Chương 527: Khánh Tế Phương
Chương 527: Khánh Tế PhươngChương 527: Khánh Tế Phương
Chương 527: Khánh Tế Phương
Đạo sĩ trẻ vừa dứt lời thì pháp châu trong tay xoay tròn một vòng, phun ra một tầng ánh sáng xám xịt như mây như sương không ngừng bốc lên.
Hai người còn chưa kịp hành động thì sương mù xám đã lan ra khắp bốn phía, bao phủ toàn bộ không gian phía trên và phía dưới, ngăn cách Thái Hư không cho người khác dùng thân thông nhìn trộm.
"2"
Ánh mắt Giang Bá Thanh dừng lại trên ánh sáng xám quanh người, nhẹ giọng nói:
"Ta không biết Đạp Tang Hạ Khất Nhi Vấn, ở Thanh Trì tông cũng chỉ quen biết Bộ Tử... Còn Tiêu Sơ Đình chẳng qua chỉ là một hậu bối có chút thủ đoạn, chưa từng gặp mặt, sao ta hiểu được?"
"Ngươi ở Trường Hoài Sơn... muốn mưu tính đoạt lấy tiên thư, ta bây giờ nghèo túng nên ngươi cho rằng ta là quả hồng mềm dễ bóp sao... ?"
Giang Bá Thanh trừng mắt đỏ như máu, vẻ mặt dữ tợn, lạnh lùng nói:
"Thuyền nát còn có ba cân sắt, lúc Giang Bá Thanh ta tung hoành thì ngươi lúc đó chẳng qua chỉ là tiểu đạo sĩ của Ngô Đô Ti, ta không cắn ngược lại một cái thì chí ít cũng chặt đứt đường tu đạo của ngươi!"
"Tiên bối nói đùa."
Khánh Tế Phương nhẹ nhàng cười một tiếng, có pháp khí này bảo vệ nên hắn cũng không sợ bị Tử Phủ Việt Quốc phát hiện, lúc này chậm rãi nói:
"Tiền bối nói không quen biết Tiêu Sơ Đình nhưng Lê Hạ quận chính là do một tay của tiên bối cùng Thanh Trì Tông gây nên, nếu nói tiền bối cùng Tiêu Sơ Đình không có quan hệ thì vấn bối không tin!"
Những lời vừa rồi khiến cho sắc mặt Giang Bá Thanh đại biến, Giang Nhạn ở một bên nghe đến ngây người, không thể tin được ngẩng đầu lên đối mặt với Giang Bá Thanh đang nhìn mình, ánh mắt phảng phất như muốn xuyên qua thân thể mình, cố gắng trấn định, đáp:
"Đó là kế hoạch của Tiêu Sơ Đình cùng Thanh Trì Tông, lão phu chỉ là mượn lực mà thôi..."
Khánh Tế Phương mới tu thành Tử Phủ, cũng là người tâm tư kín đáo, lúc này phát hiện ra cảm xúc dao động của Giang Bá Thanh, trong lòng giật mình nhìn về Giang Nhạn phía sau, nhẹ giọng nói:
"Vị tiểu lang quân này, người này lấy thần thông dụ dỗ cha ngươi, dẫn tai hoạ tới giết mẹ ngươi, luyện ngươi thành bùa, ngươi còn mở miệng gọi một tiếng sư tôn, làm sao có lý này?”
Giang Bá Thanh thấy hắn làm bộ làm tịch thì bình tĩnh lại, trâm giọng nói:
'Đạo hữu có ý gìU
Nhìn Giang Nhạn im lặng không nói, Khánh Tế Phương đưa mắt nhìn về phía Giang Bá Thanh, nhẹ giọng nói:
"Ta cũng không giống tiền bối thích cãi cọ, [Đáp Tang Hạ Khất Nhi Vấn] chính là tiên thư, ở Giang Nam, ngoại trừ Đoan Mộc Khuê thì chỉ có tiên bối biết được, hôm nay Vu Sơn đã diệt, mọi người đều dồn ánh mắt về người tiền bối."
"Không nói đến Ngô Quốc ta, ngay cả Việt Quốc, hai đến ba vị chân quân cũng đã dồn ánh mắt vào tiền bối, tiền bối nghĩ mình còn có thể trốn đi nơi nào được?"
Giọng nói của Khánh Tế Phương không ngừng vang lên, máu tươi trên mặt Giang Bá Thanh nhỏ xuống, im lặng không nói dù chỉ một lời, dường như lời nói của Khánh Tế Phương đã phá nát mộng đẹp "lừa mình dối người" của Giang Bá Thanh, làm cho vẻ mặt của hắn dân trở nên dữ tợn.
Tu sĩ Tử Phủ lại di chuyển ánh mắt tới người của Giang Nhạn, trâm giọng nói:
"Cha ta là dương, Tam Cửu Chân Phù, mẹ chết là âm, huyết cương Vu đạo đúng là một bộ thân thể thượng hạng, nếu tiên bối nguyện ý cùng ta đến Ngô Quốc, ta sẽ tha cho hắn một mạng và giữ lại cho tiền bối một cơ hội."
"Chúng ta đã hỏi qua về tình hình của Việt Quốc, chỉ cần tiền bối nhớ lại một số chỉ tiết nhỏ về [Đáp Tang Hạ Khất Nhi Vấn], khi xong việc tiền bối sẽ được chuyển sinh."
Khánh Tế mỉm cười, ấm áp nói:
"Đến lúc đó, Ngô Quốc ta có được manh mối, tiền bối mất đi ký ức nên không còn giá trị, vì vậy sẽ không bị mấy vị chân quân nhắm tới, tiền bối lại có được thân thể thượng hạng này, trùng tu một đời, tiêu dao khắp bốn phương không phải là rất tuyệt sao?”
Giang Bá Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, đáp:
"Ta đã có được một luồng kim tính, không cần dùng thần thông mê hoặc ta."
Vẻ mặt Khánh Tế Phương không thay đổi, cười nói:
"Là vãn bối múa rìu qua mắt thợ rồi, nhưng điều kiện này là ta thành tâm đề ra, vẫn có giá trị như trước."
"Được.
Giang Bá Thanh do dự một hồi rốt cuộc cũng đã trả lời, thấp giọng nói:
"Trước tiên mang tới thân thể tốt của ta rời đi."
Khánh Tế Phương lập tức vui vẻ, đáp:
"Tiên bối thật can đảm, Tế Phương tuyệt đối sẽ không thất hứa!"
Dứt lời, một tia sáng đầy màu sắc phóng ra, nhẹ nhàng khéo léo nhắm tới Giang Nhạn, Giang Nhạn phải mượn sức lực của Giang Bá Thanh mới có thể chống lại sức mạnh của Trúc Cơ, sao có thể đấu lại Tử Phủ chỉ lực, cơ thể hắn bị kéo lên rất dễ dàng.
" Chờ một chút đã, ta tự mình đến!"
Giang Bá Thanh hét lên, Khánh Tế Phương bừng tỉnh, cảm nhận được thành ý của Giang Bá Thanh, gật đầu nói:
"Đúng là điêu luyện, vãn bối vẫn là không sánh bằng được."
Đúng lúc đó, trong sương mù xám lộ ra một khe hở để Giang Bá Thanh tiễn Giang Nhạn đi, tu sĩ Tử Phủ thân du Thái Hư, không nói tới chớp mắt vạn dặm, nhưng trăm dặm thì vẫn được, Giang Bá Thanh có đủ kim tính để tiên Giang Nhạn đi ngàn dặm, cắt đứt dấu vết của hắn.
Giang Bá Thanh bắt lấy ánh sáng rực rỡ kia, kích hoạt kim tính, không chút khách khí nào đoạt lấy quyền khống chế từ tay Khánh Tế Phương dẫn tới tu sĩ Tử Phủ này nheo mắt lại.