Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 192

Nếu Danbrown đã quyết định phải xử lý đối phương thì tự nhiên là phải làm triệt để. Như chiến đội Apollo thì tương đối thông minh, bởi vì là cung thủ nên bọn họ sẽ tìm đường đi qua những khu vực rộng rãi chứ sẽ không đi trong rừng, nơi này là thiên đường của sát thủ.

Bốn người đẹp đưa lên cửa, không ăn không phải phong cách của hắn.

"Chuẩn bị chiến đấu".

Trâu Lượng căn bản không dự định tránh né, mười sáu con sói hung bạo gào thét chạy tới. Nếu như là sát thủ ưu tú do Công hội sát thủ bồi dưỡng ra sẽ không chỉ biết ám sát mà còn rất giỏi tiềm hành, che giấu hơi thở, đặt bẫy. Đây mới là học vấn của sát thủ, chỉ có điều phải chịu trả giá mới có thể học được.

Mười sáu con sói hung bạo bị chọc điên cuồng nhưng lại không tìm được đối thủ, tự nhiên phát động công kích về phương hướng chúng có thể cảm thấy có hơi thở.

Sói hung bạo sát thương thuần vật lý nhưng tốc độ và linh hoạt đều tương đối tốt, am hiểu quần thể săn giết. Tất cả mọi người đều đã trải qua mấy lần thực luyện, hơn nữa vô cùng tự tin. Trâu Lượng vẫn ở chỗ cũ, Gina cùng Randy lập tức lên cây chiếm điểm cao, Patrice bay lên, Ernest, Cote, Balmer lập tức xếp thành trận tam giác.

Trâu Lượng thì mang Emma, Avril và Lộ Dao ở chính giữa, kỳ thực Emma có sức chiến đấu một trận. Sức mạnh không tồi nhưng đáng tiếc là chỉ luyện tập mà thiếu kinh nghiệm, khi thực chiến có thể phát huy sáu bảy thành đã không tồi rồi. Trâu Lượng cũng không dự định làm cho nàng mạo hiểm, huống hồ đám sói cuồng bạo này chỉ là mở màn, phía sau mới là chính chủ.

"Avril, em không cần ra tay, lát nữa khi anh bảo em tấn công thì phải ra tay toàn lực!"

"Vâng, đội trưởng".

Nỏ chữ thập của Avril đã thượng huyền, lẳng lặng chờ đợi. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

"Chú ý, giải quyết đám sói nhanh nhất có thể, khách đến rồi".

Những người trên cây và dưới đất gật đầu, trong lòng hiểu rõ, thân là sát thủ Gina đã cảm thấy nhưng còn không phát hiện được tung tích đối thủ. Nói rõ thực lực của đối phương không kém và cũng tương đối cẩn thận.

Chiến đấu bắt đầu trong nháy mắt, Trâu Lượng thoạt nhìn giống như là một gã ăn hại trốn phía sau cùng ba người đẹp, còn mấy người đang chiến đấu sức mạnh cũng không tồi.

Đám sói điên cuồng lao về phía các chiến sĩ dưới đất, cung tên của Patrice nhanh chóng bắn về phía sói đầu đàn. Trọng điểm không phải sát thương mà là làm chậm lại khí thế lao tới của chúng.

Chiến đấu đoàn thể cần chú ý phối hợp, nhưng tiễn pháp của Patrice thật không tồi, trên không trung vẫn có thể bắn nhanh phi thường ổn định.

Trước mặt chạy tới bốn con sói điên, Ernest hét lên điên cuồng giơ lá chắn lên xông tới, trên người mặc áo giáp đồ trắng mới chế tạo làm cho lòng tin của Ernest càng đầy đủ. Phòng ngự 2-6, cộng thêm lá chắn phòng ngự 2-5, coi như tăng thêm 3 điểm phòng ngự so với nguyên bộ đồ trắng bình thường, mà Ernest vốn am hiểu phòng ngự nên phát huy rất tốt.

Đoàng đoàng đoàng đoàng...

Đám sói điên bị cản lại, Ernest cũng bị đập lùi lại, đồng thời từ trên cây Gina và Randy đã ra tay, từ trên trời rơi xuống. Dao găm mang theo ánh sáng lạnh trực tiếp đâm về phía cổ sói, là một sát thủ ưu tú, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công yếu hại chỉ là yêu cầu cơ bản.

Ernest che chắn chặn đứng thế lao của đám sói, trở ngại nghiêm trọng thế công của chúng, quan trọng nhất là tạo cơ hội một đòn phải trúng cho sát thủ. Đám người Cote thì cuốn lấy những con sói còn lại, sóng tấn công đầu tiên bị chặn đứng, Emma cũng gia nhập chiến cuộc.

"Lão Đại, có lẽ đến lúc ra tay rồi, mấy gã này sức mạnh cũng không tồi".

"Muta, ngươi phụ trách cung thủ trên không kia, ta đối phó Randy, Gina giao cho Hanson, đừng thương tổn người đẹp, những người khác chia ra mà xử lí, giết!"

Đàn sói còn chưa giải quyết thì sóng tấn công của tiểu đội Ảnh Sát đã tới, khả năng nắm chắc thời cơ tương đối tốt. Mặc dù kéo dài chút nữa có thể sẽ tiêu hao thêm chút thể lực nhưng cuộc chiến của cao thủ quan trọng nhất là hiệu suất, khứu giác đối với chết chóc của Danbrown rất nhạy cảm.

"Ngũ muội, ra tay!"

Khi hơi thở của đối phương vừa động Trâu Lượng lập tức hô lên, mà trong hai mắt Avril xuất hiện vệt sáng như ánh trăng. Từng bóng người cực nhanh xuất hiện phía trước, nỏ chữ thập siêu cấp đại sát khí đối với đồ trắng đã ra tay.

Một tên mãnh liệt bắn ra, một tên này được dồn sức phát động, nhất định phải bóp chết sĩ khí của kẻ thù, mà mục tiêu của sát thủ xung phong đầu tiên là Patrice trên không. Từ trên cây nhảy lên không trung đánh tới, căn bản nằm ngoài phạm vi tầm bắn của cung thủ bình thường. Nhưng vừa mới thò đầu ra, mục tiêu trên không còn chưa phản ứng lại thì một mũi tên mang tiếng rít mãnh liệt đã xuyên qua cổ họng hắn.

Một đòn yếu hại!

Một tiếng kêu thảm đi cùng máu tươi ngút trời làm cho tất cả mọi sát thủ hành động đều sửng sốt. Đám sói ngửi thấy mùi máu tươi lập tức lao về phía sát thủ đã rơi xuống đất.

"Giết!"

Gina cùng Randy cũng đồng thời thi triển ra sức mạnh thật sự, tiêu hoa mai gào rít bay ra trực tiếp giết về phía kẻ thù. Vũ khí kì lạ như vậy quả thực làm hai sát thủ trước mặt giật nảy. Có điều với sự linh hoạt của sát thủ chúng vẫn có thể tránh ra trong gang tấc, mỉm cười ác độc giết tới Gina và Randy.

Danbrown cảm thấy một chút không ổn, là đội trưởng, mỗi lần hắn đều ra tay cuối cùng, trực giác của sát thủ làm cho hắn rất khó chịu, một cung thủ ngoài ý muốn...

Tin đồn về nỏ chữ thập đã lan ra một thời gian nhưng những người đã thấy có thể đếm được trên đầu ngón tay. Chiến trường thay đổi trong nháy mắt cho dù cây cung này rất đặc biệt nhưng bề ngoài của Avril vẫn rất dễ mê hoặc đối thủ. Khi nhìn thấy người đẹp gợi cảm đó Danbrown cũng đạn đã lên nòng không thể không bắn, phải thủ tiêu tế ti chỉ huy ở giữa kia đã.

Hai sát thủ rất nhẹ nhàng tránh thoát tiêu hoa mai, bọn họ tương đối nắm chắc có thể dễ dàng xử lí hai người trước mặt, có điều trong ánh mắt Gina và Randy lộ ra vẻ thương xót.

Tăng..., tăng...

Cổ của một sát thủ lập tức nở hoa, vẻ mặt trước khi chết rất khó tin, Gina đưa tay bắt tiêu hoa mai lao vào đối thủ tiếp theo. Randy tương đối kém một chút, tiêu hoa mai không trúng yếu hại nên Randy còn phải vất vả trong chốc lát mới tiêu diệt được đối thủ.

Chỉ sau một lát bên phía Ảnh Sát đã chết ba người, hoàn toàn ngoài dự liệu của Danbrown, xẹt xẹt xẹt...

Nỏ chữ thập trong tay Avril bắn rất chuẩn, mục tiêu là các sát thủ bị đám người Cote ngăn cản, sự sắc bén của nỏ chữ thập được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn trong chiến đấu lần này. Có thể nói nếu cận chiến thì Avril không chịu nổi một đòn nhưng khi bắn tỉa thế này cho dù là sát thủ cũng rất khó ngăn cản.

Trâu Lượng nheo mắt cảm thụ được sự giết chóc rành rành này, trong lòng không có bất cứ phản ứng nào, đây chính là bản chất của Thú tộc.

Danbrown đã ra tay, hắn biết nếu còn không ra tay thì tiểu đội của hắn sẽ toàn quân bị diệt. Kiểu gì cũng không nghĩ tới tiểu đội Sóng Xung Kích xem như yếu nhất vậy mà ẩn giấu hai sát thủ có vũ khí đặc thù. Còn có một cung thủ nỏ chữ thập trong truyền thuyết!

Tăng...

Lần đầu tiên Avril tấn công thất bại, tấn công trước đó cho dù không thể bắn trúng yếu hại cũng sẽ làm bị thương mục tiêu, mà sát thủ này lại tránh được.

Trong lòng Danbrown tràn ngập giận dữ, lúc này đã biến thành sát cơ vô hạn, cho dù chỉ còn một mình hắn vẫn có thể giết sạch bọn người kia, nhưng phải giải quyết trước hết chính là xạ thủ nỏ chữ thập đáng sợ này!

Ernest vọt lên phiá trước nhưng thân hình Danbrown chỉ thoáng qua bên người hắn rồi biến mất, trên cánh tay Ernest bị một dao. Nếu không phải Danbrown cần tốc độ thì một dao này đã lấy mạng Ernest rồi.

Randy đứng gần đó vội lao xuống cố gắng ngăn trở Danbrown, Gina xa xa cũng muốn ngăn cản nhưng đã không kịp, trong ánh mắt Danbrown tràn ngập bóng tối. Dao của Randy đã đâm tới nhưng dao của Danbrown cũng đã đâm đến ngực hắn.

Randy nhìn ra được trong mắt đối phương là khinh thường!

Chát...

Trong gang tấc Randy sử dụng lá chắn tròn cỡ nhỏ theo bản năng, mũi dao trượt ra rìa lá chắn rồi vachj một đường trên bụng Randy, thân hình Danbrown thoáng qua rồi biến mất.

Randy toàn thân mồ hôi lạnh chỉ có thể ngơ ngác nhìn Danbrown giết về phía Avril như một âm hồn.

Trong nháy mắt từ không trung năm mũi tên bắn xuống, là Patrice, sau khi thoát khỏi tấn công hắn lập tức phát động công kích, nhưng Danbrown trên mặt đất như có mắt trên đỉnh đầu nhanh chóng tránh sang.

Sức mạnh thật sự của sát thủ đứng đầu Học viện chiến tranh tỉnh Thần Diệu nằm ở nơi này. Đây cũng là tinh túy của nghề nghiệp sát thủ, lấy thủ cấp tướng địch trong vạn quân.

Đây chính là sát thủ.

Những người khác dù mắt nhìn thấy, tư duy phản ứng được nhưng thân thể căn bản không theo kịp, mà Avril cũng chưa có thời gian bắn ra mũi tên thứ hai.

"Chết đi!"

Trong ánh mắt Danbrown có một tia sáng cực nóng. Một cô gái xinh đẹp là một cung thủ mạnh mẽ như thế quả thực chính là con mồi một sát thủ như hắn chờ mong đã lâu, thu hoạch tính mạng của người mạnh!

Danbrown phi thường tín nhiệm mũi dao của mình, thân pháp của hắn càng không ai bằng, ít nhất thế hệ trẻ không ai bằng, nhưng một cánh tay đưa đến. Danbrown muốn phản ứng nhưng lại phát hiện khi tư duy của hắn hạ đạt mệnh lệnh đến thân thể thì cánh tay này đã bắt được cổ hắn.

Vóc dáng Danbrown rất nhỏ, cánh tay này đã nhấc hắn lên, dao găm của Danbrown đâm ra nhưng cánh tay đang nắm lấy hắn vừa phát lực dao găm của hắn đã lập tức rơi xuống.

Thứ Trâu Lượng cầm trong tay là tính mạng sống sờ sờ, tính mạng của kẻ thù, nơi này không phải Thú linh giới.

Ánh mắt Danbrown gặp ánh mắt Trâu Lượng, Danbrown không thể tin được kẻ phá giải bước chân phải giết của hắn vậy mà là... Tế ti,... Tế ti kiến tập!

Mặt Danbrown đỏ bừng, trong tích tắc hắn nhìn thấy trong mắt đối phương một nụ cười tà khí.

Bụp...

Ám kình tràn vào, tính mạng của Danbrown tan đi theo gió, Trâu Lượng đặt tay xuống. Hắn không thể phủ nhận có lẽ thật sự trong lòng hắn đã thấm đẫm bản tính của Thú tộc.

Hai sát thủ còn sống khác trợn mắt há mồm, bọn họ đều cho rằng Danbrown ra tay thì chắc chắn ở đây không có ai có thể ngăn cản. Ai nghĩ vừa ra tay đã bị một tế ti không nổi bật nhất giết chết.

"Người không phạm ta ta không phạm người, nếu người phạm ta ta phải phạm người, giết!"

Trong mắt Trâu Lượng hiện ra một tia ánh sáng lạnh, Gina đã xuất hiện phía sau sát thủ, ánh sáng lạnh lóe qua, trên cổ xuất hiện một vết đỏ.

Gina liếm liếm dao găm của mình, rất có hình tượng, bên trong đội ngũ này nói về sức mạnh thì sau Arthur chính là nàng, đối với Arthur Gina đã sinh ra vô hạn tò mò. Là một người thú vậy mà khi giết địch lại có một tia do dự, giết thì giết, còn phải tìm lí do để an ủi chính mình, thật thú vị.

"Còn thiếu một người", Patrice từ phía trên hạ xuống.

Trâu Lượng nhíu mày, để lại người sống không phải chuyện tốt gì, có điều trong cảm giác của hắn quả thật chỉ có chín người.
Bình Luận (0)
Comment