Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 191

Người của Công hội nhà mạo hiểm dẫn đường đến nơi rồi lập tức rút lui, bọn họ ở bên ngoài chờ đợi kết quả, loại thi đấu này có độ khó tương đối cao, không cẩn thận có khả năng toàn quân bị diệt.

Người của năm đội ngũ đánh giá lẫn nhau, Murphy cũng không khách sáo, đương nhiên cũng thực sự không cần khách sáo, ánh mắt hắn và Trâu Lượng hữu ý hay vô ý tiếp xúc với nhau, hai người cùng gật đầu.

Chiến đội Vinh Quang Vàng xuất phát trước, liền sau đó là chiến đội Cuồng Dã của Raphael, trừ hai chiến sĩ bỉ mông những người khác đều đã thú hóa, xông vào như gió lốc.

Theo sát sau đó là chiến đội Ảnh Sát của Danbrown, ở phía sau là chiến đội Apollo của Santa Fe, hiển nhiên hắn rất quen Buenaven, hắn chào hỏi Buenaven rồi mới đi trước.

"Tế ti Arthur, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, mời các ngươi đi trước, chúng ta bọc hậu". Buenaven chủ động tiến lên nói.

"Khách khí khách khí, ta cũng không biết mình còn có tiếng tăm gì", Trâu thần côn cười tủm tỉm nhìn Buenaven.

Vừa nhìn đã biết loại tộc cáo này rất khó chơi, không có căn cứ gì mà chỉ là trực giác. Hắn cũng không có ý định cùng Buenaven lải nhải, mang đội ngũ của mình chọn một phương hướng không nhanh không chậm tiến vào rừng rậm.

Loại địa phương này đường cực kỳ khó đi, mặc dù độ khó cấp 5 nhưng loại quái vật này không phải là vấn đề gì đối với sức mạnh của các đội ngũ này.

Hơn nửa ngày, xảy ra hơn mười lần chiến đấu nhưng đều giải quyết dễ dàng. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Đây là đánh lâu dài, không cần phải tranh đấu nhất thời, hơn nữa không cần lo lắng nơi này không đủ quái vật để giết, khó khăn không cao nhưng loại nào cũng có.

Dựa theo cách nói của Balmer, phương pháp thông minh nhất chính là thủ tiêu một yêu thú cấp mười lăm trở lên là phải lui lại điều chỉnh, những cái khác thì mặc cho số phận, xem số ai đỏ hơn.

Như vậy là an toàn hợp lý nhất.

Patrice điều tra xong từ không trung đáp xuống.

"Có ai bám theo hay không?"

"Hiện nay chưa phát hiện nhưng không thể xác định, môi trường nơi này phi thường không có lợi cho trinh sát. Nếu như là sát thủ cao cấp bám theo chúng ta cũng không biết được.

"Patrice nói đúng, phải cẩn thận, chuyện đi theo phía sau người khác kiếm lợi cũng thường xuyên xuất hiện".

Balmer cũng muốn nói với mọi người không thể quá ngây thơ, yêu thú ngươi giết cũng không nhất định là của ngươi, cẩn thận bọ ngựa bắt ve chim sẻ đằng sau.

Rất nhiều thành viên mới đều quá kích động, sức mạnh đoàn thể của đội ngũ mới này chắc chắn không tồi. Nhưng tuổi quá trẻ, tác chiến cùng những cao thủ xảo quyệt này đúng là thiếu một chút tỉnh táo cũng không được.

"Được rồi, được rồi, đừng căng thẳng như vậy, nhóm lửa nấu cơm, trước hết ăn cái đã".

"Được, lo cái chim gì, cứ đi rồi tất có đường, nên làm thế nào thì làm thế nấy, trước hết ăn cho no đi đã, đi một hồi bắt đầu đói rồi".

Lập tức đám người đã vô cùng náo nhiệt tìm một khu đất trống bắt đầu ăn dã ngoại.

Nam phải kiếm củi, may là ở đây khắp nơi đều có, Avril và Lộ Dao dọn dẹp địa hình, Gina thì ngồi ở trên chạc cây lắc lư cặp đùi đẹp hại nước hại dân xem náo nhiệt.

Emma cái gì cũng không biết làm, chỉ có thể đứng xem bên cạnh, có điều thỉnh thoảng lại nhìn trộm người nào đó, hai người cũng không nhàn rỗi.

"Cái gì?" Danbrown nhíu nhíu mày, "Gã này thực sự đi picnic hả?"

"Ghét nhất bọn lắm tiền nhiều của này, có tiền có thế tài giỏi lắm sao?"

Danbrown từ chối cho ý kiến, Buenaven bên kia thế nào rồi?"

"Đã tụt lại rất xa rồi, lão Đại, có Lars theo dõi chặt bọn chúng, cho dù Buenaven muốn làm gì cũng sẽ không nhanh như vậy, hay là chúng ta..."

Các sát thủ khác đều xoa tay, bây giờ họ đang đứng ở chính giữa, Murphy và Raphael đã đi đầu tiên, bỉ mông hiếu thắng chắc chắn sẽ tìm sư tử vàng gây sự. Buenaven xảo quyệt rơi lại sau cùng, ở giữa chỉ còn lại có bọn họ và tiểu đội Sóng Xung Kích.

Nếu như không có nhiều mỹ nữ như vậy Danbrown cũng chẳng muốn phức tạp, cho dù hắn thích giết người nhưng trong đó có mấy người có thân phận rất đáng kiêng kỵ, nhưng vì có người đẹp ngon mắt như vậy Danbrown cũng bất chấp, thân phận ngược lại càng thêm hứng thú.

Càng là người mạnh giết lại càng sướng, bây giờ hắn đang suy nghĩ cách giải quyết hậu quả.

"Bây giờ không được, chúng ta sẽ bám theo xa một chút, đợi đi vào sâu chút nữa đã, sau đó cũng dễ xử lý".

"Hê hê, hết thảy nghe lão Đại".

"Gina, xuống ăn đi".

"Tớ thích cảm giác từ cao nhìn xuống".

"Xuống đi, mặc dù lên cao nhìn xa nhưng cũng dễ dàng bị cung thủ bắn tỉa nhất", Trâu Lượng cười nói.

Gina từ trên cây nhảy xuống, "Bạn thật chẳng hiểu gì, đó là tớ hảo tâm cho các bạn hưởng thụ, hừ, tớ mặc kệ, ai thích đi thì đi".

"Ăn đi, ăn đi, năm mươi mét xung quanh có thứ gì tới gần ta đều biết hết", Trâu Lượng nói.

"Biết bạn giỏi rồi, hừ, có bản lãnh này mà không nói sớm!"

Gina lườm Trâu Lượng, có thể thấy đại mỹ nữ Gina vẫn khó chịu với Emma. Nếu như Trâu Lượng muốn từ chối chắc chắn có thể từ chối, nàng đã cảm thấy có vài điểm không phù hợp.

"Khụ khụ, nào, ăn một cái đùi gà đi", Trâu Lượng vội vàng săn đón. Bà nội Bear, người phụ nữ này cũng nhạy cảm thật, sợ rằng ở trên cây không phải quan sát địch tình gì đó mà là theo dõi hắn cùng Emma.

"Tế ti Arthur, bạn nói trong năm mươi mét thú gì tới gần bạn cũng có thể phát hiện?" Dù sao Balmer cũng là người từ ngoài đến, hắn quả thật không tin loại năng lực này, quá khoa trương.

Quan hệ của Cote và Balmer tốt hơn một chút, "Học trưởng, dần dần anh sẽ quen, chỉ cần là đại ca chúng ta nói thì bất kể thứ gì không thể cũng là có thể".

Balmer ngẩn người, thấy mọi người đều rất bình thường như đây là chuyện hiển nhiên nên cũng đành cười khổ gật đầu. Emma thì vùi đầu ăn, đây là trước đó Trâu Lượng đã dặn dò, xem nhiều nói ít, nếu như xảy ra chiến đấu cứ theo hắn, không được tự tiện rời khỏi đội ngũ.

Tư tưởng chủ quan như thế này có thể sẽ chịu thiệt, Balmer chỉ mong không có gì ngoài ý muốn, kỳ thực hắn không tán thành Emma tham gia, quá nguy hiểm. Nhưng không có biện pháp, rất nhiều chuyện hắn cũng không có quyền lựa chọn.

Cẩn thận một chút mới được, nhìn ánh mắt đám Danbrown hắn phi thường lo lắng, cho nên Balmer ăn uống qua loa rồi phụ trách canh gác, mặc dù không phải sát thủ nhưng thêm một phần chú ý sẽ giảm bớt một phần nguy hiểm bị đánh lén.

Trong lòng Trâu Lượng rất tán thành cách làm lão luyện của Balmer, có điều hắn quả thật có bản lãnh này, nhưng cũng không cần phải giải thích nhiều.

Ăn xong hắn lấy ra một điếu xì gà đặt ở trên mũi ngửi ngửi, sau đó cài lên vành tai, lúc bình thường hắn cũng không thích lắm, nhưng đến lúc đẫm máu xì gà lại không tệ.

Mỗi lần hắn phải làm việc gì không giống như thói quen trong kiếp trước thì hắn mới châm một điếu.

Bởi vì, quả thật Trâu Lượng đã cảm thấy sát thủ của đối phương.

Sẽ không phải Murphy, người này khinh thường và cũng không có loại sở thích này, Raphael cũng có thể bài trừ, Gina ở chỗ này, cho hắn thêm một lá gan cũng không thể làm gì. Buenaven nhìn không thấu nhưng trong tiếp xúc hắn cũng đã thiện ác nhất định đối với thú linh của đối phương, thuộc về dạng người thay đổi thất thường, không quan tâm đến thiện ác nhưng lại không phải loại thích làm việc phạm pháp.

Khả năng duy nhất chính là Danbrown, hắn ăn cơm tại chỗ kỳ thực muốn cho đối phương một cơ hội, kết quả đối phương không cắn câu, có điều Trâu Lượng phán đoán không phải đối phương cẩn thận mà là để ý đến thân phận của họ.

Muốn bố trí như bị yêu thú cắn xé dù sao cũng phải chọn một nơi thích hợp.

Hồi lâu không làm chuyện xấu rồi, Trâu bạn học cảm thấy nên cho bọn họ một lý do ra tay.

Thế giới dối trá mắt ma phi thường rộng lớn, hơn nữa bản đồ cấp bậc càng cao thì số lượng quái vật tương đối lại thấp hơn một chút, đương nhiên ngoại trừ các loại yêu thú thích tụ tập, tiếp theo là trong lĩnh vực tầng hai thế giới ngầm. Đây cũng là điểm đáng sợ của tầng hai, yêu thú cấp bậc cao còn tụ tập, lại còn có lãnh chúa, quả thực muốn lấy mạng người khác.

Mắt ma quả thật là một loại yêu thú rất đáng ghét, màu sắc của chúng rất giống cảnh vật chung quanh, thân thể hình cầu, có thể trôi nổi, chính giữa là một mắt to siêu cấp. Phía dưới là cái miệng rộng đầy răng sắc, phía trên hình cầu có một thứ gì đó tua tủa giống như tóc, chỗ đáng sợ của mắt ma không phải hàm răng, cho dù răng nó sắc bén đến mức có thể cắn xương thoải mái. Lợi hại nhất là phương thức tấn công đặc biệt bằng chùm ánh sáng từ mắt, thường gọi là mắt bắn, con mắt xoay tròn có thể tấn công tất cả mọi vật thể trong tầm nhìn, rất khó chơi.

Hơn nữa mắt ma là loại thích năm sáu con cùng nhau hành động, có con phụ trách canh gác, thuộc về yêu thú trí tuệ thấp. Đối phó chúng phải cẩn thận, vạn nhất bị xạ tuyến bắn trúng yếu hại có thể sẽ mất mạng.

Mắt ma thuộc về yêu thú cấp mười đến cấp mười hai, các nhà mạo hiểm cũng tương đối ghét loại quái vật này. Các loại yêu thú cận chiến dù lợi hại đến mấy dù sao cũng chỉ chờ Thú tộc đến tấn công, mà loại này lại biết chủ động tấn công Thú tộc.

Đến chiều hôm đó tiểu đội Sóng Xung Kích còn chưa đụng tới mắt ma, chợt phát hiện đám cây cối xa xa lay động kịch liệt, tiếng kêu của yêu thú cũng càng ngày càng gần.

Tấn công đã đến, hơn nữa còn là có người thúc giục.
Bình Luận (0)
Comment