Chương 542: Đồng Lô Dị Thuật 3
Chương 542: Đồng Lô Dị Thuật 3Chương 542: Đồng Lô Dị Thuật 3
"Quả nhiên! Quả nhiên! Khó trách Thanh Trì Tông hàng năm thu thập huyết khí oán khí, thì ra phần lớn huyết khí đều dùng ở đây!"
"Thanh Trì Tông hàng năm thả ra hàng ngàn hàng trăm đan dược, hơn phân nửa Việt Quốc đều cung cấp cho nhà hắn sử dụng... Trên thị trường lưu thông lại có bao nhiêu?”
Lý Uyên Giao chậm rãi nhắm ma, người Lý gia nào mà chưa từng ăn qua đan dược? Chỉ có mấy người thế hệ của Hi Tuyên vừa mới bước lên con đường tu hành nên chưa từng ăn qua...
Lý Uyên Bình nhìn huynh trưởng không hiểu, lo lắng không thôi, Lý Uyên Giao âm trâm nói:
"Bình đệ, tất cả đan dược Thanh Trì Tông truyền ra đều là lấy huyết khí phàm nhân làm thành đan... Chỉ là thuật pháp cao siêu đã loại bỏ oán khí, chỉ còn lại huyết khí cùng tinh khí, kết hợp với một vị dược liệu khiến mọi người không phát hiện ra..."
" Thứ thúc công năm đó sử dụng căn bản không phải là Toại Nguyên Đan, Trì gia biết rõ Xích Kính thúc công sẽ không ăn viên đan dược kia mà sẽ để lại cho nhà ta, dùng tiên cơ của người khác luyện thành... Nói không chừng... Chính là Hạo Hãn Hải!"
Khi Lý Uyên Giao đã đem toàn bộ ý nghĩ của mình nói ra, Lý Uyên Bình vẫn đứng tại chỗ nhìn chằm chằm vào phía huynh trưởng của mình, ước chừng mấy hơi chưa nói chuyện, hắn chậm rãi ngồi xuống, lông mày cau lại đầy vẻ khó hiểu, lẩm bẩm nói:
"Ăn, người người đều ăn, tu sĩ Việt quốc còn có mấy người không ăn đan dược chứ..."
"Trong khoảng năm trăm năm này, tán tu, tông tu, tộc tu của Thanh Trì Tông có thể là đều biết hoặc là không biết, từ đời của tổ tiên đã bắt đầu ăn, bản thân mình ăn, đại phụ ăn, tổ tông cũng ăn."
"Ta và ngươi cũng là người ăn thịt người, là đệ tử, con cháu của những người ăn thịt người.'
Thật lâu sau mới tiêu hóa xong tin tức làm người ta khiếp sợ này, hắn nói với giọng run run:
" Theo huynh trưởng... mấy thế gia có biết hay không?”
"Ta không biết."
Lý Uyên Giao cúi đầu, vẻ mặt phức tạp nói:
" V phần Viên gia thì khó nói nhưng Tiêu Nguyên Tư là quân tử, tất nhiên sẽ không biết việc này, vê phần Tiêu gia đã nắm quyền nhiều năm, muốn nói phía kia không hiểu thì ta không tin.'
Lê Kính Trấn.
Đôi tay nhỏ nhắn trắng nốn của Lý Thanh Hồng chậm rãi nắm chặt lại, ngũ quan xinh đẹp của nàng mơ hồ được chiếu sáng bởi tấm gương xám, thông qua pháp giám để khuyếch đại linh thức bao trùm toàn bộ Lê Kính trấn, nàng có thể nghe được rõ ràng cuộc đối thoại giữa hai người
"Thì ra... là thế"
Nàng hồi tưởng lại mấy viên đan dược mình từng uống, không biết huyết khí kia là của mấy nam mấy nữ, mấy lão nhân mấy hài nhi, nàng chợt cảm thấy buồn nôn, Lục Giang Tiên ở bên cạnh ngây người, trong lòng lộp bộp một chút.
"Thanh Trì Tông... Đây là... Chiêu trò gì! Tốt rồi, lần này toàn bộ Việt Quốc, thậm chí là toàn bộ Giang Nam đều uống qua thứ dược này..."
Hắn nhất thời chưa định hình được về sự việc đang xảy ra, dù sao Lục Giang Tiên cũng xuất thân từ một xã hội pháp trị thịnh vượng nên trong lòng đã tự vạch ra một ranh giới cho người Lý gia:
"Không tàn sát, không huyết tế... Dù sao, mình thật sự không nhìn được... Nếu Lý gia cũng bị cuốn vào, dứt khoát dùng một đạo huyền quang đánh chết bọn hắn."
"Nhưng bây giờ nên tính thế nào!"
Hiện tại kiến thức của Lục Giang Tiên về phù lục có chút hạn chế, luyện đan cũng chỉ dừng lại ở mấy quyển sách đan dược kia nên đương nhiên không nhận ra vấn đề của đan này.
Cũng đừng nói tới năm đó Lý Thông Nhai sử dụng đan, lúc đó hắn chẳng qua chỉ là một tiểu bạch kiểm, nếu không phải Vương Tầm nói thì hắn cũng hoàn toàn không nhận ra được vấn đề trong đó.
"Thôi thôi, trong lúc vô tình ăn bánh bao nhân thịt của người ta, chẳng lẽ còn có thể xem như tội danh hay sao...
Hắn cắm đầu vào gương, trên cái gương bắn ra huyền quang khiến mấy người dưới chân núi tỉnh táo lại, từ trong trạng thái tâm ma gây trở ngại phát triển đã dân dân bừng tỉnh.
Nhìn mấy người dần dần đi tới, Lục Giang Tiên lại gặp khó khăn, nếu sau này khi người Lý gia biết rõ đan dược này là huyết khí luyện thành mà họ vẫn ăn... Thì tính thế nào... "Theo lý mà nói, trước đây chúng ta không quan tâm, bây giờ mà quản thì sơ hở lộ ra quá rõ ràng, huống chi đan dược này là từ huyết khí thuần túy luyện thành nên sẽ không khiến cho phù chủng cảnh báo, ta cũng không có khả năng lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào người Lý gia."
Lục Giang Tiên cúi đầu thở dài, chỉ có thể thu người vào thiên địa trong gương, nhẹ giọng nói:
" Trời đất không sạch sẽ nhưng nếu có thể leo lên một cách sạch sẽ thì hãy cứ đi một bước tính một bước, hôm nay Lý gia có Đan Sĩ của mình, cũng có đường sống, trước tiên xem nhà hắn xử lý như thế nào."