Kẻ Thứ Hai Vĩ Đại Nhất

Chương 12 - Kết Bạn

Chương 12: kết bạn

Sau khi tiêu diệt được Hỏa Nham Mãng đám người Mai Thu Quỳnh rìu nhau lại một chỗ tự mình trị thương, Mai Thu Quỳnh đi kiểm kê lại người bị thương, lần này có sự xuất hiện của Thần Cơ nên không có ai phải chết nhưng hơn chục người vỡ trận vây khốn thì bị thương khá nặng, còn lại thì bị hao hết linh lực do chiến đấu trong thời gian dài mà thôi.

Tình trạng của hai tỷ đệ Mai Thu Quỳnh và Mai Anh Tú thì tốt hơn một chút, dù sao cũng là nguyên anh cảnh cường giả đâu thể quá yếu được. Về phía Thần Cơ thì, tuy linh hồn được Tam Thải Hồn Liên phụ trợ nhưng hắn cũng hơi choáng khi thi triển hồn kỹ, còn linh lực thì cũng tốn hai phần ba để thi triển hỏa phượng và phi kiếm. Trong người hắn có hai bình Phuc Linh đan do hắn luyện, lần đầu luyện nên chỉ luyện được huyền cấp hạ phẩm trừng đó là đủ cho một tu sĩ trúc cơ viên mãn hoặc kim đan sơ kỳ bình thường phục dụng. Còn linh hồn thì khỏi phải lo vì lương hồn lực tinh khiết và to lớn mà Tam Thải Hồn Liên mang lại không chỉ giúp Thần Cơ khôi phục mà còn giúp hắn củng cố về hồn lưc.

Mai Thu Quỳnh thấy Thần Cơ đã khôi phục lực lượng xong, nàng cũng có chút kinh ngạc vì tốc độ hồi phục của người này thật kinh khủng, thông thường người mới tu luyện sẽ mất thời gian làm quen với linh khí, muốn hấp thu linh khí thì phải tinh lọc linh khí theo hệ linh căn của bản thân, tu vi càng cao thì quá trình tinh luyện càng giảm đến một mức độ nào đó sẽ trực tiếp sử dụng linh khí của trời đất mà không cần luyện hóa. Còn nhớ khi nàng còn là luyện khí sơ kỳ với thiên phú của nàng, nàng dùng một ngày để khôi phục một phần mười linh lực của bản thân đã được coi là khủng bố rồi, vậy mà tên đeo mặt nạ này chỉ dùng một viên đan dược mà trong hai tiếng có thể khôi phục được hai phần ba linh lục, nàng thực sự không biết gọi hắn là gì nữa.

Mai Anh Tú bước về phía người đeo mặt nạ cúi người cảm ơn, Hắn nói: ‘xin cảm ơn ân nhân đã ra tay cứu giúp! Xin hỏi ân nhân quý tính đại danh?’, nghe vậy Thần Cơ mặt cũng hơi đen lại, không ngờ mình cũng gặp phải tình huống máu chó này, cứ nghĩ nó chỉ có trên phim mà thôi, ai mà ngờ sang cái thế giới này chính hắn lai gặp phải.

‘ngươi không phải gọi nghiêm túc như vậy đâu, thoải mái đi! Ta ten Kinh Long, gọi ta Kinh huynh là được, cái gì mà ân nhân chứ.’ Thần Cơ nói, hắn mà nói ra tên thật chắc chắn hai tỷ muội nhà này về gia tộc của mình rồi điều tra, lộ ra thực lực của hắn thì hỏng hết kế hoạch.

Mai Anh Tú lại tiếp tục lên tiếng: ‘Kinh huynh đã lên tiếng, như vậy ta không khách khí nũa. Kinh huynh cho ta hỏi, huynh làm gì mà lại xuất hiện ở nơi nguy hiểm này?’, Thần Cơ nhìn về phía Mai Thu Quỳnh trả lời: ‘ta sao! Ta đang đi tìm người đẹp để kết bạn thôi.’. Nghe vậy Mai Anh Tú nghíu mày, Mai Thu Quỳnh cũng có chút đỏ mặt rồi nhanh trong trở lại bình thường.

Thấy vậy Thân Cơ cười ha…ha… rồi nói: ‘đùa mọi người thôi, thấy mọi người trịch trọng như vậy ta không quen, ta đang đi lịch luyên mà thôi tình cờ ngàng qua, cung muốn có ít thịt yêu thú kiếm chút tiền làm lộ phí thôi!’, nghe Thần Cơ nói mặt của Mai Anh Tú lại dãn ra trở lại vẻ mặt bình thường, đồng thời hai tỷ đệ họ Mai cũng thầm kinh hãi, gia tộc nào mà có thể tự tin để hậu bối của mình với tu vi này mà đi ra ngoài lịch luyện. Đúng là trong các gia tộc lớn thường cho các thiên tài trẻ tuổi ra ngoài lịch luyện, nhưng với điều kiện là tu vi không quá thấp, chiến lực siêu quần hoặc có người hộ đạo của gia tộc đi theo. Trù trường hợp với gia tộc thực sự hùng mạnh, sử dụng cách lựa chọn người kế nghiệp cực kỳ cực đoan, mang người kế nghiệp của mình vất ra ngoài từ nhỏ để cho đứa bé đó tự sinh tự giệt, từ đó chọn ra người kế nghiệp. Không phải cái tên này là con ông cháu cha chứ, Thân Cơ mà biết hai tỷ đệ này nghĩ về mình như vậy chắc hắn cười đến vỡ bụng mất,

‘huynh đệ này, đừng có hỏi chuyện của ta nữa, ngươi cũng phải giới thiêu đi chứ.’ Thần Cơ lên tiếng, Mai Anh Tú trả lời: ‘tiểu đệ Mai Anh Tú còn …’ hắn chưa kịp nói tiếp, nữ nhân mặc đồ đỏ bước đến rồi nói: ‘xin chào tiểu ca ca, ta tên Mai Thu Quỳnh, đến từ Mai gia trong Bạch Mai thành gần đây!’, Thần Cơ lại lên tiếng: ‘ồ thì ra là Mai gia, ta cũng từng ở Bạch Mai thành một thời gian, nghe nói có tam đại gia tộc Mai, Quân, Mục trong tam đại gia có rất nhiều thiên tài mà nổi bật có tam đại mỹ nữ, thiên phú kinh người, tuyệt sắc giai nhân. Hai người ở Quân gia, một người là nhị tiểu thư Mai gia, con gái gia chủ. Xem ra phúc khí của ta không tệ lại được gặp một trong tam đại mỹ nữ của Bạch Mai thành tại đây.’.

Nghe Thần Cơ nói mình là mỹ nhân, nghĩ đến ánh mắt hắn nhìn mình khi cứu mình, còn cả cái thanh hung khí chọc vào hông mình, nàng vô thức đỏ mặt nhưng rất nhanh Mai Thu Quỳnh đã lấy lại bình tĩnh và nói: ‘hả tiểu ca ca cũng biết tới ta sao, sao tiểu ca ca lại giống cái đám người không có mắt kia, so sánh ta với hai nữ nhân mặt lạnh kia chứ! Bổn tiểu thư xinh đẹp khả ái mà lại ngang hàng với hai nữ nhân mặt lạnh kia.’

Nghe nhị tỷ mình nói vậy mặt cũng đen lại, tay vỗ chán vị tỷ tỷ này của hắn đúng là xinh đẹp, đúng là thiên phú siêu quần nhưng điểm yếu chí mạng là nàng mang tính cách trẻ con, tính cách này do cha và đại ca của hắn do quá nuông chiêu mà tạo nên. Thân Cơ nghe Mai Thu Quỳnh vừa nói vừa chống nạnh, hắn cảm thất vị Mai tiểu thư này thật thú vị, nàng mang vẻ thông minh và đầy sự đáng yêu của thiếu nữ chưa trải sự đời.

Không muốn để cho tỷ tỷ của mình tự dim mình nữa Mai Anh Tú lên tiếng nói: ‘với cái mà thế nhân gọi chúng ta là thiên tài mang ra nói với Kinh huynh đây thì đúng là không đáng nhắc tới.’, Mai Thu Quỳnh cũng nói: ‘đúng nha, chúng ta mà là thiên tài thì không biết gọi tiểu ca ca là gì, lấy tu vi luyện khí đánh chết yêu thú lục giai, chỉ sợ ngay cả nữ nhân mặt lạnh họ Quân kia.’, hiển nhiên là người mà nàng nói là đệ nhất thiên tài Bạch Mai thành Quân Tuyết.

‘ha… ha… mọi người quá lời rồi, chỉ là do may mắn thôi.’ Thần Cơ nói, nói xong hắn nhìn lên trời cũng thấy trời đã gần tối, cũng cảm nhận được nhóm người có cùng khí tức với tỷ đệ họ Mai đang đến gần, hắn nói: ‘cũng đã đến lúc ta phải đi, ta muốn lấy xác của con Hỏa Nham Mãng này, ta có thể dùng thứ gì để đổi với mọi người?’, Mai Anh Tú thấy đây là cơ hội để kết giao với nhân vật thiên kiêu này, hắn nói: ‘Kinh huynh sao có thể khiến chúng ta là kẻ bội bạc như vậy. người cũng là do huynh cứu, yêu thú cũng do huynh diệt, đương nhiên huynh có thể thu chiến lợi phẩm. Nếu huynh không chê thì có thể về làm khách ở Mai gia cho chúng ta tạ ơn cứu mạng.’.

Nghe vậy Thần Cơ vừa đi về phía Hỏa Nham Mãng và nói: ‘ta chê…’, hai tỷ đệ nghe vậy mặt cũng có chút xấu hổ đang định nói gì đó, thì nghe hắn vút cho Mai Thu Quỳnh một lọ đan dược rồi nói tiếp: ‘đây là phục linh đan, tuy không phải đồ gì cao cấp nhưng cũng có chút công đụng, đó coi như là chút đền bù cho mọi người khi ta lấy nó đi.’, vừa nói xong hắn thu lấy xác rắn rồi từ từ đi vào rung. Nhìn theo bóng lưng của nam nhân khoác áo choàng lông sói kia, nàng lấy hết dũng khí hét về phía nam nhân: ‘tiêu ca ca, chúng ta còn có thể gặp lại nhau không?’.

Nghe thấy tiếng của nhị tiểu thư, mọi người trợn mắt há hốc mồm, không thể tin vào tai mình, ngay cả Mai Anh Tú cũng ngạc nhiên khi thấy nhị tỷ làm ra hành động như vậy. Mà nghe thấy lời nói của Mai Thu Quỳnh, có một lời nói từ trong rừng vọng lại: ‘có duyên nhất định sẽ gặp lại tiểu cô nương à !’. Nghe được lời này nàng thâm vui mừng nghĩ “chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại! tiểu ca ca”

xin lỗi mọi người nay tác đăng hơi muộn.

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện!

Mọi người hãy comment để tác lấy động lưc sáng tác!

Bình Luận (0)
Comment