Chương 61: Đáng Hận
Chương 61: Đáng HậnChương 61: Đáng Hận
Chương 61. Đáng Hận
Mới vào trong phòng liền nhìn thấy Điền Vân ôm cầu lông cười nhẹ nhàng ngôi trước lò lửa, khuôn mặt ửng đỏ, thấy hai người Lý Thông Nhai liền mở miệng gọi:
"Nhị ca Nhị tẩu."
Lý Thông Nhai cười lên tiếng, Liễu Nhu Huyến đối mặt với muội muội lớn hơn mình năm sáu tuổi thì ngược lại rất thoải mái, đến gần lò lửa cười trộm trầm thấp thảo luận với Điền Vân.
Lý Hạng Bình từ sáng sớm đã xuống dưới làm Linh Vũ cho ruộng lúa, giờ này đang ở hậu viện thổ nạp tu luyện, Lý Thông Nhai cởi áo khoác trên người, treo lên tường, quay đầu nhìn sang Nhậm thị ngồi một bên yên lặng may quần áo, nói khẽ:
'Phụ thân đâu.
"Người già mùa đông thích ngủ, còn đang ở trong phòng."
Nhậm thị giương mắt cười cười, nhìn Điền Vân bên cạnh lò đang phất tay chào hỏi, liền để dụng cụ đan len trong tay xuống đi sang ngồi cùng nhau, cười thấp giọng hỏi thăm Liễu Nhu Huyến.
Hôm qua Lý Mộc Điền tự mình nới rộng cửa sổ mái nhà, bận đến tận đêm khuya, bây giờ còn đang ngủ trong phòng, Lý Thông Nhai nhìn qua cả tòa đại sơn bao trùm tuyết ngoài cửa sổ, trong lòng yên lặng nói:
"Nếu như đại ca vẫn còn... thì tốt biết bao."...
Đông đi xuân tới, từ năm ngoái bắt đầu khởi sắc, mùa xuân mưa mảnh không hạn, mùa thu khô mát không úng lụt, mọi người giao nộp một thành thuế ruộng, so với những năm qua còn dư dả hơn nhiều, từng nhà đều có lương thực còn thừa lại, cho nên mùa đông cũng không có người chết rét.
Năm trước nhóm linh đạo thứ hai của Lê Kính thôn cũng đã chín, gặt linh đạo, tách lớp da trấu, tổng cộng thu được một trăm bảy mươi cân Linh mễ, năm mươi cân trấu Linh mẽ, lại thêm linh đạo thu hoạch trước đó, tổng cộng là hai trăm chín mươi cân Linh mễ, chín mươi cân linh đạo, hai trăm cân Linh mễ để dâng lễ cũng đã đủ.
Có Lý Thu Dương và Liễu Nhu Huyến gia nhập, Lý Thông Nhai và Lý Hạng Bình cũng dễ dàng hơn không ít, giao rất nhiều linh điền cho hai người chăm sóc, sau đó có thể dư ra tinh lực để đi tu luyện.
Gốc Bạch Nguyên Quả cũng đã nở hoa, nở ra một đầu trắng trắng phấn phấn, Lý Thông Nhai tính toán lại Bạch Nguyên Quả mấy tháng này, không đến mức không đuổi kịp thời gian thượng sứ Thanh Trì tông đến đây thu cống phẩm.
Lý Thông Nhai vừa làm Linh Vũ đã thấy Vạn Thiên Thương mày ủ mặt ê tiến vào sân nhỏ, tố khổ với Lý Thông Nhai:
"Cấp Đăng Tê kia đêm khuya hôm qua che mặt vượt giới mà đến, tập kích rất nhiều linh điền Vạn gia ta, linh đạo dưới núi bị đốt tám chín phần mười, chết không ít phàm nhân, thậm chí suýt chút bị hắn tấn công lên Hoa Thiên sơn."
"Cũng may gia chủ nhà ta nhạy bén, thời khắc linh đạo chín đã cảnh giác, kịp thời tọa trấn bên trong trận, Cấp Đăng Tề kia dẫn người vây công một đêm mới hậm hực thối lui lúc bình minh."
Lý Thông Nhai vừa để bát trà trong tay xuống, hơi kinh ngạc mở miệng nói:
"Trận pháp của quý tộc quả thật lợi hại, có thể giữ vững trước vây công của tu sĩ Luyện Khí kỳ suốt một đêm."
Vạn Thiên Thương khoát khoát tay, cười khổ nói:
"Mưu lợi thôi, Vạn gia ta hai trăm năm trước có một vị đại sư trận pháp, mượn nhờ một ngụm linh tuyên của Hoa Thiên sơn mà cấu trúc ra đại trận này, chỉ cần linh tuyên không ngừng chảy, trận pháp này sẽ có thể không ngừng khôi phục linh khí."
“Thật là pháp trận lợi hại!"
Lý Thông Nhai không khỏi khen ngợi, trong lòng âm thâm suy nghĩ:
"Trận pháp trên Lê Kính sơn nhà mình so với họ thua kém nhiều, nhưng mà Tiêu Nguyên Tư cũng từng nói, gặp được trận pháp tốt hơn vẫn có thể lợi dụng trận kỳ kia để bố trí! Chỉ là đáng tiếc nhà ta không có trận pháp truyền thừa..."
Vạn Thiên Thương trâm thấp nhìn Lý Thông Nhai một chút, nhìn thấy hắn một mặt trâm tư, tiếp tục nói:
"Đáng tiếc hắn tâm cao khí ngạo, qua loa liền muốn luyện lên đạo cơ, vẫn lạc trên Hoa Thiên sơn.'
'Luyện thành đạo cơ?”
Lý Thông Nhai không khỏi tiếc hận một trận, trâm giọng nói:
"Nhưng cũng là tiên bối luyện khí đỉnh phong."
"AI...
Vạn Thiên Thương thở dài một tiếng, hơi có chút hướng tới trước mở miệng nói: "Đó là thời đại huy hoàng nhất của Vạn gia ta, trong nhà có tổng cộng năm vị luyện khí, vị tiên tổ kia chết vài chục năm, trong nhà liền liên tiếp mất đi ba ngọn núi khổ tâm kinh doanh, bốn vị luyện khí, mười vị Thai Tức chết trận, nếu như không phải trong tông có chút nhân mạch, đã sớm nhà tan tộc diệt rồi."
"Về sau trưởng bối từng người ra đi, vị bên trong tông kia cũng chỉ có thể bảo trụ huyết mạch Vạn gia, cũng không để ý tới sự tình nữa, sau đó đời sau không bằng đời trước, nhưng tốt xấu gì cũng vẫn có thể tiếp tục truyền thừa xuống dưới, mãi đến hơn mười năm trước gia chủ đột phá Ngọc Kinh Luân, lúc này mới có thể mở ra mấy túi trữ vật do tổ tiên truyền thừa, lại phát hiện chỉ còn lại chút linh thạch phù lục, lại không có trợ lực gì.'
"Thì ra là thế."
Lý Thông Nhai thở dài thật sâu, lại rót đầy chén trà trước mặt Vạn Thiên Thương, thấy hắn than thở, nhẹ nhàng an ủi vài câu.
Vạn Thiên Thương uống hớp trà, hung hăng vỗ bàn một cái, phẫn nộ nói:
"Đáng hận Cấp gia kia, năm đó Vạn gia ta và Úc gia ở phía bắc giao chiến không ngừng, Cấp gia cũng chỉ là tiểu gia tộc trong kẽ hở, ngay cả tu sĩ luyện khí cũng không có, bây giờ mọi việc đều thuận lợi, vậy mà phát triển đến loại trình độ này, gân như muốn bức Vạn gia ta đến tuyệt cảnh."
Quan sát Lý Thông Nhai, Vạn Thiên Thương lại thấp giọng hỏi:
"Không biết vị đại nhân trong nhà ngươi thế nào?"
Lý Thông Nhai hiểu Vạn Thiên Thương đang ám chỉ Lý Mộc Điền, lập tức cảnh giác, cũng may hai huynh đệ đã sớm hiểu được ý của nhau, uống hớp trà nói:
"Gia phụ trước kia rời nhà trốn đi, tham gia quân ngũ trên Cổ Lê đạo, theo Dương tướng quân tiến đánh Sơn Việt."
"Thiên Thương từng nghe phong thanh, Dương Thiên Nha kia tu vi Trúc Cơ, mang theo binh tiến đánh Sơn Việt hướng đông, chết rất nhiêu người."