tĩnh nói: “Muốn hoàn thành nhiệm vụ, hy sinh một chút cũng chẳng đáng là gì. Huống chi Hợp Thể như vậy, dùng để đối phó loại dị năng giả hệ tinh thần như ngươi, lại hết sức thích hợp rồi, không đúng hay sao?”