Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 412

Nhìn lại cái nhẫn đó, nó vẫn xám xịt ảm đạm không hề nổi bật, chỉ có một điểm khác là trên nhẫn đã có thêm một vết nứt. Nhẫn cải tử hoàn sinh!

Bảo vật đỉnh cấp của Thông thiên cảnh, mặc dù không nhìn ra được cấp bậc nhưng năng lực này tuyệt đối là không gì sánh kịp!

Trâu Lượng đứng lên, bảo vật chính là để sử dụng. Mấu chốt là hắn đã chặn được mũi tên thứ ba!

Trâu Lượng nhìn Elf mặt bạc, "Bây giờ ta có thể hái quả cây tính mạng rồi chứ?"

Không thể không nói hắn rất kiêng kỵ cung thủ đáng sợ này, ngạo mạn trước mặt nàng không khác gì dùng bánh bao ném chó.

Elf mặt bạc tựa hồ hơi do dự, "Ngươi nhất định phải lấy quả cây tính mạng sao? Kỳ thực nếu như chỉ là thú linh tổn thương thì dùng dược phẩm tính mạng là đủ rồi. Thiệt hại một quả tính mạng thì số lượng Elf sinh ra ở đây sẽ giảm bớt vài trăm người..."

"Ta chỉ cần cứu người, cái gì cũng được, chỉ cần có tác dụng!"

Trâu Lượng bất ngờ nhận thấy đối phương lại đang dùng giọng nói thương lượng nói với hắn, có điều hắn vẫn không dám làm cao.

Elf mặt bạc dường như rất vui vẻ lấy ra một chiếc lọ nhỏ màu lục, "Đây là dược phẩm tính mạng, kỳ thực chính là loại thuốc được pha chế từ quả tính mạng. Trong tình hình bình thường thì chỉ cần một giọt là đủ, nghiêm trọng lắm cũng chỉ cần đến ba giọt".

Trâu Lượng nhận lấy cái lọ, vừa cầm lấy hắn đã cảm thấy trong tay rất ấm áp, như có nhịp đập của tính mạng.

"Cảm ơn!"

Mặc dù đối phương suýt nữa giết chết hắn nhưng Trâu Lượng vẫn cảm ơn nàng từ nội tâm.

"Vừa rồi ngươi nói có yêu cầu gì đúng không, nếu ta làm được sẽ nhất định đi làm".

Trong lúc nói chuyện cây tính mạng cũng đang lay động, Trâu Lượng cảm thấy một loại cảm giác ấm áp và quen thuộc từ trên cây tính mạng.

"Nó đang kêu gọi ngươi".

Elf mặt bạc lặng lẽ lui ra phía sau vài bước chỉ chỉ cây tính mạng. Trâu Lượng nhìn cây đại thụ chọc trời cành lá sum xuê này, trên trời cao tán lá màu lục của nó thật lớn, tựa hồ bao trùm phạm vi mấy ngàn mét, đưa mắt nhìn không thấy hết được.

Nghe Elf mặt bạc nhắc như vậy loại cảm giác quen thuộc này càng mãnh liệt hơn. Như nhận được sự lôi kéo nào đó, Trâu Lượng từng bước tới gần cây tính mạng, đặt hai tay ở trên thân cây. Trong nháy mắt vô số thông tin tràn tới, vô số lá cây bao bọc Trâu Lượng lại.

Elf mặt bạc lẳng lặng nhìn rồi đi về phía cây tính mạng, cả người dung nhập vào trong cây tính mạng...

Thông thiên cảnh, Đại Kim đang sốt ruột chờ đợi, thời gian đã qua rất lâu nhưng Trâu Lượng còn chưa đi ra.

"Đại Kim, ngươi là thằng ngốc, làm sao có thể để hắn ở lại một mình như vậy, kiểu gì cũng phải mang hắn cùng đi ra chứ".

Bóng Ma tức giận nói, đầu óc Bỉ mông đúng là không ra gì.

Đại Kim gãi gãi đầu tỏ ra tương đối hối hận.

"Bóng Ma tiền bối, làm thế nào bây giờ, có cần tìm lão tổ tông tới đây hay không..." Shana nói hơi vội vàng.

Bóng Ma lườm một cái, "Ngươi tưởng Augustus là Thần thú chắc, bà nội nó, bây giờ chỉ có thể hi vọng tên nhóc này lanh lợi một chút, trốn ra sớm chút nào hay chút đó!"

"Chuyện có chút không đúng, theo những gì Đại Kim nói thì sợ rằng cấp bậc của cung thủ đó đã trên cấp sáu mươi, ít nhất cũng là vàng tối trung kỳ... Nhiệm vụ cây tính mạng chỉ là nhiệm vụ trình độ B, không thể xuất hiện yêu thú mạnh như vậy!"

Dư Triết nói không nhanh không chậm.

Điều này quả thực khó tin, trong ba nghề nghiệp lớn thì càng phát triển lên cao sát thủ và cung thủ lại càng khó khăn. Có thể lên tới vàng tối thượng đỉnh bình thường đều là chiến sĩ, chủ yếu là các chủng tộc đặc biệt như Augustus và Sô Câu. Cung thủ vàng tối trung cấp trên cả đại lục cũng không tìm được mấy. Trong Thông thiên cảnh cũng rất hiếm thấy, nhất là còn là loại trí tuệ.

"Thực luyện đường sẽ bất đồng tùy theo từng người", Hổ Tà phun ra một vòng khói chậm chạp nói. Truyện được copy tại Truyện FULL

Bóng Ma vỗ đùi, "Mẹ nó, tại sao ta lại quên tên nhóc Lượng này là tư chất cấp A mà, còn có chuyện gì mà không thể xảy ra chứ!"

Ánh mắt Michiwa sáng rực, Shana nghe vậy cũng sửng sốt, hiển nhiên Augustus không nói cho nàng quá nhiều thông tin. Đương nhiên địa vị của Augustus cũng không cần phải nói rõ, đối với hắn thì trên thế giới chỉ có hai loại người, một loại có thể trực tiếp giết chết, một loại chính là có thể trực tiếp ra lệnh, Trâu Lượng là trường hợp đặc biệt.

Augustus sốt ruột như vậy cũng có nguyên nhân, người sống luôn phải có nguyện vọng, trước khi quyết chiến với Sô Câu hắn phải xử lí hết những chuyện phàm tục này. Lão tiểu tử Sô Câu không bỏ xuống được chút huyết thống mỏng manh của tộc sói nên bây giờ cũng đang bồi dưỡng năm con sói nhỏ. Giải quyết xong vấn đề này Sô Câu cũng có thể thoải mái chiến đấu. Augustus thì muốn lưu lại một truyền nhân sau đó có thể thỏa sức xung kích cấp bậc thượng đỉnh cuối cùng đó.

Không thành công thì thành nhân!

Đúng lúc này ký hiệu trên cửa thực luyện xảy ra thay đổi... Vậy mà thật sự biến thành A.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, ai cũng có cảm giác muốn hộc máu. Đây là chuyện gì?

Đã hạn định cấp bậc của người thực luyện rồi lại đột nhiên thăng cấp, quả thực là không biết xấu hổ. Tình hình này sợ rằng toàn bộ những người ở đây đều đi vào cũng không nhất định qua được.

Một mình Trâu Lượng làm sao vượt qua?

Hồi lâu sau Đại Kim lẩm bẩm nói, "Có phải Lượng đã rời khỏi Thông thiên cảnh rồi không?"

Kỳ thực ý của hắn chính là có phải đã chết ra ngoài rồi không. Tình hình này cũng rất thiệt hại, có khả năng sẽ bị lấy mất một thiên phú ngẫu nhiên.

"Không, hắn vẫn còn trong đó", Hổ Tà lắc đầu chỉ chỉ thú linh ấn đại biểu cho Trâu Lượng trên Thông thiên tháp.

"Thời gian cũng được một lúc rồi, chẳng lẽ tên nhóc này còn đang cầm cự?"

Bóng Ma đi từ trái sang phải rồi lại đi từ phải sáng trái, tính tình của hắn thật sự không chịu nổi cảm giác này.

"Lão Ma đừng nóng vội, Lượng không phải người bình thường... Chuyện chúng ta không làm được không có nghĩa hắn cũng không làm được", Dư Triết nói.

Đây là lời của một cung thủ cấp vàng tối dành cho một tên nhóc cấp đồng thau...

Michiwa và Shana đưa mắt nhìn nhau, cho dù tên nhóc kia là con trai của Giáo hoàng thì cao thủ như vậy cũng sẽ không cần tâng bốc hắn chứ.

Nói thẳng, các nàng cảm thấy Trâu Lượng rất mạnh, rất có tiềm lực, rất có tương lai, nhưng... Trong Thông thiên cảnh có khối người như vậy, Neberro đã lập nên vô số kỉ lục...

Một tiếng đã qua, trong thực luyện đường chính là mười tiếng.

Mới đầu mọi người còn bình tĩnh, thời gian dài cho thấy Trâu Lượng đang suy nghĩ biện pháp, nhưng thời gian quá dài thì lại không phù hợp. Trong Thông thiên cảnh có những nơi rất nguy hiểm, chẳng hạn như khó khăn cấp A có những cửa ải khó muốn sống không được muốn chết không xong!

Thú linh chính là linh hồn của Thú tộc, nếu như bị phong ấn trong thực luyện đường thì thân thể sẽ trở thành con rối không có linh hồn, sẽ trở thành người thực vật. Hơn nữa nếu thời gian quá dài cho dù linh hồn thoát ra được thì thân thể cũng đã sụp đổ rồi.

Mà từ khó khăn cấp A đã có thể xuất hiện tình hình này!

Chết trong Thông thiên cảnh rất nhiều lúc đều xem như một loại giải thoát.

Cho dù không muốn nghĩ đến khía cạnh này nhưng đám người lão Ma vẫn không nhịn được suy đoán, có thể thấy bọn họ đều cố gắng không nói ra, sợ rằng nói ra có thể sẽ là điềm báo trước không tốt.

Thời gian vẫn đang trôi đi, Bóng Ma càng ngày càng nôn nóng, "Không đợi nữa, không đợi nữa, Hổ Tà, ngươi có biện pháp nào không. Tính đi, đến cùng là chuyện gì? Thực luyện đường đáng chết này. Hay là để Đại Kim đi một chuyến!"

Hổ Tà cười khổ, "Ngươi cho ta là thần tiên đoán mệnh à? Bây giờ thực luyện đường đã là cấp A rồi, dù tất cả các ngươi đi vào sợ rằng cũng không làm được gì".

"Ta đi tìm lão tổ tông!" Shana lập tức nói, nàng chưa bao giờ thấy lão tổ tông lại chú ý đến một người như thế. Phải biết chuyện này đã chấn động tộc Thiên Mị tại các đế quốc. Shana có thể hoàn thành nhiệm vụ thì địa vị của gia tộc nàng cũng sẽ được nâng cao rất lớn, nhưng nếu không hoàn thành nhiệm vụ lão tổ tông giao cho thì rất có thể gia tộc của nàng sẽ trực tiếp biến mất khỏi Đại lục Thần thú.

Hổ Tà lắc đầu, "Cho dù Augustus đến cũng vô dụng, bây giờ thực luyện đường xảy ra thay đổi. Trong thế giới cấp A hắn muốn tìm thấy tiểu Lượng là việc rất khó. Đợi thêm chút nữa, không đến vạn bất đắc dĩ thì không thể đi vào, nếu không sẽ phá hoại thực luyện của hắn".

Đây cũng giống như Thông Thiên chi lộ, có một số việc nhất định phải dựa vào chính mình.

"Mẹ, chúng ta không thể bình tĩnh như ngươi, không được, ta phải vào xem một chút".

Thân là sát thủ, bình thường tố chất mạnh nhất là kiên nhẫn, nhưng đôi khi thứ hắn thiếu cũng chính là kiên nhẫn.

"Bóng Ma, ôi, còn nhớ cái nhẫn ta đưa cho hắn không?" Hổ Tà nói bất đắc dĩ.

"Nhớ chứ, ngươi đúng là keo kiệt, cho nó cũng không cho thứ gì tốt tốt, đồ bỏ như vậy mà ngươi cũng mang ra tặng được".

Quýnh lên, Bóng Ma nói không cần nghĩ.

Hổ Tà cười cười, "Thứ đồ bỏ này cả Thông thiên cảnh cũng chỉ có một cái. Nó có một cái tên gọi là nhẫn sống lại!"

Lập tức tất cả mọi người đều ngẩn ra, Michiwa đột nhiên nhớ đến một truyền thuyết, "Ngài nói chiếc nhẫn sống lại của thần có thể hoàn toàn phục hồi như cũ khi gặp phải tấn công trí mạng kia?"

"Không khoa trương như vậy, nếu như dùng trong hiện thực thì người sử dụng có thể sống lại một lần. Dùng trong Thông thiên cảnh có thể sống lại hai lần".

Hổ Tà gật đầu.

"Mẹ kiếp, thảo nào nhà ngươi bình chân như vại, sao không nói sớm, làm chúng ta lo lắng hồi lâu".

"Ngươi không hỏi mà, có điều cũng phải nói, khó khăn cấp A quả thật có những thứ có thể phong ấn linh hồn, nhẫn sống lại cũng vô dụng".

Hổ Tà bất đắc dĩ xua tay.

"Nói vậy thì có khác gì không nói", Bóng Ma hơi tức giận.

"Thì ngươi hỏi mà lại..."
Bình Luận (0)
Comment