Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Vạn tộc đại hội phồn vinh hài hòa, giờ phút này như biến thành địa ngục!
Tất cả mọi người chứng kiến cảnh tượng này mà bó tay hết cách.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn ngàn vạn thiên kiêu chết đi!
Trên bầu trời cũng đang diễn ra một vở kịch kì quái.
Huyền Nguyên Đế Quân - cường giả Đế cảnh uy danh hiển hách, nhưng lại không làm gì được một kẻ cảnh giới Thần Tôn như Tống Trung Quân!
Dù chuyện này khiến Huyền Nguyên Đế Quân mất hết mặt mũi.
Nhưng cũng xác nhận Tống Trung Quân rất khả nghi.
Tống Trung Quân chỉ là Thần Tôn, dù yêu nghiệt đến mức nào thì giỏi lắm là có thực lực Thần Quân, sao có thể chống lại một cường giả Đế cảnh lâu như vậy?
Khẳng định là có vấn đề!
Thảm cảnh ngàn vạn thiên kiêu vẫn lạc này tuyệt đối liên quan đến Tống Trung Quân!
...
Sâu trong Đế cung, trong thần cấm trùng điệp.
Khí tức Tần Đình tăng lên rất nhiều, vô cùng kinh khủng.
Tu vi của hơn trăm triệu Thần Tôn giúp cảnh giới của hắn tăng vọt gấp mấy lần.
Oanh! !!
Một cỗ khí tức tuyệt cường bộc phát phóng lên tận trời, khí tức Tần Đình vốn đã kinh khủng, nay lại càng trở nên cường đại.
Thần uy lan tràn, vận mệnh cuồn cuộn!
Tần Đình đột nhiên mở mắt.
Trong mắt hắn là Hồng Mông Tử Khí, dường như ẩn chứa đạo tắc cuồn cuộn, cực kì kinh khủng.
Hư không trước mắt hắn vặn vẹo chỉ bởi ánh nhìn của hắn.
Vô số pháp tắc, dị tượng xuất hiện.
Trong mỗi dị tượng đều có một thế giới mới đang diễn hóa thành hình!
Tần Đình thấp giọng nỉ non: “Đây chính là Tạo Hóa chi cảnh ư...”
Mỗi chữ hắn nói ra đều khiến cho thiên đạo cộng hưởng.
Trái tim của ngàn vạn sinh linh cũng bởi vậy mà run rẩy.
Dường như mỗi câu Tần Đình nói ra đều là pháp tắc vô thượng!
Tần Đình nhìn ra bên ngoài đế cung, thấy tình cảnh thảm thiết và vở kịch hài hước ngoài Đế Đình.
“Đã đến lúc kết thúc...”
Thần sắc Tần Đình lộ vẻ hờ hững, sâu trong đáy mắt là vĩnh hằng vô tận!
...
Trong vạn tộc đại hội, Tống Trung Quân biến thành vô số đạo thần quang, điên cuồng chạy trốn!
Huyền Nguyên Đế Quân hừ lạnh một tiếng, vô số nguyên khí đạo tắc tuôn ra, pháp tắc cuồn cuộn mãnh liệt đánh tan từng đạo thần quang.
Nhưng thần quang có vạn đạo, vài đạo bị diệt thì cũng không có tác dụng gì.
Chỉ cần còn một đạo thần quang tồn tại, Tống Trung Quân vẫn có thể sống lại!
Loại thủ đoạn này, chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy!
Giờ phút này, sắc mặt Huyền Nguyên Đế Quân đã âm trầm tới cực điểm.
Bởi vì ông không bắt được Tống Trung Quân!
Huyền Nguyên Đế Quân cắn răng, chuẩn bị mở miệng xin Trường Sinh Đế Quân giúp đỡ.
Mặc dù hành động này sẽ biến ông thành trò cười, nhưng cũng tốt hơn để Tống Trung Quân chạy thoát!
Nếu Tống Trung Quân chạy thoát khỏi tay ông, vậy chuyện này không chỉ đơn giản là mất mặt nữa.
Ông chắc chắn sẽ bị Đế Đình trị tội!
Mà ông cũng sẽ trở thành Đế Quân đâu tiên và chỉ sợ cũng duy nhất bị trị tội!
Đó mới thực sự là sỉ nhục.
Đúng lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một trận thần âm vang vọng chấn động.
"Tống Trung Quân, ta vốn cho rằng ngươi sẽ ăn năn hối lỗi, không ngờ ngươi lại phát rồ như thế, dám mưu hại ngàn vạn thiên kiêu Đế Đình ta. Tội không thể tha, đáng tội chết!"
Dứt lời, sát khí tràn ngập, toàn bộ bầu trời trở nên âm trầm một mảnh, dường như bầu trời sụp đổ, thiên đạo hủy diệt, ngũ hành nghịch chuyển.
Đạo tắc hiện lên từ trong hư không, tất cả mọi người ở đây đều bị cỗ uy áp cường đại này trấn áp.
Vô số cường giả không thể động đậy.
Tống Trung Quân vốn triền đấu không ngừng với Huyền Nguyên Đế Quân cũng bị trấn áp, chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo tắc cuồn cuộn cắn nuốt y.
Một tiếng hét thảm vang lên, hài cốt không còn, thần hồn câu diệt!
Thanh âm Tần Đình xa xăm truyền đến, sấm sét cuồn cuộn, như là thiên âm:
"Tống Trung Quân hấp thu tu vi ngàn vạn thiên kiêu, thực lực viễn siêu Hoàng cảnh, phạt Huyền Nguyên Đế Quân tự hối lỗi, lập công không tội!"
Sau đó, trời lại sáng, bầu trời quang đãng sáng sủa, như thể những gì vừa xảy ra chỉ là ảo giác mà thôi.
Nhưng thi cốt đầy đất lại nhắc nhở tất cả mọi người, đó không phải ảo giác, đó là sự thực...
Tần Đình xuất thủ nhanh, kết thúc cũng nhanh.
Trong nháy mắt, Tống Trung Quân khiến toàn bộ Đế giới long trời lở đất đã chết trong tay Tần Đình.
Tất cả mọi người sợ hãi.
Mặc dù Tần Đình chỉ xuất thủ trong nháy mắt, nhưng thế nhân lại chịu áp lực không có gì sánh kịp.
Đó chính là thực lực của Thiên Đế ư..
Quả nhiên là kinh khủng tới cực điểm!
Huyền Nguyên Đế Quân phí nhiều sức như vậy mà không làm gì được Tống Trung Quân.
Thiên Đế chỉ ra một chiêu đã trấn áp được y.
Không thể không cảm khái, chênh lệch giữa Thiên Đế và Huyền Nguyên Đế Quân thật lớn!
Huyền Nguyên Đế Quân cũng cực kỳ chấn động vì thực lực của Tần Đình. Nhưng nhiều hơn là cảm xúc vui sướng và lòng cảm kích.
Vừa rồi Tần Đình trấn áp Tống Trung Quân, không chỉ miễn tội của ông, còn giải thích nguyên nhân vì sao Tống Trung Quân khó giải quyết như thế, ra là Tống Trung Quân có thực lực viễn siêu Hoàng cảnh.
Nhờ vậy mà Huyền Nguyên Đế Quân không biến thành trò cười của chư thiên vạn giới!
Nghĩ đến đây, trong lòng Huyền Nguyên Đế Quân cực kì cảm kích Tần Đình!
Trường Sinh Đế Quân thì mang vẻ mặt nghiêm túc, đôi mắt trầm thấp.
Khi Tần Đình xuất thủ, ông bị khí tức trấn áp đến mức không thể động đậy!
Thậm chí ngay cả dũng khí xuất thủ cũng không có!
Thực lực Tần Đình tăng cường nhanh như vậy, thậm chí ông cũng cảm thấy ngột ngạt!
Trong lòng ông bỗng nhiên xuất hiện một nỗi nghi hoặc.
Tại sao thực lực Tần Đình tăng nhanh như vậy?
Trước đây ông đã có suy đoán.
Thực lực Tần Đình tăng lên là dựa vào chiếm đoạt đạo thống khác.
Bởi vì mỗi khi Thần Giới chiếm đoạt đạo thống khác, thực lực Tần Đình đều tăng vọt, trực tiếp tăng lên một cảnh giới.
Ngoại trừ lí do chiếm đoạt đạo thống để tăng trưởng tu vi, thật sự là không có cách giải thích nào khác.
Nhưng hiện tại Đế Đình mới thành lập bao nhiêu năm.
Tại sao Tần Đình có thực lực khủng bố như thế?
Chư thiên nhất thống, nhưng không đạo thống cho Tần Đình chiếm đoạt nữa...
Còn có một điểm đáng ngờ khác.
Đó chính là Tống Trung Quân – hung thủ khiến ngàn vạn thiên kiêu chết thảm...
Mặc dù Tống Trung Quân có thiên phú cường hãn, là ứng viên cho vị trí Tử Vi Đế
Tử năm xưa.
Nhưng quá trình sửa chữa công pháp, đặc biệt là cải tạo một môn công pháp Đế cấp tuyệt đối không hề đơn giản.
Nó không chỉ cần có thiên phú tuyệt cường, cũng cần kinh nghiệm và tu vi cảnh giới cực cao.
Tống Trung Quân thật sự có năng lực cải tạo Ma Kiếp Huyền Ngục Công sao?
Mà thực lực y cũng rất khả nghi...
Nếu như Tống Trung Quân thật sự cải tạo Ma Kiếp Huyền Ngục Công, hấp thu tu vi của hơn trăm triệu thiên kiêu.
Với tu vi của nhiều Thần Tôn như vậy, thực lực sẽ không chỉ có như thế!
Mặc dù Tống Trung Quân triền đấu không ngớt với Huyền Nguyên Đế Quân, nhưng y chỉ luôn tránh né, không hề xuất thủ, cũng không tạo thành uy hiếp cho Huyền Nguyên Đế Quân.
Nếu Tống Trung Quân hấp thu tu vi hơn trăm triệu thiên kiêu, thực lực kinh khủng có thể áp đảo tồn tại trên cả Hoàng cảnh.
Kết cục của Huyền Nguyên Đế Quân không đơn giản chỉ là biến thành trò cười, mà ông ta sẽ có nguy cơ vẫn lạc!
Ông lại liên tưởng lại lúc Ma Giới hủy diệt, khí huyết tu vi của Hỗn Độn Cổ Thần bị một cánh cửa không gian lấy đi.
Trường Sinh Đế Quân bỗng nhiên rùng mình một cái!
Trong lòng ông đã mơ hồ suy đoán ra chân tướng của trận thảm kịch này!
Suy đoán này khiến ông không rét mà run!
Trường Sinh Đế Quân hít một hơi thật sâu, quay người rời đi, về Đế Quân phủ đệ của mình, tuyên bố bế quan.
Trong lòng ông đã hạ quyết tâm không nghĩ sâu về những chuyện này nữa.
Trận thảm kịch này do Tống Trung Quân gây ra, nhất định là y, cũng chỉ có thể là y!
Cái khác, Trường Sinh Đế Quân không quản được, mà ông cũng không dám!
...
Sâu trong Đế Đình, đế cung trùng điệp.
Trong một tòa đại điện hùng vĩ, Tần Đình mặc đế bào, đứng chắp tay.
Đôi mắt hắn âm trầm, thần sắc hờ hững.
“Trường Sinh Đế Quân đã đoán được sao...”
Tần Đình thấp giọng nỉ non, nhưng lại lắc đầu mỉm cười.
Việc Trường Sinh Đế Quân đoán ra cũng nằm trong dự liệu của hắn.
Bởi vì ngay từ ban đầu Tần Đình đã biết không thể giấu diếm được tồn tại như
Trường Sinh Đế Quân!
Trường Sinh Đế Quân rất cường đại, tâm tư minh mẫn, từng trải qua vô số sóng to gió lớn.
Nhưng Tần Đình tin tưởng, dù Trường Sinh Đế Quân suy đoán ra chân tướng, thì ông cũng sẽ không nói gì.
Mà ông nhất định sẽ khẳng định thủ phạm là Tống Trung Quân!
Tuy vạn tộc đại hội kết thúc sau biến cố lớn, nhưng ảnh hưởng mang tới cho chư thiên vạn giới không chỉ như vậy.
Đầu tiên là hơn trăm triệu thiên kiêu chết thảm.
Có thể nói, lần này gần như đã khiến thế hệ trẻ tuổi chư thiên vạn giới tổn thất lớn!
Hơn trăm triệu thiên kiêu là con số kinh khủng bực nào, gần như bao gồm tất cả đạo thống.
Có thể nói là lực lượng tinh nhuệ trẻ tuổi của các đạo thống.
Bây giờ bọn họ vẫn lạc khiến rất nhiều đại tộc tông môn thương tiếc vạn phần!
Đó là thiên kiêu của bọn họ.
Thiên kiêu vẫn lạc là một tổn thất lớn đối với sự phát triển trong tương lai của bọn họ!
Đối với chư thiên vạn giới, đây cũng là một sự việc cực kì đáng tiếc.
Những thiên kiêu này đều là thiên tài ngàn dặm mới tìm được một, khó khăn lắm mới có một người sinh ra.
Tại sao nhiều thiên kiêu vẫn lạc như vậy?
Mà quan trọng hơn là...
Chư thiên vạn giới mơ hồ có lòng bất mãn với Đế Đình.
Thiên kiêu đến vạn tộc đại hội giao lưu sở học, kết quả chết luôn.
Ai có thể chịu được chứ?
Nhưng uy danh Đế Đình quá thịnh, thậm chí chủ nhân các đạo thống bây giờ đều là đại tướng của Đế Đình.
Cho nên bất mãn chỉ là tạm thời.
Trong lòng bọn họ vẫn tràn đầy kính sợ với Đế Đình...
Sau khi chi tiết chân tướng truyền ra, bọn họ lại chuyển dời sự bất mãn đến thiên kiêu nhà mình.
Đám thấy lợi tối mắt!
Thiên đạo công bằng, có được có mất, công pháp tu luyện nhanh mà không có tai họa ngầm sao có thể tồn tại?
Nhưng những thiên kiêu kia đều bị lực lượng làm mất lí trí, buông lỏng cảnh giác.
Vậy nên mới tạo thành kết cục đáng buồn.
Vì vậy các thế lực không chỉ không còn bất mãn với Đế Đình, bọn họ lại còn cảm thấy xấu hổ.
Bởi vì nguyên nhân của chuyện này hoàn toàn là do bọn họ dạy bảo không tốt.
Nếu toàn bộ thiên kiêu tham gia vạn tộc đại hội đều bị diệt thì dễ nói.
Nhưng trên thực tế, chỉ có một phần tư thiên kiêu vẫn lạc.
Vẫn còn rất nhiều thiên kiêu nghi ngờ môn công pháp này nên không tu hành.
So ra, có vẻ như thiên kiêu nhà bọn họ ngu không ai bằng.
Chết cũng xứng đáng!
Chuyện Thiên Đế tự mình xuất thủ trấn áp Tống Trung Quân cũng khiến thế nhân tung hô.
Mặc dù Tống Trung Quân là đại sư huynh của Thiên Đế.
Thậm chí có thể nói lần thảm kịch này Thiên Đế cũng có trách nhiệm nhất định.
Bởi vì Thiên Đế đã miễn xá Tống Trung Quân, phong làm Thần Hầu.
Bằng không, Tống Trung Quân bị giam cầm trong đế cung, làm gì có cơ hội hãm hại?
Nhưng Thiên Đế có uy vọng quá cao.
Không người nào dám trách tội Thiên Đế.
Thậm chí trong lòng thế nhân, Thiên Đế luôn luôn đúng.
Chỉ có đám tiểu nhân âm hiểm xảo trá là sai!
Chỉ trách Tống Trung Quân đã được Thiên Đế đặc xá khai ân mà còn không biết điều, dám ám hại ngàn vạn thiên kiêu, làm tổn hại thanh danh Đế Đình.
Thật sự là có lỗi với ân đức của Thiên Đế bệ hạ.
Đáng chết!
Nhưng cũng có một số người cảm thấy việc này kỳ quặc.
Bởi vì Tống Trung Quân... truyền đạo quá trắng trợn.
Đây không phải là muốn chết sao?
Tống Trung Quân truyền đạo quá rõ ràng.
Một khi xảy ra chuyện, y tuyệt đối không giấu diếm được.
Mà y lại ở trong Đế Đình, Đế Đình có vô số cường giả bá chủ, y chạy không thoát.
Đây không phải là tự tìm đường chết sao?
Nhưng Tống Trung Quân đã bị Thiên Đế trấn áp, dù có người cảm thấy kỳ quặc thì cũng đành mặc kệ.
Thế nhân đều cho rằng chính Tống Trung Quân cũng không ngờ mọi chuyện lại phát triển thành như vậy.
Lúc ấy Tống Trung Quân truyền đạo ở chỗ hẻo lánh.
Có lẽ chỉ muốn truyền bá phạm vi nhỏ, len lén thôn phệ tu vi các thiên kiêu.
Nhưng y không ngờ rằng quy mô lại tăng lên nhiều đến thế.
Không ngờ rằng có nhiều thiên kiêu thấy lợi tối mắt như vậy mà lựa chọn tu luyện công pháp của y.
Trong mấy ngày ngắn ngủi, môn công pháp ấy đã lưu truyền rất rộng.
Có hơn trăm triệu thiên kiêu tu hành!
Đến tình trạng này, Tống Trung Quân đành đâm lao phải theo lao.
Hơn nữa thân phận của y mẫn cảm, không thể rời khỏi Đế giới.
Chỉ có thể trở mắt nhìn mọi chuyện diễn ra...
Đa số mọi người tán thành lời giải thích này.
Chỉ có mấy người cảm thấy nghi hoặc, nhưng muốn nghĩ sâu hơn lại đều rùng mình một cái.
Không còn dám nghĩ nữa...
Sâu trong Đế cung, Tần Đình mặc đế bào, đứng chắp tay.
Dù hiện giờ tu vi của hắn đã tiến thêm một bước, tu thành tạo hóa chi cảnh.
Nhưng khí tức của hắn lại yếu hơn không ít.
Trước đây quanh Tần Đình tràn ngập sự thâm trầm, không giận tự uy, làm cho người nhìn vô cùng khiếp đảm.
Mà bây giờ khí tức của hắn lại bình thản, như là một phàm nhân.
Trông hắn giống như một thế gia công tử bình thường trong quốc gia phàm nhân, địa vị cao thượng, ôn nhu hiền hòa.
Nhất cử nhất động của hắn đều cực kỳ tự nhiên.
Dù Tần Đình chỉ tùy tiện bước một bước, nhưng lại cho người ta cảm giác thế giới này vốn nên như thế.
Nên đi một bước như vậy...
Hắn biết rõ ngoại giới đang bạo động.
Thế nhưng hắn không để ý.
Bởi vì không cần...
Mặc dù kế hoạch này có thể lừa được đa số thế nhân trong chư thiên vạn giới, thế nhưng vạn giới cũng có không ít người thông minh.
Những người thông minh này có thể nhìn ra sự kỳ hoặc trong đó.
Nhưng nếu là người thông minh, vậy đương nhiên sẽ biết phân nặng nhẹ, cũng không truy tra đến cùng....
Như thế, hắn vẫn là Thiên Đế bệ hạ vĩ ngạn được chư thiên vạn giới kính ngưỡng,...
........,
Trong đại điển, đôi mắt Tần Đình trầm thấp, hắn thấp giọng nỉ non: “Thời cơ đã đến...”
Không sai, đối với Tần Đình mà nói, thời cơ quyết chiến cuối cùng đã đến!
Bây giờ hắn hấp thu tu vi ngàn vạn Thần Tôn, đã đột phá tạo hóa chi cảnh.
Chiến lực của hắn còn hơn xa Tạo Hóa Cảnh !
Mặc dù tu vi cảnh giới của Huyền Tố thiên nữ cao hơn Tử Vi Thần Đế, thậm chí còn cao hơn hắn một chút.
Nhưng Tần Đình lại cảm thấy Huyền Tố thiên nữ vẫn chỉ thuộc phạm trù tạo hóa chi cảnh... Trận chiến sắp tới, Tần Đình không chỉ rất tự tin, mà hắn còn nắm chắc phần thắng!
Trận chiến này sẽ kết thúc mọi chuyện. Triệt để tiêu trừ tất cả tai hoạ ngầm!
Tần Đình bỗng nhiên phóng lên trời, cuốn lên tinh thần cuồn cuộn.
Thần uy mênh mông tuôn ra, hô ứng với ngàn vạn tinh thần phía xa.
Nhìn từ xa tựa như một đạo tinh hà dài tới ngàn tỉ dặm phóng lên trời, xông thẳng vân tiêu!
Cảnh tượng này vô cùng choáng ngợp, hùng vĩ.
Vô số thế nhân nhìn chăm chăm, tâm tư khuấy động, không khỏi thấp giọng nỉ non:
“Thiên Đế bệ hạ...
Không ai biết, Thiên Đế bệ hạ thâm cư đế cung vì sao lại bỗng nhiên thức tỉnh.
Lần xuất hiện chấn động này là vì chuyện gì?
Không ai biết cả, bọn họ chỉ có thể kinh thán rung động, đưa mắt nhìn thân ảnh Tần Đình dần đi xa, mãi đến khi rời khỏi Đế giới...
......
Đế giới, trong Thiên Cung hùng vĩ.
Tử Vi Thần Đế đứng chắp tay, nhìn thân ảnh đệ tử mình biến mất, thật lâu không nói gì.
Người ngoài không biết, nhưng ông có thể đoán ra.
Có lẽ Tần Đình muốn đi giải quyết chủ nhân của Hỗn Độn Cổ Thần....
Hỗn Độn Cổ Thần đã kinh khủng như vậy, chỉ sợ chủ nhân của nó càng cường đại hơn.
Mặc dù ông là tạo hóa chi cảnh, nhưng trận chiến ở cấp bậc kia ông cũng không xen vào được...
Trong mắt Tử Vi Thần Đế tràn đầy vẻ phức tạp.
Ông kiêu ngạo vì đệ tử mình, cũng lo lắng cho hắn...
“Thành tựu lớn nhất đời này của vi sư không phải là sáng lập Thần đình, khai sáng Thần đạo. Mà là thu ngươi làm đệ tử....”
......
Trong đại điện khác.
Liễu trưởng lão cũng nhìn thấy Tần Đình rời Đế giới.
Lão chép miệng, nhìn hầu cận bên cạnh, khó hiểu hỏi: “Vì sao bệ hạ lại rời khỏi Đế giới?”
Hầu cận: “....”,
Liễu trưởng lão cũng không biết, một hầu cận nho nhỏ như y thì có thể biết cái gì?
Nhưng y đã quen với cái tính tình này của Liễu trưởng lão, chỉ biết lắc đầu cười khổ: “Thuộc hạ không biết.”
Liễu trưởng lão không nhịn được: “Cái gì cũng không biết, vậy ngươi có tác dụng gì? Đi xuống đi!”
Đợi đến khi vị hầu cận kia im lặng lui ra.
Liễu trưởng lão bỗng nhiên cau mày lại, lẩm bẩm: “Thiên hạ thái bình, mà công tử lại xuất hành, xem ra có chuyện lớn xảy ra. Hoặc có lẽ là... Vẫn chưa kết thúc.”
Bây giờ, dù là một kẻ vô tâm vô phế như lão thì cũng không nhịn được mà âm thầm cầu nguyện.
Hy vọng công tử có thể bình an trở về...
“Khi công tử trở về, vậy nghĩa là chuyện đó đã kết thúc. Nếu công tử tâm tình tốt, không chừng có thể ban thưởng cho ta không ít bảo vật.”
Nghĩ tới đây, Liễu trưởng lão lại vô tâm vô phế cười ra tiếng.
Hầu cận ngoài điện nghe vậy im lặng lắc đầu...
Trong lòng y thầm phỉ báng: “Nếu không phải Chủ Quân và bệ hạ tình cũ sâu nặng, với tính tình này của Chủ Quân thì sao có được tiền đồ...”
Trong hư không vô tận, Huyền Tố thiên nữ đang ngồi trên mặt đất.
Mấy trăm năm đi qua, khí tức của nàng đã cường đại và kinh khủng hơn trước.
Sinh cơ vô tận do Hỗn Độn Cổ Thần thôn phệ đủ để nàng trị hết thương thế trong người...
“Sư tôn a sư tôn, ngươi đả thương ta, khiến ta không thể không ngủ say ngàn vạn năm.
Nhưng bây giờ ta lại khôi phục đỉnh phong, sinh cơ chư thiên này vẫn là của ta....”
Ánh mắt Huyền Tố thiên nữ tràn đầy vẻ phức tạp, dường như có chút hoài niệm, cũng có chút áy náy.
Nhưng cuối cùng lại trở về vẻ vô cảm.
Nàng thấp giọng nỉ non: “Bây giờ không ai có thể ngăn cản ta.... dù là sư đệ thì cũng không được!”
Trong mắt nàng bỗng nhiên lóe lên bá khí khó có thể dùng lời diễn tả, chiếm đoạt chư thiên, mình ta độc tôn!
Nhưng trong mắt nàng bỗng xuất hiện một tia chần chờ.
Phải giết Tần Đình sao?
Nếu là lúc trước, nàng hoàn toàn không để tính mệnh Tần Đình vào mắt.
Chỉ cần là kẻ ngăn cản con đường của nàng thì chắc chắn sẽ phải chết!
Đối với sư tôn có ân dưỡng dục dạy bảo mà nàng còn tự tay giết chết, huống chi chỉ là một sư đệ không thân?
Nhưng giờ này khắc này, Huyền Tố thiên nữ có chút chần chờ...
Đại đạo vô tình, bây giờ nàng đã áp đảo đại đạo !
Nàng càng vô tình!
Mặc dù nàng là vô địch, nhưng cũng cảm thấy cô đơn...
Hơn nữa, Tần Đình còn là khác biệt.
Từ trên thân Tần Đình, nàng như thấy được một "chính mình" khác.
Mình và vị sư đệ này thật ra là một loại người...
Tại thời đại Viễn Cổ, dù nàng là đệ tử được Thiên Đế sủng ái nhất, thiên kiêu xuất sắc nhất, thần nữ xinh đẹp nhất. Có không biết bao nhiêu người ái mộ nàng.
Nhưng Huyền Tố thiên nữ khinh thường bọn họ! Bởi vì ở trong lòng nàng, cho tới bây giờ nàng chưa từng coi những người này là người.... Chúng sinh chỉ là sâu kiến mà thôi!.
Nhưng Tần Đình lại khiến Huyền Tố thiên nữ có một loại cảm giác bất đồng.
Đối với người sư đệ này, có thể nói là nàng phải lau mắt mà nhìn.
Cho nên nàng mới mời chào Tần Đình, muốn cùng Tần Đình đồng hưởng sinh cơ chư thiên!
Nhưng nàng không ngờ rằng Tần Đình lại cự tuyệt nàng...
Mặc dù Huyền Tố thiên nữ thất vọng, nhưng không hề phẫn nộ.
Bởi vì điều đó chứng minh Tần Đình và nàng là cùng một loại người!
Chính bởi vì là cùng một loại người, cho nên Tần Đình sẽ không khuất phục dưới nàng.
Nếu Tần Đình thuận theo đứng dưới nàng, vậy nàng sẽ không vui, sẽ coi Tần Đình như những con kiến hôi kia.
Nhưng bây giờ...
Huyền Tố thiên nữ mỉm cười, trên khuôn mặt tuyệt mỹ dường như có đủ loại chờ mong.
Nàng khẽ cười một tiếng: “Nếu ngươi cự tuyệt ý tốt của ta, vậy ta biến ngươi thành vật sở hữu của mình cũng được...”
Thiên Đạo vận chuyển, khiến khí tức của Huyền Tố thiên nữ càng ngày càng mạnh.
“Một năm sau, ta sẽ khôi phục đỉnh phong!”
Trong mắt Huyền Tố thiên nữ lấp lóe tinh quang “Bây giờ mới chỉ 300 năm trôi qua. 300 năm chỉ như một cái chớp mắt, ngươi đã tu đến tình trạng gì...”
Đúng lúc này, Huyền Tố thiên nữ bỗng nhiên khẽ biến sắc.
Nàng nhìn về phía hư không trước mặt.
Ngàn vạn tinh hà đình trệ, rồi bỗng nhiên bắt đầu vận chuyển lại.
Trùng trùng điệp điệp, lộng lẫy chói mắt.
Trong tinh hà, có vô số dị tượng bay lên!
Một thanh niên áo trắng, mỉm cười, chân đạp các vì sao đi tới, trông như một vị công tử phàm nhân.
Đó là Tần Đình!
Hôm nay Tần Đình không mặc đế bào uy nghiêm túc mục nữa, mà là một bộ bạch y, nhẹ nhàng tuấn tú.
Nếu Liễu trưởng lão hay Nhiếp u thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ rung động.
Bởi vì Tần Đình giờ khắc này trông giống Huyền Thiên Thánh Tử uy chấn Đông hoang như đúc, dường như thời gian đã đảo ngược...
Tần Đình chắp tay bước đi, mặt mỉm cười.
Hắn nhẹ giọng cười nói với Huyền Tố thiên nữ: “300 năm đã qua, ta đã là tạo hóa chi cảnh. Sư tỷ, thương thế của ngươi khỏi rồi sao?”
Thần sắc Huyền Tố thiên nữ lập tức trở nên âm trầm, đôi mắt đẹp hơi nheo lại, nhìn chằm chằm Tần Đình.
Từ trên thân Tần Đình, nàng cảm nhận được một cỗ khí tức tuyệt cường!
Cỗ khí tức này còn khiến trái tim nàng đập nhanh hơn!
Nếu như nói 300 năm trước thực lực Tần Đình chỉ khiến nàng cảm thấy khó giải quyết.
Như vậy hiện tại, khí tức của Tần Đình đã khiến nàng cảm thấy vô cùng kiêng kị!
300 năm qua...
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Huyền Tố thiên nữ bình tình nhìn Tần Đình, nhưng trong mắt ẩn chứa vẻ âm trầm.
Thực lực Tần Đình tăng lên vượt xa dự đoán của nàng!
Trong nội tâm nàng cũng sinh ra một tia hối hận.
Nàng nên động thủ sớm hơn, từ lúc ở Đế giới lần trước nên trực tiếp động thủ!
Tần Đình là sư đệ của nàng, lấy được truyền thừa của Thiên Đế.
Cho nên vừa lúc mới bắt đầu, Huyền Tố thiên nữ đã biết Tần Đình nhất định sẽ trở thành đại địch của nàng.
Nàng tới Đế giới gặp Tần Đình, không chỉ là vì muốn kết minh cùng Tần Đình, mà quan trọng hơn là điều tra tin tức về Tần Đình.
Trước khi đến Đế giới, Huyền Tố thiên nữ đã biết được không ít chuyện về hắn.
Đương nhiên đây không phải chuyện gì khó.
Bởi vì sự tích của Tần Đình lưu truyền rất rộng trong Chư Thiên Vạn Giới, không cần tốn sức tìm hiểu.
Trong rất nhiều sự tích kia, Huyền Tố thiên nữ nhạy bén phát hiện một chi tiết.
Đó chính là tốc độ tu hành của Tần Đình cực nhanh, nhưng đều có một điểm tương đồng.
Đó chính là mỗi khi Thần Giới chiếm đoạt một đạo thống, tu vi của Tần Đình sẽ tăng vọt một lần!
Huyền Tố thiên nữ lập tức đoán được rằng rất có thể Tần Đình tu hành một loại công pháp Chí Tôn đạo, có thể chiếm đoạt khí vận đạo thống khác chuyển thành tu vi của mình!
Thiên phú của vị sư đệ này thật sự khiến người ta sợ hãi thán phục.
Dù là Huyền Tố thiên nữ thì trong lòng cũng không thể không thán phục.
Nhưng hiện nay Chư Thiên Vạn Giới nhất thống, Thần Giới không còn đạo thống để chiếm đoạt.
Cho nên Huyền Tố thiên nữ cho rằng, thực lực Tần Đình rất khó đột nhiên tăng vọt giống như trước
Vậy nên Huyền Tố thiên nữ mới không trực tiếp động thủ tại Đế giới.
Bởi vì lúc đó mặc dù thực lực Tần Đình không bằng nàng, nhưng cũng cực kỳ khó giải quyết, huống hồ bên cạnh hắn còn có Tử Vi Thần Đế không thể khinh thường.... Nếu lúc đó động thủ.. Huyền Tố thiên nữ chắc chắn sẽ thắng lợi, nhưng e rằng cũng sẽ trọng thương, y hệt trận chiến cuối cùng tại Thiên Đình năm đó, cuối cùng không thể không bế quan thêm ngàn vạn năm nữa.
Huyền Tố thiên nữ vừa mới trải qua vô số năm khôi phục thương thế, nàng không muốn làm vậy một lần nữa.
Cho nên nàng lựa chọn đợi thêm ba trăm năm.
Ba trăm năm sau, thực lực của nàng có thể khôi phục đỉnh phong.
Mà có lẽ thực lực Tần Đình không tăng trưởng được bao nhiêu.
Đến lúc đó nàng có thể đánh một trận kết thúc mọi chuyện!
Nhưng nàng không ngờ được rằng, trong ba trăm năm ngắn ngủi này, thực lực Tần Đình lại đuổi kịp nàng.
Mà nàng vẫn còn ám thương cuối cùng chưa trị khỏi!
Mặc dù nàng chỉ còn lại một bước cuối cùng là có thể khôi phục đỉnh phong.
Nhưng Tần Đình và nàng đều là những tồn tại mạnh nhất.
Chính bước cuối cùng này cũng đủ để quyết định thắng bại!
Trong lòng nàng khẽ thở dài, không hổ là nam nhân nàng ưng ý.
Chọn thời cơ cho trận chiến cuối cùng cực kỳ xảo diệu.
Thậm chí khiến nàng không thể không phục!
Cảm giác hoàn toàn nắm giữ tất cả này, cho tới nay đều là nàng nắm giữ quyền chủ động.
Mà bây giờ bị kẻ khác chưởng khống, tư vị này thật sự không dễ chịu chút nào.
Cũng khiến Huyền Tố thiên nữ không quen!
Tần Đình đứng chắp tay nhìn Huyền Tố thiên nữ, mỉm cười, nói khẽ:
“Sư tỷ, trẫm có thể cho ngươi một cơ hội cuối cùng.
Nếu ngươi thề thần phục ta, ta sẽ thả cho ngươi một con đường sống, thậm chí ta còn có thể tặng ngươi vị trí thiên hậu, thế nào?”
Huyền Tố thiên nữ nghe vậy, nàng mỉm cười.
“Sư đệ nghĩ thật chu toàn, nhưng ta chỉ muốn lấy ngươi về làm phu quân, mà không phải trở thành chính thê của ngươi...”
......
Ánh mắt nàng sáng rực, chiến ý điên cuồng cùng sát cơ lập loè.
Mặc dù nàng và Tần Đình đang nói những lời tình chàng ý thiếp, dường như đang tán tỉnh nhau.
Nhưng sát cơ trong lòng không vơi đi chút nào!
Bọn họ đều muốn đẩy đối phương vào chỗ chết!
Thấy Huyền Tố thiên nữ cự tuyệt, Tần Đình khẽ thở dài, lắc đầu tiếc hận nói:
“Vốn cho rằng, trên thế gian này, trẫm có thể tìm được một tri kỷ chân chính.
Nhưng giờ xem ra, ta không thể thương hương tiếc ngọc rồi, thật đáng tiếc.”
Vẻ tiếc nuối trong mắt hắn không phải là giả vờ, mà là hắn thật sự thấy tiếc!
Huyền Tố thiên nữ coi hắn là cùng một loại người, mà hắn cũng coi Huyền Tố thiên nữ là tri kỷ.
Dù trong lòng Tần Đình có sự tiếc hận, nhưng sát cơ cũng lên tới cực điểm!
Hắn mặt không đổi sắc nhìn Huyền Tố thiên nữ, bỗng nhiên đánh một chưởng tấn công nàng!
Một chưởng này trùng trùng điệp điệp, ngàn vạn đạo tắc hội tụ, bầu trời sụp đổ, hắn không nương tay chút nào!
Thần sắc Huyền Tố thiên nữ trở nên âm trầm, ánh mắt vô cùng ngưng trọng.
Một chưởng này của Tần Đình bao quát ngàn vạn đại đạo, thậm chí có một loại đại đạo nằm ngoài đại đạo của Chư Thiên Vạn Giới!
Tu vi của Tần Đình tiến triển vượt xa khỏi dự đoán của nàng!
Huyền Tố thiên nữ cũng đánh ra một chưởng, bàn tay trắng nõn như bạch ngọc nhẹ nhàng tỏa sáng, khiến người ta không khỏi trầm mê trong đó.
Nhưng ẩn chứa trong đó lại là uy năng mãnh liệt dữ dội!
Oanh! !!
Hư không nổ tung, đạo tắc óng ánh trong suốt dâng lên, hào quang vạn đạo, cùng quét về phía Tần Đình!
Huyền Tố thiên nữ không hổ là kẻ đã giết chết Thiên Đế, kết thúc thời đại Viễn Cổ.
Thực lực của nàng đã siêu thoát đại đạo.
Thậm chí đạt đến trình độ tự mình đặt ra quy tắc!
Cái gì là Thiên Đạo đại đạo, lời Huyền Tố thiên nữ nói mới là đại đạo!
Hồng Mông sơ khai, Thiên Địa Huyền Hoàng, tạo hóa thần thông.
Tại Hư Vô chi địa không người nào biết, hiện nay hai tồn tại cường đại nhất đang quyết tử chiến!
Đó là hai đệ tử xuất sắc nhất của Thiên Đế - người sáng tạo ra Chư Thiên Vạn Giới.
Mặc dù niên đại khác biệt, một người hưng khởi từ kỷ nguyên Viễn Cổ man hoang, mà kẻ kia là người làm nên đại nghiệp nhất thống chư thiên một lần nữa!
.........
Huyền Tố thiên nữ mặc cung trang, quần áo bay múa.
Trong kiếp quang vô cùng vô tận, thiên hỏa, thần quang, tiên quang trùng trùng điệp điệp, dần dần ngưng kết thành một đạo sinh cơ chi quang làm người sợ hãi tới cực điểm.
Cỗ sinh cơ chi quang này như ẩn chứa hy vọng vô cùng vô tận.
Thế nhưng vật cực tất phản, hi vọng này tới cực điểm chính là tuyệt vọng vô tận!
Sinh cơ mãnh liệt cũng biến thành tử khí uy năng kinh khủng!
Thậm chí Tần Đình cũng cảm thấy khiếp đảm, trong lòng cảm thấy vô cùng ngưng trọng.
Huyền Tố thiên nữ có thể nói là kẻ địch mạnh mẽ nhất hắn từng gặp từ khi xuất đạo đến nay! Dù hắn chiếm được tiên cơ trong trận chiến này, nhưng nếu bất cẩn thì cũng có khả năng lật thuyền trong mương...
Dù sao Huyền Tố thiên nữ cũng đã đặt chân đến phần cuối của đại đạo.
Mặc dù thương thế còn chưa khỏi hẳn, nhưng vẫn không thể khinh thường. Thực lực của nàng so với Tần Đình có vẻ là ngang nhau!
Nhưng....
Một chút thương thế cũng đủ để trở thành điểm mấu chốt quyết định thắng bại!
Tần Đình mỉm cười, bạch y như tuyết, phong độ nhanh nhẹn, trong tay hắn hiện ra các loại pháp tắc.
Đến cấp độ như bọn hắn, thần thông đã không có tác dụng gì.
Vô thượng Thiên Đạo đại đạo cao cao tại thượng trong mắt thế nhân trở thành vũ khí trong tay bọn họ!
Tần Đình và Huyền Tố thiên nữ đều không tế ra pháp bảo, thậm chí còn không đụng tới tiên thiên linh bảo.
Không phải vì bọn hắn nương tay.
Mà là bởi vì ngay cả tiên thiên linh bảo cũng không có tác dụng lớn gì trong trận chiến này, ngược lại còn trở thành gánh nặng cho bọn họ!
Nhục thể của bọn hắn cường đại đến cực điểm, thân thể của bọn hắn, thậm chí chỉ là mái tóc thì cũng hơn xa tiên thiên linh bảo!
Hư Vô chi địa đã bị tàn phá nặng nề.
Mà điều này có chút quỷ dị.
Bởi vì Hư Vô chi địa còn không có cả hư không, chỉ là một mảnh trống rỗng, dù muốn hủy diệt thì cũng không thể.
Nhưng trong trận chiến của Tần Đình và Huyền Tố thiên nữ, hư không đã sụp đổ hủy diệt.
Uy năng trong trận chiến này, e là nếu cường giả Đế Cảnh bị cuốn vào trong thì cũng sẽ bị giảo sát trong nháy mắt. Thần hồn câu diệt, thân tử đạo tiêu!
Trong hư vô, Tần Đình và Huyền Tố thiên nữ điên cuồng chém giết, đạo tắc quay xung quanh bọn hắn giống như tinh hà hào quang rực rỡ. cũng giống như Nộ Long đang giảo sát lẫn nhau.
Tần Đình và Huyền Tố thiên nữ càng đánh càng hung mãnh, chiêu chiêu đoạt mệnh.
Trong lòng Huyền Tố thiên nữ càng ngày càng nặng nề.
Sau khi giao thủ, Huyền Tố thiên nữ mới biết thực lực Tần Đình kinh khủng tới mức nào.
Khi Tần Đình mới tới, mặc dù nàng rung động nhưng còn chưa triệt để tuyệt vọng.
Bởi vì tuy thương thế của nàng chưa khỏi hẳn, nhưng Tần Đình cũng chỉ vừa mới tu thành Tạo Hóa cảnh mà thôi!
Tạo Hóa cảnh và Đế Cảnh là hai cảnh giới khác nhau hoàn toàn.
Tần Đình tu thành Tạo Hóa cũng cần một thời gian để thích ứng.
Mà nàng tu thành Tạo Hóa cảnh đã ngàn vạn năm.
Đây chính là cơ hội để nàng giành chiến thắng!
Nhưng bây giờ, Huyền Tố thiên nữ lại phát hiện thực lực Tần Đình không hề giống một kẻ vừa mới tu thành Tạo hóa cảnh, nàng không tìm được chút sơ hở nào!
Mà Tần Đình vẫn không ngừng tấn công vào thương thế của nàng...
Hắn đã sắp tìm ra nhược điểm duy nhất của nàng!
Cao thủ đối chiêu, thắng bại phân bằng nhất tuyến.
Đối với tồn tại như Tần Đình và Huyền Tố thiên nữ thì lại càng là như vậy.
Bọn họ đều đã đến Tạo Hóa cảnh, đặt chân đến phần cuối đại đạo.
Đại đạo và Thiên Đạo chí cao vô thượng đều chỉ là công cụ trong mắt bọn họ.
Thần thông đạo pháp của của bọn họ cũng là cấp bậc tông sư trong tông sư, muốn mở đạo thống thì chỉ cần một ý niệm.
Nhục thân lại càng cường hãn tới cực điểm.
Nhục thể không còn là huyết nhục nữa, mà là do đạo thì pháp tắc tạo thành, vô cùng cường đại.
Dù là tiên thiên linh bảo thì cũng không thể lưu lại chút vết tích nào trên nhục thể của bọn họ.
Mà bọn họ chỉ cần nhẹ nhàng bóp một cái là có thể biến tiên thiên linh bảo thành bụi đất hư vô!
Bọn họ là hai kẻ mạnh nhất đương thời, khả năng nắm giữ và chưởng khống đạt đến tình trạng lô hỏa thuần thanh.
Thương thế của Huyền Tố thiên nữ chỉ còn chút nữa là có thể khỏi hẳn.
Thậm chí thương thế ấy không gây ra ảnh hưởng lớn, thực lực của Huyền Tố thiên nữ rất cường đại, đủ để che giấu nhược điểm duy nhất mà không phải là nhược điểm này.
Đáng tiếc, nàng phải đối mặt với Tần Đình...
Từ xưa đến nay, thiên kiêu yêu nghiệt tầng tầng lớp lớp, bọn họ có tài hoa kinh diễm, thiên tư tuyệt thế, thiên phú cực cao.
Thế nhưng không ai có thể đạt đến độ cao như Tần Đình!
Thương thế của Huyền Tố thiên nữ, một nhược điểm không phải nhược điểm kia lại biến thành sơ hở trí mạng với Tần Đình!
Sơ hở đủ để phân thắng bại....
Oanh! !!
Hư Vô chi địa, hai thân ảnh đang ra sức chém giết!
Huyền Tố thiên nữ tựa như một nữ chiến thần, quanh thân thần quang lấp lóe, uy năng bộc phát, trùng trùng điệp điệp.
Bàn tay trắng nõn của nàng đánh ra quang mang tịch diệt, tất cả đều phân ly sụp đổ
Tần Đình áo trắng như tuyết, quần áo bay múa, tấn công Huyền Tố thiên nữ.. Nàng thét lên một tiếng, mi tâm tuôn ra ngàn vạn tiên quang lấp lóe, ngưng tụ vào một điểm.
Trong thần quang, từng thân ảnh vĩ ngạn cao lớn xuất hiện!
Những thân ảnh này đều có khí tức kinh khủng tới cực điểm, thậm chí cũng là Tạo Hóa cảnh!
Đó là các đệ tử trước kia của Thiên Đế!
Thiên Đế trước kia có rất nhiều đệ tử, đều là siêu cấp yêu nghiệt thiên phú tuyệt thế, sau này đều tu hành trưởng thành bá chủ trong chư thiên.
Về sau bị Huyền Tố thiên nữ âm thầm hủ hóa, cùng nàng phản loạn Thiên Đình, chém giết Thiên Đế.
Không ngờ những Đế Quân Viễn Cổ này lại bị Huyền Tố thiên nữ luyện chế thành khôi lỗi!
Các Đế Quân Viễn Cổ chính là thủ đoạn cuối cùng, cùng là thủ đoạn mạnh nhất của Huyền Tố thiên nữ!
Tần Đình không đổi sắc, hắn cười to.
“Sư tỷ a sư tỷ, đây chính là lá bài tẩy cuối cùng của ngươi sao?”
Thần sắc Huyền Tố thiên nữ âm trầm.
Không sai, đây chính là lá bài tẩy sau cùng của nàng, nhưng nàng còn không biết con át chủ bài của Tần Đình!
Bọn họ là những kẻ có chiến lực cao nhất thế giới này, mỗi phương diện đều hoàn mỹ không một tì vết.
Cường giả bình thường giao chiến sẽ so đấu xem ai phạm sai lầm ít hơn, bởi vì một khi phạm sai lầm thì sẽ bị người khác nắm được sơ hở, từ đó bị trấn áp.
Nhưng tồn tại bực này chiến đấu...
Hoàn toàn không có khả năng lật bàn.
Bởi vì từ lúc bắt đầu, Tần Đình và Huyền Tố thiên nữ cũng đều không phạm sai lầm.
Thậm chí từ lúc trận chiến vừa mới bắt đầu, kết quả cũng đã định!
Nhưng Huyền Tố thiên nữ tâm cao khí ngạo, sao chịu cam nguyện trở thành tôi tớ thần chúc của Tần Đình?
Mặc dù nàng không muốn giết Tần Đình, nhưng chỉ muốn xem Tần Đình như đồ chơi của nàng!
Trong mắt Tần Đình lấp lóe thần quang, bỗng nhiên từ trong mi tâm tuôn ra một gốc Thế Giới Thụ.
Thế Giới Thụ này là gốc cây mà Tử Vi Thần Đế ban cho hắn tịnh hóa trước kia.
Sau khi Tần Đình tu thành Đế Cảnh, hắn liền luyện thần thụ thành bản mệnh thần thông của chính mình, dùng đại đạo Thiên Đạo quán chú, bây giờ đã trưởng thành, trở thành Thế Giới Thụ!
Hắn thôi động Thế Giới Thụ, âm hành bạo hưởng không dứt, hào quang vạn đạo, ánh sáng hủy diệt kinh khủng tới cực điểm, chiếu rọi về hướng các Đế Quân Viễn Cổ như vũ bão!
Oanh! !!
Trấn áp siêu thoát đại đạo, các Đế Quân Viễn Cổ còn chưa ra tay thì đã bị Thế
Giới Thụ trấn áp!
Tần Đình cười to: “Sư tỷ, còn không nguyện ý thần phục ta sao?”
Thân hình hắn lóe lên, đột nhiên xuất hiện trước mặt Huyền Tố thiên nữ, đánh một chưởng về phía nàng.
Một chưởng này kinh khủng tới cực điểm.
Nếu Huyền Tố thiên nữ nói một chữ "Không", hắn liền triệt để trấn áp nàng!
Huyền Tố thiên nữ cắn chặt răng, trong lòng thầm hận.
Nàng không ngờ sự tình lại phát triển đến tình trạng này.
Trong kế hoạch của nàng, Chư Thiên Vạn Giới vốn phải là vật trong bàn tay nàng, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
Dù là Tần Đình thì cũng chỉ có thể trở thành đồ chơi của nàng.
Thế giới này nằm trong lòng bàn tay nàng.
Tương lai, Chư Thiên Vạn Giới luân hồi không ngừng, mà nàng vĩnh viễn là kẻ đứng sau màn chưởng khống hết thảy...
Tất cả vốn nên rất thuận lợi.
Nhưng bây giờ Huyền Tố thiên nữ mới phát hiện, mọi chuyện đã âm thầm thoát khỏi sự khống chế của nàng từ lâu.
Trong đó biến số chính là vị sư đệ này của nàng, Tần Đình!
Hư không không ngừng sụp đổ, Thiên Đạo bốn phía cũng bị Tần Đình chưởng khống, khiến cho Huyền Tố thiên nữ không thể né tránh, chỉ có thể đối mặt với một chiêu này!
Mặc dù Tần Đình đã nói rất rõ ràng, chỉ cần Huyền Tố thiên nữ thần phục thì sẽ thả cho nàng một con đường sống, thậm chí có thể cho nàng vị trí Thiên Hậu, cùng hưởng Chư Thiên Vạn Giới.
Nhưng Huyền Tố thiên nữ sao có thể thần phục đơn giản như vậy?
Nàng không khỏi khẽ kêu một tiếng, thần quang phun trào bốn phía, thần uy mênh mông tràn ra.
Một chưởng đánh ra, muôn hình vạn trạng, cực kỳ kinh khủng, nó lao về phía Tần Đình.
Uy thế lăng nhiên như không thể ngăn cản.
Trước mặt nàng, tất cả hư không đang không ngừng đổ sụp, cực kì kì vĩ, vặn vẹo chui vào một điểm,
Thậm chí ngay cả ánh sáng cũng bị thôn phệ.
Trong tay Huyền Tố thiên nữ xuất hiện một hố đen thôn phệ vạn vật.
Ngay cả Thiên Đạo, hư không cũng có thể bị thôn phệ!
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt Huyền Tố thiên nữ càng thêm âm trầm.
Bởi vì thần thông của Tần Đình như bóng với hình, công phạt nhắm đến thương thế của nàng...
Nhắm chặt đến nó không tha.
Mà đó cũng chính là tử huyệt của nàng...
Huyền Tố thiên nữ tuyệt vọng: Nếu thương thế của ta khôi phục....
Không, dù thương thế khôi phục, cùng lắm thì hai người sẽ ngang tài ngang sức, lưỡng bại câu thương!
Thực lực của Tần Đình tinh tiến quá nhanh, khiến nàng cảm thấy khiếp sợ sâu sắc...
Giọng Tần Đình vang như chuông đồng, vọng đến tận phía chân trời: “Sư tỷ, ta sẽ hỏi một lần cuối cùng. Ngươi có thần phục hay không?”
Tuy ngoài miệng hỏi vậy, nhưng xuất chiêu vẫn không lưu tình, uy năng kinh khủng xé rách thiên khung, thậm chí ngay cả lỗ đen cũng bị phá hủy, trấn áp về phía Huyền Tố thiên nữ!
Huyền Tố thiên nữ bầu trời đang sụp đổ trên đỉnh đầu, thần sắc âm tình bất định.
Nàng không muốn thần phục!
Nhưng nàng càng không muốn vẫn lạc ở đây!
Huống hồ.... Nếu như nói thế giới này có ai có thể khiến nàng phải lau mắt mà nhìn.
Vậy cũng chỉ có mình Tần Đình!
Thực lực Tần Đình hoàn toàn vượt qua nàng, chứng tỏ đạo của Tần Đình mạnh hơn đạo của nàng!
Nhìn khí tức tử vong càng lúc càng nồng nặc, Huyền Tố thiên nữ chậm rãi nhắm hai mắt lại...
.......
Chư Thiên Vạn Giới và Đế Đình chào đón Thiên Đế bệ hạ của bọn họ trở về.
Nhưng thế nhân rất hiếu kỳ, lần này Thiên Đế lẻ loi một mình rời khỏi Đế giới.
Nhưng thời điểm trở về lại dẫn theo một nữ tử thần bí.
Sau mấy tháng, ngôi vị Thiên Hậu vẫn luôn bỏ trống rốt cục có chủ.
Mà khiến thế nhân cảm thấy bất ngờ là, người ngồi lên ngôi vị này không phải là Vân Thanh Linh nương nương - đế phi được Thiên Đế sủng ái nhất, được sự ủng hộ khá cao trước đó.
Cũng không phải Chu Bình Nguyệt nương nương có cảm tình sâu nhất với Thiên Đế.
Mà là vị nữ tử thần bí theo Thiên Đế trở về kia...
Nhưng thế nhân rất kinh ngạc bởi vì các Đế Quân và thần quan thần tướng trong Đế
Đình có vẻ không có chút ý kiến nào với quyết định của Thiên Đế.
Thậm chí bắt đầu chuẩn bị trọng lễ.
Trọng lễ long trọng phong phú làm cho người ta líu lưỡi, dường như cực kì tôn kính vị Thiên Hậu tương lai này.
Thế nhân cho rằng với tính tình của Vân Thanh Linh thì nàng sẽ đại náo một trận, vậy mà cũng không có chuyện gì xảy ra.
Vị đệ nhất sủng phi được sủng mà kiêu này của Thiên Đế bị người khác đoạt mất Hậu vị, vậy mà không hề làm gì.
Nàng trầm mặc nhiều ngày, cũng là biểu thị ngoan ngoãn tuân theo Thiên Hậu tương lai.
Thật sự khiến cho người ta mở rộng tầm mắt....
Thời gian trôi mau, nháy mắy đã qua vài vạn năm.
Mấy ngàn năm qua, Chư Thiên Vạn Giới vẫn luôn bình tĩnh.
Mặc dù cũng có rất nhiều xung đột, nhưng đại thể vẫn cực kỳ tường hòa.
Sau khi Chư Thiên Vạn Giới đã trải qua chiến hỏa trường kỳ lại tái hiện sinh cơ khiến người khiếp sợ.
Một ít thế giới trước kia bị đánh thành tử địa giờ đã lan tỏa sinh cơ, Thiên Đạo cũng dần dần hợp với quy tắc.
Mặc dù vạn tộc đại hội lần trước xảy ra đại sự kia. Nhưng việc này không hề ảnh hưởng đến quyền uy của Thiên Đế và Đế Đình.
Đế Đình vẫn có sức khống chế tuyệt đối với Chư Thiên Vạn Giới!
Mà ưu điểm của đại nhất thống cũng rốt cuộc thể hiện ra.
Trước kia tất cả đại đạo thống của các đại thế giới mọc lên san sát như rừng, nhưng không giống nhau, thậm chí còn mơ hồ có không ít xung đột.
Tranh đấu vì tài nguyên, ngươi chết ta sống dẫn đến hao tổn thật lớn.
Thậm chí có rất nhiều đạo thống sử dụng văn tự và ngôn ngữ không giống nhau, giữa các đạo thống gần như không trao đổi giao lưu với nhau.
Đương nhiên không thể nào nói đến việc đạo thống hưng thịnh.
Nhưng hiện nay Chư Thiên Vạn Giới nhất thống, Thiên Đế chiếu lệnh văn tự chư thiên nhất thống, tuy rằng cũng dẫn đến không ít đạo thống cổ lão có chút mâu thuẫn.
Nhưng dưới uy nghiêm vô cùng cường đại của Thiên Đế.
Bọn họ cũng chỉ có thể thầm phát tiết chút ít bực tức, chứ không dám làm ra hành động phản kháng.
Dù sao đối lập với uy danh của vị Thiên Đế này chính là hung danh...
Thiên Đế thưởng phạt phân minh, nếu thuận theo người, người sẽ ban cho ngươi vinh quang và địa vị to lớn.
Nhưng nếu dám can đảm ngỗ nghịch ý chí của hắn, như vậy sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng, vĩnh thế không thoát thân được! Những năm gần đây, Chư Thiên Vạn Giới không còn phân tranh.
Tất cả đại đạo thống dung hợp lẫn nhau, phồn vinh đến cực điểm, vạn tộc sinh linh nghỉ ngơi lấy lại sức, thiên kiêu yêu nghiệt tầng tầng lớp lớp!
Hơn nữa còn là đại thịnh thế trước giờ chưa từng có!
Danh vọng của Thiên Đế cũng đạt đến đỉnh phong được người người kính ngưỡng!
.......
Đế giới, sâu trong Đế Đình.
Tần Đình mặc đế bào, uy nghiêm túc mục ngồi trên đế tọa hùng vĩ.
Mà ở dưới chân hắn là rất nhiều đế quân và cự đầu Đế Đình mang khí tức kinh khủng đang quỳ lạy.
Mỗi một vị cự đầu Đế Đình này đều là đại nhân vật ở bên ngoài.
Một lời có thể quyết định sự tồn vong của chư thiên, nhất niệm có thể định sinh tử của chúng sinh.
Nhưng ở trước mặt Tần Đình, bọn họ đều cực kỳ kính sợ lộ rõ vẻ thần phục.
Trăm năm một lần đại triều hội lại mở ra.
Trong đại triều hội chủ yếu thương thảo về đại sự trong Chư Thiên Vạn Giới.
Tuy rằng bây giờ đang là thịnh thế phồn vinh hưng thịnh, nhưng Chư Thiên Vạn Giới vẫn có không ít đại sự, cần Đế Đình đưa ra lựa chọn.
Tần Đình mặt không biểu tình ngồi trên đế tọa, tay phải nâng cằm lên, dường như có phần chán đến chết.
Nhưng không ai dám mở miệng quấy rầy.
Những năm gần đây, theo tu vi của Tần Đình càng ngày càng cao. Hắn dường như không hợp với người khác, vẻ uy nghiêm cũng càng ngày càng lộ rõ.
Giống như là một tồn tại cực kỳ cao trên thế giới này.
Dù là những đế quân ở trước mặt Tần Đình cũng trở nên có phần sợ hãi và khẩn trương.
Tất cả đều vô cùng cẩn thận, sợ làm ra hành động khiến Tần Đình không vui.
Dù cho Tần Đình sẽ không để ý đến những thứ nhỏ nhặt này thì họ cũng không dám.
Không biết qua bao lâu, đại triều hội rốt cục chấm dứt.
Dựa theo lệ cũ, Tần Đình sẽ thiết yến chiêu đãi quần thần.
Trong đại điện, tiên âm trùng trùng điệp điệp, rượu ngon món ngon.
Thần nữ nhảy múa, rất có hương vị say rượu mê tiền.
Mà ngay cả rất nhiều đế phi của Tần Đình cũng dự triều tiếp đãi quần thần khiến họ liên tục chúc mừng.
Trong vài vạn năm này, Tần Đình vốn chưa có con nối dõi cũng rốt cuộc có kết quả.
Không chỉ Thiên Hậu có thai, mà cả các đế phi còn lại cũng đều có tin vui.
Cũng để cho Chư Thiên Vạn Giới đều được ăn mừng.
Sau khi Tần Đình đã có con nối dõi, Đế Đình có người thừa kế sẽ càng trở nên vững chắc
Thiên Hậu, hoặc nói là Huyền Tố Thiên Nữ đang ngồi ở bên cạnh Tần Đình, nàng bưng một chén rượu lên mỉm cười với Tần Đình.
Nàng nhẹ nhàng cười nói: "Bệ hạ gần đây thế nào? Thần thiếp vẫn cảm thấy bệ hạ thường xuyên sẽ có chút không yên lòng."
Tần Đình nghe vậy, cười mà không nói.
Đúng vậy, những năm gần đây theo tu vi của hắn càng ngày càng cao.
Hắn dường như dần dần trở nên thích lâm vào trầm tư mà nhìn vị Huyền Tố Thiên Nữ này mỉm cười.
Tần Đình cũng thật không ngờ, vị mẫu nghi thiên hạ này chính là độc thủ sau màn chính tay hủy diệt kỷ nguyên viễn cổ.
Sau khi Huyền Tố Thiên Nữ có thai, một trong những tồn tại cường đại nhất này dường như mất đi hứng thú với mọi thứ, thậm chí không còn để ý việc thôn phệ sinh cơ Chư Thiên Vạn Giới.
Mà toàn tâm toàn ý nghĩ đến hài tử vẫn còn chưa sinh ra. Những năm gần đây, Huyền Tố Thiên Nữ vẫn luôn dùng rất nhiều thiên tài bảo vật ôn dưỡng hài nhi trong bụng.
Thậm chí còn dùng đại thần thông để cho đứa bé này sinh muộn vạn năm!
Chính là vì để cho đứa bé có căn cơ cực kỳ thâm hậu.
Đứa bé này sở hữu huyết mạch cường đại nhất của hai tồn tại mạnh nhất đương thời là Tần Đình và Huyền Tố Thiên Nữ, lại có rất nhiều tài nguyên ân cần săn sóc.
Tuy còn chưa sinh ra, nhưng dù là Tần Đình cũng có thể mơ hồ cảm giác được khí tức cực kì khủng bố.
Chỉ sợ khi đứa bé này vừa chào đời sẽ là một tồn tại không thể tưởng tượng được!
Quần thần say rượu, tiếng cười đung đưa, náo nhiệt tới cực điểm.
Tần Đình cũng mỉm cười nhìn qua cảnh tượng này.
Nhìn Nhiếp U càng ngày càng có khí tức uy nghiêm, đang hàn huyên với Bùi Nguyên Hiện ngoài cười nhưng trong không cười, trong ngôn từ lời nói cũng có rất nhiều tranh đấu.
Cũng nhìn thấy Liễu trưởng lão tuy không có chức vị cao vẫn ung dung cười ha ha trong những lời nịnh nọt của mấy vị thần bên cạnh.
Đáng nhắc tới chính là, ở mấy trăm năm trước Liễu trưởng lão cũng là cây già nở hoa, lại cho ra đời một đứa con nối dõi khiến lão hưng phấn chạy đến tẩm cung của Tần Đình, đã cắt đứt Tần Đình tiềm tu.
Cầu Tần Đình ban tên cho con gái lão.
Rơi vào đường cùng, Tần Đình cũng chỉ có thể tự mình đi nhìn đứa con gái vừa mới sinh ra của Liễu trưởng lão, dùng Thiên Đạo chi nguyên thi pháp cho bé gái, ban cho nàng một đại tạo hóa.
Ban tên là Liễu Thanh Khanh, phong làm Trường Bình quận chúa, việc này khiến thế nhân hâm mộ.
Thế nhân đều không nghĩ ra, Liễu trưởng lão này như một tên đầu đường xó chợ nhưng đúng là càng già càng lão luyện, sao lão có thể được Thiên Đế tin tưởng như thế!
Trong những lời chúc mừng của quần thần, Tần Đình mỉm cười.
Nhưng trong lòng hắn bỗng sinh ra một loại cảm giác cô tịch.
Tuy rằng hắn được vạn chúng nhìn vào, chúng tinh vờn quanh, nhưng cũng phảng phất lẻ loi một mình.
Đám đế phi thương hắn, lại càng kính hắn.
Đám quần thần trung hắn, lại càng sợ hắn.
Con dân sùng bái hắn, lại càng sợ hắn.
Mặc đại điện rộng lớn, vô số người muốn thân cận với vị Thiên Đế này, nhưng Tần Đình vẫn chỉ cảm thấy cô độc.
Bọn họ đều cách mình rất xa.
Hoặc phải nói là, hắn đã cách họ rất xa.
Tần Đình có vẻ hoảng hốt, bỗng dưng nhớ tới một người đã không tồn tại.
Một địch nhân... Diệp Thu.
Đây là khí vận chi tử đầu tiên hắn gặp phải.
Tuy bây giờ Diệp Thu ở trong mắt của hắn đã rất nhỏ bé, nhưng Tần Đình đã từng thông qua chém giết Diệp Thu để đi lên con đường vô địch này!
Diệp Thu, Giang Trung Bạch, Dịch Thủy Hàn, Phương Trọng Minh, Tiêu Cửu Tư, Chu Trùng...
-...
-...
Nguyên một hàng tên địch nhân bỗng nhiên hiện lên trong đầu Tần Đình.
Những địch nhân này đều là khí vận chi tử, đều là sủng nhi của thiên địa, bọn họ đều có thiên phú tuyệt thế, thủ đoạn cường đại, vốn nên quân lâm thiên hạ.
Nhưng họ cũng liên tiếp thất bại dưới tay Tần Đình, giúp hắn sáng tạo ra sự nghiệp to lớn hiện nay!
Quần thần cũng phát hiện, bệ hạ của bọn họ lại lâm vào trầm tư..
Huyền Tố Thiên Nữ mỉm cười lắc đầu, phất phất tay ý bảo quần thần thối lui.
Một đám quần thần lặng lẽ thi lễ với Tần Đình rồi lui ra, các đế phi cũng đều dần dần rời đi.
Đến cuối cùng, Huyền Tố Thiên Nữ cũng trở về tẩm cung của mình.
Không biết đã qua bao lâu, Tần Đình bỗng nhiên bừng tỉnh.
Lúc này hắn mới phát hiện đại điện đã không còn ai, chỉ còn lại chính hắn.
Giống như cảnh tượng náo nhiệt trước đó chỉ là một giấc mộng, Tần Đình bất giác bật cười.
Hắn nhỏ giọng nỉ non, thanh âm trầm thấp phiêu đãng trong đại điện trống vắng như là đại đạo chi âm tuyên cổ bất diệt.
"Trẫm, là một người cô độc."