Dương Quang và Lục Tôn vừa kinh vừa giận quát"Nhóc con đừng để chúng bắt được ngươi,kết quả sẽ rất thảm"
Long Thiên cười lạnh,phi thân nhanh chóng biến mất,Dương Quang và Lục Tôn vòng qua Thôn Địa Thú,tiếp tục đuổi giết Long Thiên.
Long Thiên tình trạng thật sự không quá tốt,máu bắt đầu chảy ra từ mắt,cơ thể cũng đã tới giới hạn chịu đựng,nếu còn vượt qua hư không mấy lần nữa,có thể bạo thể mà chết.
Chênh lệch tu vi,khoảng cách giữa Long Thiên và 2 người Dương Quang ngày càng gần.
Long Thiên liên tục thả ra huyết trùng,nới lỏng khoảng cách với 2 người Dương Quang,số lượng huyết trùng còn lại cũng đã rất ít.
Chíu.....một luồng âm khí bắn tới, Long Thiên tê hết da đầu,lấy Hoàng Kim Cốt Thương ra tung một kích phá đòn,sau đó mượn đư chấn mau chóng phóng đi.
Dương Quang và Lục Tôn cũng không ngờ bắt một Linh Thể Cảnh sâu kiến khó vậy,hừ lạnh nói"Xem ngươi còn chạy được bao lâu"
Một lúc sau,hai bên truy đuổi đã đi qua một ngọn núi khác,Long Thiên đột nhiên dừng lại.
Dương Quang và Lục Tôn thấy vậy cũng dừng lại quan sát,không biết có phải lại có một con Thôn Địa Thú ở đâu đây.
Long Thiên quay mặt lại nhìn cả 2,cười ha hả nói"Sao các ngươi có vẻ hoang mang vậy chứ,tu sĩ Thoát Phàm cảnh đều hèn nhát vậy sao"
Dương Quang tức giận quát"Ngông cuồng"
Oán Hồn Lô biến lớn,mấy trăm oán linh từ đó chui ra,con nào con nấy khí tức đều là Thai Hình Cảnh dữ tợn gào rú,tiếng kêu ai oán vang vọng khắp nơi,có mấy con yêu thú gần đó nghe xong trực tiếp trợn mắt ngất xỉu,Dương Quang đều khiến đám oán linh tấn công về phía Long Thiên.
Long Thiên hừ lạnh,hít một hơi dài rồi hô lớn"Sư phụ con sắp bị người khác giết đến nơi rồi,người còn không ra tay hả"
Dương Quang bất ngờ sau đó cười lớn"Ha ha ngươi đây là cùng đường phát khùng rồi hả,còn gọi sư phụ ha hả,chết đi"
Cả trời oán linh phô thiên mà tới,Long Thiên nổi hết da gà,ngọn núi này là ngọn núi lúc trước sư phụ ở,hắn cũng không biết sư phụ có còn ở đây không,tình thế thật sự ngàn cân treo sợi tóc,hắn chỉ có thể đánh cược.
Thấy mấy trăm oán linh sắp bao phủ hết Long Thiên,Dương Quang nở nụ cười đắc ý,hắn đã có thể thấy được cảnh Long Thiên bị xé xác,không ai có thể ngăn cản nữa.
"Sao vậy,hai tên phế vật này,mà con còn cũng không giải quyết nổi"
Một giọng trầm thấp vang khắp Ngũ Hành Sơn Mạch,Dương Quang và Lục Tôn cả kinh,chưa hiểu chuyện gì xảy ra,thì đã nghe một tiếng gầm trầm thấp,một luồng sáng vàng kim xuất hiện xẹt qua.
Mấy trăm oán linh lập tức tan vào không khí,cây cối xung quanh bắt đầu đổ ầm ầm,Long Thiên vui vẻ hét lớn"Sư phụ"
Dương Quang và Lục Tôn há miệng nói"Không thể nào"
Vừa đứt lời,Dương Quang và Lục Tôn cũng tiêu tán,cả mảnh rừng chỉ còn Long Thiên ở đó,như thể từ trước tới giờ vốn cũng chỉ có hắn ở đây.
Giọng nói trầm thấp lại vang lên"Trở lại hang động gặp ta"
Long Thiên nhìn vị trí lúc nảy Dương Quang và Lục Tôn đứng,thấy đến tro cũng không còn thì bễu môi nói"Đến tro cũng không còn,sư phụ ra tay cũng quá không kiềm chế"
Long Thiên cười tươi hớn hở chạy sâu vào trong núi,lâu nay không gặp sư phụ,hắn quả thật rất nhớ sư phụ,đây là lần đầu tiên hắn rời xa sư phụ lâu đến thế.
Rất nhanh từ xa xa đã thấy một ông lão râu vàng phất phới,lông mày kéo dài về hai phía,ánh mắt cương mãnh,đứng trước hang động nhìn về phía Long Thiên,hình bóng kia vẫn quen thuộc đến thế,tựa như 3 năm trước không khác gì cả.
Long Thiên kích động hô lớn"Sư phụ"
Như một đứa trẻ gặp lại người thân,Long Thiên nhanh chóng gian tay,nhào tới ôm lấy sư phụ,rất lâu rồi hắn chưa làm được điều này,sư phụ là người quen thuộc nhất với hắn.
Sư phụ cũng để cho Long Thiên ôm,ánh mắt dịu đi,nhưng miệng thì nói"Xem kìa,lớn chừng này rồi còn vậy,khí thế thanh niên đâu rồi"
Long Thiên buông ra, hừ hừ nói"Sư phụ không biết con trãi qua gì đâu,thiên kiêu gì đó của 5 hoàng triều con đã đánh bại hết rồi,con rất lợi hại đó"
Sư phụ cười cười lắc đầu nói"Đó mà gọi là thiên kiêu gì chứ,nơi đây chỉ là một cái ao nhỏ mà thôi,thiên kiêu thực sự đều là ở nơi khác"
Long Thiên nghe vậy không phục nói"Hừ hừ dù ở đâu,gặp con cũng bị đánh bại hết,để lần sau con tìm bọn hắn đánh một trận"
Nói tới đây,Long Thiên như nhớ gì đó nói"Quên mất,con có dẫn mấy người vào đây,để con đi đón bọn họ"
Sư phụ gật đầu chỉ về một hướng nói"Bọn họ đang ở hướng kia,con đi đón họ đi"
Long Thiên phi thân đi,hô lớn"Có nhiều cái để kể lắm,sư phụ chờ con về a"
Sư phụ đứng nhìn thân hình Long Thiên,đợi hắn hoàn toàn rời đi,trầm ngâm nói"Cũng đến lúc dùng đến phương pháp kia rồI"
2 tiếng sau,Long Thiên dẫn đoàn người Ngô Gia trở lại nơi này,hắn hô lớn vào hang động"Sư phụ con về rồi,con kêu mấy người này ở quanh đây nha"
Từ trong hang động truyền ra tiếng nói trầm thấp"Tùy con,nghỉ ngơi đi,3 giờ sáng mai tớI đây gặp ta"
Long Thiên hì hì nhìn Ngô Tài nói"Ngô lão ngươi cùng tộc nhân toả ra xung quanh nghỉ ngơi,ở đây chắc chắn không bị yêu thú quấy nhiễu,ngươi cứ yên tâm"
Ngô Tài chấp tay cúi đầu nói"Ơn nghĩa này không biết làm sao báo đáp,Ngô gia ta giờ cũng đã xa sút,tuy nhiên ta đây cũng tích lũy một số thứ,ta đây xin thay mặt Ngô gia tặng cho thiếu hiệp"
Ngô Tài lấy ra một túi trữ vật,chủ động đưa qua cho Long Thiên.
Long Thiên nhíu mày nói"Ngô lão,ngươi biết ta giúp ngươi không phải ý này mà"
Ngô Tài vẫn một mực đưa qua nói"Ta biết,nhưng vì cứu chúng ta,thiếu hiệp đã phải trả giá rất nhiều rồi,một chút lòng thành này mong thiếu hiệp nhận lấy"
Long Thiên nhìn ánh mắt thành khẩn của Ngô Tài thở dài nhận lấy,nói"Nếu đã vậy ta xin nhận,gần tối rồi,Ngô lão cũng sắp xếp chỗ ngủ đi"
Ngô Tài gật đầu rời đi,Long Thiên cất túi trữ vật rồi cũng trở về hang động xưa cũ của mình.
Nhìn hang động vẫn y như lúc hắn rời đi,Long Thiên xoa mũi nói"Xem ra sư phụ vẫn qua đây thường xuyên,nếu không nơi này cũng không thể không có con nhện nào"
Ngồi lên giường đá quen thuộc,Long Thiên trầm tư giây lát,rồi phất tay một đống túi trữ vật hiện ra.
Long Thiên cầm một túi trữ vật lên,cười nói"Để xem trong này có gì"
Đưa linh thức vào túi trữ vật,Long Thiên thấy một đống thứ linh tinh,quần áo,tinh thạch,đồ ăn thức uống,mấy món linh khí,loạn cả lên.
Lục tìm một hồi,Long Thiên lấy hết tinh thạch rồi mấy cây linh dược chuyển qua túi trữ vật của bản thân,rồi vứt túi trữ vật qua một bên,bễu môi nói"Đệ tử nội môn Kinh Thiên Môn nghèo vậy"
..............3vvv3...............