Lục tìm trên người Lăng Bát,Long Thiên lấy vài thứ được cất trong hộp,dù gì Lăng Bát cũng là một tay hắn giết,sau đó nói"Các đạo hữu vất vả rồi,trên người bọn người Kinh Thiên Môn này còn rất nhiều đồ tốt,các đạo hữu bình tĩnh phân chia,ta đoán rất nhanh Kinh Thiên Môn sẽ làm ra hành động,chúng ta phải nhanh chóng giải phóng các đạo hữu ở đây,sau đó nhanh chóng lên đường"
100 tu sĩ bốn phía nghe vậy,đồng loạt cúi đầu hô lớn"Nguyện theo Chiến Thần"
Long Thiên không biểu cảm gật đầu,rồi ngồi qua một bên,tuy chiến đấu không kịch liệt,nhưng vượt cấp giết địch vẫn là phải trả giá,mắt trái của hắn đang truyền đến từng trận đau nhức.
Một lát sau cảm thấy mọi thứ đều ổn định,Long Thiên thở nhẹ mở mắt,biểu cảm thoáng kinh ngạc từ 100 tu sĩ giờ đã tăng rất nhiều,loáng thoáng phải hơn 200 tu sĩ đang hoạt động xung quanh.
Thấy Long Thiên mở mắt,Ngô Thanh lập tức tiếp cận nói"Chiến Thần các đạo hữu khác đều đã ổn định,không biết bây giờ chúng ta sẽ đi đâu"
Long Thiên nhìn xung quanh,thấy những ánh mắt hy vọng đặt vào mình,hắn trầm mặc chốc lát rồi nhàn nhạt nói"Cả một lượng lớn người nếu đi một chỗ rất gây chú ý,trước tiên các ngươi cứ tách ra lẫn trốn,một tháng sau tụ tập ở Ngũ Hành Sơn Mạch,nơi đó là nhà của ta,lúc đó ta sẽ nói kế hoạch tiếp theo"
Lập tức xung quanh xì xào,bắt đầu cũng có người hô lớn"Vậy hẹn một tháng sau tụ tập,ta tin Chiến Thần sẽ giải phóng chúng ta khỏi bọn môn phái khốn khiếp"
Rất nhiều người cũng lên tiếng phụ hoạ"Một tháng sau gặp lại,nguyện theo chiến thần kề vai"
Từng người bắt đầu rời đi,Long Thiên nhíu mày nói"Tin tưởng ta đến vậy?"
Ngô Thanh tới gần nói"Hiện giờ không ai trong Ngũ Đại Hoàng Triều dám đụng tới góc áo của đệ tử môn phái,chỉ có người mới khiến bọn ta dâng lên hy vọng,ta biết muốn thoát khỏi khống chế của các môn phái rất khó,dù vậy ta vẫn sẽ tin tưởng vào người Chiến Thần"
Long Thiên gật đầu,có cảm giác hiểu cảm giác của đoàn người mình vừa giải phóng,lại nhìn về hướng Thiên Long Hoàng Thành nói"Cố nhân các ngươi thì sao nha,không biết có gặp tình cảnh giống đoàn người này không"
Ngô Thanh lúc này cũng nhanh chóng rời đi, Long Thiên xác định phương hướng rồi cũng phi thân nhanh chóng biến mất.
Không gian nơi này lập tức trở nên hiu quạnh,cứ vậy cho đến 5 ngày sau,một nhóm 3 tu sĩ gòm một lão giả hói đầu tu vi Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong,2 trung niên một âm lãnh gầy gò một mập mạp đều là Thoát Phàm Cảnh hậu kỳ,tất cả đều mặc trang phục Kinh Thiên Môn.
Lão giả hói đầu là Lăng Khiếu một trưởng lão nội môn của Kinh Thiên Môn,sau khi Lăng Bát chết ấn ký ghi lại ở môn phái biến mất,Lăng Khiếu chính là người nhận lệnh đến đây điều tra.
Nhìn mấy xác chết đã thối rữa,lỗ thủng trên đầu Lăng Bát còn có giòi nhoi nhúc,Lăng Khiếu nhíu mày nói"Cứ tưởng Lăng Bát là gặp phải yêu thú từ sâu trong Tiên Mà Địa giết chết,xem ra có kẻ muốn đối địch với Kinh Thiên Môn ta"
Trung niên âm lãnh gày gò tên là Dương Quang lên tiếng"Để ta tìm hung thủ"
Dương Quang phất tay lấy ra một hồ lô màu xám,từ hồ lô lập tức âm khí toát ra tứ phía,hồ lô lơ lửng trên xác Lăng Bát,một vòng xoáy hút từ xác Lăng Bát ra cái gì đó,là một đóm xám.
Dương Quang thu đóm xám về tay,trong đóm xám mơ hồ có thể thấy hình ảnh Lăng Bát,Dương Quang hừ lạnh bóp nát khiến đóm xám toả đi khắp nơi,quát"Oán Linh Truy Hung Thuật"
Trên tay Dương Quang giữ lại một bụi xám,bỏ vào một vỏ trứng,một thoáng sau những bụi xám hướng về một phía liên tục bay đi.
Lăng Khiếu gật đầu nói"Tốt lắm,lập tức đuổi giết kẻ kia"
...................^_^................
Hoang Thiên Thành
Bách Kim Quán một đám đệ tử Kinh Thiên Môn đang đếm linh khí,số lượng vừa vặn 100,Chu Tài ở một bên nở nụ cười giả tạo nói"Các vị thiếu hiệp số lượng ta được giao cũng đã hoàn thành,không biết lần này phía trên có đều gì dặn dò"
Đệ tử có tu vi cao nhất trong đám đệ tử Kinh Thiên Môn hài lòng,gật đầu đưa mấy túi trữ vật cho Chu Tài nói"Lần này môn phái cần gấp linh khí,thời gian vẫn vậy số lượng tăng thêm 10 món đi"
Nụ cười trên mặt Chu Tài cứng lại,nhìn mấy túi trữ vật trên tay nhíu mày,nhưng biết có kháng nghị cũng không được,đành giả vờ vui vẻ tiễn đám đệ tử Kinh Thiên Môn rời đi.
Đứng trước Bách Kim Quán nhìn đám đệ tử Kinh Thiên Môn đã đi xa,sắc mặc Chu Tài lập tức lạnh lại,từ khi Kinh Thiên Môn xuất hiện ở Thiên Long Hoàng Thành,lợi dụng danh nghĩa Thiên Long Hoàng Triều bóc lột tu sĩ,những luyện khí sư như hắn không ai không trở thành công cụ luyện khí,trước kia là 1 tháng 50 món hạ phẩm,giờ thì thành 110 càng ngày càng hiếp người.
Quay người định đóng cửa bắt đầu luyện khí,một giọng nói hào sảng vang lên,khiến hắn phải quay đầu nhìn lại"Chu Tài tiền bối lâu rồi không gặp"
Long Thiên ra hiệu chào với Chu Tài,hắn thực ra đã tới không lâu trước,nhưng thấy Chu Tài đang bận rộn với đám đệ tử Kinh Thiên Môn nên chưa ra mặt.
Chu Tài kinh ngạc đơ người,lập tức chạy tới trước mặt Long Thiên xác nhận"Long Thiên thiếu hiệp là ngươi sao"
Long Thiên cười mỉm gật đầu,thấy vậy Chu Tài vội kéo tay Long Thiên vui mừng nói"Mấy nay thiếu hiệp đi đâu vậy,mau vào trong,ta sẽ kêu người mang trà ngon tiếp đãi"
Long Thiên cũng không cự tuyệt,theo Chu Tài đi sâu vào trong Bách Kim Quán,cuối cùng mỗi người mỗi ghế bắt đầu nói chuyện.
Chu Tài chú ý đến mắt trái bị bịt của Long Thiên kinh ngạc hỏi"Long Thiên thiếu hiệp mắt trái của ngươi bị sao vậy"
Long Thiên cười mỉm nói"Trong bí cảnh xảy ra một số việc,đến mắt cũng bị hoán đổi,nhưng giờ ta cũng quen rồi,không sao cả"
Chu Tài hỏi"Không biết có thể cho ta nhìn thử không"
Long Thiên suy nghĩ một chút,rồi giơ tay tháo bịt mắt ra,một con mắt đen khịt toả ra hắc khí khiến xung quanh âm lãnh mấy phần,đến Chu Tài cũng cảm thấy kinh hãi khi nhìn sâu vào nó.
Long Thiên lại lấy bịt mắt bịt lại,cười mỉm nói"Có làm tiền bốI giật mình hả"
Chu Tài cười gượng nói"Có xíu"
Long Thiên làm ngụm trà rồi nói"Thực ra ta có chuyện muốn nhờ"
Chu Tài trầm ngâm nói"Chuyện trong tầm kiểm soát ta có thể giúp"
Long Thiên nghiêm túc nói"Không biết Chu tiền bối có thể giúp ta vận dụng truyền tống trận ở Hoang Thiên Thành không"
Chu Tài nghe vậy thở phào nói"Ta cùng thành chủ vẫn là có chút quan hệ,không biết thiếu hiệp là muốn truyền tống tới đâu"
"Bình Minh Thành"
....................3vvv3..................