Chương 103: Bắc Kinh (6)
“Hả?” trong lòng Tạ Lan Sinh căng thẳng, nghe âm thanh của tiểu Hồng, hỏi, “Làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì rồi?”
“Đạo diễn Tạ!” Tiểu Hồng cho dù đã hơn 30 nhưng đụng phải chuyện gì cũng cuống cuồng, “Đạo diễn Tạ! Cô ả kia. . . . . . Cô ả kia. . . . . . ! ! ! Ngài tự lên ‘Điện ảnh thế giới’ đi!”
“. . . . . .” Tạ Lan Sinh mím môi, ngón tay gõ mở “Điện ảnh thế giới”.
Liền thấy trang đầu của diễn đàn thoáng chốc xuất hiện nhiều hot topic.
Bài thứ nhất là: 【 Cuối cùng vẫn không thể nhịn được sự gian xảo đạo đức giả, tỏ vẻ đạo mạo của Tạ Lan Sinh. 】
“? ? ?” Tạ Lan Sinh ấn vào.
Bài post chính chi chít chữ, bên trên viết:
【 Chào mọi người, đêm qua trằn trọc suốt một đêm, cuối cùng vẫn là quyết định nói ra trải nghiệm của tôi.
Tôi là một cô gái bình thường ôm giấc mộng làm nữ minh tinh. Đêm qua Thâm Lam công bố “Đạo diễn Tạ cả đời yêu thương điện ảnh tha thiết. Ngài ấy vô cùng tôn kính điện ảnh, cho rằng điện ảnh là thần thánh, không thể khinh thường, không thể vấy bẩn”, nhưng thực tế không phải như vậy.
Tháng 8 năm ngoái, lần đầu tôi nhìn thấy quảng cáo tuyển vai cho 《 Nhất kiến chung tình 》 tại trường học. Đạo diễn của điện ảnh này là Tạ Lan Sinh từng giành hai Gấu Vàng, vô số diễn viên trong phim của anh ta đều được chú ý, một bước thành sao. Bởi vậy, tôi mang theo ước vọng, khát khao ngập tràn, đăng ký tham gia thử vai. Tôi gửi ảnh chụp, video qua bưu điện, sau một tuần thì nhận được điện thoại, đối phương tỏ ý vai diễn này cực kỳ xinh đẹp, cực kỳ duyên dáng, đạo diễn cần xem ảnh bikini, còn cần biết số đo ba vòng. Tôi không hoài nghi gì, nghe theo lời bọn họ sai khiến!
Tôi thuận lợi vượt qua sơ tuyển, đến khách sạn tham gia thử vai. Sáng hôm đó vừa đến nơi, liền có một trợ lý đến nói, đây là tác phẩm mới quan trọng của đạo diễn kỳ cựu đoạt hai Gấu Vàng, thế nên, mỗi người phải nộp 500 đồng phí đăng ký mới có thể vào trong! Hắn nói, một ngày thuê phòng họp khách sạn này hết một vạn hai, chúng tôi một người 20 phút, vừa vặn là 500 đồng. Tôi liền nộp, tất cả mọi người cũng thế, nhưng nhóm khác lại không bị như vậy!
Tiếp theo là thử vai. Ở trong phòng thử vai, tôi bị yêu cầu . . . . . . Mặc Bikini, lại chỉ được tạo dáng lẳng lơ, để người dòm ngó giữa chốn đông người. Thử vai xong rồi, phó đạo diễn tuyển diễn viên lại gửi tin nhắn, nói, chỉ cần lên giường với bọn họ, gã sẽ dốc sức giúp tôi có được vai diễn này. Còn nói, ‘trước trên giường, sau lên hình’ là quy định vốn có trong giới. Tôi bị mê hoặc, liền lên tầng, lại không ngờ rằng chính là NP! ! ! Tạ Lan Sinh cũng ở sẵn trong phòng! ! ! Nhưng mà, cuối cùng tôi vẫn sợ, đẩy bọn họ ra, chạy trốn.
Đến lúc này, tôi đã tuyệt vọng với giới nghệ sỹ ảo mộng này rồi, con người ngoài mặt thì rạng rỡ vô ngần, bên trong lại mục nát thối rữa. Âm thanh khi giấc mộng tan vỡ vào ngày 31 tháng 8 kia vẫn còn bên tai, nhìn những mảnh vụn đầy đất, tôi bất chợt nhận ra: Giấc mộng hoa lệ kia của tôi thế mà lại chỉ làm bằng nhựa, lại còn là nhựa độc, mùi lạ gay mũi. 】
Bài post còn kết hợp cả ảnh chụp.
Tấm thứ nhất là tin nhắn thông báo thử vai của 《 Nhất kiến chung tình 》, mà số điện thoại gửi đến rõ ràng chính là điện thoại liên hệ thông báo tuyển dụng của 《 Nhất kiến chung tình 》 đăng trên internet. 1390430xxxx đúng là số di động của một trong các trợ lý của Chu Cảnh.
Tấm thứ hai là hiện trường thử vai, mọi người đang xếp hàng nộp tiền. Trên bức tường vàng nhạt có ghi “Hiện trường thử vai 《 Nhất kiến chung tình 》”, bên còn lại là dãy người gồm cả nam nữ ai nấy đều cầm tiền mặt trong tay. Một người trong đó còn thật sự xuất hiện trong điện ảnh, có thể thấy ảnh chụp không phải là giả.
Tấm thứ ba là ảnh cắt tin nhắn, câu chữ ngập tràn giao dịch quyền sắc, như là, Chu Cảnh hứa hẹn, dốc lòng giúp chủ nhân của số điện này có được vai diễn, còn nói, muốn làm ngôi sao thì phải biết buông thả, không lên giường thì lấy đâu ra cơ hội. Cô gái lại hỏi đạo diễn Tạ có biết “Không lên giường không cơ hội hay không?” Chu Cảnh trả lời, đây là quy tắc trong giới, Tạ Lan Sinh sớm đã ngầm đồng ý cho bọn họ chơi gái. Nếu phải lựa chọn, Tạ Lan Sinh sẽ không bất hòa với phó đạo diễn chỉ vì một diễn viên phụ.
Tấm thứ tư thứ năm là chứng cứ bổ sung. Khi Tôn Thiên Thiên nhận phỏng vấn từng nói với phóng viên “Là phó đạo diễn tuyển diễn viên Chu Cảnh liên hệ với tôi”. Mà số điện thoại trước kia khi Chu Cảnh tuyển diễn viên cũng có trên internet, chính là số trong tin nhắn kia.
Cuối cùng ảnh phòng khách sạn.
Đến lúc này, Tạ Lan Sinh mở to hai mắt.
Chu Cảnh thế mà còn chụp trộm! ! !
b**n th**!
Mấy gã đàn ông giày xéo một cô gái, lại còn đặt camera tại cửa sổ! Là để uy h**p? Hay là để sau thưởng thức?
Lúc đó Tân Dã chặn tại cửa, máy ảnh không chụp được đến y. Trong tấm ảnh này, một nữ diễn viên kiều diễm mặc bikini quấn khăn tắm, đang nói chuyện cùng Tạ Lan Sinh, đám Chu Cảnh đứng bên cạnh. Khuôn mặt Tạ Lan Sinh có thể thấy được rõ ràng ở trong hình.
Đầu ngón tay Lan Sinh khẽ run rẩy.
Đây là ảnh chụp lúc anh phát hiện đám người Chu Cảnh “Quy tắc ngầm”, dẫn Tân Dã đến đập mở cửa phòng khách sạn tầng 6, bảo diễn viên ra khỏi WC, nói diễn viên đừng tin tưởng mấy lời xằng bậy này! ! !
Nhưng, giả như chỉ xem mỗi ảnh chụp thì rất dễ dàng nghĩ như lời bịa bặt.
Dường như đã ngầm thừa nhận quy tắc ngầm, thậm chí còn tham gia vào trong đó.
Lan Sinh nhớ rõ, ngày đó đối phương rất lâu sau mới mở cửa, anh không để đối phương về thay quần áo xong rồi mới đến nói chuyện, e ngại người sẽ nuốt lời. Vì thế, nghĩ rằng dù sao cũng có khăn tắm, cứ nói những chuyện quan trọng trước đã.
Bài post đã có 1000 phản hồi.
Mọi người nhộn nhịp nói:
【 Quá k*ch th*ch quá k*ch th*ch rồi. . . . . . 】
【 Đ.m đây là phim bộ à? Tổng cộng có bao nhiêu tập thế? 】
【 Vóc dáng em gái này ngon đấy. 】
【 Trước lên giường, sau lên hình, [ch** n**c miếng]. 】
【 Không, ngộ nhỡ là giả thì sao? 】
【 Thôi đi, toàn bộ 《 Nhất kiến chung tình 》 không có cảnh nào là nữ phụ mặc bikini cả, khẳng định không phải là đang quay phim. 】
【 Thôi đi +1, Nhất kiến chung tình cũng chẳng có đoạn nào ở khách sạn hết, đừng tẩy trắng nữa. 】
【 Đây là quy tắc ngầm, chấm hết. 】
Còn có không ít kẻ điều hướng:
【 Cứ nói hiện tại Tạ Lan Sinh là một đạo diễn nữ quyền nhất Trung Quốc chứ. . . . . . Hứ, toàn vờ vĩnh! Trước khi đóng phim thì lôi nữ diễn viên lên giường một lần, xong chọn lấy một người! Lấy quyền áp bức người, cò còn chút tôn trọng nào với nữ giới không? 】
【 Quá giả dối, đáng phỉ nhổ. 】
【 Giám khảo phương Tây thích loại người này à. 】
【 Vừa trở về liền quay phim thương mại, rõ ràng chỉ là yêu tiền thôi! Quá khứ yêu tiền, hiện tại cũng yêu tiền! 】
【 Đã xấu xa lại còn dơ bẩn. 】
“. . . . . .” Tạ Lan Sinh tắt bài post đi, huyệt Thái Dương giần giật.
Hot topic thứ hai trên trang nhất là: 【 Gã đạo diễn Tạ Lan Sinh ngụy quân tử hết lần này đến lần khác khoe mẽ Gấu Vàng. 】
“? ? ?” Tạ Lan Sinh cắn móng tay, mở ra.
Bài post cơ bản đều là những chuyện nói mãi đến nhàm.
Nói, Tạ Lan Sinh là “b*n n**c cầu vinh”, phát triển sự nghiệp tại Âu Mỹ. Những điều này đã được thảo luận 800 lượt, một nửa ủng hộ, một nửa phản đối.
Tạ Lan Sinh nghĩ: Còn thứ gì có thể bị mang ra bàn luận nữa đây?
15 năm trước, quay phim thì luận vai vế, chờ mấy chục năm, sẽ được lên làm tổng đạo diễn. Nhưng Tạ Lan Sinh cho rằng “Chờ đợi” sẽ làm tài hoa của anh cạn kiệt, bởi thật sự không có cách nào, anh mới bị ép tự quay, mà “Tham gia LHP Âu Mỹ, bán bản quyền điện ảnh” là phương thức trình chiếu duy nhất, cũng là phương thức hồi vốn duy nhất. Bản thân anh từng một lần lựa chọn không tham gia liên hoan phim, nhưng sau lại vì phim lậu mà xuất hiện lại tại Berlin.
Anh đã trải qua thời kỳ kinh tế Trung Quốc chuyển giao vũ bão, thời kì xã hội Trung Quốc long trời lở đất, anh chỉ khao khát dùng ống kính ghi chép lại những người trong thời cuộc, đặc biệt là những con người mất phương hướng, chỉ có như vậy, ống kính của anh không hề nói dối. Nhưng mà, cái gì “Quá giới hạn”, cái gì thì “Chưa quá”, đây không phải là những điều mà trí tuệ năm 21 tuổi của anh có thể đánh giá được. Anh là đạo diễn, không phải chính khách, anh chỉ muốn quay thời đại, quay xã hội, quay con người. Anh tự nhận không lừa gạt mọi người, không đi ngược sơ tâm sáng tác điện ảnh, dù cho người khác có thể sẽ làm vậy.
Thành thật mà nói, được bỏ lệnh cấm, được thẩm tra, cùng lúc anh cũng có phần bị hạn chế. Hy vọng sáng tác tự do, nhưng một phương diện khác, vừa mâu thuẫn lại hèn nhát, cảm thấy trong lòng thoải mái không ít, bởi vì sau này “Quá giới hạn hay không” sẽ do người khác đánh giá.
Lan Sinh đột nhiên lại nhớ ra, ngay đêm qua, có một người bạn cũ tại Tiêu Tương hỏi anh có từng nhận quỹ điện ảnh của chính phủ Âu Mỹ hay không, Tạ Lan Sinh nói chưa từng, đối phương trả lời “Vậy thì không sao rồi”.
Điều này. . . . . . ?
Tôn Phượng Mao cùng Lý Khải đã từng nhận, Tạ Lan Sinh lại thật sự chưa từng, bản quyền bộ điện ảnh đầu tiên của anh đã được mấy chục vạn rồi. May mắn là nhờ vậy, Lan Sinh chưa từng bị chỉ trích ở phương diện này. Tuy rằng, Tạ Lan Sinh cảm thấy, khi đó Tôn Phượng Mao cùng Lý Khải cũng chưa chắc đã tính được nhiều như thế.
Tạ Lan Sinh kéo thẳng xuống phía dưới cùng nội dung của bài post.
Sau đó, ngây người.
Thế mà lại là ảnh chụp năm 1992 ở Torino, anh đang quảng bá cho 《 Gốc rễ 》 tại party của nhóm Morita. Mặc Âu phục, cầm vang đỏ, đứng trên sân khấu, poster cực đại phía sau anh viết một vài chữ tiếng Nhật, là “Buổi tiêu thụ bản quyền điện ảnh Nhật Bản”. Đầy phòng là các công ty điện ảnh.
Đại khái là cắt xuống từ bài báo của truyền thông Nhật Bản.
Điều này như thể đã chọc thủng thùng thuốc nổ.
Tháng 4 năm 2005, chính là tháng trước, xx của Ban văn hóa khoa học phê duyệt xuất bản bộ sách giáo khoa xuyên tạc sự thật lịch sử nghiêm trọng. Trong một tháng, các tầng lớp xã hội kháng nghị dữ dội loại hành vi xxxx này, nói cách khác, tại thời điểm này, hai chữ Nhật Bản là cực kỳ nhạy cảm.
Nhưng những năm 1992 thì không như vậy.
Thời điểm đó, Đông Âu xáo động dữ dội, Liên Bang Xoviet giải thể, ánh mắt nước Mỹ chuyển về Đông Á, thời kỳ trăng mật của Trung Mỹ kết thúc, khởi đầu thời kỳ ngọt ngào của Trung Nhật. Hơn hai năm trước đó, khi Nhật hoàng Akihito hội kiến Thủ tướng có nhắc tới lịch sử quá khứ, lần đầu đã dùng từ “Tiếc nuối”. Mà kế tiếp, Nhật Bản tiên phong khôi phục khoản vay, năm 1991 Thủ tướng có cuộc viếng thăm mang ý nghĩa quan trọng đến Trung Quốc. Một năm kế tiếp, Chủ tịch nước khởi hành đến thăm Nhật, Nhật hoàng hứa hẹn sẽ đến Trung Quốc, nỗ lực xúc tiến cho chuyến thăm Trung Quốc đầu tiên trong lịch sử của Nhật hoàng. Khoảng thời gian đó các ban ngành đều truyền thông “Quan hệ hữu nghị Trung Nhật”.
Thật lòng mà nói, Lan Sinh cũng không nghĩ quá nhiều. Liên hoan phim kia chỉ có bọn họ là người Châu Á, hiển nhiên sẽ gần gũi. Lúc đó Châu Á chỉ có Nhật Bản có thể bán được bản quyền điện ảnh ra ngoài, bởi vậy, khi Morita mời anh đến party bán ké phim, anh đã rất vui vẻ.
Hơn nữa, có thể bởi vì nhóm Morita đều là người làm điện ảnh, là những người sáng tác, chịu ảnh hưởng của các bậc thầy, có tư tưởng của riêng mình. Lan Sinh nhớ rõ, phiên dịch viên Nhật Bản từng có lần nói “Điện ảnh có thể phá vỡ biên giới”, nhóm Morita cũng tỏ ý “Nhật Bản phải nhìn thẳng vào lịch sử”, làm người sinh ra vào thời hậu chiến phải có năng lực đánh giá độc lập. Lúc đó Morita còn nói, bà là người Tokyo, lúc nhỏ thường tới chơi chỗ bãi đất trống, trước mắt là cảnh hoang tàn, bà lại rất high. Sau mới phát hiện, toàn bộ thế giới đều biết nơi đây mấy năm trước đã phát sinh chuyện gì, mà người Nhật Bản thì lại chẳng hay biết.
Tạ Lan Sinh nghĩ, thế mà lại lấy tình bạn của anh ra mà ám chỉ sao? Anh rõ ràng rất quý trọng tình bằng hữu này, đây không phải là vết nhơ.
Đoạn cuối bài post viết;
【 Đúng vậy, đạo diễn Tạ của chúng ta phải bấu víu vào Nhật Bản mới bán được bản quyền 《 Gốc rễ 》! Người ta mất nhiều công sức lắm đó! Người ta quỳ l**m mệt lắm á! 】
Hơn nữa, lại nói tấm hình 14 năm trước thành quan hệ hợp tác đôi bên có lợi trường kỳ.
Bài post này, không chỉ muốn những kẻ vốn phê phán Tạ Lan Sinh tiếp tục phê phán, còn muốn kéo những người vốn ủng hộ Tạ Lan Sinh quay lưng. Nó lợi dụng cuộc tranh luận lớn nhất mấy năm nay của sáu đạo diễn mấy lớn, “Vết nhơ” lớn nhất, sôi nổi phát tán vô hạn, trực tiếp kéo đến chuyện hệ trọng nhạy cảm nhất của một tháng gần đây.
Kỳ thật, đại chúng chỉ cần suy nghĩ lý trí là có thể biết đây là hai việc khác nhau, nhưng, một khi động đến cảm xúc, bọn họ vừa nhìn sẽ thấy chán ghét.
Tạ Lan Sinh cũng chẳng thanh minh. Sẽ không có người nào nghe lời biện giải của anh.
Bành Phái thật sự đã tóm được điểm yếu. Bộ 《 Nhất kiến chung tình 》 của anh thật sự sẽ bị mọi người tẩy chay.
Hot topic thứ ba trên trang nhất là: 【 Nữ diễn viên phản hồi. 】
Tạ Lan Sinh ấn vào.
Bài post chỉ có một đoạn video.
Một cô gái xinh đẹp nói: “Ừm, tôi thấy mọi người hoài nghi tính chân thực của bài post trước. . . . . . Cảm thấy, phải chăng có người cố tình lấy đoạn cắt cảnh lập lờ đánh lận con đen thành quy tắc ngầm. Bởi vậy, tại đây, tôi lấy thân phận đương sự, để xác nhận chuyện này.
Quy tắc ngầm là có thật, bài post cũng là tôi đăng.
Ngày đó, ở trong căn phòng tầng ba tôi bị yêu cầu mặc bikini. Bởi thật sự cảm thấy quá nhục nhã, tôi có phủ thêm một cái khăn tắm. . . . . . Sau khi đi ra, đạo diễn Tạ đầy miệng ô ngôn uế ngữ, nội dung quả thực khó lọt tai. . . . . . Ông ta bảo tôi phải cởi mở vào, choàng khăn tắm ngượng nghịu sẽ làm mọi người mất hứng thú, cũng khiến tôi đánh mất cơ hội. . . . . .”
Tạ Lan Sinh chỉ lẳng lặng xem.
Cô gái này, thế mà lại chính là nữ diễn viên mà anh đã cứu.
Anh cứu đối phương ra, nói: “Cô gái, đi đi. Sau này ngàn vạn lần đừng tin người như thế này!”
Sở dĩ có đoạn video này, mà còn rất dài, là bởi khi đó anh phân tích kỹ lưỡng cho đối phương: Tất cả vai diễn của một điện ảnh đều do đích thân đạo diễn quyết định, hơn nữa, tuyệt đại đa số phó đạo diễn đều chỉ tuyển diễn viên bình thường, không ai có thể cấm đoán cô, cô không phải sợ bị uy h**p.
Tạ Lan Sinh nghĩ: Tôi chạy một mạch đến, một đường thở gấp, vội vàng cứu cô ra, sợ cô bị người cưỡng ép, tránh bị người nhục nhã, sao cô có thể đối xử với tôi như thế.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cuộc tranh luận của sáu đạo diễn lớn đích xác là “Tham gia LHP nước ngoài”. Năm đó tại diễn đàn điện ảnh lớn nhất “Xem điện ảnh sau khung cửa ” có một cuộc thảo luận lớn dẫn đến chia rẽ rồi sụp đổ. Tôi có kiểm tra và hỏi thăm đạo diễn, đại bộ phận nói “Quá uất ức” . . . . . . Bởi Lan Sinh là một hình ảnh thu nhỏ, cảm thấy hoàn toàn không viết về vụ tranh luận tựa hồ có chút tránh nặng tìm nhẹ, lược giản đi một chút, nói về cách nhìn của đương sự thôi.