Huyết Tích

Chương 28 - Quyển 1 Chương 27 Gặp Long Hoàng

"Phụ hoàng,người hết thương con rồi"

Long Hoàng đứng dậy,tới tiếp đón đứa con gái duy nhất của mình,trầm giọng nói"Sao thế,ai làm gì Huyền nhi của ta"

Long Thi Huyền giả vờ khổ thân nói"Chẳng phải là phụ hoàng sao,không cần đứa con gái này nữa,bán đi cho tên Man Thiềm thô kệch kia rồi"

Long Hoàng biết ngay,thế nào Long Thi Huyền cũng nói đến việc này,nhẹ giọng an ủi"Man Thiềm dù gì cũng là hoàng tử một Hoàng Triều,thân phận địa vị đều xứng đáng với con,con gả cho hắn đâu thiệt thòi gì đâu"

Long Thi Huyền dậm chân nói"Con mới không cần,con đâu có thích hắn đâu,mà xứng với không xứng"

Long Hoàng cũng mặc kệ,nói"Muốn hay không muốn cũng phải tuân theo,con chấp nhận thì bớt khó chịu,còn không thì năm sau con cũng phải gả đi"

Nghe phụ hoàng của mình cương quyết như vậy,Long Thi Huyền cũng không thất vọng gì,dù sao chuyện này nàng cũng đã nói trên trăm lần rồi,lần nào phụ hoàng cũng cương quyết như thế,nàng lại chuyển đề tài nói"Thật ra con tìm người là có chuyện khác"

Long Hoàng hứng thú hỏi"Ngoài chuyện hôn ước ra,con còn chuyện gì muốn nói với ta?"

Long Thi Huyền lấy Hoàng Huyết Ngọc của Long Thiên ra,giơ trước mắt Long Hoàng,nói"Phụ hoàng xem,ai có thể là người sở hữu Hoàng Huyết Ngọc này"

Long Hoàng nhướng mày,cướp Hoàng Huyết Ngọc từ tay Long Thi Huyền,nói"Trò gì đây,đây không phải là Hoàng Huyết Ngọc của con à"

Long Thi Huyền lắc đầu nói"Là của một người con mới quen,hắn nói ngọc này do sư phụ hắn đưa cho,nói tới đây để tìm người nào đó"

Long Hoàng nghe vậy hứng thú,nhắm mắt lại,đưa linh lực của mình vào Hoàng Huyết Ngọc,vừa đưa vào Long Hoàng lập tức biến sắc.

Một luồng linh lực mạnh mẽ khóa chặt hắn lại,7 con hoàng kim cự long gầm thét,một giọng nói trầm thấp vang lên trong đầu Long Hoàng

"Thiếu niên giữ ngọc này chính là đứa trẻ 12 năm về trước,ngươi mau truyền lại pháp quyết gia tộc cho nó,khi xưa ngươi vứt bỏ nó rồi,tuyệt đối không được nhận người thân"

Long Hoàng lập tức mở mắt ra,tâm tình kích động,vừa vui mừng vừa đau đớn,hắn nhắm mắt lại cố điều chỉnh tâm tình,sau đó nhìn Long Thi Huyền nói"Thiếu niên chủ nhân của miếng ngọc này ở đâu,ta muốn gặp hắn"

Long Thi Huyền thấy biểu cảm kỳ lạ trên mặt phụ hoàng thì kỳ quái,nói"Đang ở Thiên Huyền Viên của con,chẳng lẽ người sư phụ bảo hắn tìm là phụ hoàng sao"

Long Hoàng gật đầu tìm đại một lý do nói"Sư phụ của hắn là người quen của ta,ta khi xưa thiếu hắn một ân tình,giờ ta phải đi trả,Huyền nhi ta đi trước,con từ từ trở về a"

Long Thi Huyền còn có nghi vấn đang định hỏi tiếp,thì nháy mắt đã không thấy Long Hoàng đâu nữa,nàng nghi ngờ không thôi,xoay người muốn nhanh chóng trở về chỗ ở của mình hỏi cho rõ.

Long Thiên đang nhắm mắt tu luyện,thì nghe thấy Tử Thiên gầm gừ mấy tiếng,hắn khó hỉu mở mắt,lập tức đồng tử co rụt.

Không biết từ lúc nào,một nam tử khí vũ hiên ngang,không một dấu hiệu biết trước nào cả,đang nhìn chằm chằm vào hắn,thế mà hắn không hề nhận ra,chứng tỏ tu vi của đối phương ít nhất cũng là Thai Hình Cảnh trung kỳ trở lên.

Người đến không ai khác đúng là Long Hoàng,hắn nhìn chằm chằm Long Thiên,có vẻ kích động không tả,nhưng không có hành động gì.

Long Thiên đầu lập tức nhảy số,nhìn bộ long bào chói lóa của Long Hoàng,cộng với khí thế lúc này và nơi hắn đang ở,hắn lập tức ẩn ẩn đoán ra người đứng trước mặt là ai,hắn đứng dậy cuối người nói"Tu sĩ Long Thiên,bái kiến Long Hoàng"

Long Hoàng thấy Long Thiên nhanh như vậy đã biết mình là ai,không kìm được vỗ tay cười nói"Tốt,rất nhạy bén,quả là có khí chất hoàng tộc"

Long Hoàng nhíu mày,Long Hoàng đang nói gì vậy chứ,cái gì mà khí chất hoàng tộc,hắn nghi hoặc nhưng cũng nhớ lời sư phụ mình,gần vua như gần cọp,không nên nhiều lời với Long Hoàng làm gì,hắn giờ còn hơi non,thế nên hắn lập tức nói"Hoàng nữ đã đi được một lúc,hiện không tại đây"

Long Hoàng gật đầu nói"Ta đã biết,ta không phải đến tìm Huyền nhi,mà là tìm ngươi"

Bình Luận (0)
Comment