Huyết Tích

Chương 67 - Quyển 1.Chương 67 Một Thương

Đào Bảo Lộc rơi xuống đất,phun máu ướt cả đất,có vẻ đã bị thương nặng,Man Thiềm gần bên cả kinh,vội tung ra một đấm,tuy nhiên cánh tay đầy vẩy kia đã kịp thời đỡ lấy,thoáng cái thối lui.

Man Thiềm nhíu mày nhìn lại,người đằng sau cánh tay đó không ai khác,đó là Long Chấn Đông,hoàng tử Thiên Long Hoàng Triều,người xém bị Man Thiềm giết khi trước.

Bóp...bóp...bóp...tiếng vỗ tay vang vọng trong động,Ma Tinh từ từ đi tới,vỗ tay bốp bốp nói"Quả không hổ là Long Chấn Đông hoàng tử,cánh tay này của ngươi,Thai Hình Cảnh sơ kỳ cũng khó địch lại"

Man Lực híp mắt,cảm thấy có chuyện không hay sắp xảy ra,quả nhiên không để hắn thất vọng,Thiên Âm Thánh Nữ dẫn đầu,phía sau là mấy trăm gần ngàn người xuất hiện,hiển nhiên đến đây mục đích cũng không thiện lành gì.

Man Thiềm giật mình,hắn đã thấy Long Thiên trong đám người,trận chiến ngày đó hắn vẫn không quên,trận chiến mà làm ý chí chiến đấu hắn giảm đi,trận chiến làm hắn bị suy giảm vị trí,không thể nào quên được,khuôn mặt và nụ cười ấy.

Long Thiên mỉm cười,hình như cảm nhận được ánh mắt của Man Thiềm,làm động tác chào về phía hắn.

Man Lực thì không nhận ra được Long Thiên,tại vì lần gặp trước Long Thiên có che mặt,nhưng hắn lại lập tức nhận ra Xuân Thu lão nhân và Chu Tài,nắm tay răng rắc,lạnh lùng nói"Hừ Thiên Long Hoàng Triều,không ngờ lần trước là các ngươi ra tay,lần này ta sẽ tính sổ hết thầy"

Tu sĩ Thiên Long Hoàng Triều kể cả Long Chấn Đông đều nghi hoặc,lần trước là lần nào vậy,chỉ có Long Thiên Xuân Thu lão nhân và Chu Tài là ẩn ẩn biết được,nhìn nhau cười khoái chí.

Ma Tinh lười nói nhiều,hắc khí hóa thành đôi cánh sau lưng,phất tay lớn giọng quát"Tu sĩ Ma Khải Hoàng Triều theo ta,giết sạch kẻ thù trước mắt"

"Giếttttt"

Tu sĩ Ma Khải Hoàng Triều cùng Thiên Âm Hoàng Triều xông lên,dưới sự dẫn đầu của Ma Tinh,linh lực bạo phát,tấn công về phía Man Vương Hoàng Triều.

Long Thiên cũng thu lại vẻ cười cợt,thay vào đó là chiến ý sôi trào,quát"Tất cả theo ta giết địch"

"Giếtttt"

Thấy vậy Man Lực cười lớn,quát"Tưởng ta sợ sao,giết"

Man Vương Thông Địa Quyền tung ra,đôi bàn tay khổng lồ xuất hiện,bên này Ma Tinh tạo ra một cơn lốc,hai thứ va chạm vào nhau,không khí bị đè ép nổ ong ong

Man Thiềm thì nhắm thẳng đến Long Thiên mà đánh,thề trả nổi nhục khi xưa,nhưng một thân ảnh đã chặn hắn lại,Long Chấn Đông lạnh lùng nói"Lúc trước chưa phân thắng bại,vậy thì để hôm nay đi"

Cánh tay phủ đầy lớp vảy màu đỏ,móng tay hóa thành vuốt,Long Chấn Đông rên rỉ gầm lớn xông lên,chém giết với Man Thiềm.

Long Thiên lạnh nhạt lướt qua,phóng tới Đào Bảo Lộc quát"Dám ức hiếp Nguyệt Nhi,ta sẽ bắt ngươi đem cho nàng xử lý"(Nguyệt Nhi thực lực yếu nên Long Thiên bố trí ở ngoài)

Đào Bảo Lộc cả kinh,tế ra Phệ Huyết Lô huyết khí hóa thực chất,phóng về phía Long Thiên.

Long Thiên không sợ hãi,mắt nhếch lên dữ tợn quát"Thử chiêu này của ta đi"

Khí thế của Long Thiên lên cao vút,trên tay xuất hiện một thanh thương gỗ,là thứ hắn đục đẽo mấy ngày nay,một thương đánh ra không khí phát nổ,mũi thương không chịu nổi nhiệt mà nổ tung,tuy vậy không gian phía trước như nứt toát,huyết khí bị đánh cho không còn tăm hơi.

Đào Bảo Lộc cả kinh,hét lớn"Không thể nào"

Công kích của bán phẩm Linh Bảo,sao có thể bị một thương gỗ bình thường phá hủy chứ,chứng tỏ một thương này đáng sợ đến nhường nào vậy.

Toát hết mồ hôi,Đào Bảo Lộc vội phun máu hóa thành huyết quang bỏ chạy,hắn sợ rồi,kẻ trước mặt rõ ràng bản thân không phải đối thủ,đến Man Lực còn không đáng sợ bằng người này.

Long Thiên thấy vậy không lo lắng,mọi việc đều đã nằm trong tính toán.

Đào Bảo Lộc hóa thành huyết quang di chuyển rất nhanh,thoáng cái đã đến gần cửa động,nhìn thấy dòng nước tươi mát và ánh sáng chói lóa,hắn lấy làm an tâm.

Nhưng sự an tâm này chỉ vừa lé,thì một vầng sáng đã xuất hiện,ngăn cản lối vào của động,hắn tông vào thì bị hất văng ra.

Ngã ngửa ra đất,Đào Bảo Lộc không tin tưởng quát"Trận pháp,từ bao giờ chứ"

Long Thiên nhanh chóng đuổi đến,mỉm cười nói"Tất nhiên là,sau khi các ngươi nhập động rồi"

Đào Bảo Lộc toát hết mồ hôi,xem ra hôm nay không sống thì chết rồi.

Phệ Huyết Lô xuất hiện hiện,hóa lớn đè ép về phía Long Thiên,vừa đè xuống vừa xoáy quanh tạo thành gió lốc cuốn đến.

Long Thiên nhíu mày,sử dụng Long Diệu Phi Thiên,nắm đấm đấm ra như chân long xuất thế,va chạm với Phệ Huyết Lô.

Nhưng Phệ Huyết Lô giờ đã là bán phẩm Linh Bảo,chỉ hơi giảm tốc,còn lại cũng không vấn đề gì.

Long Thiên nhanh chóng di chuyển tránh thoát,đá phệ huyết lô lún sâu xuống đất,tiện thể nhún nhảy về phía Đào Bảo Lộc.

Đào Bảo Lộc hết sức tập trung,điều khiển Phệ Huyết Lô,năm luồng huyết khí bốc lên cuốn lấy Long Thiên.

Long Thiên phất tay đẩy lui tất cả,thấy vậy Đào Bảo Lộc như thấy hy vọng,bám riết không tha,5 sợi huyết khí như con rắn,uốn éo quanh Long Thiên nhằm tìm sơ hở.

Lúc này Long Thiên đột nhiên nở nụ cười tinh quái,vì huyết khí che mất nên Đào Bảo Lộc không thấy được nụ cười này.

Đào Bảo Lộc hết sức tập trung vào Long Thiên,đồng thời điều khiển huyết khí cực lực vây bám,Phệ Huyết Lô cũng phá đất trồi lên.

Điều khiển Phệ Huyết Lô tấn công đến,định trong một đòn đả thương giết chết Long Thiên.

Nhưng chưa làm được điều đó,Đào Bảo Lộc hét lên đau đớn,cả việc điều khiển Phệ Huyết Lô cũng bị bỏ qua.

Mười mấy con huyết trùm không biết từ bao giờ đã bu đến,thâm nhập vào trong thân thể của Đào Bảo Lộc,cắn nuốt máu thịt,Đào Bảo Lộc đau đớn lăn lốc,vận linh lực bức lui đám huyết trùm đi.

Nhưng khảnh khắp hắn lơ là cảnh giác,bị Long Thiên đánh lừa sự chú ý,để huyết trùm xâm phạm đã là kết thúc cho bản thân rồi.

Long Thiên ngay lập tức xuất hiện,đạp mạnh vào ngực Đào Bảo Lộc,khiến hắn phun máu lên cao,rồi ngất lịm.

Bồi thêm vài cú cho chắc ăn,thấy Đào Bảo Lộc sắp tắt thở,Long Thiên hài lòng nói"Lát đem ngươi ra cho Nguyệt Nhi"

Vứt Đào Bảo Lộc qua một bên,tới gần Phệ Huyết Lô,thấy nó vẫn lơ lửng không rớt,gật đầu thu luôn vào trữ vật,Long Thiên nhanh chóng trở lại cuộc chiến phía bên trong.

..................3vvv3..................

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

Bình Luận (0)
Comment