Thù xưa nợ cũ chất chồng,
Kẻ thù tìm đến một lòng chiến thôi.
Đánh cho thây chất núi đồi,
Chỉ vì cuộc sống giống nòi Lạc Tiên.
...
Mọi người bắt đầu nhảy múa, ca hát bên ánh lửa.
Riêng Lạc Tinh mệt quá nên về phòng ngủ, vừa vào phòng đã thấy Lạc Mỹ đi vào theo.
"Tỷ không tham gia vui chơi hả."
"Trách nhiêm tỷ là chăm sóc Thiếu Tộc Trưởng mà."
Lạc Tinh mệt mỏi, nằm lên giường thoải mái nhìn Lạc Mỹ bên cạnh, xoa bóp vai và hai tay mình.
"Kỳ quái, sao ta cứ thấy Lạc Tỷ ngày càng xinh ra."
"Thiếu tộc trưởng ngày càng dẽo miệng rồi." - Lạc Mỹ cười tươi như hoa khi được khen ngợi.
"Không tin? Tỷ ra ngoài hỏi mọi người xem. Ai cũng nói vậy."
Lạc Mỹ biết không nói lại, nên tập trung bóp chân.
Lạc Tinh khá thoải mái, Tay nghề Mỹ Tỷ quả là số một. Nhưng không hưởng thụ được lâu, Lạc Mỹ đã xin phép đi chăm Lạc Na.
Lạc Tinh đành phải đồng ý. Trong lòng bức rứt, rồi dần chìm trong giấc mộng.
Hôm sau Lạc Tinh chính thức rảnh rỗi, lục tìm ký ức truyền thừa, tìm được một phương pháp tăng Linh Lực Thiên ấn lên. Đó là học đồ hình của bản Thân, sau đó điều khiển Linh Lực đi theo đồ án đó. Khi hoàn thành một chu kì khép kín thì linh lực sẽ tăng một tia. Lạc Tinh vừa buồn vừa vui. Vui vì ra phương pháp tăng linh lực, buồn vì Thần ấn của mình khá phức tạp.
Không biết lần từ đâu ra lộ tuyến chính xác để luyện thêm và nếu luyện thêm thì không lẽ người khác tập một chu thiên, còn mình còn mình làm một phát 10 phút mới xong 1 chu thiên tức là tốc độ chậm gấp 10 lần.
Trước mắt phải biết rõ hình xăm mình. Chuyện này phải nhờ người khác rồi. Vì hình xăm Lạc Tinh kéo từ trước ra sau, thì sao mà tự mình nhìn được.
Phải có người nhìn rồi vẽ ra, người đó phải đáng tin cậy, vì nếu sai một nét thì tác dụng sẽ giảm nhiều.
Cái này chắc nhờ Lạc Mỹ nữa, vì chỉ có nàng có Nhân ấn, nên khi kích hoạt nhân ấn thì Tinh thần lực gấp 4 người thường, có lẽ năng lực vẽ cũng tăng nhiều.
Lạc Tinh định cho Lạc Mỹ theo bên cạnh mình luôn, còn Nhóm 5 cho người khác làm trung đội trưởng.
Lạc Mỹ cho Lạc Na ngủ rồi vào phòng. Thì Lạc Tinh cũng chuẩn bị xong một bó tre vót nhỏ, rồi đốt cháy cho thành than làm bút. Bên cạnh là cuộn da thú phơi khô có thể làm giấy.
Lạc Tinh nói ý định của mình xong rồi đưa bút cho Lạc Mỹ tập vẽ trên đất trước, mãi bút mới ổn định.
Lạc Tinh cởi áo ra kích hoạt Thần ấn, Lạc Mỹ hết vòng ra sau rồi vòng ra trước nhìn tấm tắc
"Thiếu tộc trưởng thân hình thật là oai hùng. Không biết thiếu phu nhân nào có phúc hưởng đây." - Lạc mỹ nhìn thân thể cân đối, cơ bắp không nhiều, nhưng lại có cảm giác hài hòa, hấp dẫn nên buộc miệng khen.
Lạc Tinh cười nói: "Thiếu phu nhân thì chưa có, hay Mỹ tỷ tối nay ở lại hưởng dụng ta đi..."
Lạc Mỹ cười nhẹ, không nói gì tập trung vẽ. Sau một giờ thì cũng đại công cáo thành. Nhìn Thần xăm của mình từ hai mảnh da thú ghép lại một bên là phía trước một bên phía sau. Nhập lại thành một vòng tròn.
Lạc Tinh trong lòng lại có chút hoài niệm kiếp trước. Cũng cái hoa văn này. Lạc Tinh vét hết tiền mua hi vọng đổi đời. Không ngờ đổi đời thật. Đổi cả thế giới sống lẫn thân phận sống. Trời đã cho cơ hội, mình cũng phải phấn đấu vì giấc mộng "Túy chẩm mỹ nhân tất, Tỉnh ốc thiên hạ quyền".
Quay sang thấy Lạc Mỹ đang ngồi xoa tay. Lạc Tinh kiềm không được ôm người ngọc vào lòng, hôn một cái:
"Cảm ơn tỷ nha. Để đền đáp tỷ hay là để ta đấm bóp cho." - Không đợi Lạc mỹ phản hồi, tay Lạc Tinh đã lùa vào áo Lạc Mỹ mà xoa bóp.
"- Thôi đi, Lạc Na sắp thức rồi. Hay đợi tối Tỷ qua nha." - Nói xong Lạc Mỹ hôn má Lạc Tinh một cái, rồi chạy ra ngoài.
Không thể làm gì khác, Lạc Tinh than thở: "Ài tưởng tượng so với hiện thực khác xa, ta còn phải cố gắng nhiều."
Lạc Tinh bỏ đi tạp niệm, tập trung nhìn đồ họa, ở giữa là vòng tròn hình ngôi sao. Ở ngoài là các vòng tròn đồng tâm xen kẻ có hình thú, hình người, hình chim Lạc, viền ngoài cùng là 1 vòng như dây leo hoặc như hoa văn khung viền nào đó như một chuỗi hình thoi nối tiếp nhau… Bây giờ quan trọng là theo suy luận để biết Thần Xăm bắt đầu đi theo hướng nào, làm thể nào điểm bắt đầu đi ra và điểm kết thúc đi vào, cho tất cả vị trí không được lặp lại hai lần.
Lạc Tinh thấy giống trò chơi quân mã cờ vua trong môn học ở trường đại học, sắp xếp sao cho quân mã đi qua tất cả vị trí trong bàn cờ. Mà không vị trí nào lặp lại hai lần, nhất là lần cuối trùng lần đầu để tạo một chu kì khép kín nữa chứ. Lạc Tinh đi ra vách đá dể vẽ thử trước lên đá thắm thoát tới chiều tối.
Lần nào cũng hoàn thành phân nữa đồ hình và không cách nào tiếp tục được.
"Thôi chuyện này gấp cũng không được."
Vài ngày trôi qua, Lạc Tinh vẫn dành nhiều thời gian tìm hiểu Thần ấn của mình, nhưng không có kết quả.
Xem là phải thư dãn chút. Vừa định đi ra, Lạc Hồng tìm đến Vẻ mặt không tốt lắm.
"Thiếu tộc trưởng, có chuyện lớn rồi."
Sau năm phút trình bài, Lạc Tinh đại khái biết được căn nguyên. Do Lạc Hồng đạt được Nhân ấn nên gan cũng lớn hơn. Dẫn đội mình đi săn xa hơn, đạt được nhiều thú hơn. Nhưng hôm nay, nhóm săn Lạc Hồng chỉ có hai tiểu đội 10 người, đang sắp đuổi bắt được con Hươu To bị lạc đàn. Con Hươu khá thông minh, nó chạy đông chạy tây, khiến Lạc Hồng hăng máu mà rượt đi ngày càng xa về hướng bắc.
Khi sắp giết được con Hươu thì một nhóm Mãnh Thú Tộc tầm 40 tên xuất hiện bất ngờ, Làm Lạc Hồng không xử lý kịp.
Lạc Hồng tuy vừa mới đạt Nhân ấn khá mạnh mẽ, nhưng bên bên Mãnh thú tộc kia cũng có một tên Nhân ấn kìm chân. Thành ra Lạc Hồng chỉ có thể yểm trợ cho hai tiểu đội rút lui.
Kết quả có một tộc nhân chạy không kịp bị giết tại đương trường. Mọi người còn lại thì rút lui kịp nhưng cũng có hai người bị thương nặng.
"- Thưa Thiếu Tộc Trưởng, lúc rút đi ta đã đi đường vòng để tránh bọn Mãnh Thú nhân phát hiện. Nhưng sợ không bao lâu chúng sẽ tìm ra. Bây giờ chỉ còn cách tránh đi xa hơn hoặc tìm cách giết hết bọn người kia tránh cho bọn chúng tập hợp lực lượng nhiều hơn."
Lạc Tinh trầm ngâm một lúc, vốn là người hiện đại quen an cư lạc nghiệp, không thích lối sống du thủ du thực.
Suy nghĩ thật kỹ, rồi triệu tập toàn bộ lạc lại.
Lạc Tinh nói:
"Chắc mọi người đã biết chuyện gì sảy ra rồi. Ta không nhắc lại."
"Thưa mọi người, Nơi đây là vị trí tốt nhất trong bán kính trăm dặm để định cư rồi. Vừa gần con suối có nhiều cá, nhiều nước rừng thì nhiều thú, săn một buổi ăn nhiều ngày, vừa có tre giúp làm nhà, làm bàn ghế, dụng cụ sinh hoạt tiện lợi.
Vừa cập hai vách núi khiến dễ phòng thủ vừa có cửa hậu có thể rút lui. Nên không thể bỏ đi lúc còn có thể. Nhất là chúng ta đã tốn hơn hai tháng trời cải tạo, có cả đàn dê gần trăm con nữa làm sao di chuyển được?" - Ngừng một chút, Lạc Tinh nói tiếp - "Nên ta muốn tranh thủ chiến với chúng một trận, mọi người có ý kiến gì không. Chiến hay chạy."
"Chiến, chiến, chiến!"
"Nói to lên ta nghe không rõ" - Lạc Tinh hét lớn.
"CHIẾN! CHIẾN! CHIẾN!" - Trăm người như một vang lên.
"Tốt, tuy ta nhỏ tuổi nhưng mà được Lạc Hoàng ban cho sức mạnh, luận sức mạnh ta nghĩ không thua ai trong tộc. Hơn nữa ta đã đạt được tộc trưởng đích thân trao cho Lạc Hoàng Trượng, cũng trao chức trưởng tộc." - Nói xong lạc Tinh biến chiếc nhẫn về Lạc Hoàng Trường cầm trên tay đưa lên cao - "Hi vọng mọi người xem lời ta là lệnh tuyệt đối thi hành, có vậy mới có thể thắng kẻ thù."
"MỌI NGƯỜI CO Ý KIẾN KHÔNG?"
"KHÔNG, THƯA TỘC TRƯỞNG."
Lạc Hồng đứng ra hô, mọi người lập tức hô theo:
"Tộc Trưởng, Tộc Trưởng, Tộc Trưởng."
...
"Tốt! giờ theo lệnh ta. Toàn thể chuẩn bị chiến tranh, trong vòng ba ngày:
Trung đội Một nghe lệnh: cho bốn tiểu đội đi trinh sát bốn hướng, dàn ra xa một dặm một người.
Có gặp kẻ địch lập tức thổi kèn báo hiệu, rồi tìm cách dẫn dụ chúng đi về phía cổng làng, khi đó mọi người lập tức rút về làng ngay, không ham chiến chỉ phụ trách dẫn dụ là chính.
(đây là loại kèn Lạc Tinh dùng sừng dê đực làm thành do bắt chước kèn sừng trâu của đồng bào miền núi, may mắn là dê ở đây khá to nên sừng cũng to bằng sừng trâu, tiếng vang xa đủ làm kèn lệnh).
Trung đội Hai nghe lệnh: Lập tức đào xung quanh mặt trước làng một hào rộng để một người nhảy không qua. Ngay vị trí ta sẽ chỉ dẫn.
Trung đội Ba cho người vót chông nhọn ghim dưới hào vừa đào, đồng thời dùng thân tre vót nhọn chỉa hướng phía từ phía bên này hào vừa đào. Để khi kẻ địch phát hiện hào có chông cũng không nhảy qua được.
Trung đội Bốn đi nhặt đá nhỏ đá to khắp nơi về bỏ trước cổng làng vị trí ta chỉ định nhặt ít nhất ba ngàn viên.
Khi nào xong thì tiếp tục chặt tre, cây gãy, hay bất cứ cái gì đem lại bỏ phía bên kia hào xâu để hạn chế tốc độ địch nhân.
Trung Đội Năm ai lớn chút, đi lấy thịt khô dữ trữ cắt ra từng phần nhỏ, nước thì bỏ vào từng ồng tre riêng biệt, để khi các đội khác cần ăn là có ngay."
Ra lệnh xong, Lạc Tinh chỉ định tiếp vài người mang đá lên các tháp canh để có địch dến thì ném xuống. Bản thân mình thì ngồi trước cổng chăm chỉ tranh thủ luyện tập.
Hiện tại Lạc Lôi Thuật, Lạc Tinh vẫn dậm chân tại chỗ đạt nhị chuyển Lạc Lôi Bộ, Tam chuyển Lạc Lôi quyết.
Xem như tăng năm phần tốc độ di chuyển và khó tăng lên trong thời gian ngắn nên bỏ qua.
Về tập nâng cao linh lực Linh Đài Kỳ. Thì chưa có đầu mối. Nên hiện tại Lạc Tinh chỉ có một cách. Thử làm Tiểu Lý phi đá: "Ném đá, tận dụng sức mạnh nâng 4000 cân của mình nếu ném một hòn đá 1 - 2 cân thì khác nào đại bác?"
Nghĩ là làm, Lạc Tinh lại đống đá mà Trung Đội Bốn nhặt mang lại thí nghiệm tập ném vào cây nhỏ cách hai trăm mét , khi nào chuẩn rùi thì tăng lên ném tảng đá bốn trăm mét, sáu trăm mét...
Cứ vậy tới ngày thứ hai vẫn chưa có động tịnh, Lạc Tinh cho mọi người thay phiên nghỉ hai canh giờ.
Sang ngày thứ ba, Bỗng nhiên có tiếng còi nhỏ ở hướng Bắc. Đến rồi. Lạc Tinh choàng dậy.Ra lệnh nhanh:
''Lạc Mỹ, tỷ dẫn lũ trẻ lên cuối làng nhanh. Nhớ cẩn thận.''
"Trung đội Bốn tập trung lại hướng đông bắc. Cầm kèn theo nếu kẻ địch đi theo hướng đó thì thổi lên nghi bình và để bên này tiếp ứng."
"Trung đội Ba cho hai đội mang giáo tre đi hướng Tây bắc. Nếu kẻ địch đi tới thì tấn công nhanh cầm chân chờ trung đội Một tiếp ứng."
"Hai đội còn lại ở lại phụ Trung đội Một"
"-Rõ!"
Tầm mười phút sau, trung đội Một đã chạy tập trung về cổng làng... Đi lên năm thanh tre dài làm cầu vào làng. Khi Trung đội Một rút về xong, Lạc Tinh cho người rút hết năm thanh tre đó đi.
Đợi thêm một phút, thì đã thấy bóng người. "Là mãnh Thú Nhân." Rất dễ phân biệt vì Mãnh Thú Nhân có thân hình to cao, có đầu cạo trọc và xăm hình thú lên trông rất dữ tợn. Nhìn Sơ lượt kẻ địch tầm 400 tên nhiều hơn dự định của Lạc Tinh. Thường Mãnh Thú Nhân có cấu trúc quân đội rõ ràng.
Một Đản Trung Kỳ sẽ dẫn đầu một nhóm một trăm người. Như vậy chắc là chỉ có bốn Đản Trung kỳ, vẫn còn sức liều mạng.
Xác nhận được bốn kẻ cầm đầu, mặc đồ sặc sở nhất, chạy trước nhất. Lạc Tinh lúc luyện tập ném có thể ném vị trí hơn tám trăm mét không trật phát nào, nhưng mục tiêu di động thì chưa biết, đợi tới khi còn hơn sáu trăm mét, Lạc Tinh bắt đầu vận sức ném đi.
"Phập." - Viên đá bay nhanh trúng đầu một tên cầm đầu. Do hắn ta sơ ý nên bị trúng đạn, đầu tên thú nhân vỡ tung, thâm mình còn theo quán tính tiến về trước. Ba tên cầm đầu còn lại lập tức phản ứng nhanh. Cùng lúc bật Thần ấn lên . Rồi lúc chạy trái, lúc chạy phải đồng thời núp sau lưng mấy Mãnh Thú Tộc khác không còn dám chạy trước nữa.
Lạc Tinh không còn nhìn kịp nữa, kẻ địch đến gần hơn.
"Mặc kệm" - Cứ chụp đá ném liên tục. Kẻ trúng đầu, người trúng vai, chân, tay.
Một viên đá bay đi có thể làm té ngãy cả ba, bốn người mới dừng lại.
Khoảng cách 400 bước, 300 bước, 200 bước có phân nữa mãnh Thú tộc đã nằm xuống, 150 bước cuối Lạc Tinh không ném kịp nữa.
Nhưng đã vào tầm ném của hơn ba mươi người trung đội Một và hai đội của Trung đội Hai, tuy mức xác thương thấp. Nhưng cũng hơn 20 người bị té nằm tại chỗ ngay loạt đầu tiên. Loạt thứ hai té thêm mười người nữa.
"Tiêu diệt chớp nhoáng một tên Đản Trung kỳ nữa thì may ra mới chiến thắng." - Lạc Tinh thoáng nghĩ vậy, liền cầm một cây tre vót nhọn chuẩn bị sẵn.
Mãnh thú tộc chỉ trong mười hơi thở mà thiệt hại nặng nề... Chúng vẫn nhât quyết tiến tới sát cổng căn cứ.
"Phập, phập" Hơn 20 người lọt vào bẫy chông, những nguời phía sau đang đà tiến tới, định nhảy lên thì vướng hàng rào tre... Nhưng có ba người nhảy cao qua được là ba tên Đản Trung Kì của kẻ địch.
Lạc Tinh nắm chắc cơ hội, Thần ấn và Lạc Lôi Thuật phát động cùng lúc.
Một Đản Trung Kỳ to lớn vừa nhảy qua chưa chuyển hướng được, đã bị một cây tre tốc độ siêu nhanh đâm tới. Hắn ta chỉ kịp dùng tay đỡ ngay ngực. Nhưng cũng bị nữa nhánh tre đâm xuyên và ghim cả người xuống hào.
Sau đó là mưa đá dến từ hai đội của Trung đội Hai, kết quả là hắn ta chưa kịp phát động tuyệt kỹ Thần ấn đã chết.
Còn Lại hai Đản Trung Kỳ nhảy được vào căn cứ.
Không cần Lạc Tinh ra lênh, Lạc Hồng cầm búa đá tấn công một tên. Đồng thời phát động kỹ năng Lạc Lôi Thuật được Lạc Tinh truyền cho. Tuy chỉ mới tăng hai phần nhanh nhẹn, nhưng mà cái Lạc Hồng dựa vào là sức mạnh, không phải nhanh nhẹn. Vì Thần ấn của Lạc Hồng cộng thêm bảy phần sức mạnh. Tuy không có thần kỹ nhưng vì do hậu tích bộc phát, trước khi đạt Nhân ấn thì Lạc Hồng đã có sức mạnh 800 cân giờ bình thường đã lên 1600 cân, cộng thêm thần ấn đã tăng vượt lên 2700 cân, cũng khá mạnh mẽ trong các Đản Trung kỳ.
"Xem Búa của Hồng Gia ta!" - Lạc Hồng múa nhanh vũ khí đập tới, chỉ cần đối phương không kịp né tránh mà cứng đối cứng với Lạc Hồng, là cầm chắc thiệt thòi.
Riêng tên còn lại có vẻ mạnh hơn thì được Lạc Tinh Tiếp đón. Đối phương tay cầm một khúc xương động vật to tròn, nhọn như ngà voi. Nhưng chắc chỉ có voi Mamut mới lớn vậy. Lạc Tinh dùng cây tre gần đó đón đỡ một lần mà cây tre như nát ra, tay Diệp Tinh tê rần.
Đối phương Đản Trung kì đỉnh phong rồi hay sao? Mà lực đánh vượt xa bốn Ngưu Lực. Lạc Tinh lấy làm ngạc nhiên.