Kẻ Tồi Tệ Bỗng Được Cả Thiên Hạ Say Mê

Chương 55

⭒°. ݁✮

Vãi! Kịch hay rồi đây!

 

Câu nói ấy bỗng đồng loạt nảy ra trong đầu tất cả nhân viên đài Durian!

 

Cứ ngỡ Tang Thiên Sơn mới là tâm điểm gây war của chương trình, nào ngờ cậu bạn này của hắn cũng chẳng phải dạng vừa đâu!

 

Phải chi trong kịch bản có sẵn màn “chọc tức Vu Hòe Ninh”, thì chắc ekip đã đinh ninh đây là tình tiết do họ dàn dựng sẵn rồi cũng nên!

 

Vu Hòe Ninh cũng không ngờ Sầm Úc lại dám thẳng thừng đến thế, nụ cười trên môi cậu ta suýt nữa đã cứng đờ.

 

Dù rằng cái câu “ngưỡng mộ đã lâu” ban nãy của cậu ta vốn chẳng tốt đẹp là bao – Sầm Úc thì có quái gì đáng để ngưỡng mộ cơ chứ, ngưỡng mộ cái danh “anh dâu” của Tang Thiên Sơn à?

 

Nhưng cậu ta không ngờ tính nết Tang Thiên Sơn đã vừa ngang ngược vừa khó ưa như thế, mà đến bạn hắn ta cũng thuộc dạng cá mè một lứa chả khác gì.

 

Thế nhưng, cậu ta biết lúc này mình tuyệt đối không thể nổi nóng, bởi cả fan và đám clone seeding sẽ xông pha lên khung bình luận thay cậu ta, còn bản thân chỉ việc ung dung diễn tròn vai sen trắng ngây thơ là được.

 

Vu Hòe Ninh liền trưng ra bộ mặt bối rối tột độ: “…Ơ… em…”

 

Cậu ta ấp a ấp úng: “Em chỉ… nói một câu khách sáo thôi mà.”

 

Cậu ta nói thế, một mặt là giải thích, mặt khác lại ngấm ngầm châm biếm Sầm Úc đúng là kẻ nghĩ nhiều, tự cho mình là cái rốn vũ trụ!

 

Quả đúng như Vu Hòe Ninh đoán, khung bình luận hiện tại gần như bị fan của cậu ta càn quét sạch!

 

【 Gớm quá đi mất! Bé Ninh nhà mình hiền lành tử tế thế mà lại đụng phải cái thứ gì đâu không hà 】

 

【 Cút đi aaaa, biến khỏi chương trình liền cho tao! Biết ngay bạn của cách cách cũng méo phải loại tốt lành gì!! 】

 

Chen giữa đó là mấy lời móc mỉa của fan Tang Thiên Sơn cùng với ý kiến từ “người qua đường nghĩa hiệp”:

 

【 Cười vl, có mình tao thấy lúc nãy Vu Hòe Ninh cố tình xỉa xói, ai dè bị anh dâu nhà mình nghe ra xong bật lại luôn không? 】

 

【 Anh dâu gì? Ăn nói cho cẩn thận! Anh em cây khế đơn thuần thôi nhá! 】

 

【 Ồ~ Bạn thân duy nhất có khác ha~ 】

 

“Vậy hử?” Sầm Úc cũng cười phá lên như Vu Hoè Ninh: “Tôi còn tưởng cậu đọc được ba cái tin vịt nhảm nhí nào trên mạng rồi kiếm cớ gây chuyện ở đây cơ.”

 

“Hóa ra chỉ là khách sáo thôi à?”

 

Đúng lúc này, Vệ Kha – bạn của Vu Hòe Ninh – cũng lên tiếng: “Ninh Ninh, mình qua kia trước đi.”

 

Hắn ta liếc Sầm Úc và Tang Thiên Sơn một cái, vẻ mặt không mấy thiện cảm: “Đừng nói chuyện với họ nữa.”

 

Ồ, Ninh Ninh luôn sao.

 

Sầm Úc nhìn Vu Hòe Ninh cười với Vệ Kha rồi đáp “được”, lập tức biết ngay cậu ta sắp sửa giở trò gì.

 

Có vẻ là định tạo tí hint “tình anh em keo sơn” đây mà!

 

Sầm Úc liếc qua mặt mũi của Vệ Kha một lượt, trong bụng không khỏi phán xét gu của kẻ đã đầu tư cho cả Vu Hòe Ninh lẫn Vệ Kha.

 

Thôi dẹp ba cái trò mèo đó đi, thu dọn đồ đạc rồi đi làm thuê cho nhanh.

 

Tang Thiên Sơn thì không ngờ Sầm Úc lại bốc đồng như vậy. Nhưng hắn cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên lắm, bởi lẽ con người này xưa nay vốn thế, không ưa ai là sẵn sàng chơi tới bến.

 

Nét mặt Ngu Cẩn Hành vẫn chưa hề xao động, gã cúi xuống xem đồng hồ, đoạn quay sang nói với Bùi Chá: “Lên máy bay thôi.”

 

【 …Có mình tui thấy Bùi Chá bị dìm hàng trông y như quản gia thôi hả? 】

 

【 Ní nào biết gốc gác của bạn Bùi Chá không, sao nhìn khí chất ngời ngời quá zị 】

 

Cùng lúc đó, trên các diễn đàn và hội nhóm giải trí cũng bắt đầu rôm rả bàn tán về tập này. Chẳng mấy chốc, hội hóng chuyện đã đào ra được thân thế thật của Ngu Cẩn Hành – cái tầm mà cả ekip chương trình cũng phải quỳ xuống gọi một tiếng “bố” chứ không điêu.

 

Vì không thể phát sóng trực tiếp trong khoang máy bay, nên livestream của chương trình đành dừng lại ở đây.

 

Kế đến là phần ghi hình theo chân khách mời.

 

Chỗ ngồi đã được chọn sẵn ngay từ lúc làm thủ tục check-in.

 

Nhóm bọn họ gần như đã bao trọn khoang thương gia. Vị trí về cơ bản cũng được xếp theo từng cặp ngôi sao – bạn thân.

 

Sầm Úc và Tang Thiên Sơn vừa khéo ngồi ở hai ghế liền kề ngay chính giữa, còn hai bên cửa sổ là hai hàng ghế đơn.

 

Do kinh phí của ekip có hạn, nên phần này họ phát thẳng cho mỗi khách mời một chiếc GoPro để tự ghi lại những khoảnh khắc trên chuyến bay.

 

Sầm Úc để ý thấy Vu Hòe Ninh tự dưng biến đi đâu mất một lúc. Giờ quay lại, dù môi cậu ta vẫn nở nụ cười tươi, nhưng mặt mày trông chẳng mấy vui vẻ; còn anh bạn Vệ Kha được gọi là “thân” kia thì càng sưng sỉa hậm hực hết sức.

 

Mãi cho đến khi cả hai bật GoPro lên, họ mới bắt đầu nói dăm ba câu nhăng cuội trước ống kính cho có lệ.

 

Tranh thủ lúc bên mình chưa quay, Sầm Úc bèn ghé sát lại gần Tang Thiên Sơn, thì thầm: “Ai vậy?”

 

Ánh mắt Tang Thiên Sơn hướng về phía cặp đôi Vu Hòe Ninh đằng kia, nhớ lại mấy tin quản lý từng nghe ngóng được lúc trước: “Căng phông kẻ bạt thích làm bộ tri kỷ ngàn đời.”

 

“…” Sầm Úc nhìn Tang Thiên Sơn: “Cái đó thì tôi biết, ý tôi là quan hệ cụ thể thế nào ấy.”

 

Nhìn sơ qua cũng thấy hai kẻ này hoàn toàn chẳng thân thiết gì sất.

 

“Nhà Vệ Kha có chút của ăn của để, cậu ấm chuẩn bị bước chân vào showbiz ấy mà.” Tang Thiên Sơn giải thích qua loa.

 

Nói huỵch toẹt ra là Vệ Kha muốn làm người nổi tiếng, nên gia đình mới dọn đường sẵn cho đi cửa sau. Trước mắt cứ để hắn lên show đang hot cho quen mặt khán giả đã, dù sao cái mác “bạn thân người thường” cũng dễ tạo ấn tượng. Sau đó tiện thể khoe ra vài điểm sáng trong chương trình, hết show thì vung tiền làm truyền thông rầm rộ, rồi cứ thế mà tiến thẳng vào giới showbiz thôi.

 

Tuy Vu Hòe Ninh bây giờ đang có tiếng, nhưng việc đột ngột chen chân được vào chương trình này, phần lớn e là cũng nhờ nguồn lực từ Vệ Kha.

 

Phía bên kia, Ngu Cẩn Hành liếc mắt qua camera một cái. Bùi Chá liền lặng lẽ xoay ống kính hướng về mình, cố hết sức để hình ảnh của Ngu Cẩn Hành xuất hiện ít nhất có thể.

 

Dù vị kia đã đến tham gia chương trình, nhưng thực chất cũng chỉ góp mặt cho có lệ, nên những cảnh nào không nhất thiết phải ghi hình thì tốt nhất là đừng quay.

 

“Đổi vệ sĩ rồi đấy à?” Ngu Cẩn Hành đột nhiên hỏi.

 

Bùi Chá không ngờ đối phương lại để tâm đến chuyện này, lòng thoáng chút mừng vui xen lẫn e sợ: “Người cũ không may bị thương, công ty tôi đã sắp xếp người khác thay thế rồi ạ.”

 

Ngu Cẩn Hành chống tay lên cằm, nhìn Bùi Chá: “Thế thì đúng là không may thật.”

 

“Xem ra tên đó không có số hưởng, lỡ mất cơ hội lên sóng tốt thế này mất rồi.”

Bình Luận (0)
Comment