Chương 1394: Cùng hưởng sinh cơ chư thiên?
Nụ cười trên mặt Huyền Tố Thiên Nữ hơi ngưng lại, trong mắt lộ ra mấy phần âm trầm.
Không sai, hôm nay thực lực nàng vẫn chưa khôi phục đỉnh phong.
Sau mấy trăm năm, đợi thương thế triệt để khôi phục, lúc đó mới là thực lực chân chính của nàng.
Nhưng...
Tần Đình cũng sẽ mạnh lên!
Quả thật mấy trăm năm chỉ như một chốc lát ngắn ngủi đối với Thần Linh.
Đối với cường giả Đế cảnh thì nó chỉ ngắn như thời gian một cái nháy mắt.
Đối với Đế cảnh mà nói, đừng nói là mấy trăm năm, dù là vài vạn năm hay mấy chục vạn năm, tu vi chỉ tăng lên một chút đã là không tệ.
Nếu muốn thực lực tinh tiến chỉ trong mấy trăm năm thì đúng là chuyện không thể nào.
Nhưng...
Nếu đó là Tần Đình, Huyền Tố Thiên Nữ thật sự cảm thấy kiêng kị...
Thời gian qua, nàng ẩn tàng thân mình du tẩu trong chư thiên vạn giới.
Cũng đã hỏi thăm rõ ràng về lai lịch và sự tích về Tần Đình.
Mà sự nghịch thiên của Tần Đình khiến Huyền Tố Thiên Nữ cũng phải cảm thấy khiếp sợ...
Thiên phú và chiến tích nghịch thiên bực này, dù là ở thời đại Viễn Cổ, Tần Đình cũng có thể xưng đệ nhất!
Mấy trăm năm sau...
Không chừng tu vi của Tần Đình sẽ lại nâng cao một bước!
Huyền Tố Thiên Nữ nhìn Tần Đình, Tần Đình đứng chắp tay bình tĩnh đối mặt.
Hai kẻ cường đại đứng giữa thiên địa, hai vị đệ tử của Thiên Đế cứ nhìn nhau như vậy.
Không biết đã qua bao lâu.
Huyền Tố Thiên Nữ bỗng nhiên nở nụ cười xinh đẹp, nói khẽ: "Sư đệ, mặc dù ngươi thanh danh hiển hách, được thế nhân kính ngưỡng. Nhưng ta có thể nhìn ra được, kỳ thật chúng ta là cùng một loại người..."
Ánh mắt Huyền Tố Thiên Nữ sáng rực, nhìn Tần Đình chằm chằm, mỉm cười nói: "Vì lực lượng, ngươi và ta đều có thể không từ thủ đoạn. Cho dù sinh linh chư thiên vạn giới đồ thán thì cũng không quan trọng...
Mặc dù ngươi một tay thành lập Đế Đình, nhất thống chư thiên. Nhưng dù là sinh linh chư thiên hay là Đế Đình thì đều không có chút phân lượng nào trong lòng ngươi..."
Tần Đình nghe vậy, chỉ trầm mặc không nói.
Huyền Tố Thiên Nữ nói không sai, đối với chư thiên và Đế Đình, hắn không có chút tình cảm nào...
Hiện tại thế nhân đều cho rằng, Tần Đình có hùng tâm tráng chí.
Cho nên tự tay bắt đầu đại kiếp chư thiên, chiếm lấy từng đạo thống, nhất thống chư thiên, thành lập Đế Đình.
Hắn chính là kiêu hùng, ý chí muôn đời.
Mà rất nhiều hành động của Tần Đình sau khi thành lập Đế Đình lại càng làm cho thanh vọng của hắn đạt đến mức độ cao hơn.
Tất cả mọi người cho rằng, Thiên Đế Tần Đình chính là minh quân hiền đế.
Nhờ có Tần Đình, chư thiên vạn giới sẽ đi vào một thịnh thế vĩ đại!
Nhưng kỳ thật, Tần Đình không có chút hứng thú nào với việc nhất thống chư thiên hay sáng tạo thịnh thế...
Hắn hủy diệt từng đạo thống, là bởi vì hắn cần khí vận của những đạo thống này.
Sau khi hấp thu khí vận, hắn sẽ mạnh lên.
Về phần thành lập Đế Đình, chỉ là tiện tay mà thôi...
Dù sao chư thiên đã nhất thống, thành lập một cái Đế Đình có thể giúp Tần Đình chưởng khống chư thiên vạn giới tốt hơn.
Trong lòng Tần Đình không có chút tình cảm gì đối với Đế Đình và chư thiên vạn giới...
Huyền Tố Thiên Nữ mỉm cười: "Sư đệ, ngươi cũng đã biết bí văn thời đại Viễn Cổ.
Như vậy ngươi cũng biết rõ thủ đoạn của ta.
Thực lực ngươi bây giờ có thể chống lại ta, đã vậy, chúng ta hợp tác một phen, thế nào?"
Tần Đình nghe vậy, lông mày hơi nhíu, hiếu kỳ hỏi: “Hợp tác thế nào?”
Huyền Tố Thiên Nữ mỉm cười: "Năm đó ta đánh cắp sinh cơ chư thiên, thời khắc sống còn bị sư tôn phát hiện, thất bại trong gang tấc.
Mà bây giờ chư thiên khôi phục sinh cơ, bây giờ sư đệ ngươi lại là Thiên Đế, là chủ nhân chư thiên!
Nếu chúng ta cùng nhau hưởng sinh cơ chư thiên, thế gian này sẽ không còn ai có thể ngăn cản chúng ta...
Sư đệ, ngươi định làm thế nào?"
Tần Đình nghe vậy, nhắm hai mắt lại.
Cùng hưởng sinh cơ chư thiên?
Nói thật, hắn có chút động tâm...
Thực lực Huyền Tố Thiên Nữ quá mức kinh khủng, dù là hắn thì cũng không nắm chắc phần thắng.
Nếu có thể nhờ cơ hội này kết minh cùng Huyền Tố Thiên Nữ, cùng hưởng sinh cơ chư thiên, chưa hẳn là một lựa chọn không tốt.
Dù cái lựa chọn này sẽ khiến chư thiên vạn giới hủy diệt, khiến cho Đế Đình hủy hoại trong phút chốc...
Nhưng với Tần Đình mà nói thì hắn không có chút áp lực nào.
Chỉ cần có thể mạnh lên, dù chư thiên vạn giới hủy diệt một lần nữa thì có ngại gì?
Huyền Tố Thiên Nữ cười thâm sâu: “Chỉ cần sư đệ ngươi nguyện ý tôn ta là tối cao, ta sẽ truyền thụ biện pháp đánh cắp sinh cơ chư thiên cho ngươi, thế nào?”
Chương 1395: Đàm phán thất bại
Tần Đình nghe vậy thì mỉm cười.
Nếu người ngoài thấy cảnh này, chắc chắn sẽ phải run rẩy.
Bởi vì mỗi khi Tần Đình nở nụ cười như vậy, chứng tỏ hắn đã tức giận.
Mà hậu quả khi Tần Đình không vui bình thường đều rất nghiêm trọng...
Nếu như nói rằng chỉ hai người cùng hưởng sinh cơ chư thiên, Tần Đình sẽ nghiêm túc cân nhắc một phen.
Nhưng Huyền Tố Thiên Nữ lại nói nàng muốn làm chủ...
Tần Đình không thể nào chấp nhận được chuyện này!
Bây giờ hắn là chủ nhân của chư thiên, Thiên Đế của Đế Đình, tồn tại cường đại tôn quý nhất chư thiên vạn giới.
Ngay cả Đế Quân cũng phải cung kính thần phục hắn.
Mà Huyền Tố Thiên Nữ lại muốn đè lên đầu hắn ư?
Dù bây giờ Huyền Tố Thiên Nữ là kẻ mạnh nhất chư thiên vạn giới, nhưng Tần Đình sẽ không thần phục bất luận kẻ nào!
Chưa kể hiện tại Tần Đình đã là Chí Tôn của chư thiên!
Tần Đình mỉm cười, thản nhiên nói: “Cùng hưởng sinh cơ chư thiên, có thể.”
Huyền Tố Thiên Nữ nghe vậy, ánh mắt sáng lên.
Kỳ thật nàng cũng rất kiêng kỵ Tần Đình, bởi vì thiên phú của Tần Đình quá mức yêu nghiệt.
Nhân vật bực này nếu không thể một kích giết chết, chắc chắn sẽ thành họa lớn!
Hơn nữa cũng không cần thời gian quá dài, nhiều lắm là qua mấy chục vạn năm, Tần Đình sẽ có thể ngóc đầu trở lại.
Mà một kích tất sát... dù là Huyền Tố Thiên Nữ thì cũng không nắm chắc.
Tần Đình đồng ý với ý kiến của nàng là một phương pháp giải quyết cực tốt.
Nhưng câu nói tiếp theo của Tần Đình lập tức khiến nụ cười trên mặt Huyền Tố
Thiên Nữ cứng đờ...
“Chỉ cần sư tỷ ngươi phụng ta làm chủ, ta liền cùng ngươi hưởng chư thiên, thế nào?”
Tần Đình mỉm cười nhìn Huyền Tố Thiên Nữ, nhưng trong mắt không có chút ý cười nào.
Nụ cười trên mặt Huyền Tố Thiên Nữ chậm rãi biến mất, bĩnh tĩnh không lộ vẻ gì, chỉ lẳng lặng nhìn Tần Đình.
Trong lòng nàng sinh ra một cơn tức giận.
Dưới cái nhìn của nàng, nàng đã nhượng bộ rất nhiều.
Thậm chí nàng còn nguyện ý chia sẻ sinh cơ chư thiên vạn giới cho vị sư đệ này, đối với Huyền Tố Thiên Nữ mà nói, chuyện này cực kỳ hiếm có.
Phải biết rằng ở thời đại Viễn Cổ, Thiên Đình có ngàn vạn cường giả, chư thiên vạn giới có vô số sinh linh.
Tất cả đều là bị nàng tàn sát!
Nàng là người còn sống sót duy nhất từ thời đại Viễn Cổ, từ đó có thể thấy được nàng tâm ngoan thủ lạt thế nào.
Mà bây giờ Tần Đình lại không biết điều, cự tuyệt ý tốt của nàng!
Phụng Tần Đình làm chủ ư?
Nực cười!
Nàng chính là bá chủ thời đại Viễn Cổ, một tay hủy diệt Thiên Đình.
Thậm chí Thiên Đế sáng tạo ra chư thiên vạn giới cũng chết trong tay nàng.
Sao nàng có thể thần phục người khác?
Huyền Tố Thiên Nữ thở dài, tiếc hận nói: "Sư đệ, ta vốn rất thưởng thức ngươi, nhưng ngươi lại cự tuyệt ý tốt của ta.
Ngươi và Đế Đình do ngươi sáng tạo sẽ phải hủy diệt, thật khiến người ta thương tâm."
Mặc dù nàng nói là tiếc hận thương tâm, nhưng trong lời nói lại lộ ra sát cơ nồng nặc!
Ánh mắt nàng sáng rực nhìn Tần Đình, thản nhiên nói: “Tại thời đại Viễn Cổ, ta có thể hủy diệt Thiên Đình và chém giết Thiên Đế, ở thời đại này, ta cũng có thể!”
Tần Đình nhếch miệng mỉm cười: “Sư tỷ có thể thử xem.”
Tuy giọng hắn nhỏ, nhưng lại mang bá khí bễ nghễ thiên hạ!
Loại khí phách này không phải bắt nguồn từ sự tự phụ, mà là sự tự tin!
Từ khi hắn xuất đạo đến nay, chém giết vô số chưa bại một lần!
Vô số thiên kiêu đếm không hết bại vong trong tay hắn, vô số quần hùng nuốt hận trước mặt hắn!
Từ đầu đến cuối, hắn vẫn luôn là vô địch!
Trước kia là vậy, hiện tại là vậy, sau này cũng vậy!
Huyền Tố Thiên Nữ nhìn Tần Đình thật sâu, nàng chậm rãi biến mất.
Tần Đình đứng chắp tay, lẳng lặng nhìn Huyền Tố Thiên Nữ rời đi, không xuất thủ ngăn cản.
Mặc dù Huyền Tố Thiên Nữ chưa khôi phục đỉnh phong, nhưng nàng rất cường đại, dù hắn hiệu lệnh các Đế Quân, thậm chí là cả Tử Vi Thần Đế cùng xuất thủ thì cũng chưa chắc có thể cản được Huyền Tố Thiên Nữ!
Huyền Tố Thiên Nữ đã có dũng khí một thân một mình đi vào Đế Đình, nàng chắc chắn có tư bản để tự tin.
Cưỡng ép xuất thủ, không những không đạt được mục đích, mà còn có thể tăng thêm thương vong.
Không phải Tần Đình lo lắng cho tính mệnh cường giả dưới trướng.
Trên thực tế, nếu có thể đạt thành mục đích, dù nhiều người chết hơn nữa thì ánh mắt hắn cũng sẽ không nháy một cái.
Nhưng nếu không đạt được mục đích, vậy không cần thiết phải hi sinh tính mạng cường giả dưới trướng một cách vô ích...
Tần Đình nhìn hư không đã không còn bóng dáng Huyền Tố Thiên Nữ, vẻ mặt không biểu lộ gì.
Sau một hồi lâu, hắn khẽ cười một tiếng, quay người đi sau vào trong Đế Đình.
Cuối cùng đại chiến cũng sắp bắt đầu.
Sau trận đại chiến này, dù kết quả thế nào thì tất cả cũng sẽ kết thúc...
Chương 1396: Độc kế
Sau khi trở lại đế cung, Tần Đình lại một mình ngồi trầm tư trên đế tọa.
Nhiều nhất là ba bốn trăm năm nữa, hắn sẽ phải đối mặt với Huyền Tố Thiên Nữ toàn thịnh.
Huyền Tố Thiên Nữ thời kỳ toàn thịnh đáng sợ đến cỡ nào, Tần Đình biết rất rõ.
Dù sao tồn tại vĩ ngạn như Thiên Đế cũng đã vẫn lạc trong tay vị sư tỷ này của hắn...
Hiện tại thực lực hắn thế nào, hắn cũng hiểu rõ ràng.
Mặc dù hắn chỉ là Đế cảnh, nhưng thực lực vượt xa khỏi phạm trù Đế cảnh, đã đạt đến Tạo Hóa cảnh.
Chỉ sợ hiện tại Tử Vi Thần Đế cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng đối mặt với Huyền Tố Thiên Nữ thời kỳ toàn thịnh thì còn xa mới đủ...
Tần Đình bắt đầu suy tư, hiện tại hắn có thủ đoạn nào đây...
Những cường giả dưới trướng kia?
Không...
Ở cảnh giới cấp độ cỡ này, số lượng cường giả bao nhiêu đã không còn quan trọng.
Dù tất cả Thần Tôn Thần Quân trong chư thiên vạn giới cùng nhau xuất thủ, Huyền Tố Thiên Nữ chỉ cần vung tay lên một cái liền có thể trấn áp toàn bộ!
Dù là mấy vị Đế Quân thì cũng không có tác dụng gì trong trận quyết chiến cuối cùng.
Thứ Tần Đình có thể dựa vào, chỉ có chính mình!
Mà hệ thống - chỗ dựa lớn nhất của Tần Đình thì sao đây?
Cũng không được.
Mặc dù Tần Đình là nhờ hệ thống mới có thể nghịch thiên cải mệnh, đi từng bước một cho đến hôm nay.
Nhưng trên thực tế, theo tu vi tăng lên, tác dụng của hệ thống đã càng ngày càng nhỏ.
Hiện tại bảo vật mạnh nhất có thể đổi được chỉ là Tiên Thiên Linh Bảo.
Bảo vật cấp bậc Tiên Thiên Linh Bảo quả thật là có lực ảnh hưởng rất lớn đối với Đế cảnh.
Thậm chí có thể ảnh hưởng đến hướng phát triển của chiến cuộc, nhưng đối với Tần Đình mà nói thì lại không có bao nhiêu tác dụng.
“Thời gian... Ta cần thời gian...”
Tần Đình thấp giọng nỉ non, thanh âm trầm thấp vang vọng trong đại điện.
Hắn bình tĩnh, ánh mắt trầm lặng.
Đối với Tần Đình mà nói, hiện tại thứ hắn cần nhất chính là thời gian.
Bỗng nhiên thần sắc Tần Đình hơi động, trong lòng dâng lên một ý niệm trong đầu!
Thời gian không cách nào nghịch chuyển, nhưng hắn có thể khiến người khác tu hành vì hắn!
Đôi mắt Tần Đình tối lại, hắn nghĩ đến Già La Ma Đế - vị nhất đại kiêu hùng dã tâm bừng bừng, tâm tư âm trầm, nhưng cuối cùng lạc bại trong tay hắn.
Già La Ma Đế hung danh hiển hách tại chư thiên vạn giới, ngoại trừ vì thực lực cường giả Đế cảnh, phần nhiều là bởi vì công pháp Đế cấp lão sáng tạo.
Ma Kiếp Huyền Ngục Công!
Bộ công pháp Đế cấp Ma Kiếp Huyền Ngục Công giúp tiến bộ thần tốc, vượt xa các bộ tâm pháp khác.
Nhưng đồng thời người tu luyện công pháp sẽ sinh ra bản mệnh tâm ma!
Một khi tu đến cảnh giới Ma Chủ, một thân tu vi sẽ bị Già La Ma Đế thôn phệ.
Già La Ma Đế dựa vào bộ Ma Kiếp Huyền Ngục Công này để trở thành cường giả đỉnh cao trong chư thiên vạn giới, đứng đầu ba Đại Ma Đế!
Điều này dẫn dắt Tần Đình...
Muốn thắng Huyền Tố Thiên Nữ, không thể đi con đường bình thường.
Mặc dù Tần Đình không biết biện pháp thôn phệ sinh cơ chư thiên.
Nhưng kế hoạch này cũng chẳng khác gì thôn phệ sinh cơ chư thiên!
Với tu vi hiện tại của Tần Đình, hắn có thể dùng Ma Kiếp Huyền Ngục Công làm cơ sở để sáng tạo ra một loại công pháp Đế cấp hoàn toàn mới, khiến cường giả tu luyện công pháp sau khi tu thành Thần Tôn sẽ bị hắn hấp thu một thân tu vi!
Không sai, mặc dù đối với Tần Đình mà nói, hấp thu tu vi Thần Tôn chẳng đáng kể gì, nhưng chư thiên vạn giới có vô số sinh linh, tu vi một Thần Tôn không làm nên chuyện gì, nhưng ngàn vạn người thì sao?
Với thực lực Đế Đình bây giờ, dù chỉ có thời gian mấy trăm năm thì cũng có thể dùng vô số thiên tài địa bảo tạo ra rất nhiều Thần Tôn!
Mà Tần Đình chính là Thiên Đế, là chủ nhân chư thiên.
Muốn mở rộng công pháp này rất dễ dàng...
Mặc dù kế hoạch này cực kì ngoan độc, có thể nói là không có chút nhân tính nào.
Nhưng Tần Đình không hề áy náy...
Chỉ cần có thể chiến thắng Huyền Tố Thiên Nữ, trở thành chủ nhân chân chính của chư thiên vạn giới, dù hi sinh nhiều sinh linh hơn nữa thì làm sao! ?
Tần Đình nở nụ cười cao thâm khó dò, ngồi trên đế tọa bắt đầu xây dựng kế hoạch này.
Kế hoạch này quá mức ngoan độc, một khi bại lộ sẽ bị ngàn người chỉ trỏ.
Mặc dù Tần Đình không thèm để ý đến ý nghĩ của thuộc hạ.
Nhưng nếu có một kẻ chết thay gánh nỗi oan ức này thì không thể nào tốt hơn...
Chương 1397: Kẻ chết thay
Trên đế tọa cao cao tại thượng, Tần Đình bắt đầu thôi diễn cải tạo Ma Kiếp Huyền Ngục Công.
Ma Kiếp Huyền Ngục Công là một môn công pháp sẵn có, nhưng còn cần cải tạo một chút.
Thứ nhất, tu luyện Ma Kiếp Huyền Ngục Công đến cảnh giới Thần Chủ liền sẽ bị hấp thu tu vi.
Đối với Tần Đình mà nói, cảnh giới Thần Chủ quá thấp...
Thứ hai, Ma Kiếp Huyền Ngục Công quá mức nổi danh.
Mặc dù là tâm pháp ma đạo do Già La Ma Đế sáng tạo ra.
Nhưng kỳ thật không chỉ lưu truyền tại Ma Giới, năm đó nó cũng lưu truyền ở các đạo thống trong chư thiên vạn giới, tất nhiên là nhờ có sự thúc đẩy của Già La Ma Đế.
Dù sao tung lưới rộng, cá mắc nhiều.
Mặc dù Ma Kiếp Huyền Ngục Công là công pháp ma đạo, nhưng vẫn có không ít tu sĩ chỉ vì cái trước mắt mà tu hành bộ công pháp này.
Cuối cùng một thân tu vi lại bị Già La Ma Đế chiếm lấy.
Cho nên có thể nói rằng Ma Kiếp Huyền Ngục Công có tiếng tăm cực kì lừng nẫy trong chư thiên vạn giới, dù chưa từng tu hành thì cũng không lạ gì với Ma Kiếp Huyền Ngục Công.
Nếu trực tiếp lưu truyền, chỉ sợ sẽ không có ai hưởng ứng...
Cho nên, Tần Đình muốn ngụy trang nó một chút...
Trong mắt Tần Đình phun trào thần quang, bắt đầu thôi diễn sáng tạo một môn tâm pháp hoàn toàn mới dựa vào Ma Kiếp Huyền Ngục Công.
Đối với Tần Đình bây giờ mà nói, đây là một chuyện rất đơn giản...
...
Thời gian trôi mau, trong nháy mắt đã qua mấy tháng.
Trong mấy tháng này, Tần Đình vẫn luôn sáng tạo một môn công pháp Đế cấp hoàn toàn mới.
Mà bây giờ hắn đã thành công.
Tần Đình chậm rãi đứng dậy, xem kĩ môn công pháp hoàn toàn mới này.
Môn công pháp Đế cấp này hoàn toàn khác Ma Kiếp Huyền Ngục Công.
Mặc dù tu luyện Ma Kiếp Huyền Ngục Công tiến triển cực nhanh, nhưng công pháp tàn nhẫn âm độc, vừa nhìn đã biết không phải là chính đạo.
Bây giờ Ma Giới triệt để hủy diệt, thậm chí không còn dư nghiệt.
Đương nhiên là không người nào nguyện ý tu hành loại công pháp này.
Dù là Quỷ Giới thì cũng là như thế.
Đừng tưởng rằng tên là Quỷ Giới thì khắp nơi chỉ có tối tăm âm trầm.
Kỳ thật Quỷ Giới tu hành vãng sinh luân hồi đạo.
Phần lớn công pháp đều là sinh sôi không ngừng, công chính bình thản.
Chỉ là nhìn có vẻ như quỷ ảnh tầng tầng mà thôi.
Mà môn công pháp Tần Đình vừa sáng tạo này huy hoàng đại thế, hạo nhiên chính khí, có thể nói là chính đạo trong chính đạo!
Mặc dù tốc độ tu hành cũng cực nhanh, nhưng là phù hợp thiên đạo.
Căn cơ thâm hậu ổn trọng, không chút phù phiếm.
Nếu tu luyện đến mức độ thâm sâu thì còn có thể hòa hợp cùng đại đạo, biến thành đại đạo!
Nhưng âm mưu của Tần Đình chính là ở điểm này.
Bởi vì đại đạo trong môn công pháp này không phải là đại đạo theo nghĩa rộng, cũng không phải thiên đạo.
Mà là đạo của hắn...
Một khi dung hợp cùng đại đạo thì tương đương với hiến tế một thân tu vi cho Tần Đình!
Đây mới là điểm hiểm ác!
Ánh mắt Tần Đình hờ hững, thần sắc cao thâm khó dò.
Hắn biết, một khi môn công pháp này lưu truyền ra, sẽ có vô số thiên kiêu sinh linh gặp nạn!
Thậm chí trong có còn có không ít tùy tùng điên cuồng sùng bái mình, giúp đỡ mình!
Nhưng Tần Đình không có lựa chọn nào khác...
Muốn chiến thắng Huyền Tố Thiên Nữ, muốn chân chính nắm giữ toàn bộ chư thiên vạn giới trong tay.
... Chỉ có một biện pháp như thế...
Tần Đình thấp giọng nỉ non: "Mặc dù mục đích khác biệt, nhưng cuối cùng trẫm cũng có thể bảo trụ sinh cơ chư thiên vạn giới.
Các ngươi sinh ra tại chư thiên vạn giới, cũng lớn lên ở đây.
Hiện tại chư thiên vạn giới lâm vào nguy cơ hủy diệt.
Các ngươi hiến thân vì chư thiên vạn giới cũng là chuyện đương nhiên..."
Trong mắt Tần Đình chỉ có hờ hững, nhưng bây giờ còn một vấn đề cuối cùng.
Đó chính là hắn là kẻ phía sau màn.
Một khi âm mưu này bại lộ, đó sẽ là bê bối lớn nhất chư thiên vạn giới.
Lúc đó, uy vọng của Thiên Đế là hắn cũng sẽ xuống đến điểm thấp nhất.
Nếu có một kẻ chết thay...
Vậy liền không thể tốt hơn...
Khuôn mặt Tần Đình vô cảm, trong lòng lóe lên thân ảnh.
Chuẩn bị tìm một kẻ chết thay thích hợp ở mọi phương diện.
Kẻ chết thay này phải có thân phận tôn quý, thực lực cường hãn, vậy mới có thể thôi diễn ra môn công pháp này...
Không biết đã qua bao lâu, trong mắt Tần Đình lóe lên tinh quang.
Hắn đã nghĩ đến một mục tiêu thích hợp...
Chương 1398: Tống Trung Quân biến mất
Kỳ thật Tần Đình bắt đầu nhất phi trùng thiên là từ khi hắn leo lên vị trí Đế
Tử.
Trước đó, tài nguyên Tần Đình có khả năng vận dụng cơ bản đều là tài nguyên của Tần thị nhất tộc.
Mặc dù Tần thị nhất tộc toàn lực ủng hộ Tần Đình, nhưng vẫn kém Thần Đình xa tít tắp.
Dù Tần thị nhất tộc cường đại thế nào, thì cũng chỉ có thể so với thần quốc mà thôi.
Còn Thần Đình thì thống trị toàn bộ thế lực Thần Giới.
Cuối cùng trong trong tranh đấu lục đục, Tần Đình giẫm lên hai vị sư huynh của hắn là Tống Trung Quân và Chu Vô Cực để leo lên Đế Tử vị, chiến thắng trong trận chiến đoạt đích.
Tống Trung Quân và Chu Vô Cực trở thành kẻ thất bại, chỉ có thể ảm đạm rơi đài.
Trong đó, Tống Trung Quân là thê thảm nhất.
Y vốn là người có hi vọng leo lên vị trí Đế Tử nhất, nhưng cuối cùng thất bại thảm hại.
Thậm chí Tống thị nhất tộc cũng hủy diệt trong tay Tần Đình!
Về sau Tống Trung Quân phong cung bế quan, không hỏi thế sự.
Nhưng từ khi địa vị của Tần Đình dần dần vững chắc, Tống Trung Quân cũng đã ra khỏi lãnh cung.
Dù sao với địa vị của Tần Đình bây giờ, Tống Trung Quân còn chẳng được coi là kẻ thất bại.
Y căn bản không thể uy hiếp đến Tần Đình.
Mà đối với những tồn tại không có tính uy hiếp này, xưa nay Tần Đình đều có chút khoan dung...
Cho nên hiện tại Tống Trung Quân cũng đã lộ diện. Y dốc lòng tu hành, không hỏi thế sự, cực kì mờ nhạt.
Tần Đình cũng cho người cạnh tranh trước kia mấy phần tình mọn.
Thời điểm Đế Đình thành lập, đại phong thiên hạ, Tần Đình còn phong Tống Trung Quân tước vị Thần Hầu.
Về phần Chu Vô Cực, Tần Đình phong tước vị Thiên Bá.
Mặc dù Chu Vô Cực không khó xử Tần Đình bao nhiêu, thậm chí còn chủ động nhận thua.
Nhưng chính vì thế mà Tần Đình coi nhẹ vị nhị sư huynh này.
Còn với Tống Trung Quân thì Tần Đình vẫn có chút thưởng thức.
Mặc dù Tống Trung Quân tranh quyền đoạt lợi với hắn, nhưng ít ra là thua một cách đường đường chính chính...
Trước kia Tần Đình còn định để Tống Trung Quân bình tĩnh sống hết một đời như vậy.
Nhưng bây giờ chỉ sợ Tần Đình cần phải ép khô giá trị lợi dụng cuối cùng của Tống Trung Quân...
Thứ nhất, hiện tại Tống Trung Quân cũng tu thành Thần Tôn, khai đàn giảng đạo rất thuận tiện.
Thứ hai, mặc dù trước đó Tống Trung Quân và Tần Đình có chút mâu thuẫn, nhưng sau khi Tần Đình phong Tống Trung Quân tước vị Thần Hầu, thế nhân đều cho rằng Tần Đình đã tha thứ cho y.
Mặc dù Tống Trung Quân đã có thể đi ra ngoài, nhưng không người nào dám gia nhập dưới trướng y nữa.
Giờ phút này Tống Trung Quân chỉ là một người cô độc, cực kỳ phù hợp.
Sau khi sự tình bại lộ, Tần Đình chỉ cần đẩy Tống Trung Quân ra trở thành kẻ chết thay.
Đến lúc đó, Tần Đình vừa nhận được pháp lực vô tận, vừa tiếp tục làm Thiên Đế vĩ ngạn huy hoàng của hắn.
Cớ sao mà không làm?
...
Đế Đình rộng lớn ngàn vạn dặm, vô số thiên cung hùng vĩ trôi nổi trong hư không.
Trong một cung điện không đáng chú ý ở góc nào đó, có một Thần Linh u cư tại cung điện này.
Các thiên cung khác đều có chút hơi người.
Nhưng tòa cung điện này lại lạnh lẽo tĩnh lặng, không có một hạ nhân nào.
Đây chính là Tống Thần Hầu phủ, phủ đệ của Tống Trung Quân...
Tống Trung Quân đang tiềm tu, rồi y chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt lóe qua vẻ phức tạp.
Cho tới bây giờ, y vẫn không ngờ được rằng Tần Đình lại phong y tước vị Thần Hầu.
Cũng nhờ tước vị này nên y mới có thể thoát khỏi thâm cung.
Người sư đệ kia khiến y ngã vào vực sâu, rồi lại cho y sự tự do...
Ân oán này khó mà kể rõ.
Hận không?
Hiện tại Tống Trung Quân cũng không thể nói rõ có nên hận Tần Đình hay không.
Đáng lẽ nên hận, bởi vì Tần Đình mà y bỏ lỡ cơ hội trở thành Đế Tử.
Ngày xưa, dưới trướng y có vô số thế lực hiệu trung, nhất hô bách ứng.
Và rồi tất cả sụp đổ trong một đêm, thậm chí gia tộc cũng bị hủy diệt.
Nhưng Tống Trung Quân lại phát hiện mình không hận nổi Tần Đình!
Có lẽ bởi tâm trạng y đã bình thường trở lại, hoặc có lẽ vì địa vị và thực lực của Tần Đình bây giờ quá cao, y căn bản không hận nổi!
Tống Trung Quân khẽ cười khổ, lắc đầu, thấp giọng nỉ non: "Đều qua rồi... Hiện tại ta không còn là đại đệ tử của Tử Vi Thần Đế, mà là Tống Thần Hầu của Đế
Đình.
Có lẽ tiềm tu ở đây cả đời mới là kết cục của ta..."
Chương 1399: Vận mệnh
Đúng lúc này, thần sắc y bỗng nhiên hơi động, mắt ngưng lại.
Y quay người nhìn, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc chấn động.
Trước mặt y, một vị thần nhân trẻ tuổi đứng chắp tay, đang mỉm cười nhìn y.
Vị thần nhân trẻ tuổi này dung mạo tuấn mỹ, mặc áo trắng, khí độ phi phàm.
Đó chính là Tần Đình!
Tống Trung Quân không ngờ được rằng Tần Đình lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ y!
Mặc dù giữa hai người có không ít ân oán, thậm chí trước đây có thể xưng là tử địch.
Nhưng tất cả đều đã đi qua.
Hiện tại chênh lệch giữa hai người quá lớn.
Y không có tư cách trở thành đối thủ của Tần Đình.
Bây giờ Tần Đình là chủ nhân của Chư Thiên, là vạn cổ Đại Đế cao cao tại thượng.
Mà y chỉ là Thần Tôn, thậm chí tước vị Thần Hầu còn do Tần Đình ban cho y.
Cho nên Tống Trung Quân đã bỏ qua chuyện năm đó.
Nhưng không ngờ Tần Đình lại xuất hiện ở trước mặt y!
Ánh mắt Tống Trung Quân tràn đầy vẻ phức tạp, vội vàng đứng dậy cúi lạy Tần Đình: “Tham kiến bệ hạ!”
Giờ phút này Tần Đình không mặc đế bào.
Thường ngày khi hắn mặc đế bào, hắn chính là chủ nhân Chư Thiên uy nghiêm túc mục, làm cho người khác không dám nhìn thẳng, không dám thân cận.
Mà bây giờ hắn chỉ mặc đồ trắng, không có trang sức dư thừa. Trông có vẻ như hắn không còn là Thiên Đế cao cao tại thượng, mà là một thiếu niên công tử tuấn tú thanh lịch, dạo chơi hồng trần.
Tống Trung Quân đang âm thầm suy đoán, vì sao Tần Đình đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?
Tần Đình nhìn Tống Trung Quân, trong lòng cũng sinh ra một tia cảm khái.
Đối thủ lớn nhất của hắn ngày xưa, bây giờ lại cúi đầu xưng thần trước mặt hắn...
Hắn nói khẽ: “Đại sư huynh, gần đây ổn chứ?”
Giọng hắn ôn hòa nhẹ nhàng khiến Tống Trung Quân bắt đầu thả lỏng.
Thần sắc y hoảng hốt, sau khi nghe được xưng hô quen thuộc kia, y như trở về những ngày tháng hăng hái năm đó.
Nhưng trong lòng y biết rõ tất cả đều đã đi qua.
Y cười khổ: “Nhờ có bệ hạ khoan dung độ lượng, ta mới thoát thân khỏi cung bế...
Hiện tại ta sống rất tốt.”
Tần Đình khẽ gật đầu, trên mặt cũng nở nụ cười.
“Trẫm chợt nhớ tới dường như cố nhân càng ngày càng ít, liền ghé thăm ngươi một chút.”
Tống Trung Quân cung kính nói: “Bệ hạ hùng tài vĩ lược, quản lý chư thiên ngay ngắn rõ ràng, bây giờ chính là thịnh thế, vi thần bội phục.”
Hai người trò chuyện thật lâu, từ chuyện năm đó cùng là đệ tử Thần Đế.
Thời gian trôi nhanh, bọn họ của trước kia đều đã biến mất.
Sau cuộc trò chuyện này, Tống Trung Quân cảm giác thư thái hơn...
Nhưng y nhạy cảm phát giác ra dường như Tần Đình có tâm sự.
Tống Trung Quân nhẹ giọng hỏi: “Bệ hạ có tâm sự ư?”
Tần Đình khẽ gật đầu, hắn chậm rãi đứng dậy, đi đến bên ngoài đại điện, đứng chắp tay đưa lưng về phía Tống Trung Quân.
Hắn nhìn chư thiên vạn giới, thản nhiên nói: “Không sai, trẫm có tâm sự.”
Tống Trung Quân cảm thấy kỳ quái hỏi: "Bệ hạ có khả năng thông thiên triệt địa, là chủ nhân của Chư Thiên, vạn giới chúng sinh ai cũng kính yêu bệ hạ. Chư thiên vạn giới nhất thống, an bình vững chắc, đang là thời điểm thịnh thế.
Bệ hạ có tâm sự gì?"
“An bình vững chắc ư?”
Tần Đình lộ ra một tia trào phúng, hắn lắc đầu: “Chư thiên vạn giới sắp bị diệt tới nơi rồi.”
“Cái gì! ?”
Tống Trung Quân trừng lớn hai mắt, trên mặt lập tức hiện vẻ khó tin.
Y lẩm bẩm: “Làm sao có thể?”
Sao lại có thể như vậy?
Nếu người ngoài nói với y rằng chư thiên vạn giới sắp bị diệt, y nhất định sẽ cho rằng người kia bị điên.
Bây giờ Đế Đình có vô số cường giả và rất nhiều Đế Quân tọa trấn.
Trong toàn bộ chư thiên vạn giới, không ai dám can đảm phản kháng Đế Đình, tại sao lại sắp bị diệt tới nơi?
Nhưng những lời Tần Đình nói khiến Tống Trung Quân không thể không tin...
Tần Đình bình thản nói về Huyền Tố Thiên Nữ.
Tống Trung Quân từ ban đầu là chấn kinh, sau đó là không thể tin, cuối cùng chậm rãi bình tĩnh lại.
Y trầm mặc thật lâu, sau đó thấp giọng hỏi: “Bệ hạ cần ta làm cái gì?”
Y biết, một khi chuyện này truyền ra, toàn bộ chư thiên vạn giới sẽ hỗn loạn!
Mà Tần Đình bỗng nhiên đến tìm y...
Với trí tuệ của Tống Trung Quân, y đã mơ hồ suy đoán ra dụng ý của Tần Đình.
Cũng đoán được vận mệnh của mình...
Chương 1400: Đến đây thôi
Tần Đình tâm ngoan thủ lạt, lãnh khốc vô tình thế nào, y đã lĩnh giáo từ lâu.
Tống Trung Quân biết, ở trong lòng vị Thiên Đế này, tất cả mọi người chỉ là quân cờ! Có thể tùy ý lợi dụng, cũng có thể tùy ý vứt bỏ!
Cho nên y biết rằng, có lẽ y cũng là một quân cờ trong mắt Tần Đình.
Hoặc là nói.
Là vật hi sinh...
Tần Đình nhìn Tống Trung Quân vẫn giữ bình tĩnh, đôi mắt âm trầm, nói khẽ: “Ta cần thanh danh và tính mệnh của đại sư huynh...”
Tống Trung Quân nghe vậy, mặc dù trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng thân thể vẫn khẽ run.
Tần Đình thản nhiên nói: "Trẫm đã tạo ra một môn công pháp, các sinh linh tu hành sẽ tiến triển cực nhanh. Nhưng sau khi tu thành Thần Tôn, một thân tu vi sẽ thuộc về trẫm."
Hắn nhìn Tống Trung Quân.
Tống Trung Quân lẩm bẩm: "Nhưng đây là việc thương thiên hại lí, bệ hạ chính là Thiên Đế được vạn chúng sùng bái, làm sao có thể làm ra chuyện ác độc bực này?
Cho nên bệ hạ cần tìm một kẻ chết thay, thay bệ hạ gánh chịu mọi tội danh."
Tống Trung Quân cười thảm: "Mà một tội thần như ta lại cực kỳ phù hợp...
Ta là Thần Tôn, có năng lực khai đàn, nhưng lại có quan hệ phức tạp với bệ hạ.
Dù có người nguyện ý nghe ta giảng đạo, thì cũng sẽ không chân chính bái nhập môn hạ của ta, sẽ không nhận ra sự kỳ quặc..."
Thần sắc Tần Đình không thay đổi, trầm giọng nói: “Không sai.”
Thần sắc Tống Trung Quân biến hóa khó lường, cuối cùng lại trở về bình tĩnh.
Y nhìn Tần Đình muốn nói gì đó, rồi lại không nói lời nào.
Tần Đình nói khẽ: "Chư thiên vạn giới sẽ hủy hoại trong phút chốc, muốn cứu chư thiên vạn giới, chỉ có một biện pháp như thế.
Ngươi, còn có những người tu luyện môn công pháp kia mà chết, đều là anh hùng của chư thiên vạn giới.
Trẫm sẽ ghi nhớ trong lòng..."
Hắn nhìn Tống Trung Quân, thở dài một tiếng: “Đại sư huynh, ngươi đừng có trách ta.”
Tống Trung Quân mỉm cười: "Bệ hạ là chủ nhân Chư Thiên, chư thiên vạn tộc đều là hạ thần của bệ hạ.
Thần sao có dũng khí trách bệ hạ chứ?"
Tần Đình khẽ gật đầu, nhẹ giọng hỏi: “Đại sư huynh còn tâm nguyện gì hay không?”
Tống Trung Quân lắc đầu: “Ta cô đơn một mình, nào có tâm nguyện gì?”
Thế lực dưới trướng y đã sụp đổ từ lâu, Tống thị nhất tộc cũng đã hủy diệt.
Trong thế giới này, y chỉ là một người cô độc, không chút vướng bận...
Tống Trung Quân bỗng mỉm cười, bình tĩnh nói: “Nhưng ta có một ước muốn.”
Tần Đình hơi nhíu mày, hỏi: “Chuyện gì?”
Tống Trung Quân mỉm cười đáp: "Ta hi vọng bệ hạ có thể chiến thắng Huyền Tố
Thiên Nữ kia, cứu vớt chư thiên vạn giới. Bằng không, chẳng phải là ta đã chết vô ích sao?"
Tống Trung Quân mỉm cười, bỗng nhiên hồi tưởng lại thời gian lúc trước.
Thời kỳ thiếu niên, y hiển lộ thiên phú, là thiếu niên thiên kiêu nổi danh Thần Giới.
Thần Đế cũng thưởng thức thiên phú của y, thu làm đệ tử.
Thậm chí còn tổ chức thần triều đại hội.
Đó là quãng thời gian y rất hăng hái.
Dù về sau Thần Đế liên tiếp thu mấy vị đệ tử, nhưng cũng đều bị y bỏ xa phía sau.
Thời điểm đó, y nghĩ mình sẽ đoạt lấy vị trí Đế Tử dễ như trở bàn tay.
Nhưng Tần Đình đột nhiên xuất hiện, sau đó y dần trở nên tầm thường.
Cuối cùng thua trong tay Tần Đình, rơi vào kết cục giam cầm thâm cung.
Người thân cận y đều rời y đi xa, y chỉ có thể một mình ở trong cung, nghi ngờ nghĩ.
Cả đời này, y đã đặt chân đến đỉnh phong, cũng từng rơi xuống đáy cốc.
Nhân sinh muôn màu, thay đổi rất nhanh, y đều đã trải qua.
Tống Trung Quân khẽ cười một tiếng, lắc đầu.
Vậy đến đây thôi...
Thân thể y run nhè nhẹ, con ngươi tán loạn.
Y lựa chọn chấn vỡ thần hồn của mình!
Tần Đình nhìn cảnh tượng này, trầm mặc một lát.
Hắn là Thiên Đế, nhưng lại chắp tay với Tống Trung Quân.
Đối thủ năm xưa của hắn, đến thời khắc cuối cùng vẫn giữ vững thể diện.
Khiến cho Tần Đình cũng phải sinh ra một tia kính ý.
Sau đó hắn vung tay lên, luyện chế Tống Trung Quân thành khôi lỗi.
Mặc dù Tống Trung Quân tự vẫn, nhưng chỉ chấn vỡ thần hồn, nhục thân sinh cơ chưa đoạn tuyệt.
Y biến thành một cái xác không hồn.
Là tài liệu tốt để luyện chế khôi lỗi...
Chương 1401: Kế hoạch bắt đầu
Vạn tộc đại hội cử hành khí thế hừng hực.
Mặc dù đã kéo dài mấy tháng, nhưng nhân số vẫn không ít đi, ngược lại còn có dấu hiệu tăng lên!
Kỳ thật đại sự như vạn tộc đại hội này có lẽ sẽ kéo dài mười năm, thậm chí mấy trăm năm.
Dù sao chư thiên vạn giới quá lớn...
Những cường giả và thiên kiêu thế giới biên cảnh phải vất vả và hao tài tốn của để tới được Đế giới cũng cần tốn đến vài năm.
Nếu vạn tộc đại hội chỉ kéo dài mấy tháng, vậy khi bọn họ tới được Đế giới, vạn tộc đại hội cũng đã kết thúc.
Vậy còn đến làm cái gì?
Cho nên mặc dù vạn tộc đại hội đã mở ra mấy tháng, nhưng lúc này mới chỉ là bắt đầu...
Mỗi ngày đều có vô số cường giả thiên kiêu đuổi tới Đế giới, tham gia trận cơ duyên hiếm thấy này.
...
Trong vạn tộc đại hội, các cường giả khai đàn giảng đạo.
Vô số Ngọc Đài bay lên, vô số dị tượng diễn hóa.
Thịnh thế bực này làm tất cả mọi người cảm động hưng phấn trong lòng.
Có thể sinh hoạt trong thịnh thế thật sự là quá hạnh phúc!
Dù chết thì bọn họ cũng nguyện ý!
Đúng lúc này, một thanh niên xuất hiện, y trầm mặc nâng Ngọc Đài lên, mở miệng giảng đạo.
Mặc dù nam tử này trẻ tuổi, nhưng khuôn mặt lại tang thương, như đã trải qua không ít sóng gió.
Khí tức của y cực kì khủng bố, là một vị Thần Tôn.
Nhưng kỳ quái là đám người xung quanh, đặc biệt là cường giả Thần Giới nhìn thấy nam tử này thì ánh mắt lộ vẻ phức tạp, rời đi thật xa, không đến nghe đạo.
Điều này thật kỳ quái...
Phải biết rằng mặc dù Thần Tôn giảng đạo cũng không hiếm lạ, vạn tộc đại hội có rất nhiều Thần Tôn giảng đạo, thậm chí là tầng tầng lớp lớp Thần Quân và cường giả Hoàng Cảnh giảng đạo.
Ngay cả Đế Quân cũng đã từng xuất hiện.
Nhưng dù sao Thần Tôn cũng coi như đỉnh cấp cường giả của chư thiên vạn giới, nghe Thần Tôn dạy bảo cũng là một cơ duyên.
Hiện tại xung quanh vị nam tử này này lại trống rỗng, làm người khác vô cùng nghi hoặc.
Không ít cường giả sau khi hỏi thăm Thần Linh biết chuyện mới bừng tỉnh đại ngộ.
Hóa ra vị nam tử này chính là Tống Trung Quân, là đại sư huynh của Thiên Đế!
Mặc dù Tống Trung Quân được Tần Đình đặc xá, được phong làm Thần Hầu.
Nhưng dù sao y cũng từng là người cạnh tranh với Tần Đình, cho nên thân phận rất đặc thù.
Người bên ngoài đều kiêng kị, không dám thân cận...
Tống Trung Quân không thèm để ý, tự mình giảng thuật đạo của chính mình.
Y không quan tâm có người nghe giảng hay không.
Nhưng đạo của y cũng rất huyền diệu cao thâm, dù sao y cũng là đệ tử của Tử Vi Thần Đế, năm xưa là đỉnh cấp thiên kiêu thanh danh hiển hách tại Thần Giới.
Y mở miệng giảng thuật đại đạo thậm chí còn huyền diệu hơn Thần Quân!
Dần dần, một vài cường giả đạo thống khác bị đạo âm hấp dẫn, đứng một bên nghe giảng.
Bọn họ là người đạo thống khác, nếu phạm vào kiêng kị, có thể dùng cớ người không biết thì vô tội để lấp liếm cho qua.
Nhưng sau khi nghe Tống Trung Quân giảng đạo, trong lòng bọn họ đều có được cảm ngộ cực lớn, không tự chủ liền vây quanh Tống Trung Quân, nghe như si như say.
Về sau, quanh Tống Trung Quân đầy thiên kiêu cường giả nghe đạo.
Thậm chí Thần Linh Thần Giới cũng đến đây nghe đạo!
Cuối cùng, Thần Tôn và thậm chí là Thần Quân cũng vây quanh Tống Trung Quân!
Dù sao Tống Trung Quân đã được Tần Đình đặc xá, hẳn là Thiên Đế bệ hạ đã tha thứ cho Tống Trung Quân.
Nếu vậy, nghe Tống Trung Quân giảng đạo chắc cũng không có vấn đề gì?
Tống Trung Quân không ngừng giảng thuật đại đạo.
Đại đạo của y bao quát vạn vật, có lý giải đại đạo, có truyền thụ thần thông, cũng có tâm pháp công pháp.
Tống Trung Quân nhìn thiên kiêu cường giả chen chúc xung quanh, mỉm cười.
Y nói khẽ: "Ta khai sáng một môn tâm pháp, tên là Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh.
Các ngươi đều có thể nghe, có lẽ sẽ có một chút cảm ngộ..."
Đám người nghe vậy, thần sắc chấn động.
Công pháp cấp bậc Thần Tôn cực kì trân quý, kể cả là ở hiện tại.
Chưa kể vị Tống Thần Hầu này thực lực khủng bố, chắc chắn đã vượt xa Thần Quân.
Nói không chừng môn công pháp có thể sánh với công pháp cấp bậc Thần Quân!
Đây chính là một cơ duyên không nhỏ!
Một vài Thần Tôn cũng hơi động tâm, mặc dù bọn họ có thể sẽ không tu hành môn công pháp này, nhưng nếu có thể đạt được một chút cảm ngộ từ nó thì cũng không tệ...
Chương 1402: Công pháp nghịch thiên
Đế Đình, vạn tộc đại hội.
Tống Trung Quân đã trở thành một danh nhân.
Vị Thần Hầu thất bại thảm đạm, địa vị xấu hổ tại Đế Đình ngày xưa gần như đã trở thành sư phụ của vạn tộc!
Thiên kiêu vạn tộc hội tụ dưới đài tập trung tinh thần nghe Tống Trung Quân giảng đạo.
Tống Trung Quân đang không ngừng truyền thụ một loại công pháp hoàn toàn mới.
Mặc dù môn tâm pháp này thâm ảo huyền diệu, nhưng Tống Trung Quân giảng giải lại trở nên thông tục dễ hiểu.
Chỉ cần thiên phú không thấp thì đều có thể lĩnh ngộ môn công pháp này.
Mà người tham gia vạn tộc đại hội có được mấy kẻ thiên phú thấp chứ?
Nhất thời, vô số thiên kiêu vạn tộc đều học được môn công pháp này.
Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh...
Kỳ thật ban đầu thiên kiêu vạn tộc khá cẩn trọng đối với môn công pháp này.
Dù sao công pháp tu hành chính là đại sự, là yếu tố quyết định để đặt vững căn cơ tu hành.
Nếu tu hành công pháp như ma công, vậy kết cục chắc chắn là diệt vong!
Nhưng khi Tống Trung Quân giảng đạo trước đó đã chinh phục được rất nhiều thiên kiêu.
Các thiên kiêu đều cực kì kính nể Tống Trung Quân, bởi vì y giảng đạo chẳng thua kém gì cường giả Hoàng cảnh!
Thậm chí bọn họ còn cảm thấy, trong những lời giảng giải của Tống Trung Quân có vài điểm vô cùng huyền diệu, thậm chí còn hơn cả những cường giả Hoàng cảnh kia!
Cơ Nguyên Các là một người như thế.
Y xuất thân từ Nguyên Giới, trước kia là một vị thiên kiêu của Nguyên Giới.
Mà thân phận y cũng rất bất phàm, xuất thân đại tộc Nguyên Giới, lão tổ chính là cường giả Nguyên Quân của Nguyên Giới.
Thậm chí y còn từng gặp Nguyên Đế!
Trong thời gian qua, y vẫn luôn lắng nghe Tống Trung Quân giảng đạo. Trong lòng đã bị Tống Trung Quân thuyết phục!
Nói câu bất kính thì y cảm giác vị Nguyên Quân lão tổ trong tộc mà so với Tống Trung Quân trước mặt thì chính là... Phế vật...
Sau khi đạt được Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh, Cơ Nguyên Các chỉ xoắn xuýt chốc lát rồi dứt khoát tu hành môn công pháp này!
Cơ Nguyên Các không chần chờ, trực tiếp lựa chọn một vị trí trong sơn môn để tu hành.
Điều này rất phổ biến.
Trong Vạn tộc đại hội, có rất nhiều tâm pháp của các đạo thống để lựa chọn.
Cho nên rất nhiều thiên kiêu có lĩnh ngộ liền lập tức tu hành tại chỗ...
Sau khi Cơ Nguyên Các bắt đầu tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh, y hoàn toàn trầm mê.
Môn công pháp này vô cùng huyền diệu, khiến y cực kì yêu thích, trong lòng cảm thấy vừa hài lòng, vừa rung động tới cực điểm.
Đây thật sự chỉ là công pháp Tôn cấp sao?
Dù là công pháp cấp bậc Thần Quân trong tộc thì vẫn kém xa Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh này!
Sau khi tu hành, Cơ Nguyên Các chỉ có một cảm giác...
Đó chính là nhanh!
Trước khi Cơ Nguyên Các tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh, y chỉ là cảnh giới Thiên Thần.
Nhưng sau khi tu hành, trong mấy tháng ngắn ngủi, Cơ Nguyên Các đột nhiên phát hiện tu vi của mình đã đạt đến Thiên Thần đỉnh phong, cách Chân Thần chỉ xa một bước!
Đây là tình huống gì?
Cơ Nguyên Các không nhịn được mà chấn kinh...
Y tự biết mình. Mặc dù thiên phú coi như không tệ, nhưng theo suy đoán của y, chỉ sợ y phải tu hành trăm năm thì mới có thể tu thành Chân Thần!
Mà bây giờ, trong mấy tháng ngắn ngủi y đã tu thành Thiên Thần đỉnh phong?
Tiếp tục như vậy, chỉ sợ không bao lâu nữa y sẽ thành Chân Thần!
Từ xưa đến nay, công pháp có tốc độ tu hành nhanh đều có không ít tác hại.
Vấn đề lớn nhất chính là căn cơ bất ổn!
Tốc độ tu hành càng nhanh, căn cơ càng phù phiếm bất ổn.
Chiến lực kém hơn cường giả cùng thế hệ, cùng cảnh giới không ít.
Nhưng Cơ Nguyên Các lại phát hiện căn cơ của mình không có dấu hiệu bất ổn.
Ngược lại còn càng thêm vững chắc thâm hậu hơn trước!
Cơ Nguyên Các so tài với thiên kiêu khác liền phát hiện vị thiên kiêu thực lực chênh lệch không nhiều với mình trước đó, bây giờ lại không trụ được quá hai chiêu trong tay mình!
Điều này thật đáng sợ...
Gần như đã vượt khỏi thường thức của Cơ Nguyên Các!
Có khi nào đây là công pháp Đế cấp hay không?
Không đúng, dù Tống Trung Quân nghịch thiên đi nữa thì cũng không thể sáng tạo ra công pháp Đế cấp.
Chẳng lẽ... Đây là công pháp ma đạo?
Trong lòng Cơ Nguyên Các sinh ra ý nghĩ này.
Dù sao thứ bàng môn tả đạo như công pháp ma đạo có tốc độ tu hành cực nhanh, chiến lực cực cao, nhưng lại có một nhược điểm trí mạng.
Đó chính là không hợp với thiên đạo, ắt bị trời phạt!
Nhưng môn công pháp này thấy thế nào cũng không giống là công pháp ma đạo...
Không chỉ Cơ Nguyên Các, các thiên kiêu khác cũng phát hiện điểm nghịch thiên của Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh...
Chương 1403: Dã tâm
Môn công pháp này tiến triển cực nhanh, tốc độ tu hành có thể nói là một ngày đi ngàn dặm!
Nhưng điều nghịch thiên hơn chính là công pháp này không khiến căn cơ bất ổn!
Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh huy hoàng đại thế, công chính bình thản, không có chút mờ ám khó hiểu nào như công pháp ma đạo.
Vừa xem đã biết là công pháp chính đạo!
Kỳ thật đám người không quá hoài nghi môn công pháp này có vấn đề gì.
Bởi vì tuy địa vị của Tống Trung Quân rất xấu hổ, nhưng dù sao y cũng là một Thần Tôn hàng thật giá thật!
Hơn nữa còn là đại đệ tử của Tử Vi Thần Đế, từ nhỏ đã tiếp nhận đạo thống Thần Giới.
Sao lại có thể sáng tạo ra một môn công pháp ma đạo?
Có một số người liên tưởng đến công pháp tà môn trứ danh của ma đạo, Ma Kiếp Huyền Ngục Công...
Ma Kiếp Huyền Ngục Công cũng có tốc độ tu hành cực nhanh, chiến lực cực kì cường hoành.
Là một bộ công pháp Đế cấp hàng thật giá thật.
Mặc dù do Già La Ma Đế sáng tạo ra, nhưng chư thiên vạn giới đã bị bộ công pháp kia gây tai vạ không ít.
Rất nhiều thiên kiêu cường giả của đại đạo thống vì đã tu hành môn công pháp kia mà thân tử đạo tiêu, trở thành một phần của Già La Ma Đế, bị lão hấp thu tu vi!
Lúc ấy chuyện này đã cực kỳ huyên náo xôn xao tại chư thiên vạn giới.
Mà bây giờ lại xuất hiện một công pháp gần như là hoàn mỹ... nên không thể không khiến người khác hoài nghi.
Nhưng dù là Thần Quân, thậm chí là cường giả Hoàng cảnh nghiên cứu tỉ mỉ môn Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh này thì cũng không phát giác được cái gì kỳ quặc.
Môn công pháp này phù hợp quy tắc thiên địa, huy hoàng đại thế.
Hoàn toàn khác biệt với môn Ma Kiếp Huyền Ngục Công tiếng xấu lan xa kia!
Dưới sự ngầm đồng ý của bọn họ, rất nhiều môn nhân đệ tử dưới trướng nhao nhao tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh.
Nhất thời, trong vạn tộc đại hội có gần một phần tư thiên kiêu cường giả đều tu hành môn Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh này!
Đừng tưởng rằng tỷ lệ một phần tư này không nhiều.
Trên thực tế, tỷ lệ này là nhiều đến kinh người.
Thiên kiêu cường giả đến tham gia vạn tộc đại hội đâu chỉ ngàn vạn?
Có thể nói nơi đã đã tụ họp gần như tất cả thế hệ trẻ tuổi của các đạo thống!
Chỉ là một phần tư thiên kiêu cường giả mà số lượng đã đến hơn triệu người...
Các thiên kiêu cường giả khác không tu hành không phải là vì nghĩ Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh có tai họa ngầm.
Mà là vì bọn họ đã tu hành rất lâu, trở nên cực kỳ phù hợp với tâm pháp.
Nếu nửa chừng chuyển sang tu công pháp khác thì chẳng khác gì phí công nhọc sức, phải bắt đầu lại từ đầu.
Không phải tất cả mọi người đều quyết đoán...
Hoặc là nói, không phải tất cả mọi người đều nguyện ý đánh cược một phen...
...
Thời gian trôi mau, trong nháy mắt trăm năm đã trôi qua.
Cơ Nguyên Các bế quan tu hành trăm năm, y chậm rãi mở mắt ra.
Trong mắt y lóe lên một tia kinh hãi.
Y bị chính tu vi bây giờ của mình dọa cho khiếp sợ...
Trăm năm đi qua, bây giờ y đã là cảnh giới Chân Thần đỉnh phong!
Mà trăm năm trước... y mới chỉ là một tiểu Thiên Thần mà thôi...
Tốc độ như vậy không chỉ không khiến Cơ Nguyên Các cảm thấy hưng phấn, ngược lại còn khiến y cảm thấy kinh sợ.
Chuyện này là thế nào?
Y tự biết thiên phú mình ra sao, mặc dù y có thiên phú không tệ.
Nhưng muốn tu luyện từ Thiên Thần đến Chân Thần e là phải cần vài vạn năm.
Mà bây giờ mới trăm năm trôi qua, y đã tu luyện đến Chân Thần đỉnh phong, cách Linh Thần chỉ xa một bước!
Cơ Nguyên Các cảm thấy dường như thân thể mình đã xảy ra dị biến nào đó...
Nhưng y không thể nói rõ đó là dị biến gì.
Thần niệm của y bao phủ toàn thân, quan sát hết từ thân thể đến thần hồn, nhưng không phát hiện có điểm nào không đúng.
Cũng có thể nói rằng hiện tại y rất tốt.
Hoàn toàn không có điểm nào không tốt!
Hiện tại, toàn thân từ trên xuống dưới tràn đầy pháp lực, ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ!
Y có cảm giác, nếu có một Linh Thần đứng trước mặt mình, thì y cũng có thể một quyền đánh bại!
Loại lực lượng này khiến y sợ hãi.
Nhưng cũng khiến y mê muội...
Dù là tu sĩ hay là Thần Linh, khát vọng đối với lực lượng đều không đổi.
Tại sao Thần Linh muốn tu hành?
Vì Trường Sinh?
Không, sau khi tu thành Thiên Thần, thọ nguyên cũng đã cực kì lâu dài.
Mà Thần Chủ Thần Tôn cũng gần như thọ cùng trời đất!
Tu hành không phải là vì thực lực sao?
Có thực lực mới có địa vị cùng quyền thế, đây mới là khát cầu chân chính của tất cả mọi người!
Mà bây giờ Cơ Nguyên Các đã phát hiện, có lẽ môn Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh này có thể mang đến lực lượng và quyền thế cho mình!
Trong mắt Cơ Nguyên Các bỗng nhiên lóe lên liệt hỏa hừng hực.
Đó là ngọn lửa dã tâm...
Trong lòng y đang hi vọng một niềm may mắn.
Môn công pháp này... chắc là không có vấn đề gì đâu?
Chương 1404: Đã đến lúc thu hoạch
Mặc dù bản năng của Cơ Nguyên Các e ngại môn công pháp này.
Bởi vì Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh khiến y cảm thấy không còn là mình nữa.
Nhưng cuối cùng y vẫn không nén được khát vọng với lực lượng!
Bởi vì trong lòng y có dục vọng...
Dục vọng trở nên cường đại!
Mặc dù y xuất thân từ đại tộc Cơ thị nhất tộc trong Nguyên Giới, trong tộc có Nguyên Quân lão tổ tọa trấn.
Bản thân y còn là thiên kiêu của Cơ thị nhất tộc.
Nhưng địa vị của Cơ Nguyên Các trong Cơ thị nhất tộc có chút xấu hổ...
Mặc dù y có thiên phú bất phàm, nhưng không xuất thân từ mạch chính, mà là từ chi thứ của Cơ thị nhất tộc.
Thậm chí quan hệ huyết mạch đã cực kì xa xôi.
Nhưng sau khi y thể hiện ra thiên phú bản thân, Cơ thị nhất tộc mới đón y về trong tộc bắt đầu bồi dưỡng.
Nhưng y là đệ tử chi thứ duy nhất được trọng dụng.
Vậy nên y bị đám đệ tử mạch chính xa lánh và căm thù.
Dù sao đám đệ tử mạch chính vẫn luôn tranh đấu kịch liệt vì vị trí thiếu chủ.
Nhưng cái vị trí thiếu chủ này cuối cùng vẫn thuộc về mạch chính, chỉ còn xem thuộc về kẻ nào.
Đám đệ tử mạch chính kia dù không trở thành thiếu chủ, địa vị của bọn họ cũng sẽ không thay đổi, vẫn được hưởng thụ đãi ngộ của mạch chính.
Nhưng nếu Cơ Nguyên Các trở thành thiếu chủ.
Hoặc ngày sau tiến thêm một bước, trở thành tộc trưởng của Cơ thị nhất tộc...
Vậy sau này ai là chi thứ, ai là mạch chính?
Cho nên không chỉ đám thiên kiêu đệ tử mạch chính cực kỳ căm thù Cơ Nguyên Các.
Ngay cả các trưởng lão mạch chính cũng ngầm làm khó y.
Mặc dù lão tổ trước đây đón y về vẫn hết sức ủng hộ y.
Nhưng trong đại chiến chiếm đoạt chư thiên vạn giới, vị lão tổ kia đã tham gia đại quân Thần Giới.
Sau trận chiến thảm liệt, mặc dù lão tổ bình yên trở về, nhưng đã bị trọng thương, thực lực giảm mạnh. Địa vị trong Cơ thị nhất tộc không lớn bằng lúc trước.
Cho nên tình cảnh của Cơ Nguyên Các ở Cơ thị nhất tộc càng ngày càng tồi tệ...
Nhưng nếu Cơ Nguyên Các tu thành Linh Thần, thậm chí là Thần Chủ.
Có lẽ cho dù mạch chính không tình nguyện thì cũng không thể không tiếp nhận sự thật y sẽ trở thành thiếu chủ!
Nỗi sợ khi tốc độ tu hành tiến triển quá nhanh chậm rãi lắng lại, trong lòng Cơ
Nguyên Các bắt đầu dâng lên niềm khao khát lực lượng!
Không chỉ Cơ Nguyên Các, vô số thiên kiêu khác cũng bị mê hoặc bởi lực lượng và khao khát mạnh lên.
Mọi nhà mỗi cảnh.
Có người tưởng như phong quang vô hạn, nhưng thực chất lại giấu giếm nhiều điều khó nói.
Dù có người tưởng như không vương ưu sầu, nhưng mấy ai có thể ngăn cản sự hấp dẫn của việc nhanh chóng mạnh lên chứ?
Đặc biệt là phương thức mạnh lên nhanh chóng này có vẻ không có nguy hiểm hay tai họa ngầm nào!
Kỳ thật không phải mọi người không biết, tốc độ tu hành môn công pháp này nhanh đến mức không hợp lý.
Nhưng trong lòng bọn họ vẫn giữ hi vọng may mắn.
Dù sao Tống Trung Quân chính là Thần Hầu của Đế Đình, là Thần Linh hàng thật giá thật.
Y đã có dũng khí giảng đạo dạy pháp trước mặt mọi người, sau đó còn có nhiều thiên kiêu đồng thời tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh như vậy.
Có thể có vấn đề sao?
Vị Tống Thần Hầu này sẽ không dám mạo hiểm hãm hại nhiều thiên kiêu như vậy chứ?
Ôm ý nghĩ như vậy, mặc dù trong lòng các thiên kiêu vẫn nghi kỵ Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh, nhưng vẫn tiếp tục tu luyện...
...
Đế Đình, trong một tòa thiên cung hùng vĩ.
Tần Đình mặc đế bào, đứng chắp tay nhìn vạn tộc đại hội. Thần sắc bình thản không hề bận tâm, cao thâm khó dò.
Hắn có thể cảm giác được, tu vi của ngàn vạn thiên kiêu đang nhanh chóng tăng vọt!
Đồng thời, sâu trong thần hồn bọn họ, tâm ma đang nhanh chóng sinh ra... mà những thiên kiêu kia vẫn không hề hay biết.
Tâm ma cắm rễ ở nơi sâu thẳm trong thần hồn, thậm chí giấu trong một đoạn trí nhớ trong thần hồn bọn họ. Có khả năng đó là một cảnh tượng nào đó trong trí nhớ.
Nếu như nói trí nhớ là một đại điện, vậy tâm ma sẽ là một bình hoa giấu ở xó xỉnh nào đó bên trong.
Tâm ma ẩn nấp kĩ như vậy, đừng nói là đám cường giả trẻ tuổi ít trải đời, cho dù là những cường giả Thần Tôn Thần Quân thế hệ trước thì cũng không hề phát giác!
Tần Đình đứng chắp tay, ánh mắt hờ hững.
Đôi mắt hắn thâm trầm, thấp giọng nỉ non: “Đã đến lúc thu hoạch rồi...”
Chương 1405: Đúng là thịnh thế của Chư Thiên Vạn Giới ta Môn công pháp này cực kỳ huyền diệu, cũng âm tàn độc ác tới cực điểm.
Tu hành môn công pháp này, tốc độ sẽ nhanh đến tình trạng không thể tưởng tượng nổi.
Thậm chí còn nhanh hơn tốc độ Tần Đình tu hành!
Nhưng tất cả lại dựa trên cơ sở tiêu hao tiềm lực, thậm chí là thọ nguyên của mình...
Tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh, tiềm lực sẽ bị tiêu hao, nhìn như nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, kỳ thật thần hồn sinh cơ trong cơ thể đang dần dần khô kiệt!
Nó chẳng khác gì thủ đoạn của Huyền Tố Thiên Nữ...
Nhưng Huyền Tố Thiên Nữ thu lấy sinh cơ của chư thiên vạn giới.
Mà Tần Đình chỉ thu lấy sinh cơ của ngàn vạn thiên kiêu!
Huyền Tố Thiên Nữ nói không sai, Tần Đình và nàng là cùng một loại người...
Thời gian trôi mau, trong nháy mắt lại trăm năm trôi qua.
Sau khi giảng đạo xong, Tống Trung Quân rời khỏi vạn tộc đại hội, lại trở về xó xỉnh hẻo lánh trong Đế cung.
Điều này là bình thường.
Dù các cường giả muốn cống hiến cho sinh linh vạn tộc thì cũng không có khả năng giảng đạo được mãi.
Đối với cường giả, truy cầu lớn nhất của bọn họ chính là đại đạo hư vô mờ mịt giữa thiên địa.
Bọn họ muốn đến tầng cao hơn!
Dù là Thần Quân thì cũng bắt đầu điên cuồng tu hành, muốn tu thành Hoàng cảnh!
Mặc dù từ khi khai thiên tích địa đến nay, chỉ có Thiên Đế Tần Đình lấy thân phận hậu thiên sinh linh đột phá gông cùm, tu thành Hoàng cảnh Đế cảnh.
Nhưng điều này đã trở thành một nguồn động lực cho tất cả hậu thiên sinh linh!
Niềm hi vọng hậu thiên sinh linh cũng có thể đột phá gông cùm xiềng xích!
Mặc dù tất cả mọi người đều biết thiên phú của mình chắc chắn không thể so với Tần Đình.
Nhưng nhỡ đâu có thể tu thành Hoàng cảnh thì sao?
Như vậy không chỉ trở thành tồn tại thọ cùng trời đất chân chính, cũng có thể có được quyền thế ngập trời, trở thành đại tướng của Đế Đình!
Cho nên, trong chư thiên vạn giới nổi lên một làn sóng tu luyện điên cuồng.
Mà các cường giả Thần Tôn Thần Quân lại càng là như vậy...
Mặc dù Tống Trung Quân đã rời khỏi vạn tộc đại hội, nhưng Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh của y vẫn được lưu truyền ở đây.
Không chỉ có thiên kiêu tu hành môn công pháp này, ngay cả một vài cường giả cảnh giới Thần Chủ Thần Tôn cũng bắt đầu tu hành...
Dù sao, tiến độ của môn công pháp này cũng thật sự quá mê người.
...
Trong trăm năm, tốc độ tu hành của các thiên kiêu càng ngày càng nhanh.
Gần như mỗi ngày đều có tiến triển cực lớn!
Tốc độ tu hành kinh khủng như vậy tất nhiên làm cho nhiều người sợ hãi.
Nhưng cũng khiến bọn họ mê muội...
Cơ Nguyên Các mở mắt ra, trăm năm đã đi qua...
Bây giờ y đã là Thần Chủ!
Hai trăm năm, từ Thiên Thần tu thành Thần Chủ, đây quả thực là một thần tích!
Thậm chí tốc độ bực này đã siêu việt Thiên Đế bệ hạ!
Nghĩ vậy, Cơ Nguyên Các cảm thấy ngây ngất!
Thiên Đế bệ hạ là chúa tể cường đại nhất của chư thiên vạn giới, dù là thực lực hay thiên phú thì đều rất cường đại.
Mà bây giờ, y lại tu luyện nhanh hơn Thiên Đế ư?
Chẳng lẽ y thật sự là thiên tài vạn năm có một?
Hay tại vì môn công pháp kia quá mức nghịch thiên?
Nhưng Cơ Nguyên Các đã không còn lí trí nữa, hiện tại y chỉ có một ý niệm trong đầu!
Đó chính là tiếp tục tu hành, tiếp tục mạnh lên!
Dường như tu hành môn công pháp này sẽ gây nghiện, khiến Cơ Nguyên Các muốn ngừng mà không được, trong đầu chỉ có tu hành.
Y cũng rõ là vì tu hành môn công pháp này hay vì chính y muốn nhanh chóng mạnh lên...
Hoặc là, cả hai?
Cơ Nguyên Các không nhận ra, tuy hiện tại bề ngoài của y không lộ ra điều gì.
Nhưng sâu trong đôi mắt là sự điên cuồng vô tận!
Sự cẩn thận và cơ trí trước đây...
Y như một kẻ nghiện, rõ ràng biết môn công pháp này có vấn đề, nhưng bây giờ y không muốn suy nghĩ nhiều.
Đầu óc y hoàn toàn trống không.
Chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là tiếp tục tu hành!
...
Không phải chỉ có mình Cơ Nguyên Các trở nên như vậy.
Hơn trăm triệu thiên kiêu khác cũng là như thế!
Bọn họ đã trở nên điên cuồng!
Kỳ thật, nếu có người quan tâm xem xét, nhất định có thể phát giác ra sự dị thường của bọn họ.
Nhưng Đế Đình chợt phát ra một chiếu lệnh.
Đó chính là không cho phép có người quấy rầy những thiên kiêu đang tiềm tu kia!
Chiếu lệnh này không khiến thế nhân cảm thấy ngoài ý muốn.
Bởi vì tiềm tu vốn kị bị người khác quấy rầy, chiếu lệnh này của Đế Đình là vì những thiên kiêu đang tiềm tu kia...
Như vậy thì sẽ không có ai quấy rầy bọn họ.
Kỳ thật, tu vi của Cơ Nguyên Các không được tính là xuất chúng trong số ngàn vạn thiên kiêu này.
Có rất nhiều cường giả thiên kiêu vốn đã có tu vi cực kì bất phàm, phần lớn đều là cảnh giới Chân Thần, Linh Thần.
Mà qua những năm tháng tu luyện, khí tức của bọn họ cũng trở nên cực kì khủng bố.
Xem xét từ xa, vô số khí tức kinh khủng liên miên, ngàn vạn dị tượng bay lên, cực kỳ lộng lẫy, làm người nhìn sợ hãi không thôi.
Một vị Thần Quân nhìn cảnh tượng này, cảm thấy rất an lòng. Lão mỉm cười nói:
“Nhiều thiên kiêu như vậy, đây quả là thịnh thế của chư thiên vạn giới ta!”
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một cỗ khí tức cường đại bộc phát, rung động lòng người.
Có thiên kiêu tu thành Thần Tôn!
Thế nhân đều lộ vẻ vui mừng.
Hiện tại, Thần Tôn vẫn được xem là đỉnh cấp cường giả.
Mỗi khi Đế Đình có thêm một Thần Tôn, đó đều là đại hỉ sự của chư thiên vạn giới!
Đám người cười nói: “Rất tốt!”
Chương 1406: Đây là tình huống gì?
Không chỉ một thiên kiêu tu thành Thần Tôn.
Gần như là trong nháy mắt, đạo khí tức kinh khủng thứ hai bộc phát.
Lại có thêm một vị thiên kiêu tu thành Thần Tôn!
Ngay sau đó là người thứ ba, thứ tư, thứ năm...
Lần lượt từng người tu thành Thần Tôn!
Thế nhân đều nở nụ cười, nhiều Thần Tôn sinh ra như vậy, chứng tỏ bây giờ chư thiên vạn giới khí vận cường thịnh!
Nhưng có người lại chú ý tới những tân sinh Thần Tôn này đều là thiên kiêu tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh...
Thậm chí có người bắt đầu suy tư, sau này có phải thay đổi thái độ đối đãi với Tống Trung Quân hay không?
Cho tới nay, thái độ của mọi người Đế Đình đối với Tống Trung Quân là không quan tâm...
Không nhiệt tình đối đãi y, cũng không lạnh lùng với y, cũng có thể là xa lánh mỉa mai.
Thứ nhất là vì Tống Trung Quân không có căn cơ tại Đế Đình, không cần giao hảo cùng y.
Thứ hai là bởi vì chuyện cũ năm xưa.
Mặc dù có vẻ Thiên Đế bệ hạ đã hoà giải với Tống Trung Quân, thậm chí còn phong y làm Thần Hầu.
Nhưng ai biết trong lòng Thiên Đế nghĩ thế nào?
Không tiếp xúc với Tống Trung Quân có lẽ sẽ bỏ lỡ một vài cơ hội.
Nhưng chung quy sẽ không có sai lầm.
Mà bây giờ lại khác.
Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh do Tống Trung Quân sáng tạo đã lưu truyền rộng rãi, những thiên kiêu tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh đã tu thành Thần Tôn.
Dù những thiên kiêu kia không phải đệ tử của Tống Trung Quân, nhưng Tống Trung Quân vẫn có ân truyền đạo cho những Thần Tôn này.
Giữa hai bên có quan hệ không thể nói rõ.
Mà về sau, những Thần Tôn này ít nhiều gì cũng sẽ hướng về Tống Trung Quân.
Đến lúc đó, Tống Trung Quân sẽ trở thành nửa sư phụ của vô số Thần Tôn.
Mọi người nghĩ vậy thì đều choáng váng...
Tống Trung Quân sắp một bước lên trời rồi!
Mà dù Tống Trung Quân được nhiều Thần Tôn như thế ủng hộ thì cũng không thể ảnh hưởng đến uy tín của Thiên Đế.
Danh vọng của Thiên Đế không phải là thứ mà những Thần Tôn kia có thể khiêu khích.
Thậm chí có thể nói, dù Tống Trung Quân có ân truyền đạo với các Thần Tôn kia.
Những trong lòng những Thần Tôn này vẫn sùng bái e ngại Thiên Đế hơn.
Một khi Tống Trung Quân muốn khiêu khích Thiên Đế.
Chẳng những nhóm Thần Tôn này sẽ không ủng hộ Tống Trung Quân, mà ngược lại còn đả kích y đến chết, chỉ mong rũ sạch quan hệ với Tống Trung Quân...
Như thế, chỉ cần Tống Trung Quân không ngu ngốc đi khiêu khích Thiên Đế, vậy thì địa vị của y trong Đế Đình nhất định sẽ tăng lên.
Có lẽ sẽ leo lên nắm quyền lực Đế Đình một lần nữa!
Cho nên tất cả mọi người đều đang suy tư xem có nên phái sứ giả giao hảo cùng Tống Trung Quân hay không?
Nhưng đột nhiên một chuyện bọn họ không ngờ tới đã xảy ra.
Một vị tân sinh Thần Tôn bỗng nhiên kêu thảm, mặt mũi vặn vẹo tràn đầy kinh hãi.
Gã há to miệng như muốn nói gì đó.
Nhưng con ngươi đột nhiên giãn ra, trở nên hỗn độn.
Thân thể gã lắc lư một lát, khí tức kinh khủng dâng lên, rồi tiêu tán trong hư không.
Gã đã thần hồn câu diệt, thân tử đạo tiêu trong nháy mắt!
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
Đây là có chuyện gì?
Vừa mới tu thành Thần Tôn đã vẫn lạc?
...
Sâu trong Đế cung, trong một tòa đại điện hùng vĩ.
Tần Đình đứng chắp tay, cảm nhận được một cỗ khí tức tuôn ra từ hư không, hội tụ vào trong cơ thể hắn!
Đó là một thân pháp lực khí huyết của vị Thần Tôn vừa rồi.
Sau khi hấp thu pháp lực khí huyết của vị Thần Tôn kia, khí tức Tần Đình không hề dao động.
Không tệ, đây là tu vi của người đầu tiên mà hắn thu được trong hôm nay.
Nhưng khí huyết pháp lực của một Thần Tôn chỉ như một hạt cát trong sa mạc đối với hắn.
Mà... đây mới chỉ là bắt đầu...
Trong hư không không ngừng tuôn ra từng luồng pháp lực khí huyết, điên cuồng lao về phía Tần Đình!
Chúng liên miên không ngừng, như đại dương mênh mông cuồn cuộn kéo tới!
Khí tức Tần Đình dần dần dâng lên...
...
Ngoại giới đã hỗn loạn.
Không chỉ vì vị tân sinh Thần Tôn kia bỗng nhiên vẫn lạc, các tân sinh Thần Tôn khác cũng liên tiếp tọa hóa!
Hoàn toàn không có điềm báo trước!
Thậm chí có thể nói rằng khi thiên kiêu tu thành Thần Tôn sẽ lập tức vẫn lạc.
Các Thần Tôn mới sinh ra đều vẫn lạc.
Một thân khí huyết tu vi đều tán loạn trong hư không, biến mất không thấy dấu vết!
Tràng cảnh này cực kỳ kinh người.
Đám người còn chưa kịp phản ứng!
Trên quảng trường, các Thần Tôn liên tiếp chết đi, cảnh tượng như là ở tận thế!
Một vị Thần Quân hoảng sợ, khó tin kêu lên: “Đây là tình huống gì?”
Nhưng không ai trả lời hắn...
Bởi vì tất cả mọi người cũng đang hỏi việc này là sao.
Rốt cục có cường giả không nhịn được đã xuất thủ, y bay đến trước mặt các thiên kiêu, trầm giọng nói với một vị thiên kiêu sắp tu thành Thần Tôn: “Mau tỉnh lại!”
Giọng y vang như tiếng chuông đồng, vang vọng khắp thiên địa, có thể đánh thức bất kì ai.
Nhưng không ngờ vị thiên kiêu đó lại như mắt điếc tai ngơ, không có chút phản ứng nào, vẫn tiếp tục tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh.
Vị cường giả kia không thể nhịn được nữa, tay vỗ lên người vị thiên kiêu kia.
Nhưng vị thiên kiêu kia vẫn trầm mê tu hành!
Cường giả kia ngây người, y nhìn vô số thiên kiêu đang điên cuồng tu hành.
Trong lòng bỗng nhiên phát lạnh.
Y nhận ra, những thiên kiêu trầm mê tu hành này, những Thần Tôn bỗng nhiên vẫn lạc kia.
Tất cả đều tu luyện Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh...
Chương 1407: Còn đang lục đục với nhau
Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh có vấn đề!
Không chỉ mình vị cường giả này có ý nghĩ đó, tất cả mọi người đều có ý nghĩ như vậy!
Bằng không phải giải thích thế nào khi chỉ có thiên kiêu tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh mới xuất hiện vấn đề?
Kỳ thật ngay từ ban đầu, đám người đã nghi hoặc với việc tốc độ tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh quá nhanh.
Dù sao công pháp nghịch thiên như thế thật sự là kỳ quặc.
Có công pháp nghịch thiên, chính là mấy bộ công pháp Đế cấp tiếng tăm lừng lẫy kia.
Những công pháp này là những công pháp huyền diệu nhất chư thiên vạn giới, tốc độ tu hành cũng cực nhanh.
Nhưng dù nhanh thì vẫn phù hợp quy tắc thiên địa, nằm trong khả năng lý giải của mọi người.
Nhưng Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh thì không phải vậy...
Chẳng qua bị sự thái bình của vạn tộc đại hội mê hoặc, tất cả mọi người mới không đề phòng mà thôi.
Bọn họ nghĩ Tống Trung Quân sẽ không dám bày âm mưu quỷ kế gì!
Vậy nên mới không truy đến cùng.
Thế nhưng không ngờ rằng chỉ vì sự thiếu cảnh giác này, cuối cùng lại xảy ra vấn đề!
Nhưng cũng không thể oán người khác.
Dù cường giả Đế Đình buông lỏng đề phòng, nhưng chuyện liên quan đến nhiều thiên kiêu như vậy, bọn họ cũng không dám lãnh đạm.
Bọn họ đã tự mình tra rõ bộ Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh này, thậm chí còn mời một vị Đế Quân!
Nhưng ngay cả vị Đế Quân kia cũng không nhìn ra Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh có vấn đề.
Vậy nên Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh mới được lưu truyền rộng rãi ở vạn tộc đại hội.
Mà cuối cùng lại thành bi kịch!
Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, trong chốc lát ngắn ngủi, hơn ngàn hơn vạn Thần Tôn sinh ra rồi lập tức vẫn lạc!
Đây tuyệt đối là cảnh tượng kinh khủng nhất từng diễn ra từ khi khai thiên tích địa đến nay.
Ngươi đã từng thấy trong một lát ngắn ngủi, hàng ngàn hàng vạn Thần Tôn sinh ra chưa?
Đồng thời sau đó cũng có từng ấy Thần Tôn vẫn lạc chưa?
Dù là trong đại kiếp chư thiên thì cũng không có nhiều cường giả cùng vẫn lạc như thế!
Đám người vừa đau lòng vừa sợ hãi.
Đau lòng vì quá nhiều thiên kiêu vẫn lạc, đây là một tổn thất lớn của chư thiên vạn giới.
Không biết phải mất bao nhiêu năm mới có thể sinh ra nhiều thiên kiêu như vậy.
Mà sợ hãi là vì bọn họ không biết nên làm gì bây giờ!
Các thiên kiêu vẫn tiếp tục vẫn lạc, mà bọn họ lại bất lực.
Dù bọn họ biết rõ là Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh có vấn đề, nhưng không có cách nào đánh thức những thiên kiêu kia!
Mà nghiêm trọng hơn là, những năm gần đây, có rất nhiều thiên kiêu rời khỏi đế giới, về tu hành trong đạo thống của mình.
Thậm chí Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh cũng đã lưu truyền khắp chư thiên vạn giới.
Không biết có bao nhiêu thiên kiêu đã tu hành bộ công pháp kia!
Nghĩ đến đây, đám người cảm thấy bất lực, không nghĩ ra biện pháp nào!
Một vị Thần Quân bỗng nhiên tỉnh táo lại, cao giọng quát: “Đi mời Đế Quân đến đây!”
Đến lúc này, bọn họ vẫn không dám kinh động Tần Đình.
Bởi vì e ngại uy thế của Tần Đình, nên khi biến cố bực này phát sinh, phản ứng đầu tiên của bọn họ là khống chế tình thế, tránh quấy rầy đến Thiên Đế bệ hạ đang tiềm tu...
Một vị Thần Quân khác phẫn nộ nói: “Ta đi tìm Tống Trung Quân, để y giải thích xem rốt cuộc là có vấn đề gì!”
Thân hình y lóe lên rồi biến mất.
Y đã bay vào Đế cung.
Dù sao Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh cũng do Tống Trung Quân sáng lập, bây giờ xảy ra vấn đề lớn như vậy.
Tạm thời không xét xem có phải Tống Trung Quân cố ý hay không, nhưng cứ phải bắt được y trước.
Trong lòng Thần Quân tràn đầy nghi hoặc.
Tống Trung Quân cố ý sao?
Y đang tự tìm đường chết sao?
Nhưng bây giờ không ai biết chân tướng sự tình, chờ Tống Trung Quân bị bắt đến đây, vậy thì chân tướng sẽ rõ ràng...
...
Không lâu sau, mấy khí tức vĩ ngạn xuất hiện.
Chính là mấy vị Đế Quân lão tổ của Đế Đình!
Trong đó, Trường Sinh Đế Quân có thực lực kinh khủng nhất.
Tu vi ông cao hơn các Đế Quân còn lại, là người đứng đầu các Đế Quân, cũng là người mà thế nhân cho rằng có hi vọng siêu việt Đế cảnh nhất.
Ông chưa từng xuất hiện ở vạn tộc đại hội.
Nhưng hiện tại vạn tộc đại hội xảy ra dị biến, ông đã bị kinh động.
Vẻ mặt Trường Sinh Đế Quân nghiêm túc đi đến trước mặt một thiên kiêu đang tu hành, tinh tế xem xét.
Bỗng nhiên con ngươi ông co rụt lại, chỉ còn mảnh như cây kim.
Ông nhắm hai mắt lại, trầm giọng nói: “Tâm ma đã chiếm cứ thần hồn bọn họ, đương nhiên là không thể gọi bọn họ dậy!”
“Cái gì?”
Vừa nghe đến hai chữ tâm ma, đám người biến sắc, sắc mặt trắng bệch!
Tâm ma... Lại thêm tốc độ tu hành nhanh quá mức.
Cái tên của một bộ công pháp cấm kỵ hiện lên trong đầu mọi người.
Ma Kiếp Huyền Ngục Công!
Bộ Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh này và Ma Kiếp Huyền Ngục Công tương tự nhau!
Tốc độ tu hành đều cực nhanh, đều sinh ra tâm ma chiếm cứ thần hồn!
Một vị Thần Quân sắc mặt khó coi tới cực điểm, gian nan nói: “Thế nhưng ta đã xem qua bộ Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh kia... nó hoàn toàn khác biệt với Ma Kiếp Huyền Ngục Công.”
Thần sắc Trường Sinh Đế Quân âm trầm, trong thời gian nói mấy câu như vậy, lại có mấy ngàn Thần Tôn sinh ra và vẫn lạc...
Ông trầm giọng nói: “Để ta xem môn công pháp này một chút.”
Vị Thần Quân kia nghe vậy, vội vàng diễn hóa kinh văn Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh thành một bộ sách giao cho Trường Sinh Đế Quân.
Trường Sinh Đế Quân bắt đầu thôi diễn Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh, nhìn xem môn công pháp này có cái gì kỳ quặc.
Các Đế Quân vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.
Nhưng Huyền Nguyên Đế Quân lại có mấy phần xấu hổ và đứng ngồi không yên.
Khi các thiên kiêu còn chưa tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh, đã có người giao Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh cho ông, hi vọng ông nhìn xem môn công pháp này có vấn đề gì.
Lúc ấy ông đã nghiêm túc thôi diễn môn công pháp này, nhưng không phát hiện có vấn đề gì.
Cho nên vô số thiên kiêu mới yên tâm tu hành.
Mặc dù môn công pháp này không phải do ông sáng tạo thôi diễn ra, những thiên kiêu kia cũng là tự nguyện tu hành, nhưng ít nhiều gì thì ông vẫn có trách nhiệm...
Ít nhất cũng phải gánh tội bất cẩn, không chừng còn bị Thiên Đế trách phạt!
Nghĩ tới đây, sắc mặt Huyền Nguyên Đế Quân có chút khó coi.
Ông không phải là Đế Quân Thần Giới, mà là sau này mới đầu nhập vào Thần Giới, tuy địa vị vẫn được tôn sùng, nhưng cũng có chút xấu hổ.
Vốn nghĩ chỉ cần trăm vạn năm trôi qua, chờ khi ông chân chính dung nhập vào Đế
Đình, mọi chuyện sẽ trở nên tốt hơn.
Thậm chí vì để lấy lòng Thiên Đế, ông là người ra mặt truyền đạo nhiều nhất trong số các Đế Quân!
Nhưng ai có thể ngờ rằng lại có chuyện xảy ra!
Chỉ sợ sau lần này, địa vị của ông trong lòng Thiên Đế sẽ giảm xuống không ít...
Mặc dù Tần Đình là vãn bối, nhưng hiện tại tất cả Đế Quân đều không coi Tần Đình là vãn bối, mà là Thiên Đế.
Trong lòng cũng đều kính sợ Tần Đình tới cực điểm.
Thậm chí địa vị của đám Đế Quân bọn họ tại Đế Đình ra sao cũng phụ thuộc vào thái độ của Thiên Đế.
Huyền Nguyên Đế Quân không hi vọng mình để lại hình tượng làm việc không chu toàn trong lòng Thiên Đế!
Không biết đã qua bao lâu.
Trường Sinh Đế Quân chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt cực kì nghiêm túc.
Lông mày của ông nhíu lại, lắc đầu nói: “Ta cũng không nhìn ra có gì kỳ quặc.”
Đám người nghe vậy, lông mày đều nhăn lại.
Ngay cả Trường Sinh Đế Quân cũng không thấy có vấn đề gì...
Vậy phải làm thế nào?
Vẻ mặt Huyền Nguyên Đế Quân cũng rất ngưng trọng, lông mày nhíu chặt hơn người khác.
Nhưng trong mắt ông lại thoáng qua vẻ thả lỏng.
May mà Trường Sinh Đế Quân cũng không nhìn ra!
Thực lực của Trường Sinh Đế Quân mạnh hơn ông không ít, mà Trường Sinh Đế Quân cũng không nhìn ra.
Vậy lúc trước ông không tìm ra vấn đề cũng không phải là phạm tội bất cẩn...
Không thể không nói, trong tình cảnh nguy cơ như thế, đám người vẫn còn tâm tình lục đục với nhau.
Thật sự chỉ có thể cảm khái một câu, con người đúng là sinh vật chỉ biết đến lợi ích bản thân...
Chương 1408: Sự tình bại lộ?
Sâu trong Đế Đình, khí tức Tần Đình không ngừng tăng vọt.
Trong mắt hắn tràn đầy vẻ hài lòng.
Trong chốc lát, hắn đã nhận được tu vi pháp lực của mấy triệu Thần Tôn!
Khí huyết pháp lực của mấy trăm vạn Thần Tôn hơn hẳn sinh cơ của mấy trăm thế giới!
Nhưng cũng bởi vậy mà có mấy trăm vạn thiên kiêu vẫn lạc...
Bọn họ đều là nhân vật thiên tài thiên phú bất phàm, tương lai nên huy hoàng tỏa sáng, trở thành cường giả một phương.
Thậm chí có thể kính dâng tài năng và tính mạng cho Đế Đình.
Nhưng tất cả đã bị Tần Đình phá hủy..
Tần Đình mặt không biểu tình, trong lòng không dao động chút nào.
Những thiên kiêu kia vốn là con dân của hắn, bây giờ hiến thân vì đại kế của hắn thì có gì không thể?
Nói cho cùng, kẻ làm Đế thì không cần phải quá coi trong kẻ khác!
Tần Đình thấp giọng nỉ non: “Các ngươi sẽ trở thành một bộ phận của trẫm, thời điểm trẫm quân lâm chư thiên, có một phần công lao là của các ngươi...”
.......
Mọi người đã vô cùng nóng vội.
Bởi vì bây giờ mỗi thời mỗi khắc đều có vô số thiên kiêu tu thành Thần Tôn, sau đó vẫn lạc tọa hóa!
Thời gian trôi qua, thiên kiêu tử vong càng ngày càng nhiều.
Chỉ trong phút chốc, lại có mấy trăm vạn người tử vong!
Đã mấy triệu thiên kiêu vẫn lạc rồi!
Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều cảm thấy choáng váng!
Bọn họ cũng rất đau lòng điểm, thậm chí không ít thiên kiêu là hậu duệ của bọn họ!
Nhưng bọn họ lại bất lực!
Thần hồn của bị tâm ma chiếm giữ không thể đánh thức!
Trường Sinh Đế Quân đang suy tư xem có nên báo cho Thiên Đế bệ hạ hay không?
Dù sao tình huống hiện tại đã rất nghiêm trọng.
Theo ông biết, bây giờ Tần Đình đang bế quan tu hành.
Mà bế quan tu hành kiêng kỵ nhất là bị người khác quấy rầy, cho nên Trường Sinh Đế Quân không nguyện ý đến bẩm báo Tần Đình...
Trường Sinh Đế Quân trầm tư phút chốc, rồi hỏi một câu: “Môn công pháp này do người phương nào sáng tạo?”
Một vị Thần Quân vội la lên: “Là Tống Trung Quân, đã có Thần Quân đi tìm y!”
Trường Sinh Đế Quân nghe vậy, quả quyết nói: “Nếu đây thật sự là âm mưu của Tống Trung Quân, vậy thì một vị Thần Quân không thể chế trụ được y!”
Các Thần Quân nghe vậy đều bay lên, chạy tới Tống Thần Hầu phủ!
.......
Vị Thần Quân phẫn nộ bay thẳng đến Tống Thần Hầu phủ.
Trong chốc lát ngắn ngủi, hắn ta đã chạy tới nơi.
Sau khi xông vào trong, hắn ta nhìn thấy Tống Trung Quân đang ngồi trên mặt đất.
Hắn ta phẫn nộ nói: “Tống Thần Hầu, ta cần một lời giải thích. Vì sao các thiên kiêu tu hành Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh của ngươi đều vẫn lạc! ?”
Tống Trung Quân chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt lóe lên một tia trào phúng.
Một ngón tay điểm về phía vị Thần Quân kia.
Vị Thần Quân kia vốn đang đề phòng, thấy Tống Trung Quân ra tay lại càng tức giận, phẫn nộ nói: “Quả nhiên là ngươi!”
Nhưng hắn ta vừa dứt lời, bỗng nhiên vẻ mặt ngưng lại, giữa mi tâm xuất hiện một lỗ máu.
Tống Trung Quân vừa ra tay đã trực tiếp giết chết vị Thần Quân này!
Vị Thần Quân này còn chưa kịp phản ứng!
Trong mắt Tống Trung Quân tràn đầy vẻ quỷ dị, khí tức của y bỗng nhiên bộc phát, cực kỳ mạnh mẽ!
Mà một chuyện quái dị đã xảy ra, khí tức của Thần Quân kia lại đang lao về phía Tống Trung Quân!
Khiến khí tức của y càng khủng bố hơn!
Lúc này, mấy vị Thần Quân khác cũng đã tới.
Cảm nhận được khí tức kinh khủng của Tống Trung Quân, bọn họ lập tức biến sắc.
Lúc này Tống Trung Quân đâu còn là Thần Tôn nữa, y đã có thể sánh với cường giả
Hoàng cảnh!
Trong mấy ngày ngắn ngủi mà có thể tu luyện từ Thần Tôn thành Hoàng cảnh ư?
Nhất định là vì Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh!
Mấy vị Thần Quân đều tấn công Tống Trung Quân: “Tặc tử, dám can đảm dùng ma công độc hại thiên kiêu chư thiên ta, tội không thể tha!”
“Thiên Đế bệ hạ đã miễn xá ngươi, không ngờ ngươi dám cô phụ Thiên Đế bệ hạ!”
Mấy vị Thần Quân đều biết mình không phải là đối thủ của Tống Trung Quân.
Bọn họ ra tay chỉ vì ngăn chặn y!
Tống Trung Quân cười dài: “Vốn cho rằng môn công pháp này sẽ không lưu truyền quá rộng, không ngờ lại có nhiều người không chịu nổi dụ hoặc như vậy.
Vì sao lại trách ta?
Cũng được, đã vậy ta sẽ tời khỏi đế giới, thiên địa rộng lớn, chẳng lẽ không có nơi nào cho Tống Trung Quân ta đặt chân hay sao?”
Y đánh một chưởng về phía các Thần Quân, một chưởng này vô cùng cường đại, ẩn chứa vô số quy tắc đại đạo.
Uy năng khủng bố vượt qua cường giả Hoàng cảnh không biết bao nhiêu lần!
Mấy vị Thần Quân không cách nào chống cự, bị một chưởng này trấn áp!
Trong vòng một chiêu, Tống Trung Quân đã giết chết mấy vị Thần Quân!
Khí huyết của những Thần Quân này cũng đều bị y hấp thu luyện hóa.
Động tĩnh trong Đế Đình lập tức khiến những người khác chú ý, bọn họ nhìn thấy Tống Trung Quân giết mấy vị Thần Quân.
“Tặc tử to gan!”
“Lớn mật!”
Trong hư không bỗng nhiên xuất hiện đạo âm vang dội, một bàn tay khổng lồ trấn áp Tống Trung Quân.
Có Đế Quân ra tay!
Vị Đế Quân xuất thủ này chính là Huyền Nguyên Đế Quân!
Lúc trước Huyền Nguyên Đế Quân không an tâm nổi vì mình đã không thể nhìn thấu Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh.
Mặc dù Trường Sinh Đế Quân cũng không nhìn thấu khiến ông cảm thấy tốt hơn một chút.
Nhưng ông vẫn cảm thấy có chút lúng túng.
Bây giờ nếu đã xác định là quỷ kế của Tống Trung Quân, ông đương nhiên sẽ ra tay trấn áp y.
Như vậy, không chỉ có thể giúp ông thoát tội bất cẩn, mà còn lập được công!
Dù sao thời điểm chiếm đoạt các đạo thống, ông không tham gia.
Thậm chí thời điểm quyết chiến cùng Ma Giới, ông cũng tọa trấn hậu phương.
Huyền Viêm Đế Quân và các Đế Quân khác đều có công lao, ông lại hoàn toàn không có chiến công gì, có chút lúng túng.
Bây giờ là cơ hội để ông thể hiện!
Thấy Huyền Nguyên Đế Quân ra tay, Tống Trung Quân không đổi sắc.
Y đánh một chưởng hướng thẳng lên trời!
Phía sau y, có vô số giới âm diễn hóa xuất hiện, vô số dị tượng bay lên!
Một chưởng của y đánh cho Huyền Nguyên Đế Quân phải lui lại...
Chương 1409: Quyền thế quan trọng hơn
Một chưởng này không chỉ làm cho tất cả mọi người chấn động.
Ngay cả Huyền Nguyên Đế Quân cũng không ngờ tới!
Ông không những không thể áp chế Tống Trung Quân, lại còn bị chịu thiệt!
Sắc mặt Huyền Nguyên Đế Quân cực kì khó coi, lúc xanh lúc trắng, Ông là cường giả Đế cảnh, năm xưa còn là vô thượng Chí Tôn của siêu cấp đạo thống Nguyên Giới, là Đại Đế vạn cổ, một trong những tồn tại mạnh nhất chư thiên.
Hiện tại lại không bắt được Tống Trung Quân ư?
Điều này khiến Huyền Nguyên Đế Quân cảm thấy mất hết mặt mũi.
Trước đó ông không nhìn ra Nguyên Thủy Đại Đạo Kinh có vấn đề, hiện tại lại không bắt được một vị Thần Tôn...
Vậy ông phải giấu mặt mũi đi đâu?
Có thể tưởng tượng được, dù kết cục của việc này là gì, ông cũng đều biến thành trò cười của toàn bộ Đế Đình và chư thiên vạn giới!
Huyền Nguyên Đế Quân hừ lạnh một tiếng, lại đưa tay tấn công Tống Trung Quân.
Mặc dù thực lực Tống Trung Quân khiến ông chấn kinh, nhưng vừa rồi chỉ là một kích tùy ý, mà lần này là một đòn toàn lực của ông, chắc chắn có thể trấn áp Tống Trung Quân!
Thiên đạo pháp tắc ầm ầm du tẩu, đạo tắc cuồn cuộn nổ tung trong nháy mắt.
Thần uy lan tràn, ầm ầm lao về phía Tống Trung Quân!
Mặc dù thực lực tu vi của Huyền Nguyên Đế Quân là yếu nhất trong số các Đế Quân, nhưng ông là một cường giả Đế cảnh hàng thật giá thật!
Thần sắc Tống Trung Quân không thay đổi, y quay người liền đi, hóa thành một đạo hồng quang bay về phía ngoại giới.
Huyền Nguyên Đế Quân hừ lạnh một tiếng, ngàn vạn dặm hư không sụp đổ, ầm giáng xuống Tống Trung Quân!
Nhưng đạo hồng quang Tống Trung Quân hóa thành lại di chuyển tránh né, không ngừng biến hóa, khiến Huyền Nguyên Đế Quân mãi không thể chế trụ được y...
Mọi người thấy vậy thì đều lộ vẻ khó tin.
Hiện tại Tống Trung Quân mới chỉ là Thần Tôn!
Rốt cuộc tình huống này là sao, một cường giả Đế cảnh lại không làm gì được một Thần Tôn ư?
Tình cảnh buồn cười như thể một người khổng lồ mà không làm gì được con giun con dế!
Dù Tống Trung Quân yêu nghiệt hơn nữa, chẳng lẽ y có thể vượt qua Thần Quân sao?
Thậm chí dù đạt đến Hoàng cảnh thì cũng không thể khiến Huyền Nguyên Đế Quân không làm gì được như vậy mới đúng.
Tống Trung Quân quá kinh khủng, hay là Huyền Nguyên Đế Quân quá vô dụng?
Thân thể Huyền Nguyên Đế Quân có chút cứng ngắc, thôi động pháp lực toàn thân, trấn áp về phía Tống Trung Quân.
Nếu như là ở ngoại giới thì ông đã phá hủy thế giới này rồi.
Nhưng nơi này là Đế Đình, là Đế giới.
Cho nên ông chỉ có thể cẩn thận khống chế lực lượng của mình.
Nhưng lúc này tình cảnh của Huyền Nguyên Đế Quân có thể nói là xấu hổ tới cực điểm, thậm chí ông không dám nhìn vẻ mặt của mọi người.
Hôm nay có thể nói là ông đã mất hết mặt mũi!
Còn muốn địa vị tại Đế Đình tiến thêm một bước, vậy không khác gì người si nói mộng!
Tiếng kêu thảm thiết của ngàn vạn thiên kiêu không dứt bên tai, mặc dù âm mưu của Tống Trung Quân đã bại lộ.
Nhưng mỗi khắc vẫn có vô số thiên kiêu vẫn lạc, tu vi tán loạn.
Trường Sinh Đế Quân và các Đế Quân khác chỉ đứng nhìn, thần sắc không hề bận tâm.
Kỳ thật nếu muốn giữ tính mạng cho những thiên kiêu này thì nên trực tiếp xuất thủ bắt lấy Tống Trung Quân, sưu hồn ép hỏi phương pháp giải quyết.
Nhưng bọn họ cứ trơ mắt nhìn Huyền Nguyên Đế Quân và Tống Trung Quân dây dưa.
Không phải bọn họ cố ý muốn nhìn Huyền Nguyên Đế Quân làm trò cười.
Mà ngược lại, Trường Sinh Đế Quân muốn giữ mặt mũi cho Huyền Nguyên Đế Quân, cũng để ý đến suy nghĩ của Huyền Nguyên Đế Quân.
Quả thật, hiện tại Huyền Nguyên Đế Quân không chế trụ nổi Tống Trung Quân, khiến ông xấu hổ vô cùng.
Nhưng nếu người khác ra tay giúp đỡ, vậy sẽ càng khiến tình cảnh của Huyền Nguyên Đế Quân trở nên xấu hổ hơn!
Nếu Huyền Nguyên Đế Quân dùng tất cả thủ đoạn cũng không bắt được Tống Trung Quân, mà Trường Sinh Đế Quân vừa xuất thủ lại khiến Tống Trung Quân phải đền tội. Như vậy không phải chứng tỏ Huyền Nguyên Đế Quân rất vô năng sao?
Đến lúc đó chẳng những Huyền Nguyên Đế Quân sẽ không cảm kích Trường Sinh Đế
Quân, mà còn có thể thầm sinh oán hận!
Cho nên Trường Sinh Đế Quân và các Đế Quân khác đều lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
Dù Huyền Nguyên Đế Quân yếu nhất trong số các Đế Quân, nhưng dù sao ông cũng là một trong những cường giả mạnh nhất của Đế Đình!
Trường Sinh Đế Quân và các Đế Quân cũng không muốn trở mặt với ông ta.
Dù lựa chọn này sẽ khiến cho rất nhiều thiên kiêu chết thảm...
Nhưng trong lòng những đại nhân vật này, địa vị của mình trong Đế Đình càng trọng yếu hơn...