*Ai kia vóc ngọc thân ngà
Như là mời gọi lòng ta ước mong
Mỹ nhân xinh đẹp động lòng,
Xà Tinh Nhân ấn mặt hồng càng xinh.*
...
Cầm viên Ngọc Mãng Xà trong tay lên, Lạc Tinh suy nghĩ nếu mình thực sự đạt chuẩn cấp Linh Đài Kì. Thì đã hoàn toàn có thể vẽ ra Nhân ấn cho người trong Bộ Lạc rồi. Đang suy nghĩ thì Lạc Mỹ vào lều, Lạc Tinh vừa xoay lại thì Lạc Mỹ đã quỳ xuống, ôm chân Lạc Tinh khóc.
"Nô tỳ cảm ơn thiếu tộc trưởng cứu giúp con gái nô tỳ. Đời này kiếp này, nô tỳ nguyện làm trâu ngựa phục vụ thiếu tộc Trưởng."
Thì ra đứa bé Lạc Tinh cứu là Lạc Na, lúc đó gấp gáp nên Lạc Tinh cũng không biết là ai.
Lạc Tinh bối rối vì Lạc Mỹ ôm chân mình chặt quá, nhất là hai quả đào của Lạc Mỹ cứ chà sát vào chân.
"Tỷ đứng dậy đi, ta chịu không nổi…"
-"Tỷ không biết lấy gì đền ơn thiếu tộc trưởng..."
Lạc Mỹ xúc động quá nên cứ quỳ không chịu đứng, chỉ cứ lặp lại mỗi câu.
Lạc Tinh muốn choàng tay kéo nàng dậy, một người ghị lên, một người kéo xuống
"Xoạt" - Dây buộc thắt lưng của Lạc Mỹ xút ra, cả thân hình nõn nà hiện ra trước mắt.
"Ực" - Lạc Tinh cả người xúc động mãnh liệt. Bàn tay sắp không còn nghe lời mình rồi, đột nhiên viên Ngọc Mãng Xà đang được Lạc Tinh nắm trong tay chợt sáng lên. Một hương thơm tỏa ra ngào ngạt từ viên ngọc.
Lạc Tinh như chìm vào mộng mị, hai tay không còn tự chủ, ôm chặt Lạc Mỹ. Bắt đầu du tẩu khắp đèo cao cao vực thẳm, Lạc Mỹ cũng như ngây dại ôm chặc lưng Lạc Tinh, vừa mở miệng rên khẽ, thì đã bị đôi môi Lạc Tinh tìm đến. Hai người quấn vào nhau một đoàn, một đêm mưa gió trong phòng... (tỉnh lược ba trăm chữ).
Sáng hôm sau, tỉnh dậy thấy bên cạnh mình không có ai. Lạc Tinh tưởng là mơ, nhưng nhìn thấy áo quần mình không có. Chỉ choàng một lớp chăn lông thú, thì biết có lẽ là sự thật, không phải là giấc mộng xuân.
Lạc Tinh lấy làm lạ. Dẫu biết bản thân mình sắc tâm có thừa, nhưng đó giờ đâu có sắc đảm. Lại Thấy viên ngọc mãng xà nằm lăn lóc bên cạnh.
Lục tìm trong ký ức Truyền thừa, tìm thấy hình như có vài loài mãng xà có Ngọc chứa chất độc. Khi tiếp xúc môi trường đặc biệt như máu hoặc dung dịch nào đó sẽ bùng phát ra.
Trong trường hợp này chắc trong lúc Lạc Tinh cầm nó, đúng lúc bị kích thích nhiều, mồ hôi tay chảy ra nhiều thấm vào viên ngọc làm kích hoạt chất độc.
May mắn đây chỉ là loại dâm độc, chỉ khiến người ta điên cuồng làm theo dục vọng... Chuyện này có thể tự giải thích vậy thôi.
Chứ có phải do viên ngọc, hay chính bản Thân Lạc Tinh làm bậy, rồi đổi thừa hoàn cảnh thì không biết.
"Cộc, cộc!" - Cửa lều mở ra, Lạc Tinh quay lại thì thấy là Lạc Mỹ đang mang vào bữa sáng, là một chúc sữa dê và thịt nai nướng.
Lạc Tinh giật mình chùm chăn lại vì chưa mặt gì... Ấp úng nói: "Chuyện tối hôm qua.Thật xin lỗi."
"Nô tỳ đã nói là người của thiếu Tộc trưởng rồi, làm sao mà phải xin lỗi. Ngài mau mặt đồ đi rồi ăn sáng..."
Lạc Mỹ đứng một bên cười nói, nhưng khuôn mặt cũng phơn phớt hồng, nàng nói khẽ:
"Nhưng ngài về sau có thể nhẹ chút không. Nô tỳ, nô tỳ sợ chịu không nỗi."
"Còn có lần sau nữa à." - Tâm hồn Lạc Tinh lại có con nai chạy loạn.
"E hèm, Ta nói tỷ bao nhiêu lần rùi cứ xưng hô là Tỷ đi. Sau này Tỷ vào phòng cũng không cần gõ cửa. Nhưng nếu thấy ta đang luyện công gì thì cứ yên lặng là được."
"Dạ Thiếu tộc Trưởng…"
"Còn nữa, ta sẽ nói với Lạc Hương cho Tỷ và Lạc Na có đãi ngộ cao nhất. Mọi việc Tỷ không cần tham gia nhiều. Chỉ cần chú ý chăm sóc lũ trẻ khi rảnh rỗi là được."
Lạc Mỹ sau khi quét lại phòng, xếp lại chăn. Chờ Lạc Tinh ăn sáng xong, thì xin ra ngoài vì có cả đám trẻ con cần chăm sóc.
Lạc Tinh ở lại ăn sáng rồi ngồi lại, lục tìm cách chế tạo Nhân Ấn. Sau khi hiểu rõ Lạc Tinh biến cây trượng Lạc Hoàng lúc trước ông nội trao cho, đi ra vách đá bắt đầu vẽ lên.
Tập vẽ từ sáng tới chiều, thì cũng đã ra hình thù rõ ràng là con mãng xà hôm trước Lạc Tinh giết.
Đúng là tinh thần lực gấp tám người bình thường có khác.Trở về kiếp trước, có lẽ đi làm họa sĩ đường phố cũng không chết đói.
Lạc Tinh đi về thấy mọi người chuẩn bị cơm chiều thì vội Tìm kéo Lạc Mỹ vào phòng.
"Từ từ Thiếu Tộc Trưởng, còn sớm mà." - Lạc Mỹ cả người mềm như nước, giọng nói nũng nịu.
*"Không được, chuyện này quan trọng" - Lạc Tinh cố gắng nuốt nước bọt nói - "Tỷ cởi áo ra đi, xong rồi lại ghế tre đó ngồi nha, sẽ hơi đau nên tỷ lấy cái khúc tre này cắn nha, cứ nhắm mắt lại đừng nhút nhích."
"Sao Thiếu tộc trưởng có sở thích gì biến Thái vậy!" - Trong lòng Lạc Mỹ thầm nghĩ.
Nhưng vẫn nghe lời không dám cãi, kéo mí da thú choàng bên vai xuống, vậy là coi như kéo áo rồi vì cả áo và quần cùng chung tấm da thú.
Sau đó Lạc Mỹ lại ghế tre ngồi, mắt nhắm chặt, miệng thì cắn khúc tre.
Về phần mình, Lạc Tinh tranh thủ dùng dao cắt máu mình đổ vào một chén nhỏ.
Xong khâu chuẩn bị, Lạc Tinh bỏ viên Ngọc mãng xà vào một lỗ khảm hình thoi trên Lạc Hoàng Trượng. Khe khảm khá thần kì, đưa Viên Ngọc lại gần là tự nó biến ra độ rộng thích hợp, để bao trọn viên Ngọc lại.
"Xong khâu chuẩn bị rồi, sẽ đau nên tỷ cố chịu đựng đừng nhút nhích nhé."
Lạc Mỹ hai mắt nhấm nghiền, dáng người đầy đặn, trước ngực cao vút, hơi thở phập phồng vì hồi hộp.
Làm Lạc Tinh phải cố gắp lắm mới tập trung được, hai tay nâng trượng lên đọc nhẩm trong lòng câu chú ca ngợi Lạc Hoàng.
Sau đó kích hoạt Thần ấn của mình, dùng đầu nhọn cây trượng chấm vào chén máu. chỉ trong sát na máu trong chén bị Trượng Lạc Hoàng hút hết.
Cây trượng trở nên long lanh màu huyết ngọc. Lạc Tinh làm theo cách cả ngày tập luyện. Vẽ lên người Lạc Mỹ.
Bắt đầu từ Nhân Trung vẽ lần ra, bầu ngực của Lạc Mỹ vừa căng vừa tròn, nên Lạc Tinh phải một tay vẽ, một tay vịn để cho hình xăm uống lượn theo bầu ngực mà không lệch.
Lạc Mỹ lúc này cảm giác vừa nhột vừa ngứa, như hàng vạn con kiến cắn, sau đó lan tỏa thành cảm giác nóng rực. Nàng cố cắn chặt răng, mặc cho Lạc Tinh dày vò.
Mười lăm phút sau vết xăm đã thành hình. Đó là một con rắn cuộn tròn làm ba vòng, có đầu nằm ở giữa, đuôi vắt lên xương vai bên trái, giữa đầu rắn có vòng xoáy tròn với trung tâm là huyệt Đản Trung.
Giữ chặt trượng Lạc Tinh hô: "Cẩn Tuân theo ý chỉ Lạc Hoàng, Ta Lạc Tinh của Việt Tộc, dùng năng lực của ngài, ban Nhân ấn Linh xà cho Lạc Mỹ. Cấp cấp như Luật Lệnh."
Sau đó đâm mạnh về huyệt Đản Trung của Lạc Mỹ. Từ mũi Trượng đâm vào chảy ra dòng máu tươi lần theo đồ họa hình rắn bắt đầu đi một vòng rồi quay về vị trí cũ.
Trượng Lạc Hoàng sáng rực lần cuối, rồi luồng sáng đó đã chạy hết qua Lạc Mỹ. Người Lạc Mỹ bừng sáng màu trắng nhạt. Đến tận bây giờ Lạc Mỹ đã biết Lạc Tinh muốn làm gì, cảm giác năng lượng đang tràn trong người Lạc Mỹ, có cảm giác như mơ.
Nhìn lại Lạc Tinh, Lạc Mỹ không nói gì nhưng nước mắt ngập tràn khóe mắt. Không ngờ mình cũng thành Địa ấn, có cảm giác Lạc Tinh giờ bảo Lạc Mỹ đi chết, nàng cũng lập tức chết ngay.
...
Sau khi thực hiện vẽ Nhân Ấn xong.
Lạc Tinh đang ngồi đó, vừa mệt lại vừa.vui. Bên cạnh cây trượng cũng im lìm nằm đó, còn viên Ngọc Mãng xà đã tan ra như bột phấn.
Cảm giác hưng phấn qua đi, Lạc Tinh ngắm nhìn thành quả của mình. Một c⁰on rắn sống động, như tô điểm cho cặp tuyết phong ngạo nghễ của Lạc Mỹ.
Có chút ăn không tiêu, Lạc Tinh cố dời mắt lên khuôn mặt Lạc Mỹ. Có cảm thấy hình như Lạc Mỹ hình như càng xinh hơn, làn da mịn màng, ánh mắt tỏa sáng, bờ môi tràn đầy sức sống.
"Thôi xong rồi, mặc áo vào Mỹ tỷ ơi. Năng lực Nhân ấn của Mỹ tỷ là gì?" - Lạc Tinh đánh trống lãng.
Lạc Mỹ đang đắm chìm trong nguồn năng lực mới. Nghe Lạc Tinh hỏi, mới lật đật kéo áo lên trên. Hiện tại nhìn Lạc Mỹ nét mặt như hoa, khiến Lạc Tinh nhìn như say mê không rời mắt được.
"Tỷ cũng không biết, chắc phải thử mới biết. Có gì tỷ báo lại thiếu tộc trưởng sau. Nhưng hình như có thanh âm nói là Xà Hình Bộ, tăng phúc tốc độ, mỵ hoặc!"
"Ôi! Lại Là Thần kỹ. Sao mình không có mà tùy tiện vẽ nhân ấn lại có Thần Kỹ. Xác xuất ngàn người có một, mà cũng được"
Tỷ cứ ở lại tập cho quen với cơ thể, rồi hẳn về. Kẻo không thích ứng sức mạnh của mình làm đau mấy đứa bé. Mà chuyện Tỷ có Nhân ấn đừng nói ai biết nha.*"
Dặn dò xong, Lạc Tinh nằm xuống giường nghỉ vì thấm mệt. Tinh thần lực cùng với Linh lực đã hao tổn hết do lần đầu chưa quen.
Lúc mở mắt ra là trời sáng. Theo Thường lệ Lạc Mỹ mang sữa dê và thịt nướng vào. Trong bộ Lạc thường chỉ ăn sáng và ăn chiều.
Vì ăn sáng xong, phân công công việc đi làm tới chiều mới về rồi quây quần ăn chung. Buổi sáng mọi người bình thường chỉ có thịt nhưng từ Tiểu đội trưởng trở lên thì có thêm sữa dê. Sau nhiều đợt săn bắn số lượng dê đã hơn 30 con. Lạc Tinh muốn làm giống nên ra lệnh không được giết thịt dê cái, mà giữ lại đợi gầy giống thêm, chỉ có dê đực để dành khi có tế lễ.
Dê ở đây sắp thành tinh, toàn nhảy lên đọt tre cao vài chục mét để ăn lá, nên khi bắt được cũng làm chuồng tre chắc chắn mới nuôi nhốt nó được.
"Mọi Người chú ý, tối nay sẽ có lễ tế Lạc Hoàng. Mọi người tắm rửa sạch sẽ để làm lễ." - Lạc Tinh thông báo, rồi không quên dặn dò - "Bộ phận hậu cần làm một con Dê Đực cúng Lạc Hoàng."
"Vâng ạ!"
Lạc Tinh điều động một người Trung Đội Bốn qua Trung đội Năm thay cho Lạc Mỹ chăm sóc các em nhỏ. Rồi dẫn Lạc Mỹ vào rừng.
Nhìn Lạc Mỹ đi với Lạc Tinh, hai cô gái đang đi hái Măng nhìn theo:
"Thôi rồi Thiếu tộc trưởng bị Lạc Mỹ cướp mất rồi. Sao người đó không phải là tỷ, tỷ trẻ đẹp hơn mà."
"Ai biểu tỷ không tấn công trước, cứ bảo Lạc Tinh còn trẻ sẽ không hiểu phong tình! Mà sao Lạc Mỹ ngày càng xinh đẹp động lòng người thế, em là con gái mà còn mê."
"Em thì biết gì, chắc cái đó là công của Thiếu tộc trưởng tưới nước cho."
"Tưới nước gì, em cũng muốn đẹp." - Cô gái nhỏ nhắn so cằm xuy nghĩ - "Lạc Hải cứ chê em ko đẹp, hay em sang nhờ tộc truỏng tưới nước cho vài lần cho đẹp nha."
"Thôi đi cô nương. Con nít biết gì mà đòi tưới nước. Có tưới chỉ tưới tỷ thôi nhé." - Cô Chị khõ đầu em gái.
"Ai là con nít em sắp 15 tuổi rồi, 1 năm nữa có chồng được rồi nhá…"
Đang đi với Lạc Mỹ nhưng lạc Tinh thính tai cỡ nào, lời hai cô gái đều nghe rõ, nhìn qua Lạc Mỹ: "Không biết tỷ ấy có nghe không? nhưng sao má tỷ ấy đỏ hồng?"
Đến vị trí lạc Tinh kiểm tra năng lực mình lần trước trước với vô số tản đá lớn nhỏ đủ loại. Sao một buổi kiểm tra Thì sơ bộ kiểm tra được.
Lạc Mỹ coi như khá ưu tú với Thần kỹ Xà Hoàng bộ. Bình thường Lực nâng tầm 1050 cân, chạy gần mười mét trong một giây. Lúc mở Thần ấn thì lực nâng 1100 cân, tốc độ đạt gần hai mươi mét mỗi giây. khi phát động thần kỹ Xà Hoàng bộ thì sức mạnh giữ nguyên nhưng tốc độ tăng lên khoảng 6 phần là hơn ba mươi mét mỗi giây...
Nếu học Lạc Lôi Thuật xong thì lại tăng lên nữa. Nên Lạc Tinh truyền thụ cho Lạc Mỹ Lạc Lôi Thuật. Lạc Mỹ cũng là một mầm mống tốt, coi như thua Lạc Dương có địa cấp thần ấn phân nữa. Nhưng với Nhân ấn, thì coi như không tệ rồi.
Vì với Lạc tộc thì tốc độ là tốt nhất.Thêm nữa khi mở ra Thần ấn, Lạc Mỹ có thân hình dẽo kinh người, có thể uốn éo theo mọi gốc độ tay, chân toàn thân.
Không biết có phải tác dụng của ngọc Mãng xà không, mà Lạc Mỹ toát lên hương thơm nhẹ khiến người đối diện như say đắm.
Lạc Tinh không kìm nỗi lòng mình. Nhưng đang giữa rừng, không thể làm gì vì sợ người khác thấy, cũng như lỡ thú dữ đột nhiên xuất hiện. Nên đành phải cố nhịn, chỉ dám động chân tay một chút… Khuôn mặt của Lạc Mỹ cũng ngày càng đỏ hồng không chịu nổi, xin tha thứ rồi chạy về.
Riêng Lạc Tinh tiếp tục ở lại, dùng đá thử khắc hoạ hình ảnh con Kim Báo...
Chiều đến, Lạc Tinh y phục chỉnh chu đến sân giữa doanh trại. Mọi người đã có mặt đầy đủ...
Sau một hồi diễn thuyết ý nghĩa buổi hội họp Lạc Tinh cho Lạc Hồng đi lên.
Lạc Hồng hết sức phấn chấn, Giấc mơ được Thần ấn Nhân cấp 30 năm nay được bùng cháy trở lại.
Nghi thức bắt đầu, Lạc Tinh lại gắn Yêu ngọc Kim Báo vào Lạc Hoàng Trượng sau đó bắt đầu đọc văn tế, rồi dùng máu mình vẽ hình Kim Báo bằng một nét, sao khi vẽ xong đâm mạnh vào để máu Lạc Hồng lan ra phủ đầy hình xăm Kim Báo.
Hoàn Thành.
Lạc Hồng bỗng như to lớn thêm, cơ thể như có sức mạnh to lớn, cơ bắp cuồn cuộn nổi bật. Một con Kim Báo lóe sáng trên ngực. Sau đó tới toàn thân Lạc Hồng ánh màu đỏ nhẹ nhàng.
Nhìn Lạc Hồng không thua kém gì các Lực sĩ Thể hình. Lạc Tinh cũng phải ganh tỵ hình thể tuyệt đẹp của Lạc Hồng.
Mọi người hoan hô, mừng rỡ vì trong tộc đã có thêm một người có Thần Ấn.
Không kịp kiểm tra sức Mạnh, Lạc Hồng lại quỳ trước Lạc Tinh:
"Cảm ơn thiếu tộc trưởng ban cho Nhân ấn, ân tình này Lạc Hồng ta sẽ không bao giờ quên."
"Thúc đừng bận tâm, cố gắng vì bộ lạc cống hiến là được..." - Lạc Tinh đỡ Lạc Hồng dậy.
"Hôm nay ngày vui của Bộ Lạc mọi người, tối nay cứ vui chơi thoải mái." - Lạc Tinh cười nói tiếp - "Sáng mai được nghỉ ngơi không phải làm việc trừ đội bảo vệ luân phiên thay nhau cảnh giới thôi."
"DẠ! Thiếu Tộc trưởng."
"Hoan Hô..." - Mọi người hưng phấn vì được nghỉ ngơi vui chơi. Dù ở thời kì nào, ngày nghỉ lễ luôn được mọi người chào đón.