Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 858

Trên gương mặt Phùng Quang vốn lộ ra nụ cười mỉm, trong nháy mắt chợt cứng đờ, có vẻ hết sức khó xử. Hắn nhìn về phía Diệp Huyền.

- Ngươi.

Giọng nói của hắn âm u lạnh lẽo:

- Ngồi qua chỗ khác đi. Ta không thích có người ngồi ở bên cạnh ta.

- Đầu óc có bệnh!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn Phùng Quang, lạnh giọng nói. Sau đó hắn lập tức nhắm mắt lại nhìn cũng không liếc mắt nhìn Phùng Quang nữa.

- Ừ?

Trong đôi mắt đầy lạnh lẽo của Phùng Quang nhất thời dường như có hỏa diễm thiêu đốt, nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền một lát, giống như sói ác đang ngó chừng con mồi.

- Ta nhận ra ngươi, Huyền Diệp, đứng đầu trong sát hạch học viên mới khóa lần này. Thiên phú của ngươi thật sự không tệ. Chỉ có điều, học viên mới chính là học viên mới. Vĩnh viễn đừng mong đối đầu được với học viên cũ. Huống gì, ngươi còn là một học viên mới không có tương lai.

Phùng Quang híp mắt, một lời hai nghĩa thốt ra.

- Ngươi không chỉ có đầu óc có bệnh, hơn nữa bệnh tình đã phát triển đến giai đoạn cuối.

Diệp Huyền thản nhiên nói.

- Ngươi!

Trong đôi mắt Phùng Quang đột nhiên nhíu lại. Từ trong đó tản ra sát cơ nồng đậm mạnh mẽ.

- Hừ!

Hắn hừ lạnh một tiếng, đầy vẻ tàn bạo liếc mắt nhìn Diệp Huyền. Hắn không nói gì nữa. Nơi này là đại điện sát hạch, căn bản không cho phép động thủ.

- Được rồi. Nếu như các vị học viên đều đã tới đủ, vậy hiện tại, bắt đầu vòng thứ nhất thi viết.

Ở dưới sự theo dõi của Lỗ Tuấn đạo sư, rất nhanh, từng tờ giấy thi được phát xuống đến trong tay mỗi người.

Sau khi Lỗ Tuấn hô khẽ một tiếng, cuộc thi viết chính thức bắt đầu.

Giờ khắc này, ở phía sau đại điện, mấy cường giả đang ngồi ở chỗ đó, chán muốn chết tán gẫu với nhau.

Bọn họ chính là giám khảo ra đề mục cho vòng thứ nhất thi viết này. Bọn họ đến từ nhân vật đứng đầu của các hệ trong học viện. Sau đó, bọn họ sẽ lập tức phát giấy, tuyên bố nhân viên thông qua thi viết.

Đây cũng là một trong những lệ cũ hàng năm.

- Dược lão, hệ luyện dược các ngươi lần này ra đề thi, hình như có chút khó khăn.

Một lão nhân mỉm cười nói.

Dược lão của hệ luyện dược bình thản nói:

- Khó khăn sao? Ta cảm thấy rất bình thường. Mục đích thi viết khi sát hạch nội viện, chính là để thử thách tố chất tổng hợp lại của một học viên. Loại tố chất này, không chỉ có bao gồm thực lực, còn đối với việc phân biệt rõ sự vật, tránh né đối với nguy hiểm. Ta ra đề thi, toàn bộ là lịch luyện của võ giả. Bình thường sẽ gặp phải. Đây hoàn toàn không thể tính là vấn đề khó khăn.

- Nếu học viện để cho hệ luyện dược ta ra đề mục, tất nhiên phải ra cẩn thận một chút. Ta tin tưởng Đông lão cũng có suy nghĩ giống như ta vậy.

Đông Bác Sâm của hệ luyện hồn lập tức gật gật đầu nói:

- Dược lão nói không sai. Thật ra chúng ta ra đề mục, căn bản không khó khăn. Chỉ cần là võ giả cố tình, đều có thể giải đáp án đi ra. Còn nữa, cho dù là đề mục của chúng ta khó khăn một chút, còn không có rối tinh rối mù giống như đề thi của các ngươi. Hàng năm các ngươi ra đề thi đều đơn giản. Nếu như không có đề thi của chúng ta, làm sao có thể đi phân biệt ra được tư chất tổng hợp lại cao thấp của các học viên?

Nghe được Dược lão và đông lão nói vậy, mấy khác giám khảo nhất thời không nói gì. Mỗi một người lại liên tục cười khổ.

Thật ra Dược lão và Đông lão đưa ra đề mục có thể đơn giản một chút. Đề mục của bọn họ tất nhiên sẽ có chút khó khăn.

Nhưng sát hạch thi viết của đệ tử nội viện hàng năm, hệ luyện dược và hệ luyện hồn ra đề mục đều vô cùng xảo quyệt. Học viên có thể trả lời đi ra, gần như mười người không tồn tại một người. Thậm chí cho dù là những đạo sư cấp Võ Vương như bọn họ, cũng chưa chắc có thể hoàn toàn trả lời được.

Điều này khiến bọn họ phải độ khó của đề thi mình giảm xuống. Nếu không, vòng thứ nhất sát hạch thi viết này, chắc hẳn một người học viên cũng không thông qua được.

Sát hạch này còn có ý nghĩa gì?

Hết lần này tới lần khác mỗi lần cùng Dược lão, đông lão thương lượng, hai người vẫn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ. Các hệ viện khác, đối với hai người đều không thể tránh được.

- Nghe nói sát hạch nội viện lần này, có hai học viên mới vừa gia nhập cũng ở bên trong. Đây chính là kỳ quan của học viện Lam Quang chúng ta bao nhiêu năm chưa từng gặp qua.

- Ngươi nói là Huyền Diệp này và Hầu Phi đi. Chuyện vè hai người này, ta đã nghe nói qua. Hắn có thiên phú thật sự không tệ. Ở trong học viện đang huyên náo sôi sùng sục. Chỉ có điều người trẻ tuổi vẫn thực sự tương đối kiên định, mới vừa vào học lại xin sát hạch nội viện, khó tránh khỏi có chút quá tham vọng chút.

- Ha hả, điều này lại không nhất định.

Thanh Phong đạo sư ở một bên, cười nhạt nói.

- A, Thanh Phong, ngươi hình như rất có lòng tin đối với bọn họ?

Ở một bên có đạo sư kinh ngạc nói:

- Lẽ nào ngươi cảm thấy, hai người bọn họ thật sự có thể thông qua sát hạch sao? Gia nhập nội viện sao?

Thanh Phong cười nhạt nói:

- Bọn họ có thể thông qua sát hạch hay không ta không biết. Nhưng ta cảm thấy, không quan tâm kết quả thế nào, bọn họ có tinh thần như vậy, học viện chúng ta chắc hẳn phải cổ vũ một chút cho bọn họ, mà không phải là chèn ép, không phải sao?

- Thanh Phong nói có đạo lý. Trước mắt, xem thử thành tích của bọn họ vòng thứ nhất như thế nào. Mặc dù nói thi viết bình thường cũng sẽ không sàng lọc người. Nhưng dưới tình huống bình thường, vẫn sẽ có chút ít học viên ở trong quá trình thi viết bị đào thải.

Giờ này phút này, bên ngoài đại điện, trong đại sảnh, tiếng ngòi bút chạy nhanh ở trên giấy sàn sạt vang lên. Mỗi một người học viên đều múa bút thành văn.

Diệp Huyền nghe Trương Liệt giới thiệu, vốn tưởng rằng thi viết này thật sự sẽ rất đơn giản. Nhưng chờ cho tới khi hắn nhìn thấy được đề thi, trong lòng hắn nhất thời lo lắng.

Chỉ thấy đề mục thứ nhất là:

- Xin hỏi tục danh của người đảm nhận viện trưởng của học viện Lam Quang đầu tiên là gì, gia tộc là gì?

Diệp Huyền lại trực tiếp trợn tròn mắt. Tên của viện trưởng đệ nhất học viện Lam Quang đảm nhận. Hắn làm sao biết được?

Hắn vội vàng nhìn về phía đề thứ hai.

- Viện trưởng thứ bảy đảm nhiệm học viện Lam Quang là Tương Triệu Châu, là trên một trong những viện trưởng kiệt xuất nhất lịch sử học viện. Lịch Huyền Vũ năm1576, hắn ở thời điểm học viện Lam Quang đang trong cục diện đáng buồn, tiến hành một hồi cải cách, khiến cho học viện Lam Quang đang dần dần xuống dốc lại, một lần nữa bạo phát ra sức sống, nghênh đón huy hoàng. Xin hỏi, viện trưởng Tương Triệu Châu ở lịch Huyền Vũ năm 1576 tiến hành cải cách, tên là cái gì? Nội dung cụ thể là cái gì?
Bình Luận (0)
Comment