⭒°. ݁✮
Trước lời khiêu khích trắng trợn của Ngu Sân Ngọc, dù biết rõ đối phương cố ý gây chuyện, Tang Thiên Sơn vẫn không tài nào nén nổi cơn nóng giận đang âm ỉ bốc lên.
“Vậy à?” Tang Thiên Sơn khoác vai Sầm Úc: “Sao tôi lại nhớ hồi đó Úc ở ký túc xá mà nhỉ?”
Hắn cúi xuống nhìn cậu: “Tôi còn hay qua tìm cậu nữa cơ, đúng không?”
Ngu Sân Ngọc bèn cười khẽ: “Chắc cũng chỉ thỉnh thoảng vài ba bữa thôi.”
Y quay sang Sầm Úc, vờ như chẳng hề cảm nhận được chút thách thức nào từ phía Tang Thiên Sơn: “Chứ trước đây, cuối tuần nào tôi với anh Úc chả đi xem phim cùng nhau.”
【 ... Anh em ơi, có phải là... không vậy?? Hay tui nghĩ nhiều rồi??】
【 Cái giọng điệu sặc mùi ghen tuông của cách cách là thế quái nào vậy hả?! 】
【 Đã bảo anh dâu nhà mình cao tay mà, hí hí. Không những hốt được cách cách mà tôi thấy mối quan hệ với cậu bạn cùng nhà kia cũng hỏng phải dạng vừa đâu à 】
Tuy ekip đài Durian thích cái bùng binh tình cảm này chết đi được, nhưng lại sợ chương trình đi chệch hướng sẽ bị cắt sóng, thế là nhân viên vội vàng ra hiệu cho Sầm Úc đang đứng ngoài khung hình, ý bảo có thể lên đường ngay được rồi.
Đừng choảng nhau ở đây nữa, chuồn lẹ đi thôi!
Sầm Úc cất chiếc túi nhỏ Ngu Sân Ngọc vừa đưa vào balo, đoạn quay sang nói với y: “Mấy hôm nữa anh về.”
Dứt lời, cậu liền kéo tay Tang Thiên Sơn: “Đi thôi, không thì trễ chuyến bay bây giờ.”
Tang Thiên Sơn lúc này mới trưng ra bộ mặt đầy đắc thắng, hắn cười tươi rói nhận lấy chiếc vali từ tay Sầm Úc: “Không sao đâu, vẫn còn thời gian mà.”
Sầm Úc ngoái đầu nhìn Ngu Sân Ngọc đứng yên trước ngưỡng cửa. Chẳng hiểu vì lý do gì, cậu cứ có cảm giác rằng dù y rõ là đang mỉm cười, song ý vui vẻ ấy lại chẳng hề chạm đến được đáy mắt đối phương.
“Vâng, anh đi cẩn thận nhé.”
Y dõi theo bóng dáng Sầm Úc bị kéo Tang Thiên Sơn đi, cho đến tận lúc tổ chương trình cũng theo chân họ rời khỏi, rồi cánh cửa vừa hay đóng sập lại.
Vẻ mặt Ngu Sân Ngọc cuối cùng cũng trở nên méo mó đến độ vặn vẹo biến dạng.
Ánh mắt y quét qua những chiếc camera được gắn khắp phòng khách.
Ý nghĩ đã từng nhen nhóm kể từ khi Sầm Úc đồng ý tham gia show lại lần nữa trào dâng trong tâm trí y.
Giá như bé Úc chỉ thuộc về riêng mình thôi thì tốt biết bao.
⭒°. ݁✮
Mãi đến khi đã yên vị trên chiếc xe chuyên dụng của Tang Thiên Sơn, Sầm Úc mới thở phào một hơi.
Theo kịch bản gốc, tuy mọi người đều xuất phát riêng lẻ, nhưng đài Durian vẫn sẽ cố tình sắp xếp một vài cặp đôi có khả năng tạo hint ở gần nhau để câu view.
Khổ một nỗi, khách mời gây bão trong truyện gốc nay đã bị đảo lộn hết cả rồi.
Chẳng biết lát nữa ra sân bay sẽ gặp ai đây, hầy, mong là không phải Ngu Cẩn Hành.
Ấy thế mà, ngay khoảnh khắc Sầm Úc nhìn thấy bản mặt Bùi Chá, cậu đã biết tỏng cái miệng xui xẻo của mình lại linh nghiệm rồi...
Hoàn toàn trái ngược với phong cách ăn mặc thoải mái của Sầm Úc và Tang Thiên Sơn, Bùi Chá rõ ràng đã sửa soạn khá kỹ lưỡng. Quần áo tuy đơn giản nhưng lại không quá xuề xòa, xem ra đã sớm tính toán đến chuyện lên hình sao cho đẹp.
Trước giờ Bùi Chá vốn dĩ nổi danh là gương mặt điển trai trong giới, trước khi đoạt giải thưởng, gã ta cũng từng không ít lần bị người đời chê bai là chỉ được mỗi cái mã hái ra tiền.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc vị “bạn thân ngoài ngành” của gã xuất hiện, gần như mọi ánh mắt xung quanh đều đồng loạt bị người đó thu hút.
Tiết trời lúc này chẳng hề lạnh lẽo gì cho cam, nhưng Ngu Cẩn Hành vẫn khoác một chiếc áo măng tô dài màu yến mạch. Dù tà áo gần chấm đến bắp chân, song mặc trên người gã lại vừa vặn đến lạ, đủ để thấy vóc dáng cao ráo cùng tỷ lệ vô cùng vượt trội của đối phương. Bên trong lớp áo khoác là một chiếc áo len dệt kim cổ tròn màu xám be, phối cùng quần tây thoải mái đồng tông màu.
Đối lập với bộ trang phục tươi sáng trên thân, cả mái tóc lẫn màu mắt của Ngu Cẩn Hành đều đậm đặc một sắc đen tuyền. Có lẽ vì sức khỏe vốn không được tốt, gã ta khẽ siết chặt nắm tay, ho khan vài tiếng. Gương mặt nhợt nhạt gần như không có chút hồng hào nào, tạo cho người đối diện một ấn tượng yếu ớt đầy bệnh tật, song cũng rất mực sang trọng và quyền quý.
“Trùng hợp thật đấy.” Thấy Sầm Úc đi cùng Tang Thiên Sơn, Ngu Cẩn Hành liền cất tiếng chào.
Mãi đến lúc này, Tang Thiên Sơn mới ngộ ra thái độ nắm chắc phần thắng của Ngu Sân Ngọc lúc trước là vì sao – y thừa biết Ngu Cẩn Hành sẽ giúp y.
Ngay cả khi Ngu Cẩn Hành có chướng tai gai mắt Sầm Úc đến nhường nào đi chăng nữa.
Hai anh em nhà ấy luôn đứng chung một chiến tuyến – một khi đã bước ra ngoài, lợi ích của họ vĩnh viễn chỉ có một.
Thật lòng mà nói, Tang Thiên Sơn chả muốn chạm mặt Ngu Cẩn Hành tí nào. Dù đã biết trước danh sách khách mời tham gia chương trình, song hắn vẫn đinh ninh rằng gã ta chỉ đến cho có lệ mà thôi...
Hắn bèn chủ động bước tới, cất tiếng chào hỏi Ngu Cẩn Hành.
Nào ngờ đối phương còn chẳng thèm liếc Tang Thiên Sơn lấy một cái.
Bởi gã ta đang nhìn Sầm Úc.
“Sân Ngọc dặn tôi để mắt đến em một chút, bảo là không yên tâm về em cho lắm.” Ngu Cẩn Hành nhẹ nhàng nói. Gã vẫn không buồn đoái hoài tới Tang Thiên Sơn, dường như chẳng hề thấy việc mình ngang nhiên lo liệu thay mặt “bạn thân” người ta có gì là quá đáng.
“...” Sầm Úc cứ ngỡ mình là một con ếch xanh đang bị rắn độc nhìn chằm chằm, chỉ muốn lật ngửa bụng ra đầu hàng luôn cho xong.
Khác với vẻ thản nhiên bất cần khi đối mặt với những người khác, cậu thật sự có hơi rén Ngu Cẩn Hành.
Cậu cứ có cảm giác gã này sẽ sẵn sàng giở trò bất cứ lúc nào.
Nghe Ngu Cẩn Hành nói vậy, Tang Thiên Sơn gần như phải bật cười vì tức.
“Bạn tôi, tôi tự khắc sẽ lo.” Hắn nhìn thẳng vào gã ta: “Cảm ơn anh Cẩn Hành đã có lòng.”
Vì Ngu Cẩn Hành nắm mọi quyền hành trong tay, tuổi tác cũng lớn hơn bọn họ đôi chút, nên trong mắt đám hậu bối, gã vẫn luôn là một nhân vật cực kỳ có sức nặng. Bình thường, Tang Thiên Sơn vốn chẳng muốn dây dưa hay đối đầu gì với đối phương.
Thế nhưng lần này, Ngu Sân Ngọc lại để mặc cho anh trai mình công khai đè đầu cưỡi cổ hắn như thế, thì hắn cũng không thể cứ im lặng ngậm bồ hòn làm ngọt cho qua chuyện được.
Chứ nếu không, biết đâu có ngày vợ bị người ta nẫng tay trên rồi mà hắn còn đứng bên cạnh vỗ tay khen:
Cướp hay lắm, anh Cẩn Hành đúng là chu đáo ghê!
Ngu Cẩn Hành chẳng hề nổi giận trước những lời của Tang Thiên Sơn, gã chỉ lặng lẽ nhìn hắn ta, như một con sư tử đầu đàn đang điềm nhiên quan sát một chú sư tử non cứ cố gắng khiêu khích mình. Nó thừa biết rằng, đám sư tử loi choi kia sớm muộn gì cũng sẽ bị đẩy ra khỏi bầy, hay nói đúng hơn...
Chính nó sẽ cắn chết chúng.
“Tôi với em Úc đã từng gặp nhau rồi, không phiền phức gì đâu.” Ngu Cẩn Hành nói. Gã gật đầu với Sầm Úc, rồi không nhìn Tang Thiên Sơn mà quay sang Bùi Chá: “Máy bay sắp cất cánh rồi nhỉ?”
Bùi Chá liếc qua sắc mặt khó ở của Tang Thiên Sơn và cả Sầm Úc vẫn còn đang ngơ ngác chẳng hiểu mô tê gì, đáp: “Cũng gần đến giờ rồi.”
“Lâu không gặp cậu.” Bùi Chá chào Sầm Úc một tiếng.
Cậu thờ ơ gật đầu: “Thế ở đây chỉ có chúng ta thôi à?”
“Úi, xin lỗi đạo diễn nhiều ạ! Em đến muộn mất rồi!”
Sầm Úc vừa mới dứt lời thì đã nghe thấy một giọng nam trẻ tuổi vang lên.
Một chàng trai trạc hai mươi đang tiến lại gần chỗ bọn họ. Cậu ta ăn mặc trông rất sành điệu, quần áo gần như toàn hàng hiệu đắt tiền, tóc tai cũng được tạo kiểu kỹ lưỡng, trên mặt còn trang điểm thêm một lớp nhẹ.
Đi cạnh cậu ta là một anh chàng trông cũng bảnh bao sáng sủa không kém, nếu miễn cưỡng tham gia mấy show thần tượng thì hẳn sẽ lọt được vào top ba mươi mấy. Một tay anh bạn này xách theo hai cái vali, thấy cậu trai kia hấp tấp chạy tới còn vội kéo lại: “Cẩn thận kẻo ngã.”
Trước khi lên đường, Sầm Úc đã kịp cày cấp tốc một khóa về giới showbiz rồi!
Thế nên chỉ cần liếc mắt một cái, cậu đã nhận ra ngay chàng trai trẻ tuổi kia chính là Vu Hòe Ninh từng đóng vai phụ cho Tang Thiên Sơn – sau đó lại đột nhiên phất lên nhờ một bộ phim nào đấy.
Còn anh chàng điển trai bên cạnh, chính là bạn thân ngoài ngành của cậu ta!
Vu Hòe Ninh vừa nhìn thấy Sầm Úc, mắt cậu ta bỗng sáng rực cả lên, hồ hởi hỏi: “Anh chính là bạn thân của anh Tang ạ?!”
“Ngưỡng mộ anh đã lâu, hì hì.” Vu Hòe Ninh cười nói: “Em là Vu Hòe Ninh, trước đây từng có dịp đóng phim cùng anh Tang.”
Hình tượng Vu Hòe Ninh xây dựng là một cậu idol trẻ trung, năng động; tính cách cũng thẳng thắn, ruột để ngoài da. Nên trước đây, cậu ta mới cố tình ám chỉ ngay trên sóng rằng Tang Thiên Sơn sống không hòa đồng, coi thường đám nghệ sĩ nhỏ bé như họ, đã thế còn chả có mống bạn nào.
Ấy vậy mà vẫn có fan vào tẩy trắng hộ, tỉ như: “Bé Ninh nhà em chỉ hơi thẳng tính tí thôi”, hay “Xin lỗi mọi người nhiều nhiều ạ, em sẽ về dạy lại cái miệng của cháu nó ngay!”
Với màn chào sân đầy nhiệt huyết thế này, lại thêm việc sau khi bộ phim kia thành công, giờ cậu ta cũng được xem như ngôi sao đang lên của giới giải trí.
Một bầy fan lập tức ùn ùn kéo vào khung bình luận, bắt đầu khen tới tấp Vu Hòe Ninh vừa đẹp trai vừa tốt bụng, quả không hổ là người hướng ngoại chính hiệu, với ai cũng nhiệt tình xởi lởi cả.
Đồng thời, họ còn ngấm ngầm cà khịa rằng Tang Thiên Sơn ăn nói gắt gỏng bất lịch sự với bạn thân Bùi Chá!
Đám fan của Vu Hòe Ninh đang nóng lòng chờ Sầm Úc đáp lời để tiện thể lăng xê thêm cho idol nhà mình, thì lại thấy người đàn ông điển trai lạnh lùng trên sóng livestream khẽ bật cười, dáng vẻ phảng phất chút gì đó bất cần đời:
“Ngưỡng mộ đã lâu?”
“Tôi đây nổi tiếng từ khi nào thế nhỉ?” Sầm Úc nhìn Vu Hòe Ninh: “Cậu ngưỡng mộ tôi cái gì cơ?”