Huyền Giám Tiên Tộc (Bản Dịch)

Chương 170 - Chương 170: Huyền Phong Xuất Quan

Chương 170: Huyền Phong Xuất Quan Chương 170: Huyền Phong Xuất QuanChương 170: Huyền Phong Xuất Quan

Chương 170. Huyền Phong Xuất Quan

Hai người vội vàng nghênh đón, kiếm khí trong tay Lý Thông Nhai đã sớm tích súc đã lâu, kiếm khí sắc bén trong chốc lát liền đánh tan Thanh Linh chân nguyên trên hai kiện pháp khí, phát ra hai đạo thanh kim loại va chạm, bắn ra một trái một phải cách đó vài thước.

Lý Thông Nhai đắc thế không buông tha, hai đạo Huyền Thủy kiếm khí nhất thời bắn ra, đánh tới hai người, Huyền Thủy kiếm khí liên tiếp đánh ra từng đạo, đánh cho hai người không có sức hoàn thủ.

Lúc Lý Thông Nhai cùng hai người tập kích Cấp gia chưa từng dùng Nguyệt Cương Kiếm Hồ, bên phía Lư Tư Tự trong lúc nhất thời đánh giá sai thực lực, pháp khí bị đánh bay không thể nào ngăn cản, đành phải luống cuống tay chân tránh né.

Thật vất vả gọi về pháp khí, lại bị Lý Thông Nhai chiếm thượng phong, chỉ có lực chống đỡ lại nhưng không có cơ hội hoàn thủ, cứ như vậy xấu hổ ngăn cản.

Lý Thông Nhai có trọng hải trường kình, pháp lực hùng hậu, trong một nhịp thở phun ra nuốt vào khí trắng, cứng rắn đem hai người áp chế đánh một khắc đồng hồ, mắt thấy An Chá Ngôn tu vi thấp đã hơi tái nhợt sắc mặt, rốt cục thu tay lại, thấp giọng nói:

"Hai vị còn muốn tiếp tục sao."

Sắc mặt An Chá Ngôn trở nên hồng nhuận mắt thường có thể thấy được, khoát tay cúi đầu không nói, Lư Tư Tự cũng cắn răng biến sắc, đổi lại khuôn mặt tươi cười, cười nói:

"Lại không ngờ kiếm thuật của Thông Nhai huynh kinh người như thế, là chúng ta mạo muội, năm phần Lý gia này là hợp lý."

Trong lời nói rất nhiều tôn kính, cũng không còn gọi Lý Thông Nhai là tiểu hữu, bắt đầu gọi Lý Thông Nhai là Thông Nhai huynh, An Chá Ngôn cũng cười ha ha, ba người giống như thật sự chỉ là luận bàn nho nhỏ một phen, không khí hòa hợp hài hòa, Lý Thông Nhai gật gật đầu, ấm giọng nói:

"Năm phần này Lý gia ta nhận, còn lại các ngươi xem nhau mà chia."

Chân nguyên trong cơ thể hắn vẫn dồi dào như trước, lưu lại mặt mũi cho hai người này, cũng không muốn bại lộ chân nguyên thâm hậu khác hẳn với người thường, không muốn xuất thủ ép hai người này hao hết chân nguyên, quan sát hai người đang thương nghị, Lý Thông Nhai đối với thực lực hiện tại của mình cũng có phỏng chừng, thâm nghĩ: "Hai người này mạnh hơn Sơn Việt Luyện Khí rất nhiêu, nhưng vẫn kém rất xa Trương Doãn Kim Vũ Tông kia, huống chi hiện giờ Trương Doãn cũng chưa chắc là đối thủ của ta, nếu không phải chưa nghe ngóng rõ ràng bối cảnh hai nhà, trực tiếp sáp nhập hai nhà cũng chưa hẳn không thể..."

Hai người tranh chấp một hồi, chia nhau năm phần còn lại, liền thương nghị ba nhà đều phái tu sĩ Thai Tức trông giữ, lại thay phiên phái ra tu sĩ Luyện khí tọa trấn, lúc này mới xem như chấm dứt việc này.

Kết quả cuối cùng là Lư gia bố trí trận pháp, An gia phái người thăm dò, Lý gia ở trong ba nhà nhân khẩu nhiều nhất, liền cung cấp phần lớn thợ mỏ.

Lý Thông Nhai âm thầm gật đầu, đối với kết quả hiện giờ có chút hài lòng, dù sao dân chúng chạy nạn từ Sơn Việt tới cũng nhiều, dân làng đông như vậy, vừa vặn có một khoáng mạch như vậy để đặt lưu dân Sơn Việt, không còn gì tốt hơn.

Lư Tư Tự lại mỉm cười nhìn Lý Thông Nhai, trong lòng tràn đầy sâu lo, trong đầu đều là hình ảnh một kiếm bạch quang rừng rực lúc ra khỏi vỏ, thầm nghĩ:

"Uy thế bực này, tuyệt không phải là kiếm pháp hạ tam phẩm, kiếm pháp quyết định là kiếm pháp khởi bước tứ phẩm!"

Vì vậy hắn nghiêm mặt nói:

"Kiếm thuật Thông Nhai huynh này thật sự là kinh người! Không biết... Là truyền thừa của môn phái nào? Gọi là kiếm pháp gì?"

Nhìn Lư Tư Tự buông xuống da mặt, chắp tay hỏi đến tình trạng này, Lý Thông Nhai đành phải nhíu nhíu mày, trầm giọng nói:

"Là pháp quyết gia phụ truyền xuống, gọi là Nguyệt Thiền kiếm pháp."

Nói xong ngậm miệng không nói, cũng không đề cập tới kiếm pháp này chỉ có một thức.

An Chá Ngôn lập tức nghiêm mặt, nhìn sắc mặt khó coi của Lư Tư Tự, cảm thấy có phán đoán, âm thầm nói:

" Có nghe đồn Lý gia đời trước tu sĩ Trúc Cơ dĩ nhiên là thật, khó trách Lý Thông Nhai này một thân chính pháp chân nguyên hùng hậu rõ ràng, nguyên lai là sở học sâu xal Kiếm pháp này càng thêm cao minh, là tuyệt kỹ bất ngờ giết người không kịp đề phòng.

Lư Tư Tự lại nghĩ càng sâu, đáy mắt sầu lo càng thêm thâm hậu, nhìn khuôn mặt trẻ tuổi ba bốn mươi tuổi của Lý Thông Nhai, trong lòng vừa lo vừa sợ, nói:

"Lý Thông Nhai này quyết sẽ chưa tới năm mươi tuổi, ta lại hơn một trăm bảy mươi tuổi, con cháu lại không biết lo liệu, đợi sau khi ta chết, hai ngọn núi trong nhà tất nhiên sẽ chắp tay dâng cho người, Lý gia chi quật khởi là việc đã định!"

"Người này không thể so với người khác, cẩn thận dị thường, thực lực lại mạnh mẽ, chỉ sợ sẽ không nửa đường chết non, chúng ta cần phải lưu lại đường lui cho con cháu!"

Trước mắt càng thêm tuyệt vọng, trong lòng một mảnh bi thương, vui sướng khi đạt được Thanh Ô Khoáng tiêu tán sạch sẽ, mắt già đục ngầu, mắt thấy Lý Thông Nhai muốn chắp tay cáo lui, vội vàng cười lấy lòng một tiếng, mở miệng nói:

"Thông Nhai huynh! Hôm nay có nhiều đắc tội, lão hủ qua mấy ngày nữa lại đến cửa tạ tội!"

Lý Thông Nhai ngẩn người, biểu tình có chút quái dị, nhẹ nhàng gật gật đầu, chắp tay nói:

"Lư tiền bối khách khí."

Lý Huyền Lĩnh xuống núi, dĩ nhiên đã đột phá Thai Tức tâng ba Thừa Minh Luân, kiếm trong tay cũng được bôi lên sáng lấp lánh có thể nhìn thấu, một thân trường bào đơn giản, bộ dáng này cũng có vài phần tương tự Lý Thông Nhai.

Người trong núi trưởng thành sớm, thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, đã trưởng thành hơn rất nhiều, mặt mày ổn trọng, lúc hai ca ca Lý Huyên Tuyên và Lý Huyền Phong cùng hắn nói chuyện, đều không tự chủ được nhớ tới Lý Thông Nhai, có chút dở khóc dở cười.

Mùa xuân, linh đạo xanh mướt, một đống linh đạo này trưởng thành một năm rưỡi, đã đến thời điểm thu hoạch, thôn nhân đang cầm búa lớn có dính Kim Quang Thuật chặt lấy, mấy tên tu sĩ Thai Tức bên cạnh đang bóp tay niệm pháp quyết chuẩn bị khai thác linh đạo.

Lý Huyền Lĩnh nhìn mọi người bận rộn bên trong cánh đồng, trên mặt lộ vẻ tươi cười, đang muốn đến gần xem xét thì bên tai vang lên một tràng tiếng rít chói tai khiến người trong ruộng đều bịt tai lại.

"AI?
Bình Luận (0)
Comment